chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        khi y đem đồ ăn cho tomeo , và tomeo cũng đã ăn xong y nói                                                                           " anh tomeo, hồi nãy anh nói sạo em phải ko , chứ em nhớ hồi đó em lỡ bóp đuôi anh mà có sao đâu, hay là tại anh đói nên ko đánh nỗi , chắc vậy rồi"y cười cười                                                                   tomeo mặt đỏ ửng " ừ thì. . . . đương nhiên rồi đói sao mà có sức tấn công, vậy mà cũng hỏi"           "hi . . hi vậy sao mai mốt em sẻ bồi dưỡng cho anh hi. . .hi . . . hi"y có vẻ rất vui                                    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------         khi trời sáng kagome xin y cho và nhà một thời gian , nhưng tomeo ko ổn nên đòi đi theo , và kagome cũng cho nhưng y có vẻ ko đồng ý nhưng sao một hồi tomeo  thuyết phụ y đã đồng ý            khi tới p của kagome , tomeo có vẻ rất thích thú                                                                                                      "đây là p của ngươi sao lần đầu tiên ta thấy đó nó thật kì quái nhưng rất đẹp "tomeo                          " cũng bình thời thôi mà ko có gì để ngạc nhiên anh có thể ngồi trên niệm , miễn là ko làm ồn cho em ho. . ."kagome chưa kịp nói xong tomeo đã phóng lên giường và ngủ rồi                                            "thiệt là thả nhiên quá, nhưng cũng dể thương chứ bộ đúng là y ko chọn sai người mà nhưng nếu là con gái là được rồi tội nghiệp , thôi kệ hoc bài thôi rồi đi ngủ"kagome học xong thì đi ngủ nhưng chưa được chợp mắt thì con yêu q mà ông cô đã lỡ mởi phong ấn cho nó ra và nó đi tấn công kagome , kagome thấy nó và đã kéo tomeo chạy .                                                                                              " chuyện gì vậy cô kéo tôi ra đây làm gì , đang ngủ ngon hà. . .um"tomeo                                                  "chút đi em kể cho nghe bây giờ thì chạy thật nhanh đi"kagome                                                                    ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------         ở chổ y                                                                                                                                                                                         "hình như có gì ko ổn phải tới đó xem thôi" khi y chạy tới thì thấy cảnh tomeo làm kagome bất tỉnh và tiến lại gần con yêu quái và                                                                                                                                 "TÁN HỒN LIÊN THUYẾT TRẢO"tomeo lấy móng vuốc của mình chiếm con yêu quái ra thành từng mảnh và trong móng vuốc của tomeo còn có độc nặng hơn của sesshumaru                                         y đứng gần đó thấy và chảy tét mồ hôi nhưng vì là cáo nên mũi của tomeo thính lắm nhưng do mùi ám khí của chất độc quá nặng nên ko nghe mùi của y , xong xuôi tomeo ẳm kagome về khi tomeo về rồi y mới dám ra                                                                                                                                                "kinh khủng quá vậy mà tomeo lúc nào cũng tỏ ra mình nhưng một bán yêu thật ra anh ấy là ai chứ sao anh ấy nói dối mình"y rất bối rối và quay về làng cua bà kage suy nghỉ                                           khi tomeo đem kagome về nhà tomeo nói "hên quá hồi nảy y đến cứu chúng ta đấy"                         "vậy hắn đâu rồi"kagome                                                                                                                                                   "kệ bà hắn đi cô đi ngủ đi"tomeo nói xong phóng lên giường kagome ngủ                                                 "anh ngủ ở đó rồi tôi ngủ ở đâu"kagome chưa nói xong thì"z z z. . ."                                                               "anh thiệt là dởn với tôi hả tôi phóng lên nằm luôn cho a coi"và thế kagome phóng lên ngủ chung với tomeo luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yyyy