News [jack]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ghê tởm người chồng bội bạc

Ghê tởm người chồng bội bạc

Chồng tôi đã hư hỏng sau khi mở công ty riêng... (Ảnh minh họa)

Từ khi anh mở công ty riêng, các bữa cơm của anh với gia đình cũng ít dần cùng với lí do "Bàn việc cùng đối tác". Nhiều hôm tôi thức chờ anh dù đã nửa đêm nhưng đáp lại chỉ là những lời nói cáu kỉnh rồi anh lăn ra ngủ.

Mọi người đều nói tôi có một gia đình trong mơ: một người chồng đẹp trai, thành đạt cùng hai đứa con xinh xắn, ngoan ngoãn. Và quả thực, tôi cũng đã từng được sống trong niềm hạnh phúc ấm áp như thế. Nhưng ở đời không ai đoán trước được chữ ngờ. Mọi việc thay đổi kể từ khi chồng tôi lập công ty riêng.

Trước đây, chồng tôi là lái xe cho tổng giám đốc một công ty lớn. Nhiều người nói với tôi rằng, dân lái xe vốn trăng hoa, đi đến đâu là có "tình rơi tình vãi" đến đấy. Nhưng tôi tuyệt đối tin tưởng ở chồng mình bởi mỗi lần đi công tác, anh thường xuyên gọi điện về hỏi thăm ba mẹ con.

Sau một thời gian đi làm, chồng tôi tích cóp đủ vốn để mở một công ty riêng. Chồng đã làm giám đốc, bận trăm công nghìn việc nên tôi nghĩ bổn phận của mình là ở nhà chăm lo cho chồng con thật tốt. Sớm ngày tôi vui vẻ với những công việc gia đình. Với tôi chỉ cần chồng con được ăn ngon mặc đẹp là đủ, bản thân tôi đã thấy mãn nguyện rồi chứ không cần mua sắm trưng diện như những bà vợ giám đốc khác. Mỗi khi bạn bè đến chơi, chồng tôi thường hay nói vui: "Tôi may mắn có hậu phương vững chắc, vợ đảm lại đẹp như tiên, con đáng yêu như thiên thần" làm tôi vừa vui sướng vừa hãnh diện.

Những tưởng hạnh phúc gấp đôi, nhà chúng tôi sẽ ngập tràn tiếng cười. Nhưng không hiểu vì lí do gì mà cũng từ thời điểm làm giám đốc, chồng tôi dần thay đổi tính nết. Nếu trước tôi ăn mặc điệu đà, anh sẽ khen một cách tự hào thì bây giờ, anh buông ra những lời nói nặng nề như "Mặc cho thằng nào ngắm mà cần phải đẹp thế". Các bữa cơm của anh với gia đình cũng ít dần cùng với lí do "Bàn việc cùng đối tác". Nhiều hôm tôi thức chờ anh dù đã nửa đêm nhưng đáp lại chỉ là những lời nói cáu kỉnh rồi anh lăn ra ngủ.

Ghê tởm người chồng bội bạc

Không lẽ tôi cứ phải nhắm mắt làm ngơ chịu đựng một con người bạc bẽo như chồng tôi? (Ảnh minh họa)

Lúc đầu tôi cũng nghĩ, chắc hẳn do anh chịu áp lực công việc nên xao nhãng gia đình. Nhưng có một lần, bạn tôi gọi điện nói rằng nhìn thấy anh đi cùng một cô gái còn rất trẻ vào nhà nghỉ và bảo tôi đến bắt quả tang. Bán tín bán nghi, tôi đồng ý đi cùng bạn. Tuy nhiên lần ấy, chị chồng tôi cũng biết việc đó nên đã báo lại cho chồng tôi biết trước khiến tôi và bạn không thể bắt gặp. Vậy nên dù rất hoang mang, tôi vẫn hi vọng mong manh đó không phải sự thật.

Đến một ngày, chính cháu gái tôi đến gặp tôi nói rằng hóa ra chồng tôi là người "chồng hờ" của một cô bé học cùng lớp cháu tôi mà bấy lâu nay cô bé kia vẫn hay kể với bạn bè, tôi mới sững sờ. Tôi không muốn tin vào tai mình nhưng khi cháu gái tôi cho xem ảnh cô bạn đó, bạn tôi cũng xác nhận đó là cô gái đi cùng chồng tôi vào nhà nghỉ. Theo lời cháu gái tôi, thì cô bé kia kể rằng đã được anh "chồng hờ" chu cấp cho từ hơn 6 tháng nay rồi và thậm chí chồng tôi còn mua một căn nhà nhỏ để hai người có chỗ ăn ở với nhau.

Đêm hôm ấy, tôi đã không thể im lặng lâu hơn và quyết định nói hết những khúc mắc trong lòng với chồng tôi. Nhưng trái với dự đoán của tôi, chồng tôi không những không thèm giấu giếm hay thanh minh, mà còn lật bài ngửa. Anh ấy nói đã từ lâu rồi thấy tôi không còn hấp dẫn nhưng vì không muốn hàng xóm, đồng nghiệp đánh giá nên vẫn chung sống với tôi. Kể cả những lần anh ấy khen tôi trước mặt người ngoài cũng chỉ là do tính sĩ diện của anh ấy mà thôi. Anh ấy nói bây giờ đã có công ty riêng, anh ấy hiểu ra rằng nên tận hưởng cuộc sống, hưởng thụ cái đẹp chứ không cần một người vợ cũ kĩ chỉ biết vùi mặt vào việc nhà như tôi nữa.

Tất cả mọi tình cảm của tôi dường như vụn vỡ sau đêm nói chuyện ấy. Đến thời điểm này, sống chung hơn chục năm, phải chăng tôi mới nhìn ra con người của chồng tôi? Hóa ra anh ấy là một người rất tầm thường, có mới nới cũ, và tôi có cảm giác khinh bỉ, ghê rợn nếu phải tiếp tục đóng cảnh "gia đình hạnh phúc" với con người này. Tuy vậy, tôi cũng không đủ can đảm để phá vỡ nó. Và còn các con tôi, còn những người xung quanh chúng tôi nhìn vào nữa. Nhưng không lẽ tôi cứ phải nhắm mắt làm ngơ chịu đựng một con người bạc bẽo như chồng tôi?

Theo VNN

Sao không "soi" trinh tiết đàn ông?

Sao không soi trinh tiết đàn ông?

Mất trinh không đồng nghĩa với việc họ hư hỏng và không thể xây dựng hạnh phúc gia đình (Ảnh minh họa)

Trước khi quen em, trong một lần say rượu anh đã làm chuyện ấy với cave. Vì vậy, em không còn trinh tiết thì anh đâu có lí do gì để trách em.

Nhân đọc bài "Sau đêm tân hôn là... địa ngục", tôi xin gởi lên đây một câu chuyện của bản thân tôi. Mong rằng các bạn nam và cũng như các bạn nữ sẽ có những lối suy nghĩ đúng đắn hơn về trinh tiết trong hôn nhân.

Tôi không phủ nhận rằng tôi không còn trinh trắng trong đêm tân hôn với chồng tôi. Tôi mất trinh ở mối tình đầu. Thời ấy tôi yêu và yêu say đắm. Anh ta đã hứa hẹn đủ điều về ngày cưới của hai đứa. Nhưng rồi thì cũng chẳng thành bởi lí do anh đưa ra là "Hai đứa mình không hợp nhau".

Phải mất một thời gian dài sau đấy tôi mới có thể cân bằng lại cuộc sống. Tôi cũng tiếp tục trải qua vài ba mối tình khác nhưng rồi cũng chẳng đến đâu. Cho đến khi tôi gặp anh, là chồng của tôi bây giờ.

Thời gian đầu khi yêu nhau, anh cũng hay đòi hỏi tôi về chuyện đó. Thú thật lúc ấy tôi rất sợ. Một phần vì tôi sợ anh sẽ như người trước, no xôi chán chè rồi sẽ bỏ tôi đi. Nhưng phần lớn có lẽ là do tôi sợ anh biết tôi không còn trinh. Tôi cố gắng khuyên anh giữ lại chuyện ấy cho đêm tân hôn... vì thâm tâm tôi cứ nghĩ rằng khi ấy anh đã là chồng tôi rồi thì có chuyện gì đi nữa anh cũng phải chấp nhận tôi.

Sao không soi trinh tiết đàn ông?

Tôi sợ anh no xôi chán chè rồi sẽ bỏ tôi đi... (Ảnh minh họa)

Thời gian trôi qua, tôi cảm nhận được tình cảm chân thành anh dành cho tôi. Đấy cũng là lúc tôi bị dằn vặt mình vì mình lỡ nói dối anh. Tôi không muốn mang tiếng là kẻ nói dối và cũng không muốn phụ tấm chân tình của anh nên tôi đã nói cho anh nghe tất cả. Đó cũng là lần đầu tiên tôi khóc vì hạnh phúc trong vòng tay anh. Khi tôi nói cho anh biết sự thật, anh ngồi lặng đi vài giây... Có lẽ anh bất ngờ vì chuyện này. Sau đấy ,anh ôm tôi vào lòng và lau những giọt nước mắt trên má tôi. Anh chỉ nói với tôi duy nhất một điều vào đêm ấy rằng chuyện cũ qua rồi anh sẽ không nhắc lại.

Cuộc sống sau đấy cũng lắm lúc buồn vui. Đôi khi tôi và anh cũng hay cãi nhau. Nhưng chẳng khi nào anh nhắc lại chuyện ấy. Tôi có hỏi thì anh bảo "Trước khi quen em, trong một lần say rượu anh đã làm chuyện ấy với cave. Vì vậy, em không còn... anh đâu có lí do gì để trách em. Hơn nữa tương lai mới là quan trọng". Rồi cũng có lần anh tâm sự, có những lúc anh cũng suy nghĩ không biết phụ nữ còn trinh sẽ như thế nào, anh cũng muốn thử một lần. Nhưng rồi anh bảo làm thế thì sẽ gây đau khổ cho người con gái đó và hơn nữa, làm thế khác nào chà đạp lên quá khứ của tôi nên anh không làm chuyện đó với người tự nguyện hiến dâng cho anh.

Rồi chúng tôi nên vợ nên chồng. Tôi chăm sóc anh bằng tình yêu thương chân thành của người vợ, cùng anh chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn. Giờ chúng tôi đang nỗ lực để gia đình có thêm thành viên thứ ba. Đôi lúc nhìn chồng ngồi nhặt rau cho vợ nấu cơm hay hì hục nấu cháo chăm vợ ốm... nước mắt tôi cứ chực trào ra. Hạnh phúc đơn sơ nhưng ấm cúng, giản dị nhưng sâu sắc phải không các bạn?

Sao không soi trinh tiết đàn ông?

Hãy chuộc lại lầm lỡ của mình bằng cách yêu thương, chăm sóc tình yêu bằng trái tim và lòng chung thủy (Ảnh minh họa)

Bây giờ, nhìn lại đoạn đường mà tôi và anh đã cùng đi tôi biết ngày ấy tôi đã đúng khi nói cho anh biết tất cả sự thật.

Các bạn trẻ thân mến. Tôi đồng ý rằng là con gái phải biết giữ mình nhưng các bạn nam cũng nên tha thứ cho những người con gái đã lỡ đánh mất đi cái ngàn vàng. Mất trinh không đồng nghĩa với việc họ hư hỏng và không thể xây dựng hạnh phúc gia đình. Điều quang trọng là sau chuyện đấy họ có thực sự yêu thương và chung thủy với bạn hay không? Đừng vì một chút quyền đàn ông mà bạn định kiến với những bạn gái đã từng lầm lỡ. Còn với riêng các bạn gái, tôi chỉ mạn phép xin nói ra quan điểm của mình: Trong tình yêu cũng như trong hôn nhân, không có người đàn ông tốt nào chấp nhận một người phụ nữ giả dối, lừa lọc. Hãy chuộc lại lầm lỡ của mình bằng cách yêu thương, chăm sóc tình yêu bằng trái tim và lòng chung thủy... như vậy, bạn sẽ nhận được một tình yêu đẹp.

Quyên Trần (Theo 24h)

Viết cho người không bao giờ nhớ tên tôi

Viết cho người không bao giờ nhớ tên tôi

Tôi đã từng rất buồn, rất thất vọng... (Ảnh minh họa)

Lúc này, cậu đã ngủ? Phải, rất say trong chiếc chăn ấm áp kia. Còn tôi ngồi đây cô đơn lạnh lẽo và nhớ đến cậu. Trời cũng đã khuya, không gian yên tĩnh bị phá vỡ bởi cơn mưa bất chợt khiến lũ dế phải chui tọt vào hang.

Tôi nhớ, có một nhà Sư từng nói: "Mỗi chúng ta đều là cơn gió. Vì thế, hãy giải quyết mọi chuyện một cách nhẹ nhàng." Và cậu cũng thế, đến và đi một cách nhẹ nhàng. Như một cơn gió...

Ngày trước, tôi đã từng suy nghĩ một cách ngốc nghếch rằng tất cả sự quan tâm, lo lắng cậu dành cho tôi, chứng tỏ cậu thích tôi. Nhưng sự thật thì không phải vậy? Tôi đã lầm và quá mạnh dạn khi dám đặt tên cho thứ tình cảm ấy là tình yêu...

Tôi đã từng rất buồn, rất thất vọng... Thời gian dần trôi, đủ cho những vết thương lành miệng. Thế nhưng, mỗi lần "cơn gió" bất chợt thoáng qua lại làm cho vết thương âm ỉ nhói đau. Cuối cùng, tôi đã không còn sức để chống chịu và tôi bắt đầu hành trình chạy trốn, chạy trốn tất cả...

Tôi đã tự nhủ với lòng không được nhìn, không được lay động. Tim ơi, hãy thôi đi những khúc hát reo vui kia... Có rất nhiều chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian vừa qua và giờ đây tất cả không còn là gì cả.

Tôi đã tốt nghiệp rồi. Điểm số không cao nhưng đủ để có một tấm bằng tốt nghiệp. Tôi đã trưởng thành. Cuộc sống bắt buộc tôi phải lớn lên, phải thay đổi, phải bước đi... vì chính mình.

Viết cho người không bao giờ nhớ tên tôi

Tôi đã lầm và quá mạnh dạn khi dám đặt tên cho thứ tình cảm ấy là tình yêu... (Ảnh minh họa)

Đã 1 năm trôi qua rồi, hành trình chạy trốn của tôi cũng đã kéo dài hơn 1 năm. Giờ đây, tôi bắt đầu mệt, tôi muốn dừng lại. Dường như chúng ta đã đi quá xa nhau? Tôi không thể quay lại, tôi chỉ có thể ngoảnh lại nhìn trong muôn vàn tiếc nuối. Còn cậu, vẫn đừng đó - phía sau tôi, trên vai cậu vẫn còn rất trắng màu áo học trò.

Cậu biết không? Khi ngồi viết những dòng chữ này, tôi đã nghĩ là sẽ nhắn tin hẹn gặp cậu và đưa lá thư viết nội dung tương tự thế này cho cậu. Nhưng khi tôi bắt đầu thực hiện ý định, khi tôi ngập ngừng "dù cậu đến hay không thì hãy nhắn tin cho tôi hay..." tôi xoá tin nhắn. Bởi tôi đã kiệt sức cho 2 chữ "chờ đợi" và tôi quyết định sẽ gửi vào blog cho cậu. Đây là lần cuối cùng, tôi hứa và thề trên danh dự, lần cuối cùng tôi làm phiền cậu, lần cuối tôi vào blog cậu và lần cuối tôi nhắn tin cho cậu.

Có điều này, tôi rất muốn nói trực tiếp với cậu. Thế nhưng thời gian không đủ cho cái được gọi là cơ hội. "Tôi thích cậu. Đó là sự thật. Dù cậu không thích tôi, dù cậu đã có bạn gái rồi thì tôi vẫn thích cậu. Tôi thích cậu đến nỗi tôi tự ghét chính mình" - Đó là những gì tôi muốn viết, muốn nói, muốn bày tỏ và không mong bất cứ sự hồi âm nào. Bởi tôi biết, cậu sẽ im lặng, sẽ mãi im lặng đi qua đời tôi.

[email protected] (Theo 24h)

Nhân ngày phụ nữ, chồng "nói xấu" vợ

Nhân ngày phụ nữ, chồng nói xấu vợ

Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không đủ tiền làm đẹp... (Ảnh minh họa)

Có lần, tôi bị nhạc mẫu chỉ mặt mắng là đồ vũ phu khi bà sang, thấy con gái nằm bẹp với cái bụng thâm tím từng mảng. Nói mãi bà mới tin người đánh nàng không phải tôi mà là mấy cô mỹ viện.

Dưới ánh mắt đầy tình yêu và khoan dung của người chồng, người yêu, một số tật xấu khó cãi của các nàng nhiều khi cũng mang vẻ dễ thương hoặc được nhìn một cách khoan dung. Nhân ngày của chị em, bên cạnh việc tặng hoa, tặng quà, các chàng cũng tranh thủ "kể xấu" vợ bằng những lời âu yếm.

"Nhiệt tình chợ búa" của nàng

Vợ tôi bảo: "Áo anh cũ quá rồi, mai đi với em mua mấy cái". Như một đứa trẻ, tôi theo nàng ra Vincom. Sau khi phát ngán thử rồi thay theo lệnh vợ, tôi thở phào bởi rốt cục nàng cũng duyệt một cái sơ mi. Hý hửng định về thì nàng kéo tay: "Đi với em vài phút nữa thôi, em mua mấy thứ lặt vặt". Mấy thứ lặt vặt nàng "nhặt" trong hai tiếng đồng hồ ấy làm tôi khuân muốn vẹo xương sườn. Tôi mệt đứt hơi, chân mỏi nhừ vì lượn qua lượn lại quá nhiều. Thế mà nàng, con người yếu ớt nặng có 42 cân kia lại tươi hơn hớn, chẳng có chút nào mệt nhọc. Nàng chép miệng tiếc rẻ: "Ít thời gian quá, chẳng kịp xem gì".

Toàn bộ sự đảm đang của vợ tôi kết tinh lại ở nhiệt tình chợ búa. Có điều chợ búa đối với nàng chỉ có nghĩa là siêu thị và trung tâm thương mại, chứ không phải cái nơi "toàn mùi cá và lông gà, không mặc cả thì bị chém, mà mặc cả thì bị chửi" như lời nàng bôi bác cái chợ gần nhà. Chỉ cần mua có chai dầu ăn hay gói bột nêm, nàng cũng lóc cóc ra siêu thị, gửi xe, lượn tất cả các dãy, rồi xếp hàng dài dằng dặc chờ thanh toán, trong khi quầy hàng cạnh nhà bán không đắt hơn.

Buồn, nàng ra siêu thị giải sầu. Vui, nàng vào trung tâm thương mại tự sướng. Giận chồng, cú sếp, nàng đến các shop thời trang để xả stress. Nhiều khi chẳng giận, chẳng vui, không cú, không buồn, nàng cũng phải đi mua gì đó cho đời đỡ nhạt nhẽo. Còn khi có khuyến mãi, nhất là váy áo, thì không cần xét đến trạng thái tinh thần, nàng và các bạn ào đi, gặp gì nhặt nấy sướng như bắt được vàng, để rồi mấy hôm sau lại thẫn thờ trước tủ quần áo đầy ụ mà than là chẳng có gì mặc.

Kể chuyện này, không phải tôi "phê" vợ. Tôi chỉ cầu cho mình đủ sức khỏe tiếp tục kéo cày đặng chứng tỏ tình yêu với nàng.

Làm đẹp như hành xác

Phu nhân của tôi lý sự: "Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không đủ tiền làm đẹp". Suy ra, sự thịnh vượng của gia đình, chính xác là của ông chồng, sẽ phản ánh trên nhan sắc vợ. Vợ tôi không muốn làm xấu mặt chồng, nên cố sống cố chết bảo vệ sắc đẹp. Vì nó, nàng không chỉ chấp nhận tốn kém mà còn chấp nhận đau thương.

Nhân ngày phụ nữ, chồng nói xấu vợ

Như mọi phụ nữ, vợ tôi sung sướng được "chết ngập" trong đống đồ sắm được. (Ảnh minh họa)

Có lần, tôi bị "nhạc mẫu đại nhân" chỉ mặt mắng là đồ vũ phu khi bà sang chơi, thấy con gái nằm bẹp trên giường với cái bụng thâm tím từng mảng. Phu nhân của tôi mặt nhăn như ăn ớt, vừa la oai oái vì đau vừa cố nhổm dậy thanh minh cho chồng. Nói mãi mẹ vợ mới tin rằng người đánh nàng không phải tôi mà là mấy cô thẩm mỹ viện. Tôi không hiểu đánh mỡ bụng là thế nào, chỉ thấy sau đó vùng bụng bầm dập của nàng cũng nhỏ đi đáng kể, chả rõ vì đánh mỡ hay vì đau quá không ăn gì nổi. Nàng phấn khởi lắm.

Vốn tốt bụng, vợ tôi không thích đẹp một mình. Hễ đắc ý với loại mỹ phẩm nào là nàng khuyên người khác dùng bằng được. Thế rồi xảy ra cớ sự là cô em gái tôi hỏi sao da chị dạo này đẹp thế, nàng liền hồ hởi khoe bộ kem dưỡng mới, giá gần 2 triệu đồng. Nàng lấy cái thìa nhựa, múc ngay một ít bảo cô em mang về bôi thử. Một tuần sau, mặt em tôi nổi mụn chi chít. Tôi nín thở chờ chiến tranh, vì em tôi vốn đanh đá, hay chành chọe chị dâu. Không ngờ chữa xong cái mặt, nó lại mò sang lục lọi đống mỹ phẩm của chị, hỏi xuôi hỏi ngược. Vợ tôi như cũng quên phắt chuyện mình mới tàn phá da mặt em chồng, hý hửng tư vấn tiếp. Nhìn họ đâm ra thân nhau, tôi thấy bó tay không hiểu nổi đàn bà ra sao nữa.

Nghiện nói xấu nhà chồng

Hồi còn trai tân, nghe mấy chị trong phòng buôn chuyện, tôi hãi hùng nghĩ chẳng biết mình có nên lấy vợ để đày nàng vào địa ngục không. Vì các chị phòng tôi có ngồi với nhau cả buổi thì chuyện cũng chỉ có mấy mục: mua sắm, con cái, chồng và nhà chồng; trong đó mục cuối cùng thì 90% là chuyện về các bà mẹ chồng đáng sợ. Tôi đâm sợ song thân phúc hậu của mình mang hình ảnh khắc nghiệt khi trở thành bố mẹ chồng.

Nhưng tôi không tránh khỏi bị ông tơ hồng trói nghiến vứt lên giường cưới. Nhờ trời, bà xã và bố mẹ tôi khá hài lòng về nhau. Thế nên một ngày, tôi sốc nặng khi nghe nàng say sưa kể xấu nhà chồng với các bạn gái, toàn những chuyện có thật, nhưng tôi tưởng nàng không bận tâm vì không thấy than phiền với tôi bao giờ. Buồn, tôi tâm sự với một "đại ca" và nhận được cái vỗ vai: "Để ý làm gì, đàn bà thế cả".

Một ngày khác, tôi sốc lần nữa khi nghe mẹ tôi kể xấu con dâu, là nàng, với mấy bà bạn già; cũng toàn chuyện có thật nhưng tôi tưởng là mẹ đã không để bụng. Hết chuyện con dâu, mẹ quay sang kể chuyện... mẹ chồng, tức bà nội tôi. Hóa ra bà nội tôi cũng ghê gớm, khó tính ra phết.

Giờ thì tôi hết sốc rồi, vì đã thấm nhuần câu "đàn bà là vậy". Nhưng tôi nói câu ấy với toàn bộ lòng kính trọng với nữ giới. Bởi cho dù có đem nhau ra kể xấu, tôi biết chắc những nụ cười, sự chăm sóc mà vợ và mẹ tôi dành cho nhau là thật lòng, gia đình vẫn đầm ấm. Những ấm ức nho nhỏ về nhau, họ đã xả ra hết khi kể với bạn bè rồi, không mang về nhà nữa. Tôi tự nhủ mình không cần phải tức giận khi nghe lỏm được vợ "buôn chuyện" về mẹ hay ngược lại, vì những chuyện đó, họ có nói để tôi (hay anh đàn ông nào khác) nghe đâu. Đó chỉ là chuyện "lưu hành nội bộ" trong giới phụ nữ thôi mà.

Theo Đất Việt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro