Chương 1 : Cao Trạch Dương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

· Ngày Đó, Cậu Có Còn Nhớ ?


Chap 1 : Năm đầu tiên của lớp 11.


" Năm ấy tớ thích cậu, tớ còn chưa hiểu tình yêu là gì. Cho đến lúc tớ biết cậu thích một người khác, tớ mới hiểu ra cảm xúc của tình yêu là như thế. Tớ nghĩ lúc đó nếu tớ nhịn được, thì có thể chúng ta sẽ không phát sinh sự việc giống như hôm nay. Nhưng không sao, từ ban đầu thích cậu đến giai đoạn yêu cậu, tớ chưa bao giờ hối hận. Kể cả cậu chưa một lần nào nhìn đến tớ. Ngày ấy, cậu trao tớ nữa nụ cười. Bây giờ, tớ phải mất một đời để quên. Chu Tuấn Lãng, ngày đó, cậu có còn nhớ ? " - Dương Dương bước những bước chân nặng nề về phía trước, nước mắt không ngừng rơi khi hoài niệm lại hành trình năm năm qua, một tình yêu đơn phương chưa bao giờ được đền đáp.

6 năm trước: ......................


Mặt trời đang dần ngoi lên qua những cánh đồng vàng ươm, một ngày mới lại bắt đầu. Cuộc sống mà, có ai thoát khỏi cảnh phải chạy theo thời gian, chạy theo đồng tiền để cho gia đình một cuộc sống ấm êm. Mặc dù nói tiền không phải là tất cả, nhưng nếu không có tiền thì sẽ không có gì cả. Có người sống để theo đuổi đam mê, có người sống vì gia đình, có người sống vì trách nhiệm họ đang gánh trên vai, cũng có người sống chỉ để theo dõi một người.

Hôm nay là ngày đầu tiên của Cao Trạch Dương chính thức bước vào năm lớp 11. Năm trước lớp 10, từ Trung Học lên Cao Học. Cao Trạch Dương cùng các bạn lớp 9 năm trước đều cùng học vào một lớp và cũng chẳng có gì thay đổi khi cậu cùng các bạn học thân thiết của cậu chưa bao giờ hết gây phiền toái, bực bội thậm chí là rất nhiều lần mời phụ huynh nhóm bạn học của cậu. Mặc dù vậy, sau vài ngày nhìn nhóm Cao Trạch Dương có vẻ hối lỗi nhưng đâu lại sẽ vào đấy ngay.

Năm 11 này có một thay đổi khá lớn, vì công việc của ba Cao Trạch Dương có chút vấn đề nên đã đăng kí cho cậu học muộn tận 1 tuần. Cho nên lớp ban đầu của cậu là 11A2 đã đủ sỉ số không thể vào lại lớp củ nữa. Nhà trường quyết định cho cậu vào 11A1. Cái lớp mà khi cậu bước vào nhìn quanh một lượt cũng chẳng thể tìm ra được một người quen.

Cao Trạch Dương : Sinh ngày 5 tháng 11 năm 1999. Khi cậu đi chung với nhóm của cậu, cậu sẽ là chính cậu. Nhưng cậu gặp người lạ cậu sẽ là một người khác hoàn toàn. Cậu sợ người lạ. ít nói, không hòa đồng, không hài hước đó là những gì người lạ nói về Cao Trạch Dương khi lần đầu tiếp xúc. Còn với nhóm bạn của cậu thì họ sẽ nói cậu trái ngược hoàn toàn. Và còn đặc biệt một điều bí mật mà không một ai biết, kể cả nhóm bạn của cậu cũng không biết. CẬU THÍCH CON TRAIIIIIIIIII.

" Hôm nay, lớp chúng ta có một bạn học sinh mới. Lớp chúng ta cùng nhau làm quen bạn nhé. Cao Trạch Dương, em vào đây " – Cô giáo chủ nhiệm vừa nói xong, Cao Trạch Dương bước theo cô vào.

Cao Trạch Dương lúc này cậu không biết phải làm gì và nói gì tiếp theo, cậu đang rất lúng túng vì lần đầu đứng trước mặt nhiều người như vậy mà còn phải giới thiệu với bản thân với 36 bạn học không hề quen biết này.

" Bạn học mới à cô " – Một bạn học nữ lên tiếng

" Bạn giới thiệu về bạn đi "

" Lớp chúng tớ thân thiện lắm cậu đừng sợ "

Và tiếp đó là một tràn câu hỏi và câu nói được đặt cho Cao Trạch Dương.
Cô Giáo Chủ Nhiệm nhìn cậu với vẻ mặt thông cảm, nhẹ nhàng nói – " Em cứ thoãi mái giới thiệu về bản thân mình đi, em tên gì, thích môn học nào, sở trường là môn học nào. Để cùng các bạn giao lưu dể hơn, dù sao thì cũng sẽ đi với nhau một năm dài đấy "

Cao Trạch Dương nhìn cô giáo, rồi lại nhìn xuống các bạn cùng lớp. Cậu bất đắc dĩ nói lên vài câu về bản thân cậu – " Tôi tên Cao Trạch Dương, thích môn Hóa. Rất vui được học cùng các cậu. "

Sau lời nói của cậu là một tràn vô tay và tiếng hò hét từ dưới của các bạn cùng lớp, Cao Trach Dương lúc này cảm thấy thật ra làm quen với người lạ cũng không quá khó khăn gì.

Vì thân hình của Cao Trạch Dương cũng không nhỏ, nên được cô giáo xếp vào bàn cuối cùng. Vừa hay cậu cũng thích như thế, bàn cậu là bốn người ngồi cùng, nhìn sơ qua thì những bạn học cùng bàn cũng không phải dạng con ngoan trò giỏi gì, cũng không khác cậu là bao. Cao Trạch Dương lúc này về chổ ngồi, cậu mới có thể nhìn tổng quan từng người và có một chút đánh giá về những người bạn cùng lớp này. Ngoài những bạn học cùng bàn và gần bàn cuối với cậu ra thì thật sự không hỗ danh là lớp đứng đầu khối 11. Muốn sắc đẹp có sắc đẹp, muốn tài giỏi có tài giỏi. Cao Trạch Dương lắc đầu, cậu thật sự không hiểu với học lực của mình tại sao lại có thể vào được lớp học đứng đầu khối như thế này.

Sau màn chào hỏi đó thì lớp cũng đã về lại trạng thái như củ, ai cần làm bài thì làm bài, ai cần học bài thì học bài. Riêng Cao Trạch Dương cậu vào trể 1 tuần đồng nghĩa với bài vỡ cũng sẽ không theo kịp lớp 1 tuần.

" Cao Trạch Dương, cậu có cần chép lại bài vỡ từ một tuần trước không, tôi cho cậu mượn vỡ. " – Bạn cùng bàn ngồi gần với cậu nhất nói.

Cao Trạch Dương quay qua nhìn hắn, một thanh niên tóc tai gọn ràng, thân hình cân đối, nước da cậu ta hơi ngâm so với Cao Trạch Dương.

Cao Trạch Dương cười đáp lại – " Chắc cũng không cần đâu, tôi cũng chẳng phải đứa ham học gì. Cám ơn cậu. "

Cậu bạn cùng bàn vì thế cũng không muốn làm phiền Cao Trạch Dương. Quay lại với bài tập còn đang làm chưa xong của mình.
Cứ như thế, thời gian 3 tiết học nhàm chán cuối cùng cũng trôi qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro