Rực như phượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rờn rợn cỏ cao, quá đầu người.
Người ngồi vu vơ, lấp ló trắng;
Tóc mai người đen, vương chút nắng,
Áo học sinh vai lấm tấm vàng.
Mắt nhìn về ai, ửng mênh mang.

Khoé mày cong cong, người lại cười;
Chuyện người thích ai, rõ mười mươi.

Lòng người rạng rỡ, rực như phượng,
Tà áo dài ấy, nhớ lại thương.

Vần tôi trăm ngả về một mối.
Lời tỏ tình trao chuyện đã rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro