ngồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối chiều ngồi ngẩn, ngồi ngơ
Ngồi nhìn ra cửa
Ngồi ngơ một mình
Ngồi mình lắng vào giấc mộng
Lang thang lếch thếch
Không nơi cất trần
Ngồi chợt nhớ kỉ niệm xưa
Ta ôm ,ta cất bấy lâu trong lòng

Ngồi ngắm đêm đen ,tối mịt
Những ngôi sao sáng
Thăng trầm lên thơ
Những con chim kêu cao vút
Ve kêu nôn náo dộn dàng cất vang
Đêm về gió dịu , mây tan

Lác thác vài bóng người qua
Dần dần mất biến hư không
Như chưa xuất hiện ở đây bao giờ
Như khoảng trời lặng mất tan tiếng người

Thầm nghe tiếng người bên tai
Tiếng hát vang vẳng
Ngân nga bất tận
Tiếng hát trong trẻo cuốn ta
Ta mê , ta cất hết lời ngợi khen
Đêm buông trời lạng sáng

Ta ngồi với ta
Ngồi chợt khẽ qua mau
Mau cho nỗi nhớ
Theo thời mà đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huyang