Si Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại sao ta yêu nàng ?
Ta yêu nàng chất phát
Dẫu biết bao thê tử
Vẫn chẳng thể tương thích
Bằng ánh mắt người trao
Bằng nụ cười ngọt ngào
Đã làm ta xao xuyến
Nơi con tim từng nhịp
Khiến ngày đêm ảo mộng
Dần vào trong nỗi nhớ
Hồ đồ tưới ngọn cây , không bao giờ nảy mầm mà khô quạnh từng ngày
nơi ngọc ngà ngàn thu
nguyện trao hết cho nàng
Dẫu muôn ngàn mỹ nữ
Cũng chẳng thể siêu lòng
Vì một nụ cười ư ?
Khiến lòng ta tê dại
Người chẳng còn hồn phách
Mà mông lung từng ngày
Cứ mãi nhớ quẩn quanh
Để rồi sao nhãng trận
Ta trao cả giang san
Vì một người chẳng nhớ
Để thân tàn ma dại
Chở thành kẻ vấn vương
Mãi một nụ cười xinh
Vô vọng nằm nhớ đến
Mà lòng đầy xót dạ
Giờ đây ta còn chi
Không còn danh vọng toại
Không còn mỹ nữ dâng
Chỉ còn tấm chân tình
Mãi người chẳng thể biết
Một mình lằng lặng ôm
Như tỏ nét thâm tình
Trên gương mặt hao mòn
Chẳng còn vẻ vấn vương
Nơi hồng nhan bạc phận
Tương tư nàng nơi ấy
Nàng vốn chẳng nhớ ta
Ta tách bước ra đi
Nơi chân trời rộng mở
Mang theo thứ tình cảm
Mãi mong chờ hiện hóa
Tương tư người nơi ấy
Nhiều lúc lại tự hỏi
Người có nhớ tới ta ?
Một người đã vì nàng
Mà xa cơ lỡ bước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huyang