Giang hồ lộ viễn đồng khứ đồng quy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Long Nữ, nếu hôm nay ngươi cứ chấp mê bất ngộ như thế, vậy bản quân cũng sẽ xử tội cả ngươi." Ngọc Đế hiển nhiên đã mất đi sự kiên nhẫn.

Sau khi Yêu Đế bị diệt trừ, Thiên đình liền cho bắt giữ Ngao Quảng, bởi vì bị Yêu tộc mê hoặc, khiến dân chúng Đông Hải lầm than, toàn bộ Thủy tộc gần như bị diệt vong, hôm nay sẽ phải chịu bị thiên lôi đánh chết. Mặc cho chính là cửu tử nhất sinh, nhưng Tiểu Long Nữ không thể trơ mắt nhìn phụ vương nàng bị thiên tru, cho dù không được triệu kiến, vẫn quyết xông vào Nam Thiên môn.

Na Tra còn chưa kịp về lại soái phủ, đã nghe được tin Tiểu Long Nữ xông vào Nam Thiên môn, hắn lòng như lửa đốt chạy tới thì nhìn thấy một màn này.

"Tiểu Long Nữ khẩn cầu Ngọc đế giơ cao đánh khẽ, nếu thật sự muốn hành hình, Tiểu Long Nữ nguyện thay gia phụ chịu thiên lôi kiếp."

"Bản quân niệm tình ngươi có công thu phục tứ hải, vẫn chưa giáng tội cho ngươi, nhưng nếu như ngươi cứ ngoan cố, vậy thì đừng trách bản quân vô tình."

Một vệt kim quang đâm tới trước mặt Tiểu Long Nữ, nhưng nàng không hề bị thương, mở mắt ra chỉ thấy Na Tra tay cầm tử diễm trường thương chắn trước người mình.

"Na Tra cầu xin Ngọc đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, Tiểu Long Nữ chỉ là sốt ruột muốn cứu cha, chứ không hề có ý muốn dĩ hạ phạm thượng."

Đây là lần đầu tiên Tiểu Long Nữ nhìn thấy dáng vẻ khiêm tốn của Na Tra, hắn quỳ gối trên tòa đại điện, bộ dạng cúi đầu phục tùng. Vị thiếu niên ngông cuồng ấy phảng phất đã trưởng thành rồi.

"Na Tra, ngươi phạt trụ có công, nhục thân thành Thánh, có thể không bị ràng buộc bởi thần tịch cùng đả thần biền. Bản quân ngày thường đối với ngươi cũng dành nhiều ưu ái, cho ngươi tự do, để ngươi thoải mái ra vào tam giới. Bây giờ ngươi lại vì Tiểu Long Nữ, dĩ nhiên ở trên đại điện xuất chiêu với bản quân, ngươi có biết tội của ngươi không?"

"Na Tra tự biết có tội, chỉ cần Ngọc đế tha cho Tiểu Long Nữ, bất luận là trách phạt thế nào Na Tra cũng cam tâm tình nguyện tiếp nhận."

"Na Tra, ngươi không cần phải làm vậy vì ta." Tiểu Long Nữ ở sau lưng Na Tra nhỏ giọng nói.

"Ngươi đã quên, tiểu gia đáp ứng ngươi, bất luận ngươi gặp phải nguy hiểm gì, tiểu gia nhất định sẽ ngay lập tức tới bên cạnh ngươi, bảo vệ ngươi, không cho ngươi chịu một điểm thương tổn nào." Na Tra cười nói.

"Na Tra, Tiểu Long Nữ trước vi phạm Thiên điều, sau lại cản trở bản quân hành hình, huống chi nàng vốn là con gái tội thần, tội lỗi đáng chém."

"Ta xem hôm nay ai dám đụng tới một sợi tóc của nàng." Na Tra đứng dậy, bày ra tư thế phòng thủ, hắn đã quyết tâm ngày hôm nay vô luận thế nào cũng phải mang Tiểu Long Nữ đi.

"Lý Tĩnh, nhìn đứa con ngoan mà ngươi dạy dỗ kia, quả thực là đại nghịch bất đạo. Nếu ngươi không có bản lĩnh quản giáo hắn, vậy hôm nay bản quân sẽ giúp ngươi cẩn thận dạy dỗ lại nhi tử."

"Na Tra, ngươi không  được kích động." Lý Tĩnh cũng là không nghĩ tới, chỉ vì Tiểu Long Nữ, Na Tra dĩ nhiên lại động sát tâm

"Cha, xin người hãy tha thứ cho hài nhi lỗ mãng, ta quyết không cho phép bất luận người nào làm thương tổn đến Tiểu Long Nữ."

Nói xong liền kéo Tiểu Long Nữ rời đi, lại bị Dương Tiễn đứng bên kia cầm thiên họa kích xông tới đánh hất tay ra.

"Sư huynh, nếu ngươi muốn ngăn cản, ta sẽ không hạ thủ lưu tình."

Hai người ngươi tới ta đi mấy chiêu vẫn chưa phân thắng bại. Dương Tiễn là Chiến thần Thiên giới, Na Tra là Thiện thắng đồng tử, sức chiến đấu của hai người tương đương nhau. Trong điện Kim Loan một trận hỗn loạn tưng bừng, chúng tiên nào đã từng gặp cảnh tượng như vậy, liền trốn biệt hết, hoàn toàn mất đi Tiên phong Đạo cốt.

Thừa cơ lúc hai người tranh đấu, Tiểu Long Nữ đi vào trong Thiên ngục. Nàng biết phụ vương mình đang bị giam cầm ở trong ma kính, mỗi ngày phải chịu đựng các loại hình pháp biến hóa trong ảo cảnh, đau đớn đến không còn thiết sống. Nàng dùng Kim Ngân Thủy lệnh bài, phá vỡ ma kính, yêu ma bị nhốt qua hàng nghìn năm cũng nhân cơ hội thoát ra. Trong thoáng chốc, toàn bộ Thiên đình bị ma khí bao phủ, âm u không thấy ánh mặt trời. Thấy thế, Na Tra cùng Dương Tiễn đồng thời ngừng tay.

Yêu ma chi khí tập trung hướng thẳng về Kim Loan điện, bọn chúng muốn rửa nỗi nhục năm đó bị giam giữ. Cả nghìn năm bị giam cầm, lệ khí cùng oán khí xung thiên, đến mức khiến cho đất đai khô cằn.

Tiểu Long Nữ chỉ một lòng muốn cứu phụ vương của nàng, không nghĩ tới lại để xảy ra đại họa như thế này. Nàng chạy tới đại diện, giữa một vùng đen tối, nàng không nhìn được ai với ai, chỉ nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết cùng thanh âm binh khí va chạm. Nàng thật sự lo lắng cho an nguy của Na Tra.

Nàng đi vào trong hắc khí, nhìn thấy Na Tra đang chiến đấu với một tên yêu ma. Nàng muốn đi lên hỗ trợ, đột nhiên một tia kim quang xuyên thẳng qua thân thể. Na Tra vừa quay đầu lại liền nhìn thấy áo choàng Tiểu Long Nữ đã bị máu tươi nhuộm đỏ, hắn gấp gáp ôm chặt lấy Tiểu Long Nữ.

"Tiểu Long Nữ ngươi tỉnh lại đi, tỉnh lại đi chứ " Na Tra cảm thấy lồng ngực ngột ngạt khó chịu, như thể muốn nổ tung.

"Na Tra... Xin... Xin lỗi, ngày hôm nay.... cục diện này... đều là do ta mà ra... " Tiểu Long Nữ không còn cảm giác đau đớn nữa, nàng chỉ cảm thấy chính mình rất mệt, rất muốn nhắm mắt ngủ

"Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ ngươi mau tỉnh lại đi!" Na Tra tê tâm liệt phế gào thét, trong trận chiến hỗn loạn lúc này cũng không có ai nghe được, nhưng Na Tra biết Tiểu Long Nữ là vì trúng Cửu Long chân khí mà chết.

Hắn chậm rãi đặt Tiểu Long Nữ xuống, từ từ đứng lên. Hai tay vận khí, sát khí của hắn cùng lệ khí thu hút những ma khí kia, chỉ thấy hắn hút hết quỷ khí vào trong cơ thể, hai mắt đổi màu đỏ tươi, quanh thân tỏa ra hắc khí, bên trong đại điện đột nhiên sáng rõ trở lại, tất cả hắc khí đều bao phủ trên người Na Tra.

"Ngọc đế lão nhi, ta muốn ngươi vì Tiểu Long Nữ, nợ máu phải trả bằng máu." Dứt lời, tay nắm tử diễm trường thương liền đâm về phía Ngọc đế, thiên binh tướng sĩ xung quanh không thể lại gần người, hắc khí yêu ma đã đánh bay bọn họ văng xa mấy trượng.

Ngọc đế sử dụng Cửu Long chân khí chống cự lại tử diễm trường thương, nhưng bởi vì pháp lực vừa rồi đã bị hao tổn, sắp bại trận tới nơi. Na Tra hiện tại không còn quan tâm người trước mắt là tam giới chi chủ, hắn chỉ một lòng muốn báo thù cho Tiểu Long Nữ.

Chúng tiên hợp lực cũng địch không lại Na Tra, mắt thấy thanh trường thương kia sắp đâm thủng kim giáp của Ngọc đế, đột nhiên phong thiên ấn nổi lên giữa đại điện, trong khoảnh khắc yêu khí trên người Na Tra bị rút sạch. Na Tra ngã xuống đất ngất đi.

"Hôm nay Na Tra dám hành thích Thiên đế, thật không thể lưu lại hắn được nữa rồi." dứt lời liền muốn ra tay.

"Đại Thiên tôn, Na Tra chính là nghĩa tử của ta, mặc dù tính cách không tốt, ngươi có thể hãy niệm tình hắn có chiến công lớn, hàng yêu trừ ma, phong bế ký ức của hắn, lưu lại cho hắn một mạng được không?" Chúng tiên cùng nhìn lên thấy Như Lai kim quang phật diện ngự trên chín tầng trời.

"Vừa hay có Phật tổ cầu xin, này bản quân tự nhiên sẽ mở ra một con đường." Kỳ thực Ngọc đế rất quý Na Tra, tuy rằng hắn làm việc lỗ mãng, thường hay bất tuân chỉ dụ, nhưng hắn nhiệt huyết chính nghĩa, là nhân tài hiếm có, chuyện hôm nay Ngọc đế vẫn là xuống một nước.

Na Tra khi tỉnh lại chỉ cảm thấy đau nhức toàn thân, Phong Hỏa luân nói cho hắn biết vì tiêu diệt Thượng Cổ yêu thú mà trúng ma khí, bây giờ tỉnh lại rồi thì không có gì đáng ngại nữa. Nhưng là Na Tra cái gì cũng không nhớ, hắn chỉ nhớ được hắn nhận chỉ dụ đi hàng phục ác thú, chuyện sau đó hắn hoàn toàn không có ấn tượng. Mà điều này cũng không còn trọng yếu nữa, quan trọng là hung thú không ai có thể đánh bại trong truyền thuyết đã bị Na Tra hạ gục. Nghĩ đến đây, Na Tra khỏi nói cao hứng biết bao nhiêu.

"Tam thái tử, nghe nói ngài muốn đi Vạn Linh hồ hàng yêu. Ta nghe rằng nữ tử ven hồ Vạn Linh ấy mà, mỗi người đều băng cơ ngọc cốt, phu nhược ngưng chi, xinh đẹp rạng rỡ động lòng người a, lần này ngài đi tới đó hàng yêu, có khi lại mang một Tam thái tử phi về nhà." Các thiên binh thiên tướng cười giỡn, nhìn vị phong thần tuấn lãng kia mặt càng ngày càng đỏ.

"Nói hươu nói vượn cái gì chứ! Tiểu gia ta chỉ là đi hàng yêu, còn chưa suy nghĩ tới chuyện khác a! Các ngươi chớ nói lung tung."

Nhân gian quả nhiên so với Thiên đình còn thú vị hơn. Na Tra đi đông dạo tây nhìn, một bộ dáng vẻ nhìn đâu cũng thấy lạ mắt, xác thực hắn đã có mấy trăm năm chưa từng tới nhân gian này. Lần trước là đi cùng ai đây chứ, hắn không thể nhớ ra được, vỗ vỗ đầu chính mình than "Quả nhiên là cái đầu rỗng, gì cũng không nhớ được."

"Đại củ sen"

Na Tra đột nhiên quay đầu lại, một tiếng đại củ sen này sao lại quen thuộc đến như thế. Hắn từng mơ thấy có một nữ hài tử gọi hắn là đại củ sen, nhưng làm thế nào cũng không nhìn rõ được dung mạo của cô gái kia.

"Củ sen lớn, thật nhiều củ sen lớn quá đi, nương người mau tới, ở đây có rất nhiều củ sen lớn tươi mới này, mang hầm canh củ sen là thích hợp nhất." Na Tra cười cười, lúc này mới thấy rõ là một cô nương mười lăm, mười sáu tuổi, đang lôi kéo mẫu thân của nàng mua củ sen hầm canh.

Na Tra lắc đầu định quay người rời đi, nhưng không ngờ lại va vào một vị cô nương, còn khiến chiếc quạt tròn của nàng rơi trên mặt đất. Na Tra nhặt lên, hai tay dâng trả lại cho cô nương "Tại hạ thất lễ, mong cô nương thứ lỗi."

Người kia không hề đáp lời hắn, chỉ là tiếp nhận quạt xong liền quay gót bước đi.

"Cô nương có thể hay không lưu lại quý danh?" Lý Na Tra nhìn bóng lưng kia đột nhiên cảm thấy hết sức quen thuộc.

"Bản tiểu thư tên gọi Ngao Lân."

Đột nhiên người kia dừng bước, quay lại hướng Na Tra, "Bản tiểu thư đã nói cho ngươi biết tên của ta , còn ngươi, tên gì? Đại Liên Ngẫu?" Ngao Lân che miệng nở nụ cười.

Thấy Lý Na Tra có chút ngạc nhiên "Ngươi vậy mà thật sự là Đại Củ Sen a! Ta thấy vừa rồi cái tiểu cô nương kia gọi đại củ sen, ngươi phản ứng mạnh như vậy, nguyên lai ngươi thật sự gọi là Đại Củ Sen a! Ha ha ha ha ha" Ngao Lân cười đến không đứng vững nổi.

"Tại hạ Lý Na Tra"

"Lý Na Tra" trong miệng ghi nhớ danh tự này, Ngao Lân đăm chiêu gật gù, liền rời đi.

"Lý Na Tra, lão nương ở nhân gian đợi ngươi mấy trăm năm, ngươi rốt cục cũng đến rồi." Ngao Lân oán hận nói, rồi lại dẫn theo mấy phần vui sướng.

- Hoàn - 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro