Author

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Min: 我愛你]

Chúng ta trong cuc đi này, gp rt nhiu người. Bn bè thì nhiu, nhưng không my ai tht s tt vi ta. Có nhng người bn ch đi vi ta trên mt đon đường, sau đó vĩnh vin s không bao gi gp li na, khi nh li, ta thy rt thương tâm, nhưng không th làm gì hết. Nhiu năm sau, bn đó, tôi đây, chúng ta đã tng bên nhau, nhưng cui cùng chúng ta vn không th bên nhau mt cách trn vn và thành tht nht, ngm li ch thy toàn bi thương và bi thương.

Khi tôi viết nhng dòng này, tôi đang có kì ngh hè đu tiên sau khi kết thúc năm hc đu tiên ti trường Trung hc ph thông. Tôi không hiu ti sao đon thi gian đu tiên ca tôi lúc này, li tràn ngp lo s và ai oán đến thế. Tôi đã đc rt nhiu câu chuyn thanh xuân ca người khác, tôi hi vng tui xuân ca mình cũng đp đ như h, và cũng s không đau đn nui tiếc như h. Tôi hin ti tht s chưa trưởng thành, nhưng khi nhìn nhng thng kh tàn khc ca tui mi ln, li tht rt xót xa và day dt. Luôn mong mi thanh xuân ca mình tươi sáng, mà li không bao gi biết khc chế bn thân, không bao gi biết c gng. cái tui bng bt 16, 17, 18 y, chúng ta ch biết đ ý đến nhng tn thương và bi phn ca chính chúng ta, li không th bao dung và tha th cho người khác. Nói rng đó là t yêu ly bn thân mình, không sai, nhưng nói rng chúng ta quá ích k, cũng rt đúng.

Tôi cũng ích k như thế, bn cht tôi vn ích k, hay suy nghĩ, cho nên đã đánh mt mt vài người bn tt. Tôi va ích k, li va mun được người khác yêu quý, li không ngng n lc đ giúp đ bn bè, tôi cũng quá sa đo, vì nhiu mi quan h mà bn thân tr nên t ti, lnh lùng bc phát. Tôi luôn nghĩ ngi linh tinh, đ cao cnh giác. Tôi cũng hot bát nhưng không phi lúc nào cũng vy, tôi chn bn đ mình th hin ra cái hot bát y, chng phi tôi mưu kế gì, ch là có mt s người tôi không tht s tin tưởng. T hi Trung hc cơ s tôi đã nhn ra, cm xúc vui bun mng gin ca tôi là do người khác nm gi, điu khin. Vì luôn mun người khác yêu quý, mà tôi lúc nào cũng đ ý ánh mt ca h, v li tôi còn rt cao ngo, v như mình không đ ý. Mt câu nói, tôi nghĩ c ngày, nhưng li t ra mình chng có gì hết. Bun không nói vui không nói, chuyn gì cũng không mun người khác biết, tôi bt đu sinh ra cm giác s hãi cc đ. Tôi mt mt điên cung mnh m, mt mt tâm tư nhy cm, mt mt li gian trá ích k, li thêm mt phn nhát gan yếu đui, nhưng cái tôi không bao gi có được, chính là s t tin và lý trí. Thanh xuân tôi có l vì nhng đim yếu này mà tr nên tiêu cc, đáng s kinh hoàng. Không phi nó đáng s như vy, mà là tôi t nghĩ ra, tôi t đc thoi vi chính mình, t dng chuyn th phi trong đu, mơ mng cũng trong đu, tôi không bao gi nói ra. Có người thy tôi điên, có người thy tôi ít nói, có người thy tôi lnh nht xa cách, có người bo tôi kiêu căng chnh cho. Các bn cũng vy, cũng b người khác đánh giá qua v bên ngoài mà mình th hin ra. Tôi tiêu cc như vy đy, nhưng tôi rt trân trng thanh xuân ca chính mình, tôi trân trng nhng người bn ca tôi. Tôi biết sau này có l s không còn được gp h na, tôi biết thanh xuân ca mình ch còn hai năm na thôi, tôi không khi chua xót và cay đng.

Chúng ta ai cũng đã có nhng suy nghĩ keo kit bt lương, chúng ta ch nghĩ thôi, ch chng bao gi ác đc mà ra tay, phi không?

Tui tr đi người có được bao lâu mà không biết nm gi, đ trôi qua ri mi hi tiếc, ân hn.

Sao lúc này đây tôi li bi ai quá, tôi nghĩ v rt nhiu con người, rt nhiu chuyn, nhưng li không th viết ra.

Tôi đôi lúc cm thy t oan ung cho chính mình, cũng đôi lúc cm thy oan ung cho người khác.

B m hi tôi sau này mun làm gì, tôi lc đu nói chưa nghĩ đến, tht ra là tôi không dám nói.

Tôi mun tr thành mt người viết lách, kiêm c v tranh, tôi mun sau này có th t sinh t dit không da dm vào b m na, t kiếm tin và xây nhà cho b m, c xây nhà riêng, ngày ngày ngi trong đó viết truyn, v tranh, lâu lâu chán có th v nhà.

Tôi không nghĩ nhiu đến vic ly chng, ch hình dung tưởng tượng ra mt chút. Tôi sùng bái soái ka ngôn tình như vy, ai có th làm tôi va lòng đây?

Ước mơ ca tôi là vy đó, nhưng tôi biết hin thc tàn khc này s đau đn lm, mun làm mt k viết lách, b điên chc? Tôi t trách mình, đến c Nhà xut bn sách còn không quen, không biết Biên tp viên nào hết, sao có th d dàng như vy?

Viết lách tht s rt khó có ch đng trong xã hi, thu nhp thp, cuc sng bp bênh, v li tôi còn đang vô danh thế này, ai s biết đến tôi ch?

Va lười va o tưởng, nhiu ln c gng nhưng không đ kiên trì. Mi mơ mng ca tôi đu đem hết vào trong nhng câu chuyn mà tôi viết ra, hi vng có th khuây kho. Nhưng, hin thc vn là hin thc, tôi không th né tránh mt cách vô trách nhim như vy.

Vic bn thích, li không có kh năng và điu kin đ làm, tht cm thy qun bách, vô lc!

Đt mc tiêu, c gng, kiên trì, tht bi không chùn bước, đến bao gi tôi mi có th h quyết tâm?

T bây gi tr đi.

Tui tr mà, hãy trân trng nhé.

Min

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro