Ngoại truyện - Kiếp trước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

–------------------------------------------------------

Mai đỏ nở rộ trên vách đá treo leo, hứng lấy những bông tuyết bay múa trong gió rét.

Vô Tâm ngơ ngẩn ngẩng đầu nhìn trời, thấy không trung đỏ như máu, vạn dặm phong vân quỷ quyệt. Sau lưng y đình đài lầu các một gạch một ngói, toàn là đỏ tươi.

Áo đỏ trên nền tuyết như ngọn lửa chiếu sáng cả thiên địa, trương dương đến nỗi y hồn vía lên mây, chỉ biết đuổi theo vạt áo kia như một tên ngốc.

Ta có võ công tuyệt thế.

Ta có lưu luyến không buông.

Ta có cả đời, có thể ở bên cạnh hắn.

Ta có cơ thể này, trái tim này.

Nhưng ta không giữ được hắn.

Người kia cho đến lúc chết vẫn kiêu ngạo như hàn mai trên núi tuyết.

Chỉ là đóa hoa ấy đã lụi tàn từ lâu, chỉ còn mình y một mình trên thiên địa này, nhìn đâu cũng thấy hình bóng hắn, nhìn đâu cũng thấy vạt áo đỏ tươi như máu kia.

Tông chủ.

Vô Tâm quay đầu, tay áo rộng bị gió thổi bay, tóc đen búi nửa, mặt mày sơ hiện.

Bạch Phát Tiên sửng sốt, tưởng như gặp được cố nhân.

Đã nhiều năm trôi qua, y cũng sống thành bộ dáng của hắn.

Chuyện gì?

Lôi Vô Kiệt đến thăm.

Để hắn vào đi.

Thiếu niên năm nào nay đã trưởng thành thanh niên. Chẳng qua người năm xưa từng ở trong ngục nâng rượu ngôn hoan đã không còn nữa. Kiếm tiên trẻ tuổi mất đi sự non nớt, trải qua thời gian mài dũa thành ngọc, mặt mày cũng trở nên nhạt nhẽo.

Hai người đối diện nhau giữa trời đất trắng xóa, màu áo đỏ tươi trương dương đến cực điểm, lại thê lương đến lòng người nguội lạnh.

Hắn không còn nữa, rất nhiều chuyện đều thay đổi rồi.

Ngày này, hoàng đế Tiêu Sùng đứng trong phủ Xích Vương, lật xem tự truyện đã xưa cũ.

Ngày này, Tiêu Sở Hà đứng lặng hồi lâu, nhớ đến đứa trẻ năm nào còn nằm trong vòng tay hắn cười khanh khách nay chỉ còn một nắm tro tàn. Tựa như màu áo rực lửa bắt mắt trong tường cung của thành Thiên Khải, cháy đến cuối cùng cũng chỉ còn lại bụi đất. Tựa như những âm mưa cùng nghi kỵ ở nơi này, bụi bặm lắng xuống đáy hồ. Không ai biết năm ấy gió rét cắt da cắt thịt, tuyết trắng hơn xương.

----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro