Viết cho những ngày đã cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiều lúc tự hỏi. Đời người rốt cuộc có bao nhiêu cái mười năm?

Ai sẽ vì ai mà chờ đợi?

Ai sẽ vì ai mà ra đi?

Liệu ngày mai có còn ngày mai nữa không?

Đời người quả thật rất ngắn, chúng ta chỉ mất một giây để biết, nhưng có lẽ lại mất cả đời chỉ để quên nhau, mà đời người ấy...chớp mắt một cái đã qua hết kiếp người, sợ rằng đi không hết những ngọt ngào, qua không nổi từng đợt bão giông, càng lại sợ hãi quay đầu lại không còn ai phía sau.

Chẳng biết ngày hôm nay cô ấy mệt mỏi thế nào.

Chẳng biết ngày hôm qua anh ấy đã kiệt sức ra sao.

Bọn họ, cho dù có thê thảm như thế nào đi nữa cũng đều sẽ chẳng nói cho ai biết đâu. Bởi vì họ biết, thế giới này làm gì có sự cảm thông thật sự.

Trong lòng bọn họ đều có những đứa trẻ, và đứa trẻ của họ đang bị tổn thương. Phải. Là tổn thương của những đứa trẻ. Con người thật ra rất yếu đuối, họ không phô bày ra. Họ rất thụ động trong việc chia sẻ với người khác nhưng lại muốn người khác hiểu mình. Lạ lùng thay!

Chỉ mong mỗi người cố gắng một chút, yêu thương mình một chút, sống tốt hơn ngày hôm qua một chút. Ừ mỗi ngày chỉ cần một chút thôi. Vậy nhé, bye bye.

Hãy nói cho mình biết ngày hôm nay của cậu đã tốt hơn ngày hôm qua chưa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro