Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cảm thấy lo lắng khi nhìn thấy cô gái ấy đang trò chuyện với anh rất vui vẻ. Và anh ấy cũng vậy. Anh vừa lau mồ hôi vừa mỉm cười với cô ấy. Tim tôi như se lại khi nhìn thấy anh như vậy. Đau.

Cô ấy có quan hệ gì với anh vậy? Bạn gái ư? Cô ấy xinh thật. Anh thích cô ấy ư?

Trong lúc tôi mãi chìm trong những dòng suy nghĩ của mình thì...Một bàn tay khẽ đặt lên vai tôi. Tôi giật mình và nhanh chóng quay mặt lại. Là Bảo. Cậu ấy mỉm cười và chỉ tay xuống sân trường:

_Xuống nhanh lên đi. Kẻo có ai kia bị cướp đi mất. Cô gái kia xinh quá nhỉ?

Tôi nhìn cậu ấy với ánh mắt khó hiểu, Bảo chỉ nhún vai với tôi. A, tôi hiểu ý của cậu ấy rồi. Tôi nhanh chóng mỉm cười, gật đầu với cậu ấy và quay lưng bước đi. Trước khi đi không quên ngoảnh đầu lại và nói:

_Cảm ơn cậu.

Rồi tôi nhanh chóng chạy xuống dưới sân.Chạy thật nhanh.Dù tôi không quay lại phía sau để nhìn nhưng tôi biết rất rõ rằng cậu ấy vẫn đứng ở đấy và nhìn theo tôi. Ánh mắt tràn ngập yêu thương. 

Tôi  nhanh chóng đi về phía anh ấy và cô gái ấy. Họ đang trò chuyện vui vẻ, nhìn thấy tôi bước đến thì chợt dừng lại.Tôi vui vẻ chào anh ấy. Anh nhanh chóng mỉm cười và chào lại tôi. Còn cô gái ấy thì khó chịu nhìn tôi. Mặc kệ cô ta, tôi mỉm cười nói:

_Ngày nào cậu cũng chơi bóng ư?

_Ừ, nó là niềm đam mê của tớ.

_Cậu chơi bóng ngày càng tốt đấy Phong.

_Cảm ơn cậu nha Hà. À, cậu có muốn chơi không?

_Ừ, cậu dạy cho mình nhé.

_Rất hân hạnh.

Tôi mỉm cười và nghênh mặt với cô gái đang bị lãng quên kia. Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta tức giận lườm tôi. Ôi, hả hê thật. Ha ha.

_Tớ cũng muốn chơi . Dạy cho tớ nữa Phong.

_Được thôi Duyên.

Tôi ngạc nhiên đến mức há hốc mồm. Cô ta cười gian xảo với tôi. Hừ, cô muốn thách đấu đúng không? Được thôi, "bổn cô nương" chấp nhận thách đấu. Cô chọc đúng người rồi đấy.

...

Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua làm cho lá vàng rơi xuống. Từng chiếc lá rơi xuống xung quanh tôi và anh tạo ra cảm giác lãng mạn vô cùng. Mặt tôi hơi đỏ hồng. 

Anh ấy đang đứng phía sau tôi, tay nắm lấy tay tôi. Tim tôi đập thình thịch, tay run rẩy cầm trái bóng màu cam. Gần quá, tôi có thể ngửi thấy mùi nước hoa của anh. Ôi, chắc tôi chết mất. Tim sắp rơi ra khỏi lồng ngực rồi.

_Cậu phải cầm bóng như thế này và ném...

Anh ấy nhẹ nhún người một cái. Trái bóng nhanh chóng được ném vào rổ. Wow, giỏi thật. Tôi ngại ngùng vỗ tay và nói:

_Cậu giỏi thật đấy.

_Thanks. Nhưng tớ vẫn còn thua Thành và Bảo rất nhiều.

_Bảo ư? Bảo cũng chơi bóng rổ à? 

_Ừ, cậu ấy chơi rất giỏi.

Bảo chơi bóng rổ rất giỏi ư? Sao tôi chưa bao giờ nghe về việc này? Vậy giữa cậu ấy và anh ai chơi giỏi hơn? Nếu họ có thể đấu bóng rổ cùng với nhau thì tuyệt biết bao.

Trong lúc tôi mãi suy nghĩ thì...

_A, Bảo, Thành. Lại đấu một trận nào.

Tôi cảm thấy bất ngờ khi nghe thấy tên của cậu ấy. Khi ngước mắt lên thì nhìn thấy cậu ấy cùng với Thành - bạn thân của anh ấy nhanh chóng bước về phía bọn tôi. Nhìn thấy tôi, Bảo mỉm cười. Tôi cũng cười đáp lại. Còn Thành thì đi đến chỗ tôi và Duyên. Cậu ta khẽ liếc chúng tôi và nói:

_Lại là 2 cô ư?

Là sao? Cậu ta nói như vậy là có ý gì? Cậu ta bị làm sao vậy? Kì lạ thật. Tôi khó hiểu nhìn về phía Duyên. Cô ta cũng vậy. Cô ta bước nhanh về phía tôi và nói:

_Cô có biết tại sao cậu ta lại nói như vậy không?

_Không.

Trong lúc tôi và cô ta đang cố gắng suy nghĩ lý do tại sao cậu ta lại nói như vậy thì...Tôi bỗng có cảm giác có người đang đứng phía sau mình. Tôi vội quay lại phía sau để nhìn xem là ai. Là một cô gái dễ thương với chiều cao hơi "khiêm tốn" đang đứng phía sau tôi. Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi. Nhân vật nào đây?

_Cậu là ai vậy?- Duyên hỏi.

_Là người biết rõ về người mà 2 cậu đang tò mò.

_Ồ!- Tôi nói.

_Tớ tên là Tâm. Sau khi xem xong họ đấu bóng rổ tớ sẽ nói cho 2 cậu biết.

Tôi đành phải gác lại mọi tò mò của mình để xem trận đấu bóng rổ của họ. Trên sân, anh ấy đang đứng cạnh Bảo và Thành. Khuôn mặt đẹp trai của anh cứ liên tục nở nụ cười. Sao anh ấy lại có thể cười đẹp đến mức như vậy. Ôi, xin anh đừng cười nữa, nụ cười của anh có thể giết chết người đấy.

Trận đấu nhanh chóng được bắt đầu.

Tôi, Duyên và Tâm hào hứng xem họ đấu với nhau. Và không chỉ có chúng tôi mà nhiều cô gái khác trên sân trường cũng vậy. Họ đứng xung quanh sân trường và không ngừng hò hét cổ vũ. Anh ấy và Bảo mỉm cười vẫy tay với họ. Còn Thành thì chỉ lạnh lùng nhìn họ.

_Ôi, anh Thành đẹp trai quá. Cool boy fighting! – Họ hào hứng hét lên.

_Phong ơi cố lên! – Duyên nói.

_Chiến thắng nha Thành! – Tâm vui vẻ nói.

_Phong ơi, fighting.

Tôi vừa mỉm cười vừa cổ vũ cho anh ấy. Bỗng tôi nhìn thấy Bảo đang nhìn tôi với ánh mắt buồn bã vô cùng. Tôi bỗng cảm thấy bối rối. Có lẽ tôi nên cổ vũ cho cậu ấy.

_Cậu cũng vậy nha Bảo.

Ánh mắt buồn bã của cậu ấy nhanh chóng được thay thế bằng một ánh mắt tràn đầy niềm vui. Cậu ấy khẽ cười và nháy mắt với tôi. Tôi cũng nhẹ nhàng cười và nhanh chóng tập trung quan sát trận đấu.

Huýt. Tiếng còi vang lên thông báo trận đấu được bắt đầu...

Anh ấy, Bảo và Thành cùng nhau tranh giành trái bóng màu cam. Nhìn mặt ai cũng tập trung cả. Và... Anh ấy nhanh chóng giành được bóng và di chuyển nhanh về phía rổ. Bảo và Thành vội vàng đuổi theo. Nhưng đã quá muộn. Anh ấy khẽ mỉm cười, nhún người một cái và... Trái bóng rơi vào rổ và nhẹ nhàng đáp xuống đất. Tiếng vỗ tay vang lên cùng với tiếng hò reo. Tôi mỉm cười và thở phào nhẹ nhõm. May quá.

Nãy giờ tim tôi đập nhanh vô cùng. Nó đập nhanh như vậy là do anh ấy khi chơi bóng quá đẹp trai. Thật sự là rất phong độ. Ôi...

30 phút sau...

Trận đấu đang dần đi đến hồi kết. Tỉ số giữa ba người họ bây giờ là 4 - 4 – 4. Họ quả nhiên là ngang tài ngang sức. Vừa đẹp trai vừa chơi bóng rổ giỏi. Ôi.

Tôi và các cô gái khác đang hồi hộp theo dõi từng giây phút cuối của trận đấu. Liệu ai sẽ là người chiến thắng đây? Anh ấy hay Bảo hay là Thành? Hồi hộp thật.

Trong lúc tôi đang nhắm mắt lại để cầu nguyện cho anh ấy chiến thắng thì...Tiếng hét nhanh chóng vang lên. Là ai? Ai đã giành được bóng vậy? Tôi từ từ mở mắt ra, tim đập thình thịch. Và khi nhìn thấy người đang cầm bóng trên tay, tôi không thể tin vào mắt mình.

Người đang giữ bóng chính là...

(Bảo: nam chính, Hà: nữ chính. Phong, Thành: nam phụ. Duyên, Tâm: nữ phụ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro