Chapter 10 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Newt thức dậy vào sáng thứ Hai điều đầu tiên cậu nghĩ đến là Thomas.Cậu vẫn chưa quên được nụ hôn tối hôm đó,cảm giác như nó sẽ bùa vây cậu hàng tháng trời.Không thể tuyệt hơn được nữa,cậu thấy mình mỉm cười khi nghĩ về Thomas và đôi môi ngọt ngào ấy một lần nữa.

Hầu hết những ngày cuối tuần của cậu cũng toàn là mơ mộng về Thomas tự hỏi điều gì sẽ xảy đến vào thứ hai. Biết thời điểm đó đã đến làm Newt không khỏi lo lắng, một phần nhỏ trong cậu lại muốn nằm lì trên giường cho đến hết ngày.

Nhưng chẳng nằm được bao lâu thì mùi bánh kếp thơm lừng sộc vào mũi làm Newt nhảy ra khỏi giường.Khi ngửi thấy mùi của bữa sáng Newt chạy thục mạng xuống tầng để chắc chắn không bỏ lỡ miếng nào.

Chạy suýt ngã từ cầu thang xuống. Mẹ cậu cười,Newt ngồi phịch xuống ghế khi bà bắt đầu chia bánh kếp ra đĩa.

"Chào buổi sáng," bà mỉm cười, hôn lên đỉnh đầu Newt.

Cậu thấp thỏm chờ mẹ đưa cho mình một cái dĩa cùng với một ít xi-rô, ngay khi sau khi bà ấy đặt chúng trước mặt Newt,cậu vội vàng tóm lấy bắt đầu ngấu nghiến. Bố cậu bước vào bếp cùng với quần áo chỉnh tề,ông bóp nhẹ vai Newt như một lời chào buổi sáng.

"Chào buổi sáng bố," Newt nói với miệng đầy thức ăn.

"Newton, mẹ nói bao nhiêu lần rồi nuốt xong hẵng nói."Bà mắng, ngồi vào bàn ăn.

"Xin lỗi mẹ," Newt xin lỗi, nhưng miệng cậu vẫn đầy ắp bánh kếp,bà lắc đầu ngao ngán rồi hôn lên môi bố cậu.

"Con vừa đi hẹn hò hôm thứ Sáu à?," bố cậu vừa cắt bánh kếp vừa hỏi,"cô bé nào đấy?"

Newt bắt đầu nhai chậm đi cậu cảm thấy dạ dày mình quặn lại khi nghĩ đến tối hôm đó - nghĩ về Thomas.Mẹ nhìn cậu như muốn thay cậu giải thích. Newt gật đầu.

"Anh này,đó là con trai," mẹ Newt nhẹ nhàng nói.

Bố cậu có vẻ bối rối. "Con trai? Một đứa con trai?"

Ông nhìn sang Newt còn cậu thì nhìn xuống chiếc bánh kếp của mình, cắn một miếng thật lớn để không phải nói chuyện.Ông ấy có vẻ không tỏ ra tức giận hay thất vọng, nhưng ông cũng không có vẻ vui mừng gì cho cam, Newt không biết phải nói gì.

"Newton?" bố cậu nói, Newt gật đầu.

"Con có định kể đầu đuôi cho bố mẹ không? Mọi chuyện thế nào rồi?"

Newt ngước nhìn ông và ông cũng đang kiên nhẫn đợi câu trả lời từ cậu.Ông ấy có vẻ thật sự quan tâm,Newt đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.Nhưng ngay bây giờ cậu nhận ra bầu không khí đang ngày càng căng thẳng,cậu bối rối về việc có nên nói với bố mẹ về xu hướng tình dục của mình hay không.Cậu khá chắc mẹ sẽ chấp nhận nhưng còn bố cậu.

"Rất tốt ," Newt nói với một nụ cười nhẹ. "Con thấy rất ổn."

"Cậu ấy như thế nào?"

Bố sẽ cho cậu huyên thuyên về Thomas đúng không?Newt chắc chắn sẽ tận dụng cơ hội. Người duy nhất mà cậu lảm nhảm về Thomas chính là chính cậu ấy.

"Cậu ấy rất tử tế. Và quyến rũ. Và hài hước.Cậu ấy rất đẹp trai. Chúa ơi-"

"Và khoẻ khoắn," mẹ cậu ngắt lời. "Thằng bé trông săn chắc,nó là một đứa khá khoẻ."

"Mẹ,thôi đi"

"Khoẻ khoắn và săn chắc hả?"Ông ấy hỏi vợ mình như thể Newt tàng hình. "Thằng bé dạo này thế nào?"*

*câu gốc là How's his bum,theo gg thì đây là tiếng lóng của người Úc để hỏi thăm nhau.Hoặc là bum tức là phần sau (chỉ mông),ở đây t không biết bố Newt muốn hỏi về phần sau của Thomas hay muốn hỏi thăm nó hoặc có thể là cả hai nghĩa.=)))*

"Ôi chúa ơi,mình ghét điều này," Newt lẩm bẩm một mình, nhắm mắt lại dùng ngón tay xoa xoa thái dương. "Thề là mình không thể chịu nổi gia đình này.Không thể."

"Con phải đưa thằng bé tới ăn tối Newton!" Mẹ cậu nói một cách phấn khích, đan các ngón tay vào nhau với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.

"Đúng!" bố cậu hùa theo đột nhiên cả hai lên kế hoạch mà không có sự đồng ý của Newt.

"Con đi đây," Newt nói, đứng dậy rời khỏi bàn.Bố mẹ cậu vừa phá huỷ bữa sáng của cậu.

"Bảo Thomas đến ăn tối vào tối thứ Sáu nếu không mẹ sẽ làm con xấu hổ trước mặt mọi người ở trường!" mẹ cậu hét lên khi Newt đi đến cầu thang.

"Mẹ doạ con đấy à?" Newt hét lại, ngó đầu qua lan can cầu thang.

"Đúng rồi cưng!"Bà ấy hét lên lần cuối, Newt trợn mắt.Cậu bước dọc hành lang đi vào phòng tắm, tắm qua loa và nhớ đánh răng để mẹ không phải nhắc nhở khi cậu ra ngoài.

Cậu đã dành quá nhiều thời gian đứng trước gương, vuốt tóc một cách hoàn hảo. Khi nghe thấy tiếng xe buýt bên ngoài, Newt chộp lấy túi của mình và chạy xuống cầu thang, chào tạm biệt bố mẹ trước khi rời đi.

Cánh cửa mở ra và cậu bước vào, tìm chỗ ngồi quen thuộc của mình cạnh Winston ở gần phía sau.

"Chào," Winston nói với một nụ cười.

"Chào."

"Cuối tuần của cậu như thế nào?"

Newt có hàng triệu điều chạy qua đầu sau khi Winston hỏi, bao gồm cả Thomas, nhưng dường như cậu không nói bất cứ điều gì để đáp lại. Thay vào đó cậu mỉm cười với Winston và nói: "Không gì đâu."

Cả hai hầu như không nói với nhau câu gì khi đi đến trường, khi xe buýt dừng lại, cả hai đều đứng dậy và bước đi cùng những đứa còn lại.Vẫn còn vài phút trước khi tiết đầu tiên bắt đầu nên hai đứa quyết định đi đến tủ đựng đồ để cất bớt đồ đạc cho nhẹ túi. Newt đang dựa vào tủ đựng đồ bên cạnh Winston, khoanh tay trước ngực thì thấy Teresa và Aris đang đi cùng nhau. Aris đút tay vào túi sau của Teresa và Teresa vòng tay quanh eo Aris.

Winston liếc nhìn họ khi đặt một cuốn sách khác vào tủ, ậm ừ một cách khinh bỉ.

"Chà,"Winston thốt lên. "Move on nhanh nhỉ."

Newt nhìn Winston, một ý nghĩ chợt thoáng qua trong đầu khiến cậu thấy buồn nôn.Nếu Thomas vẫn còn tình cảm với Teresa và cậu ta chỉ coi Newt như vật thay thế?Cậu biết Thomas đã chia tay với Teresa chứ không phải ngược lại nhưng có một giọng nói nhỏ trong đầu bảo rằng cậu nên suy nghĩ kỹ về mọi chuyện đã xảy ra.

Teresa dường như không bị ảnh hưởng bởi cuộc chia tay, và cô ta trông thậm chí còn hạnh phúc hơn khi ở bên Aris. Lý do họ chia tay là vì Aris, Newt bắt đầu tự hỏi liệu Thomas có còn nghĩ về Teresa hay bất cứ điều gì họ từng có với nhau hay không.Cậu đã nghe Thomas khẳng định rằng cậu ta không còn yêu Teresa nhưng nếu đó không phải là sự thật thì sao?

Newt nghẹn trong cổ họng rồi đứng thẳng lên, chớp mắt vài cái để xua đi cảm giác nặng trĩu trong mắt.Cậu không nói gì trước lời nhận xét của Winston. Có vẻ như Winston không biết chuyện gì đã xảy ra giữa Newt và Thomas Newt cũng không muốn nói cho cậu ấy biết.Cậu từ chối tiết lộ với Winston vì cậu biết chắc chắn rằng Winston sẽ không hề thích.

"Cậu ta có phải là tên công tử bột mà Jeff đã nhắc đến không?Cấu biết đấy,cậu ta lái chiếc Lexus LFA?"

"Tại sao mọi người lại quan tâm đến xe cậu ta lái vậy?Có thực sự quan trọng không?" Newt trả lời khi Winston đóng tủ đựng đồ của mình lại.

"Anh bạn - xe đó đắt lắm.Cậu ta gần như đang lăn lộn trong bể tiền."

"Vậy thì sao?"

"Nhìn này, một thanh niên 17 tuổi lái chiếc ô tô trị giá 250.000 đô la mỗi ngày. Đặc biệt là ở thị trấn này. Đó là điều đáng nói."

"Ôi trời,"Newt đảo mắt rồi cùng Winston bắt đầu bước đến lớp.

"Không có gì ngạc nhiên khi cậu ta có được Teresa." Winston nói thêm. "Những đứa con gái đó có những tiêu chuẩn mà cậu sẽ không thể tin được."

"Cậu có nghĩ đó là lý do tại sao Teresa thích cậu ta không? Bởi vì giàu có?"

Newt đã nghi ngờ điều đó trước khi cả Teresa và Thomas chia tay đến tận bây giờ cậu vẫn giữ quan điểm đó khi nói chuyện với Winston. Theo những gì Thomas đã nói với cậu thì có vẻ Teresa là kiểu người sẽ chỉ 'yêu' bạn vì những gì bạn cho cô ấy hơn là con người thật của bạn.

Winston nhún vai. "Có lẽ."

Chuông reo, Winston vẫy tay chào Newt.Cậu thở một hơi dài và bước đến lớp khoa học xã hội, ngồi ở cuối lớp trầm ngâm suy nghĩ khi thầy Cooper bắt đầu giảng bài.





Đang học được nửa chừng thì điện thoại của Newt rung lên trong túi,cậu lấy nó ra để dưới gầm bàn rồi nhìn thấy tên Thomas trên màn hình.Cậu chỉ cần nhìn thấy cái tên 'Thomas' thôi cũng đủ rùng mình, cậu hơi khó chịu vẫn nghĩ đến việc Thomas chỉ đến với cậu để quên đi Teresa.

Newt mở tin nhắn bụng cậu cồn cào lo lắng.

đến khán phòng

Newt nhìn chằm chằm vào tin nhắn một lúc trước khi đứng dậy và xin phép đi vệ sinh. Thầy Cooper bảo cậu lấy thẻ mà không quay lại nhìn vẫn không rời mắt khỏi bảng, còn Newt cầm lấy thẻ bỏ vào túi rồi bước ra khỏi lớp học để đến khán phòng.Vừa đi vừa suy nghĩ tại sao Thomas lại yêu cầu cậu đến đó nên cậu thấy hơi lo lắng vì vậy cậu bắt đầu thở đều thay vì suy nghĩ quá nhiều.

Khi mở một trong những cánh cửa đôi dẫn vào khán phòng,Newt nhìn thấy Thomas đang ngồi ở rìa sân khấu với hai tay khoanh trên đùi.Newt đóng cửa nhẹ nhàng để không gây ra tiếng động rồi bước tới chỗ Thomas, lau bàn tay đẫm mồ hôi vào quần jean. Thomas ngước lên mỉm cười nhìn cậu, đứng dậy ra hiệu cho Newt đến bên sân khấu.Newt nghe theo bước lên cầu thang ở bên hông sân khấu một cách chậm rãi để đảm bảo không bị ngã.

Thomas nắm lấy tay Newt tay đan tay, các ngón tay của cả hai hoàn toàn khớp với nhau. Thomas bắt đầu bước về phía cánh gà, Newt im lặng đi theo.

Cánh gà lờ mờ ánh sáng của đèn trên sân khấu Newt vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt sáng của Thomas trong bóng tối.Cậu vẫn nắm tay Newt xoa xoa mu bàn tay một cách nhẹ nhàng.

"Tớ rất nóng lòng được gặp cậu," Thomas nói với nụ cười trên môi tim Newt bắt đầu đập nhanh hơn nhưng cậu không cười đáp lại Thomas.Nhanh chóng rời mắt khỏi cậu ta nhưng rồi Thomas nhấc tay lên và đặt lên má Newt một cái chạm nhẹ nhàng. Đôi mắt Newt vẫn nhìn xuống sàn, Thomas đột nhiên bối rối.

"Cậu sao vậy?"

Newt lắc đầu.

"Đừng nói dối tớ," Thomas nói. "Nào, Newt. Kể tớ nghe đi."

Newt không ngước mắt lên vì biết nếu làm vậy,cậu sẽ tan chảy mất. "Cậu thích tớ không? Thích thật sự ấy?"Newt thì thầm.

"Có chứ.Tại sao cậu lại hỏi thế?"

Newt thở dài. "Tớ chỉ nghĩ cậu vẫn còn tình cảm với Teresa-"

"Newt, nhìn tớ này."

Newt ngước lên và Thomas đang cau mày. "Tớ thích cậu.Tớ không muốn Newt nghĩ về Teresa nữa.Bọn tớ kết thúc rồi,Teresa cũng không quan trọng với cậu."

Newt không rời mắt khỏi Thomas.

"Hãy để tớ nói cho cậu hiểu."Thomas tiếp tục. "Tớ đã thức cả đêm để nghĩ về cậu.Không hiểu sao nhưng tớ không thể dừng lại được,tớ cũng không muốn dừng lại."

Thomas nhìn Newt thở dài trước khi tiếp tục. "Có điều gì đó ở cậu nó khiến tớ phát điên.Không biết giải thích cho cậu dễ hiểu thế nào nhưng mà nói đơn giản là;tớ thích cậu.Thật lòng,tớ không muốn cậu suy nghĩ quá nhiều,cậu hiểu chứ?"

Newt gật đầu và Thomas mỉm cười. Trái tim Newt như bị đóng băng và nó càng tệ hơn khi cậu tiếp tục nhìn vào mắt Thomas.

Thomas nắm lấy tay Newt đặt chúng lên vai để Newt có thể vòng tay qua cổ Thomas. Sau đó Thomas đặt tay lên hông Newt, cọ mũi vào nhau.

"Tommy," Newt thều thào.

"Đây?"

"Hôn tớ,"Newt thì thầm, Thomas làm theo.

Cả hai thu hẹp khoảng cách. Đầu gối của Newt yếu dần đi,hai tay ôm chặt Thomas hơn, Thomas ôm chặt lấy hông cậu làm Newt rên rỉ. Tiếng gỗ cọt kẹt bên dưới khi Thomas bước vài bước tiến về phía trước cho đến khi đụng vào tường. Thomas hé môi bước lại gần Newt hơn, gần như không có bất kỳ khoảng trống nào giữa cả hai.

Tay vuốt ve dọc theo người Newt làm cậu rùng mình.Cậu muốn ở trong vòng tay của Thomas càng lâu càng tốt.

"Đợi đã," Newt thì thầm, tách ra nhưng vẫn ở gần nên môi vẫn chạm nhau. "Thế thì tức là,mình đang hẹn hò à."

"Cậu có muốn thế không?" Thomas hỏi, chạm môi vào nhau. Newt gật đầu và nhắm mắt lại.

"Vậy thì đúng rồi đấy,"Thomas mỉm cười chuẩn bị thu hẹp khoảng cách một lần nữa thì bỗng có tiếng cửa khán phòng mở ra. Mắt Newt thao láo còn Thomas thì bật cười, cắn chặt đôi môi sưng tấy. Newt tựa đầu vào vai Thomas mỉm cười, mặc dù cậu sợ nếu bị bắt gặp. Cảm giác hồi hộp thật phấn khích, Newt nổi da gà khi cậu và Thomas chờ đợi những người trong phòng rời đi.

Lắng nghe những giọng nói trong im lặng, cuối cùng họ cũng rời đi, theo sau là tiếng cửa đóng, Newt thở ra một hơi nhẹ nhõm Thomas cười khoái trí. Cả hai ló đầu ra khỏi cánh gà để nhìn quanh xem còn ai thấy ai không may thay là không có bóng người nào. Sau đó bước tới giữa sân khấu, Newt quay sang Thomas.

"Gặp cậu sau" Newt bĩu môi nói, Thomas lắc đầu.

"Hôm nay tớ có buổi tập. Nhưng tớ muốn đưa cậu đi chơi vào một ngày nào đó trong tuần. Có thể là tối thứ Sáu."

"Nhắc đến tối thứ sáu," Newt nói, đảo mắt khi nghĩ đến những lời sáng nay của bố mẹ cạu. "Bố mẹ tớ muốn cậu tới ăn tối."

Thomas cười. "Thật à? Chúng mình mới chính thức hẹn hò cách đây 5 phút."

Newt cũng cười. "Chắc mẹ tớ khoái cậu rồi. Bà ấy cứ hỏi về về cậu mãi, và bây giờ thì muốn cậu đến ăn tối."

"Nghe vui đấy," Thomas mỉm cười.

"Xấu hổ thì đúng hơn."

Hai người bước xuống sân khấu đi về phía cửa. "Vậy ngày mai gặp nhé,và cả tối thứ Sáu."

Newt gật đầu mỉm cười, còn Thomas hôn lên môi cậu trước khi chia tay. Newt rẽ trái còn Thomas rẽ phải sau khi tách nhau ra, Newt quay lại nhìn Thomas,thấy cậu đang mỉm cười với mình.

Newt như đang lơ lửng trên mây.Cậu đang hẹn hò với Thomas.Newt gần như cười toe toét nguyên ngày vì điều đó, khi Winston hỏi cậu vẫn không trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro