Phần I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Zhihu] Nếu nữ nhân vật phụ độc ác biết trước cốt truyện, chuyện gì xảy ra? (1/?)
______________________

Đề cử & raw: Meo Meo, Meo trong Meo Meo, Meo trong Meo Meo
Edit: Gấu Mèo Meo Meo
______________________

Khi tôi tỉnh dậy, tình cảnh có chút phức tạp.

Đại khái chính là, quần áo của tôi đã cởi được nửa, lộ ra hơn phân nửa da thịt, đang ôm chặt nam chính.

Mà nam chính sắc mặt ửng hồng, thần trí không rõ, đang muốn cởi quần áo của mình.

Điều đáng quan ngại nhất chính là, trước cửa còn đứng vài người, nhìn sơ qua là tới "bắt gian".

1

Tôi, Mặc Ngọc, trước khi tỉnh là một nữ phụ ác độc bị người xúi giục bò giường câu dẫn thế tử vương phủ, sau khi tỉnh lại là một nữ sinh viên đại học ngây ngốc vô tri.

Nhìn đám người bu trước cửa mà tôi giật nảy mình, đẩy Thẩm Nghiên Sơ đang cọ tới cọ lui trong ngực mình ra, kéo chăn gấm đắp lên người, cố gắng chừa lại chút thể diện trên cõi đời này.

Thẩm Nghiên Sơ không thuận theo không buông tha, lại quấn lấy tôi, sờ soạng khắp nơi, nhiệt độ trong lòng bàn tay cao đến kinh người, tôi nắm chặt chiếc chăn gấm không chịu buông tay, trông mong nhìn về phía những người ở cửa, chờ bọn họ đến kéo Thẩm Nghiên Sơ đi.

Nhưng không như tôi mong muốn, bọn họ đóng cửa lại, đi rồi, không chỉ đi rồi, mà còn khóa cửa lại nữa...

Hình như có gì đó sai sai thì phải? Tôi nắm chặt chiếc chăn gấm suy nghĩ về cốt truyện một lúc lâu.

À phải rồi, những người đứng bên ngoài cùng một phe với tôi, đại công tử con vợ lẽ Thẩm Thần Phong của Đoan vương phủ muốn đá thế tử gia con vợ cả xuống đài, lúc này Thẩm Thần Phong vẫn đang trong giai đoạn "Ta nhất định phải làm cho phụ vương cảm thấy thất vọng về đệ đệ".

Thế là y rủ rê Thẩm Nghiên Sơ ăn nhậu chơi bời, còn mua về một nhóm mỹ nhân từ Giang Nam nhét vào trong phủ, để các mỹ nhân ngày nào cũng rù quến thế tử gia câu kết làm bậy.

Tôi chính người trong cái nhóm bị mua vào đó, cũng là người có tiến độ nhiệm vụ khả quan nhất từ trước đến nay.

"Ngươi trốn cái gì?" Đại khái là nửa ngày cũng không thể giải được cơn nóng trong người, Thẩm Nghiên Sơ cố gắng chống đỡ để mình thanh tỉnh vài phần, khóe mắt phiếm hồng, ánh mắt nồng đậm, trong lúc thở ra mang theo mùi rượu.

Nhìn thoáng qua cơ bụng dưới lớp áo nửa kín nửa hở kia, trên mặt tôi nóng lên.

Trường hợp này, thật sự là quá kích thích!

Tôi vươn hai tay trắng như tuyết của mình ôm lấy cổ Thẩm Nghiên Sơ.

Hầu kết Thẩm Nghiên Sơ lăn lộn, ánh mắt si mê, hơi thở càng thêm dồn dập.

Lúc hắn nhịn không được muốn xé chăn gấm, tôi ghé sát vào tai hắn, nhẹ giọng nói: "Thế tử gia, cậu đang luyện đồng tử công đó."

Đúng vậy, khứa nam chính xui xẻo này có một giấc mơ vô cùng ngốc nghếch đáng yêu, hắn muốn trở thành đệ nhất cao thủ được người người nhà nhà trong thiên hạ sùng bái kính trọng!

Thế là hắn khổ luyện đồng tử công, lại tại năm mười tám tuổi này bị thị nữ bò giường phá công.

Nam chính không bỏ cuộc, hắn du hí khắp nơi, rồi du đãng vào môn phái Côn Luân khổ luyện Vô Tình đạo, sau đó ở tuổi hai mươi tám gặp được nữ chính lại bị phá công lần nữa.

Kết thúc của câu chuyện là nam chính vẫn không bỏ cuộc, hắn chuyển qua tu ma đạo, trở thành đại ma đầu đứng đầu thiên hạ bị người người hô đánh.

Miễn cưỡng cũng coi như là thực hiện được giấc mơ đi?

Thẩm Nghiên Sơ thở hổn hển mấy tiếng, trên trán lấm tấm mồ hôi, nghiến răng nghiến lợi: "Trói gia lại!

"Oke!" Tôi đẩy đẩy hắn, đẩy không nổi, "Hay là cậu tránh qua một bên trước đi?"

Thẩm Nghiên Sơ trở mình, nằm ngửa trên giường, nhắm hai mắt nắm chặt nắm đấm.

Tôi ngồi dậy, khép quần áo lại, sau đó chợt nghe thấy giọng nói tràn đầy d ụ c v ọ ng không thể tiêu tan của Thẩm Nghiên Sơ: "A Ngọc..."

Tai nghe được mà tim gan tôi cũng run lên theo, Thẩm Nghiên Sơ nơi nào còn nhắm hai mắt, hắn đang nhìn chằm chằm vào ngực tôi, ánh mắt như sói đói nửa tháng thấy thịt, sắp xanh lè rồi.

Tôi bị ánh mắt kia của hắn làm cho hoảng sợ, giọng nói cũng run theo: "Cậu nhịn xuống, đừng xúc động, ngẫm lại mộng tưởng của cậu đi!"

Tôi xoay người xuống giường, muốn tìm thứ gì đó có thể trói hắn lại, nhưng không có.

Tẹt tẹt mấy tiếng, Thẩm Nghiên Sơ xé chăn gấm thành vài mảnh: "Dùng cái này."

Tôi nhìn thấy những đường gân trên cánh tay hắn nổi lên, ánh mắt dán chặt vào người tôi, vẫn luôn nhìn theo bóng dáng của tôi mà cứ sợ giây tiếp theo hắn sẽ nhào tới đây.

"Cậu ráng nhịn đi, nếu cậu làm chuyện gì không nên làm, đừng nói tới phá công, ngay cả cái mạng nhỏ này của tôi cũng không giữ được đâu."

Nghĩ đến trong nguyên tác, sau khi Mặc Ngọc bò giường thành công bị đánh xong còn bị bán ra ngoài, tôi đã không còn dám có nửa phần tâm tư kiều diễm gì rồi.

Thẩm Nghiên Sơ ngồi trên giường, dụi đầu vào hõm cổ tôi, hơi thở nóng đến mức khiến tai tôi đỏ lên, thần trí hắn có chút không rõ, lẩm bẩm: "A Ngọc... A Ngọc... Ta khó chịu..."

Tôi cầm mảnh vải, quấn quanh người hắn một vòng lại một vòng, cuối cùng thắt vài nút chếc.

2

Tôi nhét một miếng chăn rách vào miệng Thẩm Nghiên Sơ, ông cố này một hồi "Tỷ tỷ thương ta đi mà" chốc chốc lại "A Ngọc sờ sờ ta đi mà" kêu đến tôi xấu hổ muốn đội quần, dứt khoát bịt miệng hắn lại cho xong.

Tôi sửa sang lại quần áo cho chỉnh tề rồi ngồi bên mép giường uống trà ăn điểm tâm, quần áo của Thẩm Nghiên Sơ đã lộn xộn bùi nhùi như đống giẻ rách, ngồi trên giường dùng sức cà lết cà lết qua bên tôi, lúc hắn lết tới muốn dựa vào người tôi cọ cọ là tôi đẩy hắn ra, rồi hắn lại tiếp tục lết qua.

Cứ vậy mãi, cho đến khi Đoan Vương phi nổi giận đùng đùng đá văng cửa: "Có vài phần tư sắc đã muốn quyến rũ con ta, người đâu..."

Đợi thấy rõ tình huống trong phòng, Đoan vương phi ngừng thoại: "Các ngươi đang làm gì?"

Tôi quỳ cái ạch xuống, nước mắt lưng tròng: "Vương phi nương nương, Thế tử gia bị người ta bỏ thuốc, ngài mau mời đại phu tới cứu hắn đi."

Tôi không ngồi bên mép giường nên Thẩm Nghiên Sơ cũng lăn xuống theo, tiếp tục cà lết lại muốn dựa vào người tôi cọ cọ.

Đừng gây thêm phiền phức vào lúc này chứ! Rủi mẹ cậu cảm thấy tôi không an phận, muốn chém đầu tôi thì phải làm sao bây giờ?

Tôi đẩy hắn ra với vẻ mặt vô cảm, kiên định chứng minh cho Đoan vương phi coi tôi không gần nam sắc như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon