Chương 12: NETELO Tình anh em nơi giảng đường 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên chap xạo loz đấy, t đặt theo hơi hướng trend teenfic ngày xưa, về các nam thanh nữ tú quen nhau trong khuôn viên trường Ive League xong nhận ra nam chính sắp làm CEO tập đoàn lớn nhất thế giới lai 14 dòng máu thôi. Chương này chỉ có thông ass trong đau khổ chứ không gì.

Do khi t up twitter t có để mí tấm ảnh aesthetic ra vẻ cho mn dễ có mood để chịu khó bấm vào coi, nên t muốn thử nghiệp vs chap này xem có được hiệu ứng gì ko nha.

Setting: Lo'ak và Neteyam đều là sinh viên ở một trường đại học khai phóng (tưởng tượng setting của mấy phim như the social network với Kill your darlings, cảnh tụi sinh viên trò chuyện về nhà thơ nhà văn trong mấy tòa nhà gỗ theo style kiến trúc cổ đồ á.) Lo'ak là sinh viên trong lớp, còn Neteyam là trợ giảng cho giáo sư.
Tag: sextoy, public, thao túng tâm lý, có nhắc đến bạo hành vật lý, có dùng từ chửi tục nhục mạ
-------------------------------------


Buổi học triết vừa kết thúc trong tiếng râm ran của sinh viên. Vị giáo sư già nán lại dặn dò vài câu, rồi nhanh chóng bước ra khỏi lớp. Ngoài những nguòui ùa ra khỏi phòng để đến khu canteen, vẫn còn vài tốp sinh viên ở lại bàn bạc về bài học vừa rồi. Trong số đó có Lo'ak Sully.
So với sinh viên cùng khóa, Lo'ak luôn nổi bật về cả mặt thành tích và tính cách. Khi người thanh niên có mặt trong phòng, rất khó để không bị hấp dẫn bởi phong thái tự tin và có phần ngông cuồng của cậu. Chỉ cần Lo'ak đứng đó, chẳng mấy chốc sẽ có nhiều người tiến đến bắt chuyện. Có lẽ vì khí chất tự tin có phần ngang tàng vốn có mà Lo'ak sớm được chiêu mộ vào những hội nam sinh danh giá, vốn chỉ dành cho thành phần tinh anh. Tuy nhiên, điều đó không hề khiến cậu mất đi sự khiêm tốn khi tiếp xúc với mọi người. Điều này tình cờ khiến Lo'ak càng trở thành đối tượng hấp dẫn hơn trong mắt sinh viên trong trường.
Khi cuộc chuyện trò kéo dài, có thêm vài cô gái cùng nhập bọn; một trong số đó là nàng hoa khôi của khóa. Không chỉ sở hữu vẻ ngoài hấp dẫn nhưng không kém phần tinh tế, thành tích của cô cũng khá đáng gờm. Dạo gần đây, mọi người đang đồn đại rằng cô đang mấp mé Lo'ak Sully cùng lớp triết. Tuy nhiên, để ý cách cô đang nhìn cậu, có vẻ đó chẳng phải là tin đồn nữa.
Lo'ak không để ý các cô mấy. Cậu vẫn mải mê cuốn vào cuộc thảo luận về bài giảng vừa rồi, rằng cậu thấy những tài liệu thầy gợi ý cho giúp ích cho chủ đề đó ra sao. Với tư cách là sinh viên 5 tốt, cố nhiên Lo'ak đã đọc qua những đầu sách đó từ trước rồi. Nàng hoa khôi duyên dáng tiếp chuyện, khiến cậu chẳng mấy chốc phải trò chuyện cùng cô. Danh hiệu hoa khôi đâu phải chỉ có vẻ ngoài là lấy được chứ! Trong phút chốc, cô nàng đã tự nhiên rút ngắn khoảng cách, ôm lấy cánh tay của Lo'ak. Dẫu thừa biết loại hành động đó có ý nghĩa gì, cậu lại quá mải mê tiếp lời bạn học để giãy cô ra.

Bỗng dưng, Lo'ak cúi gập người, ra chiều sắp ngã.

- Lo'ak! Cậu sao vậy?!

Nhóm sinh viên nhao nhao xung quanh cậu. Lo'ak một tay ôm bụng, một tay bám chặt cạnh bàn. Cô nàng hoa khôi cuống quít, tới tấp hỏi xem có cần cô dẫn cậu đến phòng y tế không.

- Không cần đâu, để tôi.

Tiếng gọi khiến mọi người quay lại. Hóa ra, người vừa cất tiếng là Neteyam Sully, trợ giảng của giáo sư đồng thời là anh trai của Lo'ak.

Nếu thành tích của Lo'ak Sully khiến bạn cùng khóa nhiều phần ghen tị, thì chiến tích của Neteyam Sully khiến họ phải nể phục tuyệt đối. Là một trong những sinh viên hiếm hoi được công ty Big4 tài trợ 100% để vào học, thành tích vô số kể của Neteyam biến anh thành huyền thoại sống của ngôi trường đại học danh giá này. Ngoài chức danh trợ giảng cho những vị giáo sư có uy tín nhất trường, anh còn giữ vị trí chủ chốt của hội nam sinh có lịch sử lâu đời Lo'ak được chiêu mộ vào. Dẫu anh luôn giữ tính chuyên nghiệp và tinh tế trong vai trò giảng viên, rất khó để người bình thường lọt vào vòng tròn quan hệ của Neteyam Sully. Giờ đây, nhóm sinh viên phải dạt sang một bên, có phần kính cẩn đợi anh lên tiếng tiếp. Tuy nhiên, vị trợ giảng chỉ đi thẳng đến phía em trai, che chắn cậu khỏi tầm nhìn của mọi người. Anh nắm lấy khuỷu tay để kéo cậu lên, ra vẻ ân cần thăm hỏi:

- Nào, để anh mang cậu đến trạm xá nhé?

Nhờ tấm lưng anh che chắn, không ai thấy vẻ tuyệt vọng ánh lên trong mắt chàng sinh viên trẻ tuổi. Cậu để Neteyam kéo đi, né tránh ánh mắt quan tâm của mọi người. Họ không hiểu vì sao bạn mình lại đổ bệnh nhanh như vậy, nhưng có anh trợ giảng để ý giúp thì không sao rồi.

Lo'ak tập tễnh đi theo anh đến trạm xá ở khuôn viên phía Tây của tòa nhà, đồng thời là nơi ít người lui đến nhất. Chẳng phải do nó bị vấn đề chi, chỉ do trạm xá khu vực này đang tạm đóng để bảo trì. Bằng cách thần kì nào đó, Neteyam móc ra một chùm chìa khóa nhỏ, dễ dàng mở cửa trạm xá. Anh kéo Lo'ak vào trong, nhanh chóng khóa cửa lại. Thật may vì không có ai lai vãng ở hành lang này giờ trưa.

- Trong em có vẻ không ổn nhỉ. Anh có thể giúp gì được em không?

Neteyam cất tiếng. Cậu em trai trừng mắt nhìn anh, hai tay níu chặt gấu áo.

- Chậc chậc, em tỏ thái độ với tiền bối trong khi họ đang muốn giúp đỡ em sao? Nề nếp của em ở đâu rồi?

Càng nói, anh càng ép sát cậu em trai. Lo'ak sợ sệt lùi bước, nhưng sớm bị chặn bởi chiếc giường bệnh đằng sau. Được đà lấn tới, Neteyam đẩy cậu ngồi xuống. Từ trên nhìn xuống, anh có thể thấy gò má Lo'ak đang đỏ nên, mồ hôi chảy dọc hai bên thái dương.

- Anh Neteyam, làm ơn...

Lo'ak cất tiếng van nài, sự tuyệt vọng dâng lên từ đáy mắt.

- Làm ơn gì hả Lo'ak?

Chàng thanh niên trên giường khổ sở giữ rịt lấy gấu áo, không dám thả ra.

- Anh...làm ơn ngừng đi...

Người anh trai ngoẹo đầu, ánh mắt châm biếm:

- Vì sao anh phải ngừng?

Anh nhỏen miệng cười:

- Nãy giờ em rất hư đấy, em có biết không? Em không thèm nhớ lời anh dạy nữa chứ gì?

Neteyam cúi người, thì thầm bên tai cậu em:

- Nếu anh không phạt em thì em sẽ không nhớ đâu, đúng không Lo'ak?

Lo'ak muốn bật khóc.

Đằng sau lớp mặt nạ gương mẫu chỉnh chu, Neteyam thực chất có một nhân cách rất đen tối và bệnh hoạn. May thay, nạn nhân duy nhất của nhân cách này là em trai cưng của anh, Lo'ak. Anh không biết bản thân trở nên vặn vẹo từ lúc nào, nhưng đến một lúc nào đó, sự xuất hiện của anh đã trở thành tất yếu trong mọi mặt của cuộc đời cậu. Không chỉ trong mặt học tập hay vui chơi, anh còn ở đó để giúp cậu trải qua giai đoạn "khó nói" tuổi dậy thì. Em trai bé bỏng của anh cần anh nó giúp đỡ chứ, phải không nào. Không chỉ về tâm lý, mà còn về thể chất, và về nhu cầu nữa. Đến lúc Lo'ak nhận ra chuyện họ làm không giống như anh em thông thường thì đã quá trễ. Dù mối quan hệ của họ vẫn được giữ bí mật với người khác, điều đó không có nghĩa cậu có thể thoát khỏi tầm kiểm soát của anh trai.

Lúc này đây, Neteyam đang thực sự tức giận. Từ lúc em trai anh để con đĩ "hoa khôi" kia chạm vào, anh đã muốn chạy lại giật hai đứa nó ra. Tuy nhiên, anh không thể sỗ sàng khi vẫn còn nhiều sinh viên trong lớp như vậy. Thay vào đó, Neteyam kéo mức hoạt động của chiếc máy rung trong người Lo'ak lên mức cao nhất, khiến thằng nhỏ oằn mình run rẩy. Cho đến giờ, đây là lần đầu nó bị kích thích ở mức cao như vậy. Ngồi trước mặt Neteyam, cậu em trai vẫn đang ép hai đùi lại với nhau, hai tay xoắn gấu áo đến nhăn nhúm.

- Anh hai, em xin lỗi...em thực sự không để ý mà...

Neteyam cười càng vui vẻ hơn.

- Giờ xin lỗi thì có ích gì đâu. Nếu không bị phạt thì em đâu có nhớ được?

Câu nói khiến Lo'ak rùng mình trong sợ hãi, nhớ lại kí ức từ thuở nhỏ của mình. Nếu những đứa trẻ cùng lớp chỉ bị ba mẹ nó phạt bằng cách nghỉ chơi game hay không được ăn tráng miệng, thì Lo'ak bị phạt bằng đòn roi đau đến mức thức trắng đêm. Tuy nhiên, chưa bao giờ Lo'ak bị ba cậu đánh. Người đã sắm chiếc đai lưng cho riêng cách phạt này, người nhốt cậu dưới tầng hầm để phạt đòn mỗi lần cậu bị giáo viên mắng vốn, luôn luôn là Neteyam. Anh luôn lí luận rằng đấy là để tốt cho Lo'ak, giúp cậu uốn nắn thành một con người tốt hơn. Sau mỗi trận đòn (luôn luôn vào buổi tối muộn), anh sẽ để cậu phải chịu cơn đau buốt cả đêm, trước khi giúp cậu thoa thuốc vào hôm sau. Vào những lúc điều trị vết thương, anh sẽ ân cần thì thầm rằng anh chỉ làm thế vì yêu cậu, và điều đó chỉ giúp cậu trở nên tốt hơn mà thôi. Ở một mặt nào đấy thì Neteyam không sai: những bài học của Neteyam đã giúp cậu có được thành công hiện tại, về mặt thành tích lẫn tính cách. Tuy nhiên, nào ai có thể thấy được những vết thương giằng xéo trên cơ thể và trong tâm hồn của người thanh niên kia.

Câu nói còn khiến Lo'ak nhớ lại lần đầu hai người làm tình với nhau. Hoặc nói đúng hơn, là Neteyam hiếp dâm cậu. Đó là một lần đầu những năm cấp 3, khi cậu nhanh nhảu thông báo với gia đình rằng đang tìm hiểu một cô gái rất xinh tên Tsireya. Khi ấy, ngoài việc ba mẹ cậu cho rằng cô nàng quá tốt với một đứa xốc nổi như Lo'ak, thì Neteyam vẫn giữ yên lặng. Tối đó, Lo'ak giật mình tỉnh dậy khi bị bóp cổ và miệng bởi chính anh trai mình. Cậu không nhớ rõ chi tiết, nhưng cảm giác đau đớn vì bị bóp cổ và cưỡng dâm bởi Neteyam vẫn rõ ràng như mới xảy ra ngày hôm qua. "Em là của anh, chỉ có thể là của anh thôi." Neteyam đã liên tục thầm thì như vậy vào tai cậu. Tối đó, Lo'ak chỉ có thể để nước mắt chảy dài. Qua từng năm, cậu em trai học cách nghe lời anh hơn, cố nhiên cũng ít bị phạt lại. Tuy nhiên, Neteyam vẫn ép cậu phải đút chiếc máy rung vào người để anh có thể "chấn chỉnh" cậu khi ra ngoài, ví dụ như mới nãy đây.

- Cởi quần ra, Lo'ak.

Neteyam ra lệnh. Cậu em hoảng hốt nhìn anh. Họ vẫn còn đang ở trường đấy!

- Nhưng, anh à, em...

- Đừng để anh lặp lại, Lo'ak.

Cậu em trai cắn môi trong lo sợ. Cậu biết nếu cậu cãi lời anh, hình phạt sẽ càng kinh khủng hơn. Lo'ak chậm chạp gỡ cúc quần, kéo chiếc quần jeans xuống.

- Quần lót nữa.

Lần này Lo'ak làm theo không một tiếng phàn nàn. Neteyam giở vạt áo thun nhăn nhúm của cậu lên, chứng kiến đầu dương vật ngẩng cao đang dính đầy tinh dịch.

- Chà, em có vẻ thích "hình phạt" này hơn anh tưởng nhỉ. Như vậy là không được rồi.

Lo'ak không dám nhìn anh trai hay thứ đáng xấu hổ giữa chân mình. Cậu ghét cái phản ứng bệnh hoạn của cơ thể mình, dẫu cho cậu đang cảm thấy sợ hãi và kinh tởm đi nữa.

- Lo'ak, úp mặt lên giường đi.

Neteyam ra lệnh, giọng nhuốm một chút cao hứng. Anh thích thú nhìn Lo'ak trở nên càng sợ hãi hơn.

- Anh, làm ơn, đừng mà...

- Anh không đánh em đâu, ngốc ạ. Xem này, anh có mang cái đai lưng theo đâu?

Neteyam là một người có tính kỉ luật cao. Đâu thể bạ cái gì cũng dùng để đánh Lo'ak được, anh đâu phải người vũ phu. Phạt thì cũng phải sắp xếp thời gian và có dụng cụ cụ thể chứ, đây là em trai anh kia mà! Lo'ak buộc phải nằm lên giường theo lệnh của anh. Cậu nắm chặt lấy chiếc gối đang úp mặt vào, thầm cầu nguyện với Eywa cho chuyện này qua mau. Cậu cảm nhận được anh đang ngồi xuống bên cạnh, ngón tay trượt theo những vết sẹo từ những trận đòn trước.

- Em biết anh đâu thích chuyện này đâu, Lo'ak.

Dối trá.

- Anh chỉ muốn em hiểu chuyện hơn thôi. Bọn con gái đó thuộc loại rất dơ bẩn, anh đã nói rồi mà. Chúng nó mà chạm vào em thì em cũng sẽ nhơ nhuốc như vậy thôi. Hãy để đây là lần cuối cùng anh phải nhắc lại, nhé?

Ngón tay Neteyam trượt dần xuống phần lỗ hậu của em trai. Không thèm báo trước, anh đâm ngón tay thẳng vào bên trong. Lo'ak kêu lên trong đau đớn.

- Có làm thì có chịu thôi, Lo'ak. Anh phải dạy em đến khi nào chứ. Em biết anh làm thế vì anh yêu em thôi mà.

Lại dối trá.

Lo'ak thừa biết chuyện Neteyam làm chưa bao giờ nhân danh tình yêu gia đình. Thay vào đó, cậu biết sự "quan tâm" của anh bắt nguồn từ một thứ tình cảm sai trái và bệnh hoạn hơn nhiều. Tuy nhiên, Lo'ak đâu thể trốn chạy, và ai sẽ tin cậu chứ? Đứa con cừu đen tố rằng người anh trai hoàn hảo của nó đã hiếp dâm nó ư? Đến một lúc nào đó, cậu em trai thực sự nghĩ rằng, có lẽ nó đã quá hư đốn, và thực sự cần bị trừng phạt như vậy. Ngón tay của Neteyam xuyên xỏ bên trong lớp thịt non mềm của cậu, càng ngày đâm càng sâu. Anh không dùng bất cứ thứ gì để bôi trơn, để em trai có thể cảm nhận sự đau đớn chân thực nhất.

- Anh... làm ơn...

- Anh chỉ mới bắt đầu thôi, em nói gì vậy chứ? Cái này có đau bằng mấy trận đòn ở nhà đâu?

- Làm ơn..lỡ có ai...thấy...

- Lỡ có ai thấy à? Vậy thì họ sẽ thấy em đang cởi truồng, bị trừng phạt như một con điếm như em xứng đáng bị thôi, em trai bé bỏng. Họ phải thấy được bộ mặt thật của em tồi tệ như thế này chứ.

Lo'ak ngăn tiếng khóc tức tưởi bằng cách áp mặt vào gối. Cậu không thể để Neteyam thấy bản thân đang phục tùng theo màn tra tấn bệnh hoạn của anh được. Tuy nhiên, có vẻ như Neteyam chỉ cần nhìn cách cơ thể cậu phản ứng là biết. Anh đẩy món đồ chơi vào càng sâu, chà sát điểm gồ nhạy cảm nơi tuyến tiền liệt của cậu. Đồng thời, anh vẫn giữ chế độ rung ở mức cao nhất. Cậu em trai run rẩy kịch liệt: điểm nhạy cảm nhất bên trong của cậu đang bị hành hạ, phần dương vật phía trước lại bị cọ xát giữa cơ thể và tấm nệm dưới thân. Sau khi làm quen với cơn đau, Lo'ak nhanh chóng bị đánh úp bởi từng cơn khoái cảm lan tỏa từng vùng bụng dưới. Cậu thầm cầu nguyện sẽ không ai thấy được tình cảnh nhục nhã của mình lúc này. Cậu không tưởng tượng được nếu bị phát hiện thì mình sẽ ra sao. Tâm trí cậu quay cuồng trong sự nhục nhã, tội lỗi, đau đớn, và cả khoái cảm. Lo'ak hận anh trai đã hành hạ mình qua bao nhiêu năm, biến cậu thành con quái vật đội lốt chàng sinh viên trẻ đầy triển vọng. Tuy nhiên, Lo'ak cũng không thể tưởng tượng một cuộc đời thiếu Neteyam. Cậu biết mình sẽ hoàn toàn lạc lối và sợ hãi. Điều này đã diễn ra một lần rồi: khi Neteyam nhập học đại học trước, anh đã phải xa nhà một tháng cho một kì thực địa. Những tưởng Lo'ak sẽ được nếm trải cảm giác tự do, nhưng thực chất, cậu lại tự dằn vặt mình trong đau khổ. Cuối cùng, Lo'ak còn tuyệt vọng đến mức phải hành hạ bản thân. Khi nhắn tin với anh trai, cậu còn gửi anh ảnh bản thân nằm trần truồng trong vũng máu. Qua tin nhắn, Neteyam hết lời khen ngợi sự "trung thành" của em trai, hứa sẽ thưởng cậu thật nhiều. Hóa ra, phần thưởng của anh là những món đồ chơi BDSM anh mua ở ngoài về, hòng áp dụng cho những trận làm tình sau đó của hai anh em. Từ giây phút đó, Lo'ak nhận ra mình không thể cứu vãn được nữa. Đến giờ, điều đó vẫn không thay đổi cho cả hai.

- Giờ thì em biết lỗi chưa? Em còn dám làm thế nữa không?

Neteyam hỏi dồn. Lo'ak gào lên trong mệt mỏi:

- Không, em không dám nữa! Làm ơn đi anh, em biết lỗi rồi!

Do úp mặt vào gối, Lo'ak không thấy được anh trai cậu đang nở nụ cười ngọt ngào chừng nào.

- Quả là cậu bé ngoan. Bắn ra cho anh xem đi, Lo'ak. Hãy để cơ thể em ghi nhớ bài học hôm nay nào.

Tất nhiên cậu phải vâng lời rồi. Lo'ak nâng hông mình lên, dạng hai chân rộng ra. Neteyam thương tình nắm lấy dương vật đang rỉ đầy tinh dịch của cậu, tuốt vài lần để dứt điểm. Sau vài giây, từng đợt tinh dịch bắn ra đầy giường. Trong cơn khoái cảm, Lo'ak kêu tên anh trai liên tục, hứa rằng mình sẽ luôn ngoan ngoãn vì anh. Tiếng kêu sung sướng như mật ngọt rót vào tai Neteyam. Cảm giác hạ thân của mình cũng đang trướng phát đau, anh tự nhủ lát nữa sẽ phải tốn không ít thời gian giải quyết trong nhà vệ sinh rồi. Hay nhờ Lo'ak luôn nhỉ? Có thể, nếu em trai anh còn chống cự được đến lúc đấy. Ngay lúc này, cậu đang lả người đi, nằm sõng soài trên giường bệnh. Tấm ra nhăn nhúm hết cả, dính đầy phần tinh dịch còn sót từ trên bụng và đùi cậu. Neteyam mơn trớn bờ mông trần của em trai, hạnh phúc nghĩ về tương lai của cả hai như thế nào. Anh sẽ cho Lo'ak ảo tưởng rằng cậu vẫn đang có tự do của riêng mình, trong khi vẫn nằm hoàn toàn trong tầm kiểm soát của anh. Neteyam nhớ đến khu vườn bướm tại công viên bảo tồn thực vật họ từng ghé thăm. Những chú bướm tự do bay lượn trong khu vực rộng lớn, nhưng nào biết thế giới của chúng bị giới hạn bởi những lớp kính và màn vải thô. Quả là một hình ảnh ẩn dụ hoàn hảo. Mọi thứ của Lo'al phải thuộc về anh: thể xác, tinh thần, nhục dục, và trái tim. Anh cúi người, nhẹ nhàng hôn lên tấm lưng trầm lấm tấm sẹo của em trai. Cậu không hề phản ứng.

- Nhớ nhé Lo'ak: anh làm tất cả chuyện này vì anh yêu em. Em đừng bao giờ quên đấy.

Lo'ak nhắm mắt, thẫn thờ. Cậu sẽ không bao giờ quên được.

Hoàn.

Author's note: Neteyam hắc hóa 🔥

Cái công viên đó ý t là thảo cầm viên á =)))) Tự dưng đang viết pỏn dở lại nhớ cái khu bảo tồn bướm đó nên bê vào luôn. Trùng hợp một cái nữa là trong những tweet của mấy bạn Hàn Quốc trong fandom, khi t dịch bằng google translate thì t thấy từ các bạn dùng để ám chỉ mấy nhân vật trong phim được dịch ra là bướm. Do không hiểu tiếng Hàn nên t cũng không rõ nó là gì, trùng hợp vui thôi. Không ngờ gõ 1 lèo ra hơn 3k chữ, thấy t giỏi chưa 😭😭😭





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro