ngành y

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LÒNG NHÂN ÁI

Điện tâm đồ có thể đo nhịp tim

Nhưng sóng tâm tình ko xuất hiện

Máy điện nãa có thể cho ta biết

Những khối u và dị vật trong đầu

Nhưng trên đời này có những nổi đau

Hỏi có máy người xoa dịu được

Chỉ có những người điều dưỡng viên hộ sinh người thầy thuốc

Với tấm lòng nhân ái dịu dàng

Với nụ cười duyên dáng dễ thương

Mới làm giảm cơn đau người bệnh

Mới trả họ về cuộc sống

Để trên đất này tràn ngập yêu thương

Để cái vĩ đại kia nằm trong cái bình thường.

Anh yêu em cô gái ngành Y

Gánh nặng đời trên vai màu áo trắng

Ôi tuổi xuân trôi qua như hạt nắng

Ấm lòng người sau bão tố mưa giông.

Bao người hỏi: “Liệu có lấy chồng

không?”

Khi suốt ngày bên em là bàn mổ

Nhiều người chê: “Y làm gì cho khổ”

Em mỉm cười: “Trong khổ có cái vinh”

Em tự hào trong màu áo trắng tinh

Không chói loà nhưng với anh đẹp

nhất

Giữa thói đời bon chen nhiều được

mất

Vẫn rạng ngời Y đức mãi bền lâu.

Biết bao lần em thức trắng đêm thâu

Để cứu từng bệnh nhân trên bàn mổ

Mừng biết bao khi bệnh nhân tự thở

G.G tăng, niềm hạnh phúc dâng trào.

Bao tháng ngày làm bạn với kéo dao

Để giữ lại những gì là đẹp nhất

Màu đỏ kia luôn trào trong nhĩ thất

Để nụ cười trọn vẹn mãi in sâu.

Anh biết rằng Tết này em cũng chẳng

về đâu

Biết bao người đang cần em cứu chữa

Anh sẽ chờ em thêm một mùa xuân

nữa

Nhẫn đính hôn vẫn mãi đợi em cầm.

Anh ko có nhà lầu

Cũng chẳng có xe hơi

Có mỗi tấm lòng thui

Em dám yêu không nhỉ

Anh không hề tuyệt mỹ

Cũng chẳng chút giàu sang

Chỉ có trái tim vàng

Hỏi rằng em dám nhận?

Anh không hề nổi bật

Giữa một chốn đông người

Nhưng anh có nụ cười 

Trao zề em mãi mãi

Anh ko hề sợ 

Nhưng lại rất sợ đau

Bỡi những lừa dối nhau

Em hiểu anh ko thể

Anh ko hề ngạo nhễ

Bởi chẳng có chút tài

Không biết cách khôi hài

Để làm e vui vẻ

Anh ko có tài lẻ

Lại là kẻ vô tâm

Nên đả có đôi lần

Làm em phải nức nỡ

Anh không hề cỡi mỡ

Nhưng lại hay thíx đùa

Tựa như cơn gió lùa

Chắc làm em khó chịu

Nhưng lại rất dễ gần

Bởi anh vốn thật thà

Em ơi đừng trách nhé

Anh nào đâu tránh né

Sầu cảm kủa đôi ta

Nhưng ko dám nói ra

Em ơi xin đừng khóc

Đôi lần em trách móc

Anh cũng thấy rất pun

Đi khơi lại sự nguồn

Anh cũng sai em ạ

Yêu nhau là vất vả

Xâu kết mỗi vần thơ

Góp nhặt những đợi chờ

Cho tình ta mãi mãi

Suốt 1 đời con nào dám quên

Đâu chỉ 6 năm mà cả 1 đời

Con sẽ luôn cố gắng học chăm chỉ

Lòng yêu nghề cháy bỏng ở trong tim

Tận tụy chân thành ,quan tâm lo lắng...

Yêu người bệnh hơn chính bản thân con ! 

Mà anh ơi,

gái trường Y đâu già đâu xấu :)))

Đẹp dịu dàng ,duyên dàng, nết na

Khi yêu ai...1 tình yêu chân thật

Lòng chân thành em gửi trọn con tim 

Màu áo trắng, cùng em đi suốt đời

Biết là vẫn khó khăn

Cùng với những nhọc nhằn

Cả những đêm dài thức trắng

Vẫn nhẹ nhàng, như áo trắng em mang

Biết là vẫn gian nan

Nhan sâc chóng phai tàn

Cả những vất vả lo toan

Vẫn dịu dàng, áo choàng trắng vai em

Em mang niềm vui tới

Em xoa dịu nỗi đau

Em xua đi những buồn rầu

Em áo trắng, với phép màu trong tim

Âm thầm và lặng lẽ

Tình của em lắng sâu

Dòng đời có chảy về đâu

Khó khăn không thể nhuốm màu Blouse

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro