Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 năm là một khoảng thời gian không quá dài cũng không quá ngắn nhưng có lẽ là một khoảng thời gian đủ để cho ta quên đi một ai đó, đã từng là tất cả, giờ thì chẳng còn là gì cả.

"Mình chia tay đi"

"Cho em xin một lý do"

"Anh đã có người khác"

Năm đó, lời chia tay nói ra từ miệng Trịnh Minh Hạo thật sự rất nhẹ nhàng, nhưng lại như một mũi dao đậm thẳng vào tim Kim Phương Ngân, cô từng có một khoảng thời gian suy sụp nặng nề, chẳng màng gì đến việc học hành năm đó lại là năm cuối cấp của đại học, các thầy cô trong trường thật sự lo lắng cho cô, trước giờ thành tích học tập của cô luôn luôn đứng nhất nhì trường nhưng mà nay lại tuộc giảm vô cùng thê thảm, Liên Ngọc lúc đó đã tán cô liên tục ba phát, cô còn nhớ cô bạn thân vừa khóc vừa nói với mình.

"Cậu đã không còn là Phương Ngân mà tớ quen, chỉ vì một thằng con trai không ra gì mà cậu lại tự hủy hoại bản thân mình như vậy hay sao?"

Lời Liên Ngọc nói quả thật không sai chút nào, cô không việc gì phải tự hủy hoại bản thân vì một người không xứng đáng.

Sau khi nhận được ba cái tác từ cô ấy, cô đã hoàn toàn thất tỉnh, vùi đầu vào học ngày đêm, năm đó cô và Liên Ngọc đã thành công tốt nghiệp đại học với thành tích vô cùng cao.

Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt mộng đẹp của Phương Ngân, quơ tay xung quanh để tìm kiếm chiếc điện thoại.

"Alo"

"À vâng, vâng, tôi đến ngay đây"

Cúp máy, cô chạy nhanh vào phòng vệ sinh, mười phút sau, cô chỉnh chu trong trang phục công sở, váy bó sát màu đen kết hợp áo sơ mi trắng làm tôn thân hình chữ S quyến rũ của cô, máy tóc uống loạn xõa tự nhiên xuống vai trông vô cùng hấp dẫn mắt người nhìn.

Leo lên con xe máy, cô vội vã chạy nhanh đến công ty, công ty nơi cô làm tên Dược Thiên, với chi nhánh trãi rộng khắp thới giới, vô cùng có quy mô, hằng năm công ty chỉ tuyển trên dưới không quá hai mươi người, cô là người vô cùng may mắn đã được chọn vào, làm việc cũng đã được hai năm cô từ trợ lý nhỏ phòng kế hoạch, với năng lực xuất sắc của mình, cô đã được thăng cấp bay lên làm trợ lý tổng giám đốc.

Tổng giám đốc của cô là một người đã có tuổi, ông ấy là một người vô cùng dễ gần, lúc rảnh cô rất hay trò chuyện với ông, lần này con trai ông du học bên Pháp mới về, ông muốn cô đưa vị tổng giám đốc tương lai của mình đi tham quan công ty, báo cáo rõ tình hình các bang cũng như công việc cho anh ta, thế nên hôm nay mặc dù là ngày nghỉ của mình cô vẫn phải lếch thân xác vội vã chạy lên công ty, lòng cô vẫn đang thầm rủ người nào đó.

Thật tình, tối hôm qua bận lo mấy bản kế hoạch tới tận hai giờ sáng cô mới được ngủ, dự tính ban đầu của cô là ngủ nướng tới tận trưa, sau đó sẽ kéo Liên Ngọc đi mua sắm, ăn uống thả ga đến hết ngày, uống vội ngụm cafe đắng, vỗ vỗ tráng mấy cái, lấy lại tác phong thường ngày cô đẩy cửa bước vào.

Đằng sau cánh cửa là một bóng dáng chàng trai, cao, rất cao, không cần nhìn dung mạo, chỉ cần nhìn vào vóc dáng cũng đủ biệt anh ta đẹp trai thế nào, sóng lưng thẳng tấp, mái tóc màu đen hạt dẻ, trông vô cùng hút mắt người nhìn.

"Xin chào tổng giám đốc"

"Tôi tên Phương Ngân, là trợ lý thư kí của ngài"

Người con trai đứng bên cửa số từ từ xoay lưng lại nhìn cô, con ngươi màu đen sâu thẩm, nó như muốn hút cô vào trong vậy, sâu vô tận.

"Phiền cô rồi, báo cáo sơ lược tình hình công ty cho tôi"

Tiếng nói của người con trai đó cất lên như giúp Phương Ngân lấy lại tinh thần, cô vội vàng trình báo cáo mình đã chuẩn bị từ trước, cô cất bước đi trước, còn người kia đi theo sau, cô dẫn vị tổng giám đốc của mình đi tới từng phòng ban, vừa đi lại vừa nói, luyên thuyên cả buổi trưa cuối cùng cô cũng được nghỉ ngơi uống một vài ngụm trà, chân do đi nhiều cũng có chút đau.

Vị tổng giám đốc nào đó đang ngồi trên văn phòng của mình nhìn xuyên qua cửa sổ ngắm một cô gái ở dưới lầu đang ôm bình trả uống lấy uống để, lúc nãy thấy cô sắp bị mình làm cho mệt đứt lòng anh cảm thấy hơi nhói liền lấy lý do có công việc nên tha cho cô.

Tên của anh là Vương Khải Nhâm, lớn hơn cô một tuổi, lúc trước anh là học trưởng của cô, nhưng mà có lẽ là cô không nhớ gì đến anh nhỉ, cô chỉ biết có tên Trịnh Minh Hạo kia mà thôi, lúc anh học năm hai đại học thì cô chỉ mới năm nhất đại học, trong lúc anh tuyệt vọng nhất, nụ cười tỏa nắng cùng câu nói.

"Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi" của cô đã xoa dịu trái tim anh.

Từ đó thì anh bắt đầu để ý đến cô cho đến người con gái đó, nhưng lúc đó cô lại chỉ có mỗi tên Trịnh Minh Hạo kia, sự dịu dàng của cô, hợp cơm mỗi bữa trưa cô làm cho hắn, nhiều khi anh ước mọi thứ đó đều là của anh thì tốt quá.

Cho đến khi anh tột nghiệp đại học, quyết định quên đi cô thì anh hay được in cô cùng tên ấy hiện giờ đã chia tay, có lẽ là duyên số trời định, cô lại làm cho công ty nhà anh, lúc đầu lúc nhìn thấy bóng dáng đó vội vã chạy vào công ty anh còn tưởng mình nhớ cô đến phát điên mới nhìn nhầm, nhưng lúc thấy cô trong phòng làm việc của mình, trong lòng liền dân lên một loại xúc cảm muốn chạy tới ôm cô vào lòng.
=====================

Lịch úp truyện 1 chương trong nột tuần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vỹ