Phần 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó, khi về đến nhà, cô ấy tràn ngập hy vọng.

Cô ấy tựa vào cửa sổ, hạnh phúc nhìn ra ngoài.

Tuy xe anh đã rời đi rồi, song cô ấy vẫn cứ lưu luyến nhìn theo ngã tư đường im ắng.

Tối hôm sau, rồi cả tối thứ ba, thứ tư tiếp theo, cô ấy vẫn cứ tựa vào cửa sổ, tưởng tượng viễn cảnh anh như nam chính trong bộ phim điện ảnh, lái xe đi một quãng đường rất xa, chỉ vì muốn xem thử cô ấy có chờ anh ở bên cửa sổ kia không.

Cô ấy ngây thơ nghĩ, những lời tối đó của cô ấy sẽ khắc sâu vào trí nhớ anh. Tuổi trẻ thường hay phức tạp hóa mọi chuyện.

Cô ấy cũng ngốc nghếch nghĩ rằng anh cũng hơi thích cô ấy nên nửa đêm mới đưa cô ấy về, không đành lòng để cô ấy phải về một mình.

Nhưng, Tín Sinh à, anh chẳng bao giờ xuất hiện phía ngoài cửa sổ nhà em.

Em sợ hãi về sau sẽ không còn được gặp anh nữa. Anh sẽ cứ thế quên mất em.

Em phải gặp lại anh trước khi anh quên em.

Em đột nhiên nghĩ ra một cái cớ thật hoàn mỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro