Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một đếm thức trắng thì Donghyuck cũng có một số thông tin cần thiết cho bản thân

Sau khi cho Renjun ăn sáng và dặn dò một số chuyện, Donghyuck nhanh chóng quay về nhà tắm rửa và thay cho bản thân bộ đồ vô cùng thanh lịch

Vì là một người luôn quan trọng đến bề ngoài nên là dù có chuyện gì Donghyuck cũng phải chu toàn vẻ ngoài của bản thân rồi mới bắt đầu giải quyết mọi thứ

Donghyuck bắt một chiếc taxi đi đến Lee Thị

Đến nơi Donghyuck choáng ngợp với quy mô của tòa nhà này, Lee Thị có tận năm mươi tầng

Nhìn vô cùng sang trọng khiến Donghyuck có chút lo lắng, không biết khi cậu đòi gặp người cao nhất trong Lee Thị thì cậu có bị tống cổ khỏi tòa nhà này không?

Lắc đầu bỏ đi suy nghĩ vớ vẩn, Donghyuck quyết tâm, gật đầu chấn an mình rồi tiến đến cửa

Và ngoài mong đợi của cậu, bảo vệ đã chặn cậu từ cổng ra vào, còn chưa vào được bên trong

Nài nỉ van xin nhưng bảo vệ một mực bảo rằng phải có người đưa thẻ hoặc người bên trong dắt cậu vào thì cậu mới được vào

Donghyuck bất lực định quay về thì gặp một người con trai, người đó nhìn thấy cậu thì vui mừng đến nổi nắm lấy tay cậu mặc cho cậu đang ngơ ngác

Cho hỏi...chúng ta quen nhau sao?

(Donghyuck nở nụ cười cứng đơ hỏi)

Anh không nhớ em sao? Lee Chenle khóa hai dưới anh một năm nè

(Chenle vẫn vui vẻ nói cho cậu biết thân phận của mình)

À là cậu nhóc nhỏ hay đến hỏi bài anh sao?

(Donghyuck nhớ ra, liền cười vô cùng tự nhiên)

Dạ đúng rồi

(Chenle nhìn thấy cậu nhớ ra mình liền vui vẻ gật đầu lia lịa)

Mà em làm gì ở đây? Còn mặc suit?

(Donghyuck nhìn Chenle từ trên xuống liền ngạc nhiên)

Dạ em là phó chủ tịch của Lee Thị

(Chenle không giấu diếm cậu, thành thật trả lời)

O.o

(Donghyuck hoang mang đến tròn mắt, không ngờ cậu trai hay hỏi bài mình lại là con trai của gia đình danh giá)

Mà sao anh đến đây?

(Chenle thắc mắc nghiêng đầu hỏi)

À anh đến tìm chủ tịch có chút việc

(Donghyuck thành thật trả lời Chenle)

Anh tìm anh hai em có chuyện gì sao?

(Chenle lại nghiêng đầu thắc mắc)

Cái gì em là em trai của Chủ tịch Lee hả?

(Donghyuck lại thêm bất ngờ, cứ tưởng cậu là con trai của gia đình danh giá nên mới được cái chức phó chủ tịch, không ngờ lại con út của Lee Thị)

Dạ, anh đi theo em

(Chenle mỉm cười nắm lấy cổ tay kéo Donghyuck đi về phía cửa)

Phó chủ tịch

(Bảo vệ hai bên cúi đầu cung kính)

Anh ấy là bạn tôi, không được ngăn cản nếu như anh ấy đến đây, hiểu chưa?

(Chenle nghiêm mặt nhìn bảo vệ)

Dạ rõ ạ

(Bảo vệ đứng thẳng người chấp hành lệnh)

Mình đi thôi

(Chenle kéo Donghyuck đi vào trong, đoạn đường mà Chenle đi là cả hàng dài người cúi chào)

Cái uy nghiêm này làm Donghyuck ghen tị nhưng ngưỡng mộ nhiều hơn

Chenle kéo cậu vào thang máy riêng của hai người cao nhất, thang máy màu vàng lấp lánh

Chenle à anh không nghĩ em uy nghiêm vậy luôn á?

(Donghyuck cảm thán)

Anh đùa, đây chỉ là chuyện bình thường thôi

(Chenle mỉm cười khiêm tốn)

*ting* thang máy dừng lại, cánh cửa mở ra, bước ra khỏi thang máy Donghyuck muốn ngất tại chỗ

Nó quá lộng lẫy, mọi thứ được trang trí đầy bắt mắt, vật chưng bày nhìn là đã biết vô cùng quý báo rồi

*Cốc*cốc*cốc* Chenle gõ ba cái vào cánh cửa gỗ kia

Bên trong vang ra giọng nói hơi trầm khàn, nhưng nghe lạnh đến nổi da gà

Vào đi

(Chenle mỉm cười kéo Donghyuck vào bên trong)

Donghyuck nhìn xung quanh thầm đánh giá căn phòng khác với sự lộng lẫy bên ngoài, căn phòng nay với chủ đề trắng đen và đơn giản không quá cầu kỳ

Em đến đây có chuyện gì?

(Người con trai trên ghế với bộ suit đen, gương mặt lạnh lẽo vẫn không ngước mặt lên)

Mark có người muốn gặp anh

(Chenle mỉm cười đáp)

Có hẹn không?

(Lúc này anh ta mới chịu ngước mặt lên, ánh mắt sắt bén, làm Donghyuck có chút sợ hãi)

Là bạn em, anh ấy bảo có chuyện muốn nói với anh, anh và anh ấy nói chuyện đi, em về phòng

(Chenle nhanh nhẹn đáp rồi chuồng đi trước khi người anh kia sẽ dạy cậu một trận)

Nhìn bóng dáng Chenle khuất dần
Donghyuck bỗng chợt cảm thấy khó thở với cái không khí lạnh lẽo này

Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi sao Lee Donghyuck ?

(Sau khi Chenle rời đi, Mark bỗng nhiên thay đổi gương mặt trở nên khó đoán, đứng dậy từng bước tiến về phía cậu)

Sao...sao anh biết tên tôi?

(Donghyuck hoảng chân bất giác lùi về sau)

Không gì mà tôi không biết, cậu đến đây là vì chuyện hôn ước giữa tôi và Hwang Renjun phải không ?

(Mark môi cong lên một đường rồi di chuyển đến bộ ghế sang trọng đặt ở giữa phòng)

Rốt cuộc tại sao anh lại biết tất cả mọi thứ?

(Donghyuck nhìn Mark đầy khó hiểu)

Vì chính em đẩy bạn thân mình vào con đường này

(Mark nỡ nụ cười đểu đáp trả sự khó hiểu của cậu)

Donghyuck chết đứng tại chỗ, bỗng nhiên hóa đá vì khó hiểu

_____________Heo Tỷ Tỷ ____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro