Chưa đặt tiêu đề 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế, cậu thích tôi hay thích chị Mintra?"

"..." Bright im lặng, cổ họng hơi rát, hắn định nói cái gì đó, rồi lại thôi

Win không nói gì, chỉ mỉm cười với hắn, và rồi quay lưng bước đi, một cách nhẹ nhõm

Bright thấy sống mũi mình cay xè

Khi ấy, bóng lưng hắn thấy là của Mintra, hắn lại tưởng là của cậu

Bây giờ, bóng lưng hắn thấy là của cậu, hắn lại mong rằng đó là của Mintra

.

Cậu ta nói với người bạn thời thơ ấu, rằng cậu ta sẽ đi

Và rõ ràng hắn biết cậu sẽ đi đâu

Ý của cậu ta là đi chết, cậu ta muốn chết

hắn cũng muốn chết

Đời nào lại vậy.

Nhưng mà, thế giới vốn như vậy, người ta dễ dàng tự vẫn hơn bất kì điều gì khác, bởi vì đó là điều duy nhất tất cả mọi người làm được, một cách dễ dàng

Hoặc không, cũng là dễ dàng nhất họ có thể làm

Mỗi khi chiên trứng bị cháy, cậu ta sẽ nói với bản thân rằng cậu ta nên chết đi

Mỗi khi làm vỡ thứ gì, cậu ta cũng sẽ nói với bản thân rằng cậu ta nên chết đi

Mỗi khi cậu ta bị thương, cậu ta vẫn sẽ nói với bản thân rằng cậu ta nên chết đi

.

"Người cùng tôi khi ấy...tất thảy đều là cậu?"

Win ngồi trên giường bệnh, mắt nhìn chằm chằm vào bức tường đối diện, không nói một lời

Vai hắn hơi run lên, tiếp tục chất vấn cậu, như thể hắn nghĩ rằng sẽ có một phép màu nào đó xảy ra

"Người tôi yêu, đáng ra chính là cậu...tôi biết rồi...người tôi yêu là em"

Nhưng chẳng có phép màu nào cả, vốn dĩ làm gì có

Hắn ôm lấy người hắn yêu, khóc thút thít trong lòng người ấy như một đứa trẻ

Như khi xưa, khi hắn ngã xe, cậu cũng sẽ ôm hắn như vậy, sẽ nhẹ nhàng xoa xoa lưng hắn

Nhưng bây giờ, cậu chỉ ngồi đó, thở đều, yên bình, tĩnh lặng như nước trên mặt hồ


"Tôi xin lỗi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#brightwin