Nếu tôi là Mã Gia Kỳ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"hey 大家好,我叫马嘉琪

hey xin chào mọi người, tôi tên Mã Gia Kỳ"

Khi cánh cửa được mở ra, tôi phải thốt ra một tiếng "Quào", không biết tiếp theo đây rốt cuộc là họ muốn điều gì. Từ lúc từng con người xuất hiện đến lúc Đài phong thiếu niên đoàn giải tán, cảm xúc của tôi vẫn rất bình thường. Lần thứ hai rồi nhỉ, không biết đã bao nhiêu lần tan-hợp như này ở trong cái lầu này rồi, tôi nghĩ mỗi người chúng tôi cũng đều có thể đoán được. Những con người quen thuộc cũng như xa lạ mở cánh cửa ấy ra, tôi càng không biết nên có cái cảm xúc gì. Đời người mà, lúc nào lại không có ly biệt rồi lại trùng phùng, nhưng người mà có thể ở lại cuối cùng mới chính là người bạn thật tâm muốn chọn lựa. Và họ chính là người mà tôi muốn giữ lại, tôi khóc rồi, cuối cùng cũng có một ngày tôi có thể khóc vì cái nhị đại này rồi, tôi sẽ không để ai phải rời đi, mọi người cùng đi không phải tốt hơn sao? Ngày 25-8-2019, nhóm chúng tôi thành đoàn rồi, là cả bảy người chúng tôi, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, cảm ơn những người anh em đã sát cánh cùng tôi, chúng ta cùng nhau bay đi, bay đến những phương trời phía trước.

[Trong mắt tôi, Mã Gia Kỳ vẫn luôn là một người ấm áp, chân thành như vậy. Cậu cũng giống như Đinh Trình Hâm, hệt một vầng sáng diệu kì của Thời Đại Thiếu Niên Đoàn. Sự bình tĩnh trong cách suy nghĩ của cậu cũng đã có lúc khiến tôi không khỏi bất ngờ, từng lời nói, từng cử chỉ, hành động đều là hướng về những thứ chân thật nhất. Có lẽ cậu ấy thật sự là một người quan tâm người khác một chút, liền đem niềm vui của họ đặt lên đầu, mang danh đội trưởng một ngày liền có thể mang danh anh trai một đời. Hy vọng Mã Gia Kỳ có thể vui vẻ, quan tâm bản thân nhiều một chút, yêu người ít một chút đi, nếu được thì cũng có thể trẻ con một chút, tập làm em trai một ngày rồi trở lại thành anh trai Mã Gia Kỳ nữa vậy. Nhưng nếu Mã Gia Kỳ thật sự không ấm áp, không nhẹ nhàng, cũng không chín chắn liền không phải Mã Gia Kỳ của chúng ta rồi. Thế nên tôi mới nói: "Nếu tôi là Mã Gia Kỳ của những năm tháng ấy, tôi không nghĩ mình có thể dịu dàng, bình tĩnh trước mọi chuyện như vậy được"]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rindiaryy