Viết Cho Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phương nghĩ mình sẽ không viết thêm một câu chuyện tình nào nữa... Vì P đã mất niềm tin vào tình yêu trước đó rồi... Cho đến khi P gặp em, P từng ghet tất cả mọi thứ trên đời này vì nó chỉ mang lại nỗi đau cho P. Nhưng em đã thành công biến một người khó tính như P trở nên dịu dàng hơn. Và đó là lí do vì sao P yêu thích mọi thứ kể cả những đều P từng ghet nó.
P không nghĩ là mình sẽ khóc khi viết bài này đâu. Và P cũng chưa từng khóc trong sự hạnh phúc như thế này. Mỗi bước đi của một kẻ khác người như P đều là chông gai. Trước khi em đến, mọi thứ chỉ toàn là màu đen nhưng bây giờ nó đã khác. P gặp em ở trung tâm tiếng Anh, đứa thì đi làm, đứa thì đi học, nghe cũng mắc cười phết nhỉ😂 Em có thấy như vậy khong? Giữa chúng ta khong có một sự nghi ngờ nào. Và cũng không ai thắc mắc rằng đối phương đang làm gì... Đó là vì chúng ta hiểu nhau nhiều đến thế. Mối quan hệ của chúng ta đơn giản đến mức khiến người ta nghĩ rằng "hai đứa con nít đang tập yêu". Ở thời điểm này, một mối quan hệ thuần khiết và giản đơn như thế thật khó để tìm phải khong?

Em hỏi tại sao P lại tặng nhiều thứ cho em... Đơn giản thoi, vì P muốn thấy em cười như những ngày đầu tiên mình gặp nhau. P chẳng có nhiều tiền để tặng những món quà xa xỉ cho em. Thế nên mọi món quà P đều tự tay làm, mất nhiều thời gian hay công sức cũng chẳng sao... P chỉ quan tâm ngày hôm nay của em như thế nào. Và P thật sự rất hạnh phúc khi được nhìn thấy em vui vẻ. Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong cuộc sống của P. Chưa có ai trân trọng những món quà P tặng ngoại trừ gia đình cả. Và cũng chưa có ai dắt P đi học đại học. Nó từng là ước mơ của P và em đã giúp P hiện thực hóa nó. 4 năm qua chưa có ai khiến P rung động đến vậy. Và cũng khong ai khiến cho trái tim P hẫng lại 1 nhịp nhiều lần đến thế.
Có lẽ mọi định nghĩa về tình yêu đã đúng... Khi bạn không chạy theo nó, không ríu rít đi tìm tình yêu khi cô đơn, thả mình vào dòng chảy... Khi đó tình yêu sẽ tự khắc tìm đến bạn, mọi sự chờ đợi đều là xứng đáng.

Mọi cử chỉ, hình ảnh của em vào ngày hôm nay P đều ghi nhớ cả. Em luôn miệng nói P đáng iu và mỉm cười. Rồi còn gác chân lên đùi P nữa, em nói "quý lắm mới để chân zạy á nhe", là quý dữ chưa pé😂 Nè he, ngồi dựa dô vai P rồi còn dụi cái mặt dô nua. Unbox cây bút xóa xong ngắm bó hoa P tặng😄 Hmm, P nghĩ em thích màu xanh lá nên P đã đi tìm mọi thứ có màu xanh lá để tặng em. Kiếm hoài khong thấy nên P tự làm bó hoa hồng xanh. Và P đã làm nó bằng keo sữa + giấy ghi chú, 2 mảnh giấy kraft còn sót lại trong tủ... Thế là sau 6 tiếng, một bó hoa giấy đã hoàn thành (9h tối->3h sáng)😄

Wow, P quên mất chuyện động trời ở thang máy nữa. Chỉ có hai đứa mình ở trỏng hoi, đáng lẽ nó phải đưa chúng ta xuống tầng 1 nhưng nó lại đưa lên tầng 7. Au shittt, em nói nó hỗn, ừa hỗn thật đấy😂 Và sau đó P bấm tầng 4, wtf? Em hỏi P bấm tầng 4 chi dị, tại vì P thấy em bấm nên bấm theo😑😂 Thì ra là em bấm cho nó reset lại thang máy thoi, đúng là hội người khờ😂 Lúc thang máy xuống tầng 1, tụi mình nắm tay nhau đấy😳 Ôi trời, cảm giác đó thật khó tả. Nhưng mà người ta nắm nguyên bàn tay còn tụi mình thì nắm có nửa bàn?😂
Ngày hôm nay P thật sự rất vui, rất hạnh phúc. Cảm ơn em vì đã chở P về nhà và hôm nay cũng là lần đầu tiên P được nhìn thấy em nằm ngủ trong lớp...Yêu emm💝

Sài Gòn,
16/10/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro