Nếu Cale biến thành trẻ con thì sẽ thế nào? (38)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc xe ngựa dừng lại sau một giờ di chuyển.

Leucos vẫn đang lơ lửng trên không trung và liên tục bay vòng tròn như muốn ra tín hiệu cho ngôi làng mà nhóm của Cale không nhìn thấy.

Mặc dù Cale là người duy nhất không nhận ra điều gì đó, cậu vẫn ngồi yên một cách bình tĩnh với vẻ mặt thư thái.

Cần gì phải lo lắng trong khi đi cùng cậu là một Đại Pháp sư, một Kiếm sĩ, hai bậc thầy Sát thủ và hai con rồng cơ chứ?

Quên chuyện lo lắng đi, Cale giờ như đang ôm bom hẹn giờ vậy, cậu thực sự đang đi khắp nơi với những cỗ máy mạnh mẽ có thể thổi bay cả một lục địa nếu muốn.

Cale nhìn ra bên ngoài và đôi mắt nâu đỏ của cậu quan sát xung quanh.

Họ đã đi thẳng từ nãy tới giờ và Cale bắt đầu thắc mắc làm sao ngôi làng này có thể ẩn dật trong hàng trăm năm. Nhưng khi nhìn thấy một kết giới ảo ảnh ở nơi đây, lông mày Cale giãn ra, cậu ngả người ra sau ghế và chờ mọi chuyện được giải quyết.

Choi Han đang đứng bên ngoài, bình tĩnh vung kiếm để chặt bớt vài cành cây ngáng đường đi và tra kiếm vào vỏ, rồi anh nhìn thẳng về phía trước với vẻ mặt vô tội thường ngày.

"Có vẻ như kết giới này được rồng tạo ra, thưa Eruhaben-nim."

Rosalyn đứng cạnh Choi Han và nhìn vào bên trong, hướng về phía con rồng đang lặng lẽ ngồi đó với vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp.

"Rồng?"

"Vâng. Và dựa trên sự dao động mana, đây là một kết giới mới được thiết lập. Chắc được tầm ba năm."

Cale, người đang lắng nghe căng thẳng nhìn ra bên ngoài, khuôn mặt cậu đanh lại.

"Ba năm?"

Rosalyn gật đầu với Cale và cười nhẹ với cậu. Con mèo bạc nhỏ cũng vỗ nhẹ vào đùi con người tóc đỏ rồi thở dài và mỉm cười, khiến cậu thấy hơi cay đắng.

'Cái gì vậy? Sao họ lại cười?'

Cale có thể cảm thấy gáy mình lạnh đi, cậu tránh khỏi nụ cười của hai người và nhìn về phía hàng cây trước mặt họ. Đây là biên giới của ngôi làng nơi kết giới được lắp đặt. 

Giống như ngôi làng Elf ở dãy núi Mười Ngón, ngôi làng này sử dụng cùng loại một kết giới để che giấu ngôi làng khỏi xã hội loài người.

Vào thời điểm đó, Cale đã gặp thủ lĩnh của các Elf và Pendrick đã được cử đi cùng họ để gặp con rồng thực sự đang giúp đỡ họ. Còn bây giờ...

'Rắc rối hơn rồi đây.'

Cale thở dài. Cậu muốn đưa tay ra xoa xoa phần gáy lạnh toát của mình nhưng trước khi kịp làm vậy, một khuôn mặt mới đột nhiên xuất hiện ở cửa sổ xe ngựa và lần này là Leucos ở dạng chim.

"Kết giới đã mở. Chúng ta có thể vào được rồi."

Cái mỏ vàng mở ra rồi khép lại tạo ra những tiếng kêu lách cách buồn tẻ. Đôi mắt vàng của Leucos nhìn thẳng vào Cale, nó gật đầu.

"Một thành viên trong làng sẽ đến gặp cậu sau khi vào làng. Tôi phải đưa chủ nhân của tôi đến phòng nghỉ ngơi trước đây. Chúng ta sẽ sớm gặp lại."

Cale lặng lẽ nhìn Leucos đang gật đầu rồi xua tay, "Tôi không nghĩ anh phải thông báo cho tôi những chuyện như thế này đâu. Anh muốn làm gì thì làm."

Leucos không khỏi mỉm cười khi bắt gặp vẻ lo lắng trong đôi mắt đỏ tía đó. Con người tỏ ra thờ ơ này thực ra đang lo cho chủ nhân của anh, anh không khỏi cảm thấy biết ơn.

Người này chưa hề hỏi lấy một câu về cách để nhận được phước lành của Thần Tuổi Trẻ trong suốt hành trình của họ. Anh nghĩ,

'Giá như con người nào cũng giống như cậu ấy.'

Leucos chỉ gật đầu và bay lên trời, anh biến mất sau khi đã tiến vào ranh giới.

Cale, người không biết về sự hiểu lầm này đã bỏ qua cái nhìn đầy ẩn ý mà mình vừa nhìn thấy trong đôi mắt của con chim.

Cậu chưa bao giờ nhận ra rằng sự hiểu lầm đó bắt nguồn từ điều rắc rối nhất, thứ sắp sửa mang đến cho cậu nhiều cơn đau đầu hơn trong tương lai.

Khi chú chim trắng bay vào bên trong kết giới, ánh mắt nó nhanh chóng hướng về không trung nơi các Linh thú khác đang tụ tập. Chúng đang canh gác đề phòng có kẻ xâm nhập tìm thấy ngôi làng của chúng. Cơ mà, với loại kết giới do rồng tạo ra, điều đó là không thể trừ khi có một con rồng khác đến thăm.

"Ngài Leucos! Thế giới loài người thế nào rồi?"

Một con đại bàng với bộ lông xám chào đón anh một cách thân thiện. Đôi mắt vàng hơi mở to khi nhìn thấy người đang nằm bên trong kết giới pha lê trên lưng Leucos.

"Cô ấy hết năng lượng rồi..."

Con đại bàng thở dài và bay bên cạnh Leucos trong khi khe khẽ lắc đầu.

"Liannie đã dậy chưa?"

"À, đứa trẻ đó sao? Nó đang ở trong đại sảnh. Không có gì mới cả."

Leucos cau mày sau khi nghe câu trả lời của Gerd - con đại bàng.

"Vẫn chưa ngủ lại à?"

Gerd khẽ lắc đầu và nheo mắt lại: "Đứa trẻ đó có chút kỳ lạ, từ khi trở về đến giờ, nó thường hay lui tới đại sảnh."

Hai người im lặng trong vài giây trước khi Leucos thở dài và lắc đầu, "Ít ra thì cũng dậy rồi. Những đứa trẻ khác hẳn cũng đã dậy."

"Vâng...à!"

"Cái gì?"

"Ngài rồng đã gửi đến đây một bưu kiện mới và có vẻ như những đứa trẻ của chúng đã sử dụng nó cho đến tận bây giờ."

Đôi mắt vàng của Leucos hơi nheo lại, anh liếc nhìn Gerd, "Bưu kiện gì vậy?"

"Có vẻ là một bản ghi âm."

Hai người bay xuống và đáp xuống một khoảng đất trống. Họ được những thành viên trẻ tuổi trong làng chào đón. Trong số họ có Liannie đang cầm một quả cầu ghi âm trên tay, nó phát ra một nói giọng trẻ con đang hát một bài hát mà họ không thể hiểu.

"Liannie."

Liannie, cô gái với mái tóc nâu tết cài những bông hoa nhỏ rời mắt khỏi quả cầu và nhìn lên Leucos, "Ngài Leucos. Mừng ngài trở về."

Leucos gật đầu, "Ta về rồi. Có khách ở cửa biên giới. Dẫn họ đến đây, ta sẽ quay lại sau khi đưa thánh nữ vào phòng nghỉ ngơi."

Liannie đứng dậy và đưa quả cầu cho một đứa trẻ bên cạnh, đứa trẻ này vui vẻ nhận lấy và một lần nữa chơi lại bài hát đó trong khi bắt đầu chậm rãi hát theo. Những đứa trẻ khác tụ tập xung quanh và bắt đầu lắng nghe giọng hát.

Liannie, Gerd và Leucos nhẹ mỉm cười khi chứng kiến ​​cảnh tượng đó.

"Tôi có thể hỏi những vị khách đó là ai không?"

"Những anh hùng của lục địa phương tây."

"...?"

"Nhóm của anh hùng Cale Henituse."

Ngay lúc Leucos nói vậy, cả Gerd và Liannie đều đứng đơ ra tại chỗ và nhìn Leucos bay về phía trung tâm ngôi làng, chỗ phòng nghỉ ngơi của Relia.

***

Quay trở lại với nhóm người bên ngoài kết giới, họ cũng đã chuẩn bị sau khi Leucos bước vào.

"Đi nào."

Ron và Beacrox nghe thấy giọng nói trầm của Cale từ bên trong và nhanh chóng làm theo. Chiếc xe ngựa chạy thẳng đến biên giới và chẳng mấy chốc, quang cảnh bắt đầu thay đổi.

Điều đầu tiên họ nhận thấy là ngôi làng nằm giữa những ngọn đồi nhỏ. Khu rừng xanh tươi bên ngoài kết giới đã được thay thế bằng những cái cây cao gần mười mét. Màu xanh nhạt của cây hòa với thân cây trắng tạo nên một sự kết hợp thẩm mỹ tuyệt vời. Thảm cỏ đung đưa nhẹ nhàng với nhiều loại hoa nhỏ như chen chúc vào nhau. Trên cành cây có những thứ dường như là tổ chim nhưng được tạo thành từ những vật liệu thoải mái khác nhau.

Tiếp đó là những ngôi nhà theo phong cách đơn giản được xây dựng xung quanh một hồ nước nhỏ mà họ có thể nhìn thấy ở giữa làng.

Nói rằng nơi này đẹp thì còn là nói giảm nói tránh. Phải nói nó gần giống như một thế giới thoải mái—với vẻ đẹp ngoạn mục.

Ngôi làng của các Elf dưới Hồ Tuyệt vọng dường như không bì kịp với vẻ thư thái và thư giãn vốn có của nơi này.

Thêm vào đó, Cale nhìn lên bầu trời và nhìn thấy nhiều loài động vật bay lớn khác nhau. Cậu có thể nhìn thấy đôi mắt vàng đang dõi theo họ từ trên không và những âm thanh chúng tạo ra khiến nơi này càng đẹp hơn, đến mức gần như không thực tế.

Chiếc xe ngựa dừng lại ngay sau khi đến chân đồi và ở đó, họ nhìn thấy một người con gái mặc áo choàng trắng có mái tóc dài được tết thành hai bím, trên bím tóc có đính những bông hoa nhỏ.

Ngay khi họ bước xuống xe ngựa, ánh mắt của cô hướng về con người tóc đỏ đầu tiên, đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào Cale và những người còn lại trong nhóm.

"... Ô, là thật nè."

Cale và những người khác nghe thấy vậy thì không khỏi nhìn chằm chằm vào cô gái đang lẩm bẩm điều đó.

Và như thể nhận ra mình vừa vô thức nói vậy, khuôn mặt trẻ trung của cô nở một nụ cười ngượng ngùng, "Ý tôi là bức tranh ở Đại sảnh. Ngài Leucos nói các vị là những vị khách quan trọng. Ngài là người anh hùng vĩ đại, Ngài Cale Henituse, đúng chứ?"

"... Gì?"

'Mình vừa nghe thấy cái quái gì thế này?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro