Chapter 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6

12:30 am

Khuôn mặt Blaise biến sắc khi anh nhìn thấy tin tức mới nhất được cập trên trang nhất báo điện tử chỉ mới cách đây độ một tiếng. Hình ảnh hai tòa tháp bốc cháy ngùn ngụt với những cột khói cao khiến anh có linh cảm rất xấu về người con gái đó. Như sực nhớ ra, anh vội lấy điện thoại gọi cho Draco nhưng máy báo ngoài vùng phủ sóng. Blaise tự trách mình vì trước đó, chính anh đã khuyên Draco nên tắt điện thoại để không ảnh hưởng đến chuyến đi Hawai hưởng tuần trăng mật với Pansy (họ đi ngay sau khi hôn lễ ở nhà thờ kết thúc vì Draco muốn tiết kiệm thời gian). Blaise thở dài bất lực khi nhìn lên đồng hồ, giờ này chắc họ đã gần đến nơi rồi.
..............................

Hawai 14:00pm

Chiếc Audi màu đen dừng trước đại sảnh khách sạn 5 sao Mandara. Một nhân viên bảo vệ bước ra, mở cửa xe và xách hành lý giúp khách. Pansy khoác tay Draco đi vào tiền sảnh khách sạn, trông cô đang vô cùng hạnh phúc.

-Xin lỗi ngài, Draco! –Một nữ nhân viên tiếp tân đến trước mặt anh –Tôi là Luna, nhân viên tiếp tân. Tôi có việc muốn nói với ngài

-Có chuyện gì vậy? –Khuôn mặt Pansy trở nên cau có, cô nhìn chằm chằm vào cô gái kia

-Là chuyện rất quan trọng, chỉ có thể nói riêng với ngài Draco thôi ạ. –Đôi mắt cô gái ánh lên vẻ cương quyết.

-Đủ rồi! –Draco lên tiếng cắt đứt trước khi Pansy nổi nóng –Cô nói luôn đi, cô ấy là vợ tôi, không sao đâu.

-Tôi......-giọng Luna bỗng ngập ngừng

-Còn nếu không có chuyện gì quan trọng thì tôi đi đây. –Draco dường như mất kiên nhẫn, anh quay bước tiến về thang máy. Pansy vội chạy theo, không quên tặng cho Luna cái lườm nguýt khó chịu

-Tòa WTC b khng b sáng nay, thưa ngài! –Giọng Luna đột ngột vang lên khiến Draco sững người. Anh quay ngoắt về phía cô

-Cô...nói gì cơ?

-Sáng nay lúc 9 giờ, tòa nhà Trung tâm thương mại thế giới đã bị khủng bố tấn công, tất cả đã bị san bằng thành bình địa. Ngài Blaise Zabini đã gọi điện từ London đến đây nhờ tôi nhắn với ngài chuyện này, anh ấy bảo rằng có thể "cô ấy" cũng nằm trong số những người thiệt mạng.

Đôi tai Draco như không còn nghe thấy gì nữa, đầu óc anh choáng váng. Những đau đớn, thất vọng về cô trong anh tan biến, để lại sự bàng hoàng và hoang mang đến tột cùng. Không nói một câu, Draco chạy vội ra khỏi khách sạn, để lại Pansy đang đứng cứng đờ trong đại sảnh. Đôi chân cô khuỵa xuống, một giọt nước mắt lăn dài

-Thế là hết rồi!

................
Ngồi trên một chiếc taxi, Draco vội dò tìm số của Hermione trong danh bạ điện thoại di động nhưng vô ích vì chính tay anh trong một phút giận dữ đã xóa hết tất cả. Draco vội gọi cho Blaise

-Biết chuyện rồi sao? - Blaise nói ngay sau khi bắt máy

-Tôi đang trên đường ra sân bay và sẽ trở về vào chiều tối. Cậu đặt vé máy bay đi Mỹ cho tôi ngay tối nay nhé! –Draco nói, giọng anh đang lạc dần đi

-Hãy bình tĩnh, Darco. Vẫn chưa chắc cô ấy có mặt trong số nạn nhân. Cậu không nên quá sợ hãi như vậy

Không đáp lại lời Blaise, Draco gác máy. Hình ảnh Hermione chợt ùa về trong anh như một thước phim quay chậm. Bao nhiêu câu hỏi về cô ngổn ngang trong đầu bây giờ anh cũng không buồn tìm lời giải đáp. Anh cầu mong khi tới Mỹ sẽ có thể gặp cô, sẽ được nhìn thấy cô mỉm cười chứ không phải là gào thét tìm xác cô trong đống gạch vụn của tòa nhà đã từng chứng kiến chuyện tình của họ.

Bờ biển Hawai đã dậy sóng dữ dội.
...............................................

NewYork năm 2004

Một người thanh niên tóc bạch kim bước chân về phía tượng đài kỉ niệm những nạn nhân xấu số trong ngày 11-9. Đôi mắt xám bạc đầy tĩnh lặng của anh làm không gian xung quanh thêm lạnh lẽo, cô liêu. Nó khác hẳn ánh mắt rực lửa khi mà anh gào thét gọi cái tên "Hermione" bên đống gạch đá vỡ vụn của tòa nhà WTC cách đây ba năm. Đóa bách hợp trên tay anh nở rộ nhưng màu trắng tang tóc của cũng chỉ như một linh hồn mong manh bị vùi dập trong đống tro tàn. Người thanh niên vuốt nhẹ tay trên tấm bia khắc tên những người tử nạn. Ngón tay anh dừng lại ở một cái tên

"Hermione Granger, 21 tuổi"

Đôi tay lạnh giá của anh như ấm lên khi chạm vào vào cái tên này, cũng như nụ cười của cô đã từng sưởi ấm tâm hồn anh trong những lúc anh cô đơn nhất. Đã ba năm kể từ ngày cô chết ở chính nơi kỷ niệm của hai người. Nhiều thứ đã thay đổi nhưng tình yêu của anh dành cho cô vẫn ám ảnh anh như những đóa bách hợp trắng muốt tinh khiết. Bóng dáng cô vẫn ẩn hiện trong mỗi giấc mơ xa xôi và nụ cười cô vẫn tỏa nắng dù chỉ là trong một tấm ảnh kỉ niệm.

-Anh đã về rồi đây, Hermy. –Giọng anh khẽ khàng tựa như gió

Có tiếng chân người bước loạt xoạt trên thảm lá. Xuất hiện sau lưng anh là Harry và Ginny.Cả ba nhìn nhau nhưng không mấy ngạc nhiên. Cho nhìn chằm chằm vào Draco, cô bước qua nơi anh đứng, đặt bó hoa bách hợp trắng trên tay mình lên bia tưởng niệm rồi bật khóc nức nở.

.......................
30/12/2004

Draco đang ngồi trên máy bay đến Nam Phi. Sau ngày Hermione chết, anh đã từ bỏ tất cả: quyền lực, địa vị, tiền bạc, kể cả Pansy cũng không thể níu chân anh. Anh đã tham gia một tổ chức quốc tế cứu trợ cho người nghèo khổ tại châu Phi. Ba năm, Draco đã đi qua rất nhiều đất nước, tiếp xúc với nhiều loại người nhưng dù là ở đâu, bóng dáng cô gái với những bông hoa bách hợp vẫn ám ảnh anh trong từng giấc mơ. Phải chăng đây là sự trừng phạt mà cô dành cho anh?

Draco rút trong chiếc balo cuốn sổ nhỏ màu trắng mà Harry đã đưa cho anh trong ngày họ gặp nhau ở đài tưởng niệm.

.......................

-Cậu vẫn ổn chứ? –Harry hỏi Draco khi cả hai đang ngồi trong một quán café nhỏ ven đường

-Không tốt lắm trong những ngày đầu, giờ đây tôi cũng chưa quen được với cái cảm giác mỗi sáng thức dậy phải tự nhủ với mình rằng cô ấy đã mất. –Giọng Draco nhạt nhòa trong những vạt nắng hiếm hoi của buổi chiều tàn

-Thứ này chắc sẽ làm cậu thanh thản hơn –Harry nói, anh rút trong túi ra một quyển sổ màu trắng

-Gì vậy? –Draco hỏi với vẻ ngạc nhiên

-Quyển sổ này được người ta tìm thấy trong đống gạch vụn của tòa nhà ba năm trước. –Giọng Harry ngập ngừng -.Đó...là nhật kí của Hermione.

Draco im lặng, anh nhìn trân trân vào quyển sổ trước mặt mình. Anh có thể xem nó để biết được cô ấy đã từng nghĩ gì trong quá khứ không?

........................

Draco mở quyển sổ ra sau một hồi do dự. Mùi bách hợp tỏa ra nhè nhẹ từ những trang giấy trắng. Anh chăm chú đọc từ những dòng đầu tiên

15/9/1998

Hôm nay quy bar, mt anh chàng l lùng đã va vào mình. Anh ta có mái tóc màu bch kim trông rt đin trai nhưng li có v ít nói quá. Anh ta mi mình ung rượu để xin li nhưng mình t chi. Chúng mình đã nói chuyn hơn hai gi đồng h và cm thy rt hp nhau. Có v anh ta là con nhà giàu nhưng mình li cm nhn được anh y đang rt cô đơn. Chng l giàu có cũng không hnh phúc sao? Mt lúc sao, bn anh ta đến, mình phát hin đó chính là anh chàng đã "mi" mình ung rượu cùng bn anh ta my hôm trước. Vy là mình c khúc khích cười, còn anh chàng thì đỏ c mt vì xu h.
...

24/12/2000

Bun cười tht, hôm nay Draco đã nói yêu mình. Anh y còn nói to trước đám đông khiến mình xu h quá. Nhưng tht s mình rt vui. Mi cô gái khi yêu đều có cm giác này sao? Mình c cười cười mãi khiến Cho Chang cũng cm thy ngc nhiên. Mình đang cm thy yêu đời l lùng. Mi th trong mt mình như đều hóa thành cu vng ngũ sc đầy hnh phúc. C đóa hoa bách hp trng mut hôm nay trông cũng rc r l thường.
.....

20/10/2000

Mình đang Hawai cùng Draco. Bin đây đẹp tht, li rt thơ mng. Tin được không, hôm qua anh y đã cu hôn mình. Tim mình như ngng đập vì hnh phúc và vui sướng. Rt nhanh chóng, mình đã gt đầu chp nhn. Chúng mình đi do bãi bin đến khuya mi v. Lúc đang sp xếp qun áo trong phòng, mình b mt cơn choáng nh. Do này có v sc khe mình không được tt cho lm, mình cn phi đi kim tra li thôi.

Chiếc nhn nm trang trng trên ngón áp út khiến mình li cm thy lâng lâng khó ng. Nó như đang ta ra hơi m ging ht đôi mt anh.

....

1/2/2001

Hôm nay m anh đã đến gp mình. Bà y nói rt nhiu điu nhưng hình như mình không th tiếp thu ni.Cái mình biết duy nht là mình đã c phn kháng bà y trong vô vng nhưng rõ ràng là bà y đã có lý. Mình đã không h nghĩ đến Draco khi bt anh phi ri b cuc sng vn có để trn chy vi mình. Sao mình không nghĩ rng liu mình có th đem li cho anh y cái gi là hnh phúc được không? Mình ích k quá! Liu mình có nên làm như li bà y nói không?

...

22/2/2001

Hết ri, tt c đã chm dt ri, Draco ca em. Em va nhn được phiếu khám sc khe ca mình và nó làm em bàng hoàng. Bác sĩ bo em mc bnh máu trng và dường như không th cha khi. Cách duy nht là phi ghép ty nhưng anh biết không, để tìm được mt người có ty tương thích vi mình dường nhưđiu vô vng, nht là khi thi gian ca em đang cn dn. Em không dám nghĩ đến mt bui sáng mà mình không th thc dy được na. Em không dám nghĩ đến nơi mà mình s phi đến khi mà em chc chn rng nơi đó không h có anh. Em s lm, Draco!

....

30/2/2001

Em đã hành động theo lí trí ca mình ch không phi là theo trái tim. Anh có biết em đã gào khóc thế nào sau khi t quy bar tr v nhà không? Em không biết mình làm vy là đúng hay sai nhưng em cn dt anh ra khi em trước khi quá mun. Anh s đau, em biết nhưng còn hơn là để anh phi hi hn sau này. Đi đi Draco, tránh xa nơi này và hãy tr v nơi anh tng sng. Hãy quên em đi. Anh hoàn toàn có th xem em như mt vết nhơ trong cuc đời mình và gc b tt cưc v em. Như vy có khi em s thanh thn hơn chăng? Em cm thy mình đang yếu đi và s phn bi đêm nay chính là điu cui cùng em có th làm vì hnh phúc ca anh. Vì em, hãy hnh phúc anh nhé!
......

11/9/2001

Em đang ngi WTC và nhìn xung NewYork qua nhng khung ca s dày. Em đã nhp vin hai tun trước, sau khi nhìn thy thip cưới ca anh. Em cm thy trái tim mình đang v nát thành tng mnh vn và ri tán đâu đó khp không gian. Em chưa bao gi thích cái mùi trong bnh vin này, nó khó chu lm. Vy mà em s phi nm đó điu tr lâu dài. Điu này đối vi em tht kinh khng. Hôm nay là ngày cưới ca anh, em cht nh anh vô hn. Nước mt đang lăn trên má em sao mà mn chát, khiến em cm thy xót xa tht nhiu. Em cht mun tr li nơi k nim ca chúng ta, vì vy mà em trn vin ra đây. Em đã phi trang đim, điu mà trước đây em rt ghét vì nếu không làm vy, khuôn mt em s chng khác gì mt xác chết. Quy bar gi này vng quá, anh à! Không có khách kha, cũng chng có anh. Vy là nhng tiếng đàn ca em c lc dn vào không khí. Em đã tưởng tượng anh gi này đang trong l đường vi cô v sp cưới xinh đẹp. Anh có hnh phúc không? Còn em, em đang hong long, đau đớn vô cùng. Chưa bao gi em nh anh như lúc này. Ngày hôm nay tht quá đen ti!
......

Draco gấp quyển nhật kí lại, một giọt nước trong veo rơi xuống bìa sách. Tiếng máy bay ù ù bên tai cũng không xóa được cảm giác hụt hẫng và trống rỗng của anh lúc này. Hình ảnh Hermione như đang hiện lên trước mắt anh, trong sáng, thánh thiện với nụ cười không bao giờ tắt và đóa hoa bách hợp rạng rỡ trên tay nhưng rồi bóng dáng ấy cũng nhanh chóng tan biến như những hạt tro tàn. Đã quá trễ để nói lên một lời thật lòng: "Anh yêu em rất nhiều, Hermy"

Những chiếc đèn trong khoang dần được tắt, một vài cô tiếp viên hối hả qua lại phát cho hành khách những chiếc chăn bông

Đêm đã về khuya.

The End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro