NGÀNH Y

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHỊ LƯƠNG Y

Trời ban cho chị một nét yêu

Áo trắng nên thơ giữa gió chiều

Lưng ong tóc mượt đôi tay ngọc

Đôi mắt bồ câu dáng diễm kiều

Trời ban cho chị một nét duyên

Trong đục bao năm ván đóng thuyền

Gặp may chồng quý tình trong sáng

Giàu có con xinh sống bình yên

Trời ban cho chị một trái tim

Ánh sao mẫu tử khó kiếm tìm

Cứu người nghèo khó lòng nhân ái

Nói hết bao nhiêu những nổi niềm

Sáng nay gió nhẹ động bờ vai

Tiếng chị âu yếm vọng bên tai

Ống chích nhanh tay truyền sức sống !

Đưa từng viên thuốc chẳng hề sai

Đôi mắt trời ban vạn tình thương

Như người mẹ một nắng hai sương

Thâu đêm chăm chỉ quên giấc ngủ

Trằn trọc lo âu thức cạnh gường !

Ừ THÌ EM LÀ CON GÁI TRƯỜNG Y

Ừ thì em là con gái trường Y

Chỉ biết học thi đến cuối học kỳ

Anh hay bảo em là Nàng Ngốc

Không biết cực sao chọn học ngành Y

Ừ thì em là con gái trường Y

Màu Blouse trắng tinh khôi nơi bệnh viện

Nơi em đến để bản thân rèn luyện

Thành lương y, thầy thuốc như mẹ hiền

Ừ thì em là con gái trường Y

Sáu năm ròng rã chẳng ít gì

Rồi mai mốt “đua đòi” vô nội trú

Nhan sắc tàn phai vì quanh quẩn học thi

Rồi một mai em tung cánh bay đi

Đến mảnh đất nơi cần em giúp đỡ

Tận tụy cả đời đến khi trút hơi thở

Tự hào một thời là con gái trường Y.

............. Vô đề ........................

Đừng giận anh mỗi khi mình gặp nhau

Em thấy anh ngẩn ngơ trong tiềm thức

Có biết chăng trong mỗi lần ca trực 

Thấp thoáng đôi bờ chuyện sinh tử chia li.

Đừng trách anh khi chậm một bước đi   

Chỉ tích tắc thôi là một người được sống   

Một phút giây cũng thêm niềm hi vọng   

Trễ hẹn đôi lần cũng đáng phải không em.   

Đừng nghĩ chi những tin nhắn giữa đêm   

Không hồi âm, không một lần rep lại   

Tay ép tim, ánh mắt như điên dại   

Đặng một hồi, thần chết mới buông tay.   

Có buồn chi với mỗi lúc anh say   

Không gọi tên em như là em mong đợi   

Tiềm thức anh vẫn âm vang tiếng gọi   

Của em thơ gửi trọn một niềm tin.   

Và cuối cùng xin đừng trách chính mình   

Vẫn yêu anh dù anh là bác sĩ   

Luôn ân cần quan tâm không ngừng nghỉ   

Chẳng một lần oán trách lúc cô đơn.   

Một lần thôi, anh vẫn muốn cảm ơn   

Những lặng thầm em dành riêng anh đó   

Lời trái tim cần chi phải nói rõ.

Bởi anh là bác sĩ.

Đừng buồn em ,bởi anh là bác sĩ.  

Đang nữa đêm anh vùng dậy đi làm  

Hãy thông cảm bệnh nhân anh chờ đó  

Họ bàng hoàng cơn nóng lạnh chân tay  

Đừng buồn em,bởi anh là bác sĩ  

Anh cứ đi.Hẹn vẫn chẳng thấy về.  

Để em ngóng chờ hoài em lại khóc  

"ghét nhóc rồi có phải thế không anh?"  

Đừng buồn em à...Tại anh là bác sĩ  

Lí trí anh thỉnh thoảng xẻ hai phần  

Thân thể bệnh nhân như chân tay anh vậy!  

Xong ca rồi anh lại đến tìm em,  

Vui em nhé anh là bác sĩ...  

Chỉ thấy vui khi thấy bênh nhân cười  

Cũng bởi lẽ cứu người là hạnh phúc...  

Vui em nhé anh là bác sĩ  

Anh vẫn đi nhưng cứ nhớ em mà.  

Tại ca anh hôm nay bà mẹ trẻ  

Được ôm chầm thiên thần bé trên tay..  

Ngày mai nhé,rồi mình cũng thế..  

Em nàng dâu ,anh chú rể vui mừng.  

Ta cũng thế .Bố mẹ thiên thần bé.  

Đặt tên là bé BÁC SĨ nhá em.

Trai Y là tuyệt nhất

Nếu một lần bạn gặp trai trường Y  

Đừng hỏi rằng sao khác người đến thế  

Không nghênh ngang, không nụ cười ngạo nghễ  

Mà cười trầm hướng đôi mắt xa xăm. :))  

Sống nhiệt tình và cũng rất ga lăng  

Trông thế thôi nhưng cái gì cũng biết  

Lần đầu tiên và khi nào nó hết  

Chu kỳ kia tồn tại bấy nhiêu ngày ?  

Thể thao giỏi, học tập rất hăng say  

Tuy lạnh lùng nhưng ngập tràn cảm xúc  

Biết hờn ghen và buồn vui đôi lúc  

Cũng biết yêu và cũng biết tương tư.  

Nếu có thể hãy tìm hiểu thực hư  

Để thấy rằng trường Y toàn “warm”, “hot”  

Để biết rằng trai Y là tuyệt nhất  

Đáng để yêu , để gửi gắm trọn đời...

THƠ TẶNG BÁC SĨ NHÂN NGÀY THẦY THUỐC VIỆT NAM   

27/2  

Việc bộn bề đêm từng đêm thức trắng  

Mắt thâm quầng vì lo lắng bệnh nhân  

Cảm ơn bác , nhung bác sĩ ân cần  

Bác chăm chút cây đời thêm nhựa sống  

Trái tim bác mang một dòng máu nóng  

Chảy thương yêu vào số phận không may  

Bác nhìn người đang trọn giấc nồng say  

Bên ghế nhỏ, cứ một mình lặng lẽ  

Bác sĩ ơi ! bác thương người nhiều thế  

Không ngủ đi, lại ngồi đó nhìn chi  

Bác mỉm cười khe khẽ, nói thầm thì  

Bác không ngủ vì bác là bác sĩ!  

ừ đúng rồi bác nhỉ:  

Bác sĩ thì ai cũng lắm thương yêu  

Gặp bệnh nhân, bác sĩ phải yêu chìu  

Thế mới bảo : " Lương y như từ mẫu "

THẦM LẶNG NGÀNH Y

Thầm lặng, hai tiếng ngành Y  

Từ lúc vào học đến khi ra trường  

Sáng bệnh viện, chiều giảng đường  

Cùng những đêm trực, coi thường tuổi xuân  

Thầm lặng, xin việc gian truân  

Được khi lương lĩnh ... muôn phần gian nan  

Cuộc sống vẫn phải lo toan  

"Miếng cơm manh áo" chu toàn sao đây !  

Thầm lặng sống, thầm lặng xây  

Ngành Y, hai tiếng từ đây gắn liền  

Phải quên hai chữ "kim tiền"  

Thầm lặng, vun đắp "mẹ hiền" ngành Y  

Thầm lặng, trước những thị phi  

Người đời "ban tặng" ngành Y mỗi ngày  

Thầm lặng, chia sẻ đắng cay  

Tai biến, sai sót ... bị "quây" cả ngành  

Thầm lặng, cả lúc rạng danh  

Bao nhiêu công trạng, ngoài ngành biết chăng !  

Thầm lặng, trước những khó khăn  

Gồng mình, thầm lặng, mình oằn biết đâu !  

Thầm lặng, trước những nỗi đau  

Chăm sóc người bệnh khỏi mau, sớm lành  

Thầm lặng, vun những mầm xanh  

Cho cây xã hội thêm cành tốt tươi  

Thầm lặng, khẽ mỉm miệng cười  

Vẫn nghề cao quý, cuộc đời ngành Y ...  

BS Nhâm Tuấn Anh

Hai bảy tháng hai sắp đến rồi  

Chúc mừng ngày lễ của ngành tôi  

Nỗi đau người bệnh như mình vậy  

Công việc tận tâm hết sức thôi  

Mang nghiệp làm thầy tròn đức độ  

Hành nghề chữa bệnh dẫu tàn hơi  

Một đời đeo đuổi luôn gieo phúc  

Quả ngọt hương thơm cứ đợi...trời 

BÔNG HOA CỦA CUỘC ĐỜI

Như bông hoa nở giữa đời  

Nhẹ nhàng em đến với người ốm đau  

Có cần phép thuật chi đâu  

Nàng tiên áo trắng bay vào cõi nhân...  

Thương người chẳng quản gian nan  

Sớm, khuya giường bệnh ân cần hỏi han  

Bàn tay rất đỗi dịu dàng  

Em mang đi cả trăm ngàn âu lo  

Bước ra - để lại dặn dò  

Bước vào - xóa nỗi buồn xo cho người  

Ơi bông hoa của cuộc đời!  

"Lương y từ mẫu" như lời Người răn...  

Dẫu còn vất vả khó khăn  

Không làm phai ánh trăng ngần trong em  

Trăm năm sen vẫn là sen  

Tấm lòng thầy thuốc - mẹ hiền, tỏa hương.. 

TRÁI TIM NGƯỜI THẦY THUỐC  

Trắng tinh màu áo của Thầy  

Trái tim nhân hậu đêm ngày tỏa hương...  

Giúp người đi tiếp trên đường  

Lương y - Từ Mẫu khiêm nhường hành trang  

Lá tươi xanh, lá ngả vàng  

Vượt qua bạo bệnh thênh thang cuộc đời...  

Trái tim ươm những nụ cười  

Trái tim ngăn giọt lệ rơi não lòng  

Trái tim bừng sắc hoa hồng  

Trái tim Thầy thuốc mênh mông tình người...  

Nhân ngày THẦY THUỐC tôi xin thề 

"LƯƠNG Y TỪ MẪU" không ai chê 

Tận tâm ,tận sức vì người bệnh 

Gian khổ bao nhiêu vẫn yêu nghề

Dù vất vả bao nhiêu 

Mà tôi cứu được Người 

Tôi vui khi nhìn thấy 

Người bệnh cười tin yêu !

Hai chị em mình đều là thầy thuốc 

Vật lộn khó khăn trong suốt cuộc đời 

Chị em mình chung một điều vinh dự 

Đánh đuổi tử thần,cứu vớt vạn sinh linh...

Tôi cảm ơn em đã tặng hoa 

Tôi vui vì chị có nhiều quà 

Của em và của bao bè bạn 

Gửi gắm tình thương và tất niềm tin...

Cảm ơn người bạn mới 

Ngày vui đã tới thăm 

Đức Hiền sẽ cố gắng 

Yêu nghề và siêng năng

Điện tâm đồ có thể đo nhịp tim  

Nhưng sóng tâm tình không xuất hiện  

Máy điện não có thể cho ta biết  

Những khối u và dị vật trong đầu  

Nhưng trên đời này có những nỗi đau  

Hỏi có máy nào xoa dịu được  

Chỉ có người điều dưỡng viên, Hộ sinh, Thày thuốc  

Với tấm lòng nhân ái, dịu dàng  

Với nụ cười duyên dáng yêu thương  

Mới làm giảm cơn đau người bệnh  

Mới có thể trả họ về cuộc sống  

Để trên đất này tràn ngập yêu thương  

Để cái vĩ đại kia, nằm trong cái bình thường

Ba năm trong cõi Sản khoa 

Những điều trông thấy mà kinh đến già… 

Rằng ngày mồng Tám tháng Ba 

Thuý Kiều đi khám Sản khoa lần đầu

Lý do: bụng dưới quặn đau 

Mà da niêm mạc có màu xanh xao. 

Hỏi xem “ngày ấy” thế nào? 

Gái trai chăn gối, đã lần nào chưa? 

Rằng: Đâu phải hạng gió mưa? 

Gái trai chuyện ấy, vẫn chưa lần nào 

Thế mà không hiểu tại sao 

Về đêm, “chỗ đó” cứ trào máu đen 

Vòng kinh em tính đã quen 

Mất luôn hai tháng, ngẫm xem cũng kì. 

Nghe nói bụng liền sinh nghi 

Nếu không ân ái, cớ gì chậm kinh? 

Thôi đừng ăn nói linh tinh 

Bàn kia cô hãy gập mình nằm lên 

Làm gì thế? Chậm như sên 

Đã đi khám Sản, chớ nên ngại ngần 

Kiều đành nhắm mắt co chân 

Chờ xem con tạo xoay vần tới đâu 

Sinh viên mấy chú đứng chầu 

Lăm lăm hai ngón, trước sau một hàng 

Thay nhau thăm khám kĩ càng 

Ưu tiên số một: triệu chứng vàng thăm trong 

Qua âm đạo, đến tử cung 

Hai bên phần phụ, túi cùng Du-la(Douglas, thuật ngữ giải phẫu) 

Chú thời thăm khám qua loa 

Chú thời tỉ mẩn, thăm ba bốn lần 

Kiều kia thấy lạnh toàn thân 

Lạnh từ nếp hãm, xuống tầng sinh môn 

Đang cơn lòng dạ bồn chồn 

Chợt nghe ngoài cửa, tiếng ồn xôn xao. 

Cọc hai có một chàng nào 

Ba năm nội trú, thi vào Sản khoa 

Thăm khám đã đủ ngàn ca 

Ngón tay sờ đủ lỗ ta, ... lỗ tòng 

Cách nhau một bức bình phong 

Thăm trong mà nhận người quen mới là.. 

--------------------------------------------------- 

Cô nào hay nạo phá thai 

Nguy cơ sẽ bị chửa ngoài tử cung 

Nhẹ thì nhiễm khuẩn tiểu khung 

Nặng thì tai biến, cuối cùng vô sinh 

Khuyên đừng quan hệ linh tinh 

Nếu không thì nhắc bạn mình đi bao 

Tránh thai chẳng xấu mặt nào 

Không sợ lây nhiễm, dính vào HIV 

Thiếu gì những Trust, OK 

Chị em cũng có trăm bề cách hay 

Đặt vòng ra trạm có ngay 

New Choice nhớ uống mỗi ngày một viên 

Lại còn có thứ thuốc tiên 

Đó là viên cấy dưới da em à 

Thủ thuật đơn giản lắm nha 

Ba năm mới phải lấy ra định kì 

Hoa thơm hương sắc có thì 

Hoa mà đậu quả, còn gì là hoa 

Mặn nồng ân ái thiết tha 

Không ngoài kế hoạch, mới là cao tay

Trắng tinh màu áo của thầy

Trái tim nhân hậu đêm ngày tỏa hương

Giúp người đi tiếp trên đường

Lương y - từ mẫu khiêm nhường hành trang

Lá xanh tươi, lá ngả vàng

Vượt qua bạo bệnh thênh thang cuộc đời

Trái tim ươm những nụ cười

Trái tim ngăn giọt lệ rơi não lòng

Trái tim bừng sắc hoa hồng

Trái tim thày thuốc mênh mông tình người.

Tình đời cho thầy thuốc

Cuộc đời tôn vinh là thầy 

Nhân dân gọi anh là thầy thuốc 

Bởi không quản thời gian và nhiệt huyết 

Giành giật cho đời từng nhịp đập con tim 

Mỗi một nghề, mỗi vất vả say mê 

Nghề thầy thuốc đâu có ngày yên nghỉ 

Khi con bệnh đang cần chữa trị 

Giấc ngủ chập chờn, thao thức trọn năm canh 

Có thể nào không yêu mến các anh 

Gác mọi ưu tư canh bên giường bệnh 

Gà gáy sáng và bình minh ló rạng 

Thêm một ngày, một tua trực đi qua 

Có thể nào không yêu mến các anh 

Áo đãm mồ hôi, trán nhăn trước tuổi 

Ca mổ xong, hiểm nguy lùi bước 

Giành giật với tử thần, sự sống hồi sinh 

Kìa cháu bé, hỡi sinh linh bé nhỏ 

Khi cả cháu và me, đang ngon giấc ngủ, 

Cuộc sinh nở hồi hôm của mẹ, 

Ai đã trắng đêm để đón bé chào đời. 

Tôi có thể viết nhiều hơn thế, 

Để ngợi ca nghề thầy thuốc các anh, 

Tấm áo trắng, tâm hồn trong trắng, 

Hãy trọn đời vì sức khỏe nhân dân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro