Chương 2: Thoát fan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Gia Niên cũng không bất ngờ khi Lận Hạ nghe được tiếng gió, dù sao hành động theo đuổi thần tượng của nguyên chủ cũng rất ầm ĩ.

Nhưng đó là "chuyện ngu xuẩn" của nguyên chủ, có liên quan gì đến Hứa Gia Niên cậu đâu?

Vì thế cậu thờ ơ nói: "Không có, theo đuổi thần tượng mà thôi, đó mà tính là thích cái gì?"

Cưới trước yêu sau rồi sẽ hiểu, chồng à ~

Hứa Gia Niên nhấc mí mắt lên, sóng mắt nhẹ nhàng giao động, nhưng rất nhanh kềm chế bản thân.

Khụ, bình tĩnh, kềm chế!

Đúng lúc nhân viên phục vụ tiến vào phục vụ đồ ăn, Lận Hạ xác định thái độ của cậu rồi, không lằng nhằng truy hỏi cái gọi là "có người mình thích" nữa.

Hứa Gia Niên thở phào nhẹ nhõm, bị mùi thơm của món nạm bò gợi lên sự thèm ăn.

Bữa cơm này ăn rất vui vẻ, Lận Hạ cực kỳ lịch sự lột tôm bóc cua cho Hứa Gia Niên, Hứa Gia Niên lại ở trong lòng lén lút thêm điểm cho anh.

Nếu như "máy đo điểm" trong lòng cậu có âm thanh, phỏng chừng sẽ giống như Super Mario đội gạch ăn tiền và nấm vậy, vang lên leng ka leng keng không ngừng.

Dựa trên sự thành thật thẳng thắn ngay từ đầu của Hứa Gia Niên, Lận Hạ cũng thú nhận với cậu rằng mình đã nhận nuôi một đứa trẻ vài tháng trước.

"Nếu như cậu để ý, có thể từ chối cuộc hôn nhân này."

Chuyện này người Hứa gia đã sớm nói cho Hứa Gia Niên biết, cậu cũng hiểu được, gia đình như cậu và Lận Hạ, yêu đồng tính có nghĩa là không có người thừa kế.

Nguyên chủ ngược lại tốt rồi, có một người chị cực kỳ ưu tú làm việc trong công ty gia đình, yêu đương nhiều năm, tình cảm ổn định.

Nhưng Lận Hạ là con một, không thuê người đẻ con ra làm người thừa kế như một số người, cũng không trì hoãn việc yêu đương đồng giới, mà là nhận nuôi một đứa nhỏ, đã xem như là cực kỳ tiến bộ và tử tế rồi.

Hứa Gia Niên từng có một em gái nhỏ hơn mình chín tuổi, đối với trẻ con cũng không ghét bỏ, vì thế nói: "Tôi thật ra không ngại, chỉ là không biết chăm sóc trẻ con."

Lận Hạ lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, "Không sao, tôi cũng còn đang mò mẫm."

Hai người nhìn nhau cười, lại một lần nữa đạt được sự đồng thuận.

Sau bữa ăn, Lận Hạ quả nhiên đề nghị đưa Hứa Gia Niên về nhà.

Hai người đứng trước cửa nhà hàng chờ tài xế của Lận Hạ lái xe tới, Hứa Gia Niên tranh thủ thời gian đi toilet ở tầng một.

Lúc này, Chu Khải đang ôm dạ dày được người đại diện đỡ vào thang máy đi xuống, hắn phải đi cho kịp chuyến bay đêm tới nơi khác, bất đắc dĩ phải rời đi trước. Nhưng muốn lấy được vai diễn, đương nhiên cũng phải phục vụ đạo diễn uống cho tận hứng rồi mới có thể đi.

Trong thang máy có người đang xuống tầng dưới, khoảnh khắc cửa thang máy đóng mở, Chu Khải trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy Hứa Gia Niên đi ngang qua, đi về phía một người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh cửa chính, đối phương còn mở cửa xe cho cậu.

Chu Khải nhíu mày: cậu ta thật sự có hẹn ở đây?

Người đàn ông đó là ai? Tại sao bóng lưng có chút quen mắt?

Chu Khải không kịp nhìn thêm lần nữa, dạ dày đột nhiên đau quặn một trận, khiến hắn không rảnh tiếp tục đặt lực chú ý lên người Hứa Gia Niên nữa.

***

Hứa Gia Niên và Lận Hạ ngồi ở hàng ghế sau, vừa lên xe đã kéo dây an toàn cài chặt.

Lận Hạ kinh ngạc nhìn cậu một cái, tuy rằng quy tắc giao thông có quy định rõ ràng, nhưng người bình thường ngồi ở hàng ghế sau rất ít khi tự giác cài dây an toàn.

Hứa Gia Niên phát hiện tầm mắt anh hơi dừng lại, đây là thói quen nhiều năm cậu dưỡng thành, quả thật có vài người sẽ cảm thấy kỳ lạ.

Cậu giải thích: "Cách đây không lâu xảy ra một tai nạn xe hơi nhỏ, người trong nhà dặn nhất định phải cài dây an toàn."

Lận Hạ lập tức nghiêm mặt: "Nghiêm trọng không?"

Hứa Gia Niên ngẩn ra, không nghĩ tới trọng điểm của đối phương lại là quan tâm mình, mỉm cười: "Như anh thấy đấy, tay chân vẫn đầy đủ, ăn uống ngon lành."

Chỉ là đã thay đổi linh hồn.

Sau khi nghe xong, Lận Hạ cũng kéo dây an toàn cài chặt, khen ngợi: "Người trong nhà cậu nói không sai, an toàn là trên hết."

"Ừm." Hứa Gia Niên gật đầu, hai người lại đạt được sự đồng thuận.

Hàng ghế sau của Lận Hạ rất rộng rãi, ghế ngồi vô cùng thoải mái, Hứa Gia Niên ăn no nhìn cảnh đêm hiện lên bên ngoài cửa sổ xe có chút buồn ngủ, dựa vào lưng ghế thả lỏng tư thế ngồi, vẻ mặt mang vài phần lười biếng.

Nhưng cậu nhìn thấy Lận Hạ từ hình ảnh phản chiếu trên cửa sổ xe, tuy rằng cũng dựa vào lưng ghế, nhưng tư thế ngồi lại cứng nhắc, hai đầu gối hơi tách ra một cách tự nhiên, hai tay đặt trên đùi, có chút không giống người trẻ tuổi mới hơn ba mươi, mà giống một lão cán bộ.

"Lão cán bộ" Lận Hạ lại không tự nhận ra sự "cổ hủ" quá mức, quy củ nề nếp khơi mào đề tài: "Ý định hợp tác của hai nhà chúng ta cơ bản đã thỏa thuận xong, nếu chúng ta qua lại thấy hợp nhau, nhanh chóng sắp xếp một thời điểm để đính hôn, sau đó bàn bạc hôn lễ, cậu cảm thấy có thể không?"

Hứa Gia Niên mỉm cười nhìn về phía anh: "Có thể thì có thể, nhưng Lận tiên sinh yêu đương cũng thích liệt kê quy trình giống như sắp xếp công việc sao?"

Lận Hạ hơi khựng lại, Hứa Gia Niên mỉm cười khóe môi nhếch lên, đôi mắt cong cong, làm cho anh có chút ngơ ngẩn.

Hứa Gia Niên: "Vậy nếu chúng ta muốn hiểu rõ hơn về nhau, có phải cũng cần viết một bản sơ yếu lý lịch, liệt kê một biểu mẫu ghi lại điều thích điều ghét không?"

Lận Hạ khiêm tốn rũ mắt: "Xin lỗi, tôi sẽ cải thiện cách thức của mình."

Phụt ......

Ngay cả nhận sai cũng công thức hóa như vậy, nụ cười trên mặt Hứa Gia Niên càng sâu, thậm chí cảm thấy đối phương có chút đáng yêu.

Ánh mắt người đàn ông lóe lên, dời mắt đi.

Hứa Gia Niên cho rằng đối phương có chút ngượng ngùng, hào phóng buông tha cho anh: "Vậy lần hẹn hò tiếp theo sẽ do tôi sắp xếp, được không?"

Lần hẹn hò tiếp theo -----

Lận Hạ siết chặt cổ họng: "Ừm."

***

Hai người trao đổi phương thức liên lạc, Lận Hạ đưa Hứa Gia Niên đến trước cửa nhà, lịch sự nói lời tạm biệt.

Hứa Gia Niên vẫy vẫy tay: "Đi đường cẩn thận."

Xe của Lận Hạ vừa mới rời đi, chú Mã tài xế "bảo vệ" thiếu gia nhà mình ở khoảng cách không xa không gần, cũng lái xe về.

Dì trong nhà mở cửa sân vườn chào đón: "Thiếu gia đã trở lại, tiên sinh và thái thái đang chờ cậu."

Không chỉ có cha Hứa mẹ Hứa có mặt, mà chị của nguyên chủ - Hứa Gia Viện - cũng đắp mặt nạ từ trên lầu đi xuống, "Lận Hạ đưa em về à?"

Hứa Gia Niên gật đầu, nhận lấy nước dì rót rồi nói "Cảm ơn", ngồi xuống sofa phòng khách.

Mẹ Hứa có chút lo lắng hỏi cậu: "Thế nào? Trò chuyện có ổn không?"

Hứa Gia Niên: "Cũng được, chúng con dự định tiếp xúc một thời gian thử xem."

"Thật sao?" Mẹ Hứa kinh ngạc, ba Hứa cũng nghi ngờ nhìn cậu.

Hứa Gia Viện trợn tròn mắt, trực tiếp bỏ mặt nạ ra: "Em không đùa đấy chứ?"

Hứa Gia Niên vô tội chớp mắt: "Em lừa mọi người làm gì?"

Lúc này đến phiên người Hứa gia do dự, ba Hứa mẹ Hứa liếc mắt nhìn nhau một cái, mẹ Hứa: "Hay là, con suy nghĩ thêm một chút?"

Ba Hứa nghiêm mặt nói: "Việc hợp tác giữa chúng ta và Lận gia cơ bản đã thỏa thuận xong, cũng không phải nhất định để cho con đi liên hôn."

Điểm này Hứa Gia Niên ngược lại tin tưởng. Trong nguyên tác nếu không phải Chu Khải chen ngang một chân, nguyên chủ lịch sự khéo léo từ chối việc kết hôn cũng không tới mức ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai nhà.

Đề nghị kết hôn ban đầu do ba mẹ của Lận Hạ đưa ra, ba Hứa mẹ Hứa chắc chắn chưa bao giờ nghĩ đến việc để cho đứa con trai mới tốt nghiệp đại học đi liên hôn, con gái có đối tượng ổn định, tất nhiên cũng không lo lắng.

Nhưng nhìn thấy con trai bị một nam minh tinh không đáng tin cậy mê hoặc, ba Hứa mẹ Hứa tính toán một chút, không bằng để cho con trai tiếp xúc với đối tượng biết rõ nguồn gốc, môn đăng hộ đối, nếu có thể vừa mắt, quan hệ hai nhà có sẵn đó, vẫn tốt hơn là để con trai chịu thiệt trên người nam minh tinh.

Cũng không phải người Hứa gia có thành kiến gì đối với minh tinh giải trí, mà là bọn họ đã điều tra qua, người đàn ông tên Chu Khải kia, thực sự là tâm kế gian trá quá mức.

Nhưng hôm nay con trai thật sự đồng ý kết hôn, người Hứa gia lại lo lắng cậu có phải vì trong nhà mà ủy khuất chính mình hay không.

Có thể thấy được thật sự là thương con đến tận xương tủy.

Hứa Gia Niên đoán được suy nghĩ của người Hứa gia, giải thích: "Mọi người suy nghĩ nhiều rồi, con chỉ là đơn thuần cảm thấy con người Lận Hạ cũng không tệ lắm, đáng để tìm hiểu sâu hơn một chút."

"Ba mẹ giúp con chọn người, chị con lại là bạn học với Lận Hạ, mọi người cũng không đến mức nhìn lầm đúng không?"

Mẹ Hứa: "Vậy đương nhiên là không thể, nếu đối phương không ưu tú, ngay từ đầu ba mẹ sẽ từ chối cho con rồi."

Ba Hứa cũng gật đầu: "Con bằng lòng tin tưởng ánh mắt của ba và mẹ con là tốt rồi."

Hứa Gia Viện lại truy vấn: "Vậy em không theo đuổi thần tượng nữa?"

Hứa Gia Niên: "Không theo đuổi nữa."

Hứa Gia Viện: "Em nỡ sao?"

Hứa Gia Niên cười: "Có gì mà không nỡ? Quyền chủ động theo đuổi thần tượng vốn nằm trong tay fan, thích theo thì theo, không theo thì không theo, mỗi ngày đổi một đầu tường cũng không có gì lạ."

Hứa Gia Viện hơi ngạc nhiên: "Từ khi nào em trở nên dễ thay đổi như vậy? Trước kia không phải rất chung tình sao?"

Hứa Gia Niên bất đắc dĩ: "Không phải chị nói với em là anh ta không xứng đáng sao, em thoát fan còn không tốt à?"

Mẹ Hứa vội vàng cầm tay cậu: "Được được được, thoát fan là tốt."

Ba Hứa mặt mày nghiêm túc, đối với vợ con lại rất kiên nhẫn: "Con đừng trách chúng ta và chị con quản nhiều, quả thật cũng là vì tốt cho con."

Hứa Gia Niên gật đầu: "Con biết. Lần này sau khi xảy ra tai nạn xe con đã suy nghĩ rõ ràng, người ngoài vĩnh viễn không quan trọng bằng người nhà, mọi người mới là những người thực sự suy nghĩ vì con."

Nguyên chủ nhất thời bị "tình yêu" làm mê muội đầu óc nhìn không rõ, Hứa Gia Niên cô đơn nhiều năm lại ước gì có người nhà chịu quản mình.

Mẹ Hứa rất mau nước mắt, lập tức mắt đỏ hoe: "Con hiểu là được rồi."

Ba Hứa ôm lấy bà vỗ vỗ: "Được rồi, con trai nếu đã bằng lòng, cứ để nó và Lận Hạ tiếp xúc, chúng ta đừng lo lắng linh tinh nữa."

Hứa Gia Niên đúng lúc đứng dậy chuẩn bị trở về phòng: "Đúng vậy, mọi người cứ chờ tin tức tốt của con đi."

Mẹ Hứa biến nước mắt thành nụ cười, vội vàng lau nước mắt.

Hứa Gia Viện theo bước chân Hứa Gia Niên đi lên lầu, "Em nghiêm túc đấy hả?"

Hứa Gia Niên ở trước mặt ba Hứa mẹ Hứa còn có chút thận trọng e dè, nhưng đối với người chị này của Hứa Gia Niên lại coi như hiểu rõ: "Nghiêm túc, hôm nay gặp mặt mới phát hiện, người đàn ông như Chu Khải thật ra thiếu một chút thú vị, kiểu như Lận Hạ mới là đẹp trai thật sự."

Hứa Gia Viện: "......"

Tuy rằng cô cũng cảm thấy Lận Hạ đẹp trai hơn Chu Khải, nhưng em trai nhà mình ... hóa ra nông cạn như vậy sao?

Hứa Gia Niên không đợi cô tiêu hóa tin tức này, kéo cô vào phòng mình, nói: "Chị, chị và Thẩm Phàm qua lại đã lâu, chia sẻ cho em chút kinh nghiệm, các cặp đôi thường làm gì khi hẹn hò?"

Hứa Gia Viện nhíu mày: "Lận Hạ cậu ta ngay cả hẹn hò cũng không biết sắp xếp à?"

Hứa Gia Niên nghĩ đến bộ dáng nề nếp đâu ra đấy của người đàn ông, cười nói: "Anh ấy có thể có khiếm khuyết về tế bào lãng mạn, em không muốn mỗi lần gặp mặt đều giống như mở hội nghị chuyên đề."

Hứa Gia Viện đau lòng, nhìn em trai nhà mình chẳng những nông cạn, còn cực kỳ dễ dàng rơi vào bể tình.

Đây mới là lần đầu tiên gặp mặt, đã bắt đầu suy nghĩ cho đối phương rồi?

Hứa Gia Viện: "Em có nghĩ tới, hai người các em tiếp xúc, một bên động lòng, bên kia lại không có, sẽ có kết cục như thế nào không?"

Hứa Gia Niên im lặng: "Chị cứ nói thẳng là chị lo lắng em yêu đương mù quáng là được rồi."

Hứa Gia Viện kinh ngạc: "Em không phải sao?"

Hứa Gia Niên: "......"

Nguyên chủ phải, nhưng Hứa Gia Niên cậu không gánh tội giúp.

"Nếu như không đạt được thoả thuận, vậy thì kịp thời cắt lỗ." Hứa Gia Niên nói, "Em lại không phải kẻ ngốc, thiên hạ cũng không phải chỉ có một người đàn ông là anh ta, lo gì không tìm được đối tượng."

"Nhưng chị yên tâm, em sẽ cố gắng chấm dứt mối quan hệ này một cách hòa bình, sẽ không ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai nhà."

Hứa Gia Viện sửng sốt, ánh mắt phức tạp nhìn về phía cậu: "Hiếm lạ, trước kia em cũng không nghĩ nhiều như vậy."

Lông mi Hứa Gia Niên run rẩy, rũ mắt xuống nói: "Bị người ta đùa bỡn một lần cũng phải nhớ lâu một chút, bản thân suy nghĩ nhiều một chút, thì sẽ không dễ dàng bị lừa như vậy nữa."

Hứa Gia Viện hơi dừng lại, đau lòng xoa xoa đầu cậu: "Coi như đã trưởng thành, cậu em ngốc nghếch của tôi."

Cuối cùng Hứa Gia Viện vẫn chia sẻ với cậu một chút kinh nghiệm hẹn hò, dặn dò cậu nhất định phải bảo vệ mình cho tốt.

Hứa Gia Niên ghi chép kinh nghiệm chị gái chia sẻ trong bản ghi nhớ, đột nhiên nhìn thấy tài khoản QQ và Weibo đều có 99+ tin nhắn, mới nhớ tới tài khoản QQ của nguyên chủ còn ở trong Fanpage của Chu Khải, tất cả những gì trong tài khoản Weibo cũng đều có liên quan đến việc theo đuổi thần tượng, thậm chí đã trở thành fan nam số một của Chu Khải, có hơn tám mươi vạn người hâm mộ.

Cậu mở app QQ ra, nhìn vào lịch sử trò chuyện, nhóm bạn không phải đang kêu gọi đánh bảng làm số liệu, thì là đang tổ chức "điều tra" để đính chính tin đồn, xen kẽ có một vài bài phát biểu chống lại mấy người gọi là đối thủ, còn có những lời chửi bới vì bài tập về nhà của mình viết không xong.

"......"

Hèn chi nguyên chủ không thích phát biểu trong nhóm.

Nhưng cậu nhờ vào thực lực rải tiền, luôn vững vàng ngồi ở vị trí fan bự hàng đầu, còn có quyền quản lý nhóm, mặt khác còn có một nhóm nhỏ của các quản lý viên.

Hứa Gia Niên lại đăng nhập Weibo nhìn lướt qua, tất cả bài đăng trong đó đều là bài tiếp ứng cho Chu Khải, cùng với một ít bài cảm nhận theo đuổi thần tượng và súp gà cho tâm hồn.

Từ ngữ của nguyên chủ coi như bình thường, không có mấy kiểu văn học lộp bộp như "Ca ca chính là ánh sáng duy nhất", "Thế giới dùng nỗi đau để hôn anh, anh đáp trả lại bằng bài hát", "Đau lòng ca ca", nhưng Hứa Gia Niên xem vẫn thấy ê răng.

Cậu có cơn xúc động muốn rút ra khỏi nhóm và hủy bỏ cả hai tài khoản, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, đây là những hồi ức thuộc về nguyên chủ, xuyên suốt một nửa thanh xuân của cậu ta ...

Cuối cùng Hứa Gia Niên chỉ đổi biệt danh tài khoản QQ [Dũng sĩ Khải Giáp*] của nguyên chủ thành một dấu chấm, tài khoản Weibo đổi thành ngày mình xuyên sách, định đăng xuất, ngày mai lại đổi điện thoại di động. 

(*Khải Giáp là tên fandom của Chu Khải)

Trước khi đăng xuất, cậu để lại bình luận trong nhóm quản trị viên của fanbase: [Trọng tâm cuộc sống sau này của tôi sẽ chuyển sang Tam nguyên, không còn tham gia vào các vấn đề trong nhóm, thấy phiền có thể đá tôi ra.]

* Chú thích:

- Nhị nguyên đề cập đến một thế giới tưởng tượng tách biệt với thực tế được mô tả bởi ACGN, Animation (hoạt hình), Comic (truyện tranh), Game (trò chơi), Novel (tiểu thuyết).

- Tam nguyên đề cập đến thế giới thực của Nhị nguyên, đó là thế giới mà chúng ta đang sống hiện tại.

- Tứ nguyên chỉ một số hiện tượng từ góc độ không gian mà nói là vô cùng huyền diệu.

Trong nhóm lập tức có người hỏi cậu sao vậy, Hứa Gia Niên không trả lời.

Ngược lại có một người trước kia hay nói chuyện với nguyên chủ đã trò chuyện riêng với cậu, hỏi cậu tại sao đột nhiên rút lui, có phải muốn thoát fan hay không.

Hứa Gia Niên suy nghĩ một chút, trả lời: [Tôi sắp kết hôn rồi, phải giữ nam đức.]

Đối phương: [Hả?!!!]

------------------------------------------------

Tác giả có điều muốn nói:

Lận Hạ: ??? Tiến độ nhanh như vậy?

Chu Khải: ??? Fan bự của tôi thì sao? Fan bự đáng yêu như thế hào phóng như thế của tôi thì sao?

Gia Niên: (sắp) kết hôn đừng làm phiền.

#Hứa Gia Niên – hình mẫu về nam đức #

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro