dưới cơn mưa phùn nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lan ngọc ngắm thuỳ trang đang say ngủ tựa đầu vào cửa sổ máy bay.

chuyến du lịch biển ở thành phố cây cọ kéo dài một tuần đưa một thế giới chạm vào một thế giới khác. những miền đất hứa đã từng được đặt chân đến trước đó cũng được khám phá thêm nhiều lần nữa.

có lẽ độ ẩm và hơi nước từ biển cả bốc lên đã khiến thuỳ trang nhận ra con tim mình có bao nhiêu nhiệt huyết dành cho lan ngọc. những cơn mưa lất phất rơi khiến ngọn lửa tình trong nàng ngứa ngáy đến ngột ngạt. đương nhiên những giọt nước bé tí chẳng hề hấn gì với thế giới của thuỳ trang.

nhưng những tiếng nổ tí tách khi lửa va chạm vào nước luôn nhắc nhở rằng, nàng đã vào rất sâu trong thế giới của em rồi.

cơn mưa mùa hạ ở bờ tây khiến thuỳ trang nhớ đến những ngày mưa ở phía bên kia địa cầu.

cũng có ngày sài gòn ướt át vì mưa giăng kín phố rồi tạnh rồi lại mưa.

cũng có ngày sài gòn có những người rảnh một hơi, đến trú cơn mưa ở một góc sài gòn.

rồi trong cơn mơ, thuỳ trang lại nghe thấy giọng lan ngọc hoà lẫn vào tiếng mưa rơi,

"nếu biết em đơn phương chị trước cả hai năm, trang có tỏ tình em sớm hơn không?"

"không."

nàng nghe tiếng mình rất rõ ràng. chỉ có trong mơ, thuỳ trang mới dám không trốn tránh lan ngọc mà cho em một đáp án rõ ràng. dù nó không phải điều em trông chờ.

nhưng thực tế, thuỳ trang cứ bỏ ngỏ câu hỏi đó trong không trung. để thời gian chảy từ xa về gần, rồi sẽ mang câu trả lời chưa được nói ra của nàng trôi về quá khứ. cách xa khỏi trung tâm sự chú ý của em.

nên trong thực tế, nàng vẫn để em trong một vòng xoáy quẩn quanh một câu hỏi giả định loại ba.

có lẽ chiến thắng của lan ngọc chỉ là một phần trong sự dằn vặt của thuỳ trang.

có lẽ em đã thắng, nhưng kẻ chung cuộc chưa phải là em. vì một vạn lần lặp lại, thuỳ trang vẫn sẽ là người đến sau.

những giọt mưa đọng lại bên cửa sổ, phản chiếu lên đôi mi đang nhắm nghiền của thuỳ trang. gây cho lan ngọc rơi vào ảo giác, rằng nàng đối thoại cùng mưa.

lan ngọc nghe từng giọt mưa len lỏi thấm vào đất, cũng như một chút hà nội đã đọng lại vào tâm hồn của người nam định giữa lòng sài gòn.

cũng có thời người sài gòn đi đâu cũng giơ máy chụp hình, để lấy cái mác sống ảo. nhưng chung quy vẫn là bởi vẻ đẹp của sài gòn, đẹp quá khiến người ta khó kìm lòng.

vì kí ức là một nửa niềm vui của cuộc sống. rồi hôm nay sẽ trở thành kí ức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro