nghe thuat quyen ru

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sungmin tỉnh giấc, lười biếng ngáp ngủ. Anh liếc nhìn đồng hồ trên bàn, đã 7 giờ sáng. Và hôm nay là Chủ Nhật. Khẽ thở dài, anh đã nghĩ rằng tối qua mình không uống nhiều lắm, nhưng có vẻ không phải là như vậy. Đầu anh nhức như búa bổ và miệng anh thì khô đắng. Sungmin chẳng muốn nhúc nhích nữa, anh nằm ườn trên giường, mắt nhắm tịt.

Cho đến khi nghe thấy tiếng lầm bầm đâu đó.

Anh giật mình mở to mắt. Thật kỳ lạ. Anh nhìn thấy giường của mình ở phía bên kia phòng. Chắc chắn đó là giường của anh, bằng chứng là bộ ga gối màu hồng lồ lộ. Vậy câu hỏi đặt ra là, anh đang nằm ở đâu?!

Tất nhiên chỉ có một câu trả lời khả thi. Anh vẫn đang ở trong phòng. Nên anh chỉ có thể ở trên giường Kyuhyun. Sungmin liền quay mặt sang, để rồi cứng đơ người. Ngay bên cạnh anh là cậu út đang nằm sấp – không hề mặc áo, chăn chỉ che đến hông.

Sungmin nuốt khan.

.

Không được hoang mang.

.

Nhưng, thật khó để rời mắt khỏi đường cong trên thân thể Kyuhyun, nhất là tấm lưng trần đó. Mái tóc tối màu rối xù, đôi môi hé mở và gò má ửng hồng vô cùng đáng yêu. Sungmin không thể nhúc nhích được, nhưng hình ảnh đó khiến anh muốn. Một mong muốn bản năng.

Anh biết chính xác điều gì đã xảy ra tối qua. Họ nói chuyện gì đó về fanfic. Rồi đột nhiên họ thân mật trên giường Kyuhyun. Chỉ có vậy, không hơn. Không quan hệ xác thịt. Chỉ là.. một chút động chạm. Có thể như thế là đã đi quá xa, nhưng lúc đó họ đều lên cơn hưng phấn và buộc phải làm gì đó.

.

.Nhớ lại cảm giác bàn tay Kyuhyun trên cậu bé của mình, Sungmin khẽ kêu lên và suýt nữa thì ngã khỏi giường. Nghe tiếng Kyuhyun rên rỉ, anh lại cứng đơ người. Anh nhìn cậu trở mình, thật may là Kyuhyun vẫn chưa tỉnh ngủ. Sungmin vội vàng ngồi dậy, nhặt quần áo trên sàn. Anh mặc đồ và chỉ kịp liếc qua anh chàng Kyuhyun say ngủ (và tấm lưng quyến rũ của cậu ta) trước khi rời khỏi phòng.

.

***

.

Thực ra anh không hối tiếc gì cả. Chết tiệt. Đó quả là một đêm tuyệt vời. Nhưng vẫn có gì đó kỳ cục. Họ chưa hề yêu nhau. Cũng chưa từng hẹn hò. Chỉ là một chút tò mò ngớ ngẩn và sự thiếu vắng sau một thời gian dài không có ai bên cạnh. Chỉ là ham muốn.

Nhưng, đôi mắt màu tối đó vẫn luôn ám ảnh anh, khiến anh run rẩy. Và nuối tiếc vì họ đã không đi xa hơn.

Hồi tưởng của anh bị gián đoạn khi Yesung bước vào. Trông anh ấy có vẻ đau đớn và kiệt sức. Mái tóc đen rối tung lên và thậm chí anh còn có quầng thâm hai bên mắt. Dường như Yesung không nhìn thấy anh, anh ấy đi thẳng về phía tủ đồ và tìm vài viên thuốc.

“Chào buổi sáng, Yesungie hyung.” Sungmin lên tiếng trước.

Yesung giật bắn mình, anh đặt tay lên ngực như thể vừa lên cơ đau tim.

“Sungmin ah? Chết tiệt, đừng có dọa anh như thế chứ!” Yesung rên rỉ, chậm rãi tiến về phía chiếc bàn mà Sungmin đang ngồi. “Em biết mấy viên giảm đau đâu hết rồi không?”

Sungmin gật đầu, đứng dậy lấy thuốc cho anh. Anh lấy chai nước và đưa cho Yesung, rồi lại ngồi xuống ghế và nhìn anh ấy uống ừng ực. Rồi anh nghe tiếng bước chân và thấy Ryeowook xuất hiện bên cánh cửa.

“Anh đây rồi, hyung.” Cậu vui vẻ nói và tiến lại phía Yesung. Rồi đột nhiên cậu ngồi lên đùi anh, vòng tay quanh cổ anh. Tiếp đó, cậu hôn lên má anh và cười lớn khi thấy anh rên lên. “Vẫn còn đau à?”

À vâng. Thật là quái đản. Sungmin đã bỏ lỡ việc gì vậy nhỉ? Anh nhăn mày nhìn đôi uyên ương. Họ quấn quýt, ôm ấp, thì thầm với nhau, dù trước đây chưa hề tỏ ra như vậy. Nhất định đã có chuyện gì đó. Không chỉ trong phòng ngủ của anh. Rồi bất ngờ Ryeowook dựa người lại gần và đặt lên môi Yesung một nụ hôn thật sâu.

Gì nào, thật quá bất ngờ. Trời ạ, đó là Ryeowook cơ mà! Là cậu út vĩnh cửu, là cậu bé dịu dàng và ngọt ngào, là hình mẫu ngây thơ điển hình cơ mà!

“Ngây thơ cái con khỉ!” Sung lầm bầm. Anh thề rằng đã nhìn thấy Yesung đưa lưỡi vào vòm họng Ryeowook. “E hem, em đang làm phiền thì phải?”

Lúc đó cặp đôi mới buông nhau ra và nhìn Sungmin ngượng ngùng. Thật quái đản là trông Yesung có vẻ ngại hơn là cậu em bé bỏng, và điều này khiến Sungmin nổi hết cả gai ốc lên.

“Xin lỗi hyung” Ryeowook mỉm cười ngọt ngào. “Bọn em quên hết cả mọi thứ xung quanh”

.

Phải, tôi đã thấy rồi..

.

“Vậy, hai người muốn ăn sáng gì nào?”

.

***

.

Nửa giờ sau khi Sungmin đi khỏi thì Kyuhyun mới tỉnh dậy. Nhăn mặt khi chỉ thấy mình mình trên giường, cậu nhìn quanh quất mà chẳng thấy anh đâu cả. Cậu út rên lên rồi lại nằm ườn ra. Khẽ vò mái tóc, cậu thở dài. Rốt cục là sao chứ? Bây giờ Sungmin sẽ tránh mặt cậu à? Điều này không hề nằm trong dự tính. Lẽ ra anh ấy phải thức dậy bên cạnh Kyuhyun, dịu dàng mỉm cười rồi rúc vào lòng cậu chứ. Ôi, được rồi. Cậu phải nghĩ cách nào khác để có được anh mới được.

Sự thật là tất cả những gì diễn ra tối qua đều là một vở kịch. Đó là kế hoạch của cậu để khiến Sungmin phải hôn cậu. Tất nhiên cậu không chắc là Sungmin có làm không. Nhưng mà trời ạ, thử một chút thì cũng chẳng mất gì. Thế nên, cậu không muốn tất cả chỉ kết thúc sau một đêm như vậy. Có thể cậu không thể nói hẳn ra là cậu yêu anh, nhưng sâu thẳm trong lòng cậu là ước mong thầm kín được ôm anh vào lòng và hôn lên môi anh.

.

Một khi Kyuhyun đã muốn điều gì, cậu nhất định phải có cho kỳ được.

.

Cậu nhỏm dậy đi về phía tủ quần áo. Cậu chọn chiếc quần ưa thích và một chiếc áo phông khoét sâu cổ màu đen. Cậu đã cố ý chọn chiếc quần bó nhất, và cậu biết Sungmin thích nó. Mỗi lần cậu mặc là y như rằng sẽ thấy anh nhìn mình chăm chú. Sau đó cậu rời phòng và bước vào bếp.

.

Khi Kyuhyun vừa bước vào, Sungmin đang đứng bên bồn rửa, anh nhìn lên và sững người lại. Đầu tiên, anh thấy một đôi chân dài mảnh mai, trong chiếc quần màu đen mà anh luôn yêu thích. Rồi ánh nhìn của anh chuyển dần lên chiếc áo phông đen vừa vặn khoe ra làn da mịn màng. Nhìn quai hàm cậu út, anh suýt không kiềm được mà liếm môi. Thật sự anh chỉ muốn đè cậu ra để hôn ngấu nghiến lên chiếc cằm thơm tho ngạo nghễ. Rồi Sungmin nhìn thấy một dấu đỏ trên yết hầu cậu, dấu hiệu còn lại của buổi tối hôm qua. Anh đỏ mặt rời mắt khỏi Kyuhyun.

Thưởng thức ánh nhìn thèm khát của anh, Kyuhyun cười thầm. Vậy là chí ít anh cũng có cảm giác gì đó với cậu. Cậu chậm rãi bước về phía anh chàng bối rối Sungmin, vòng tay quanh eo anh để kéo anh lại gần hơn, rồi hôn thật lâu lên gò má ửng hồng. Cậu luyến tiếc rời ra, cạ mũi lên gò má anh, thì thầm “Chào buổi sáng”.

Trái tim Sungmin tưởng như đã ngừng đập. Anh nhìn qua khóe mắt thấy Yesung và Ryeowook đang tò mò nhìn họ, nhưng anh chẳng buồn bận tâm tí ti nào hết. Sự tiếp xúc với Kyuhyun khiến làn da anh bừng lên như có lửa đốt, và làn môi ấy… Anh ước sao mình có thể nhích lên một chút để môi họ chạm vào nhau. Nhưng anh chỉ đứng im bất động.

Em muốn giết anh sao, Kyuhyun” Trái tim anh gào thét. “Hãy lại đây và yêu anh ngay đi” Lý trí anh van lơn.

Cậu chỉ ôm anh một vài giây nhưng Sungmin cảm thấy như hàng thế kỷ. Anh muốn kéo Kyuhyun lại và giấu cánh mũi phập phồng trong hõm cổ cậu. Nhưng anh không thể. Anh quay lưng, cố gắng giấu đi đôi tay run rẩy và hơi thở tắc nghẹn. Ký ức về tối qua vẫn còn in đậm trong tâm trí anh.

Kyuhyun ngồi xuống, im lặng thưởng thức món bánh mà Ryeowook đã làm, cậu phớt lờ cái nhìn chòng chọc của Yesung và cậu út vĩnh cửu. Cậu đang vô cùng khoái chí, vì cậu biết, Sungmin đã mắc bẫy.

.

***

.

Ngày hôm đó, Kyuhyun tìm mọi cách tiếp cận Sungmin, càng gần càng tốt. Đưa cho anh một ly nước, xoa bóp vai cho anh (mà nguyên nhân của sự căng thẳng chính là cậu), chạm vào tay anh, và ôm eo anh để giả vờ kéo anh đi. Tất cả những động chạm ấy khiến Sungmin phát điên. Anh gần như bùng nổ.

Cuối cùng, chiều hôm đó, khi bắt gặp Kyuhyun trong căn phòng chung của hai người, chỉ với một chiếc khăn tắm quấn quanh eo (và nụ cười nửa miệng trên khuôn mặt), thì anh có cảm giác mình đã rơi xuống vực thẳm.

.

***

.

Người Kyuhyun vẫn còn hơi ướt, vài giọt nước còn đọng lại trên thân hình mảnh khảnh. Sungmin cảm thấy cổ họng mình khô khốc khi nhìn từng giọt, từng giọt biến mất dưới tấm khăn tắm. Anh nuốt nước bọt, nhìn lên và bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của cậu. Kyuhyun im lặng nhìn anh. Rồi cậu quay lưng mở tủ, phơi bày trước mắt Sungmin hình ảnh tấm lưng trần hoàn hảo. Điều này khiến Sungmin vô cùng thích thú. Anh say mê ngắm thân hình cậu em út, rồi đột nhiên có điều gì thúc giục anh phải chạm vào đó.

Tâm trí mơ hồ khiến anh không thể điều khiển hành động của mình. Sungmin đứng dậy, chậm rãi tiến về phía Kyuhyun. Anh đưa tay khẽ chạm vào lưng cậu. Cảm thấy cậu run lên và cứng người lại, Sungmin thu hút can đảm nhích lại gần cậu rồi nhẹ nhàng hôn lên cổ và vai cậu.

Kyuhyun cắn môi, nhưng thế là chưa đủ. Cậu quay lại, nắm tay Sungmin và đẩy anh sát vào tường. Không cho anh thêm một giây suy nghĩ nào nữa, cậu đặt môi mình lên môi Sungmin. Vừa chạm vào anh, cậu đã thấy mình như tan chảy, liền nhích lại gần hơn để được chạm vào anh nhiều hơn. Anh cũng hăng hái đáp trả, tì hẳn thân mình vào Kyuhyun, hôn cậu mãnh liệt. Anh vòng tay quanh cổ cậu, ngón tay anh lùa vào mái tóc cậu còn ướt nước. Một lúc sau, họ buộc phải rời nhau để lấy lại nhịp thở. Môi Kyuhyun vẫn ở rất gần, đến mức vẫn còn chạm lên môi Sungmin, cùng chia sẻ hơi thở nóng ấm. Cậu út say mê thưởng thức khuôn mặt ửng hồng cùng đôi mắt nhắm nghiền của hyung mình và quả quyết rằng đó chính là hình ảnh diễm lệ nhất trên đời. Cậu luồn tay xuống lớp áo anh, cọ sát thân dưới vào anh khiến anh thở gấp.

.

Rõ ràng là cả hai đều muốn điều đó. Đã quá nhiều những động chạm say mê.

.

“Thời gian” Kyuhyun lầm bầm trên môi Sungmin.

“Gì cơ-?” Sungmin hé mắt, khẽ nhăn mày.

“Em đã tự hỏi là anh sẽ phản kháng bao lâu” Cậu út mỉm cười và dịu dàng hôn anh. “Em tưởng rằng anh hối tiếc, anh thấy đó, buổi sáng ấy, nhưng chắc là không phải rồi.”

“Anh chỉ nghĩ rằng, sau cuộc thử nghiệm nho nhỏ, em không hề muốn tỉnh dậy với một anh chàng khỏa thân bên cạnh” Sungmin bĩu môi, gò má khẽ ửng hồng.

“Nếu không muốn thì em sẽ chẳng thèm làm gì với mấy cái vụ fanfic này nọ” Kyuhyun cười ranh mãnh và cúi xuống nút lấy cổ anh.

Sungmin nhăn mày, anh đẩy Kyuhyun ra.

“Ý em là gì?”

Cậu út nhướn mày, nhích người trở lại gần anh.

“Chỉ vì em muốn bày tỏ cảm giác của mình với anh nhưng không biết làm thế nào?”

Anh thực sự muốn nổi cáu với Kyuhyun. Thì ra tất cả chỉ là trò chơi của cậu! Nhưng bàn tay Kyuhyun quá tuyệt vời nên anh đã sẵn sàng tha thứ.

“Vậy là em… yêu anh?” Sungmin đặt hai tay lên má cậu, nhìn sâu vào mắt cậu.

“Không hẳn vậy…” Cậu thở dài. “Nhưng, là cái gì đó.”

Không khí im lặng bao trùm căn phòng, Sungmin không biết phải nói gì. Cậu em của anh, cậu út ranh mãnh của anh lại có cảm giác gì đó với anh? Ngày tận thế rồi chăng?

“Em biết” Kyuhyun nói “Em biết anh không cảm thấy vậy. Nhưng lúc này anh đang muốn em, phải không nào?”

Sungmin suy nghĩ một lát, anh nhìn Kyuhyun, từ đôi mắt tối, mái tóc rối bù, đến làn môi sưng mọng.

“Đúng vậy, anh muốn.” Cuối cùng anh nói “Anh muốn em.”

“Chí ít thì cũng là một cách bắt đầu” Cậu cúi xuống và lại bắt trọn môi anh.

.

Họ ngã nhào ra phía sau, cố gắng tìm một chiếc giường trong khi lưỡi vẫn tranh giành quyền chủ động. Sungmin rên lên khi Kyuhyun mút lưỡi anh và để mặc cậu đẩy anh xuống lớp đệm mềm mại. Cảm giác hoàn toàn khác đêm qua. Lần này Kyuhyun ở phía trên, và Sungmin nghĩ, anh sẽ phát điên mất nếu Kyuhyun không ngừng ngay việc chà sát hông lên người anh. Môi họ không rời nhau ngay cả trong lúc lột bỏ quần áo của Sungmin. Anh khẽ co người khi ngón tay Kyuhyun tì mạnh vào thành viên đã cứng lên của anh qua lớp vải quần áo, khiến anh run rẩy và thở gấp. Cậu nhếch cười, cởi bỏ hết từ quần dài đến quần lót của anh.

Không khí lạnh lùa vào giữa hai bên hông và đôi chân Sungmin, nhưng chỉ rất nhanh thôi. Ngay lúc đó Kyuhyun đã hạ thấp người xuống, khiến chiếc khăn tắm của cậu cọ sát vào giữa hai chân anh. Sungmin bật kêu lớn, rồi anh lập tức đưa tay che miệng. Nhưng Kyuhyun đã giật tay anh ra và đưa lên phía trên đầu. Cậu đẩy hông cho thành viên của anh sự tiếp xúc cần thiết. Rồi một tay Sungmin thoát khỏi sự kìm kẹp của cậu và kéo chiếc khăn tắm ra khỏi hông cậu.

Sự tiếp xúc da thịt khiến cả hai rên lên không kiểm soát. Sungmin ngẩng đầu tìm môi cậu, anh liếm láp và cắn lên đó. Như thế mới chỉ giống như tối qua. Mà Sungmin thì muốn khác hơn cơ.  Anh lấy hết sức lực còn lại để đẩy lưng nằm lên phía trên Kyuhyun. Khẽ giạng chân, anh cong người đầy khêu gợi và thỏa mãn nhìn ánh mắt thèm khát của Kyuhyun. Tay cậu đặt trên mông anh không ngừng xoa bóp và đôi khi còn lần xuống dưới đùi anh. Căn phòng trở nên nóng bỏng đến mức Sungmin tưởng chừng mình sẽ tan chảy ra ngay được.

Sungmin dựa người xuống nhẹ hôn lên ngực, lên bụng Kyuhyun khiến cậu cựa mình đầy phấn khích. Trêu đùa cậu thật là vui. Anh hạ thấp dần và dừng lại ngay trước thành viên đang rung lên bần bật của cậu. Anh phả hơi thở nóng ấm lên đó và cười khúc khích, ghì chặt hông Kyuhyun không cho cậu đẩy lên. Sau đó, anh đưa miệng lên đỉnh đầu cậu nhóc và liếm láp.

Kyuhyun nhắm chặt mắt, cắn môi muốn bật máu. Cậu chỉ muốn thúc mạnh hông lên để Sungmin ngậm tất cả vào, nhưng cậu biết mình không thể. Tốt hơn là hãy để cho Sungmin quyền kiểm soát.

Sungmin rời môi khỏi cậu, anh liếm khắp chiều dài, rồi cạ lưỡi thật mạnh. Anh chưa bao giờ làm việc này, nhưng bản thân cũng là nam nên anh biết mình cũng muốn được như vậy. Không đắn đo thêm, anh ngậm toàn bộ thành viên của cậu vào trong khoang miệng. Sungmin lắc lư đầu, mút mát, đồng thời cố gắng không làm đau Kyuhyun khi cạ răng lên cậu bé của cậu. Anh ghì chặt hông cậu, đẩy cậu vào sâu trong cổ họng, sâu nhất mà anh có thể. Đến mức anh suýt nôn ra, nhưng cảm giác thành viên của cậu rung lên trong miệng mình thì không uổng chút nào. Và cả anh chàng Kyuhyun đang rên rỉ quằn quại không ngại ngùng kia nữa.

Khi Kyuhyun bắt đầu cảm thấy đã lên đến đỉnh điểm thì đôi môi Sungmin bỗng nhiên biến mất, cho đến khi cậu cảm thấy chúng trên môi mình. Có thể thưởng thức hương vị của chính mình trên đầu lưỡi một lần nữa khiến cậu oằn mình trong khoái cảm. Sungmin chợt biến mất trong tích tắc, nhưng trước khi cậu kịp định hình xem anh đi đâu, thì anh đã trở lại với một tuýp bôi trơn. Anh hôn Kyuhyun và đưa cho cậu.

“Anh muốn em” Sungmin rên hừ hừ trên môi cậu, và âm thanh chuyển thành tiếng rên rỉ khi Kyuhyun đổ chất lỏng lạnh băng phủ lên ngón tay mình và đặt trước lối vào của anh.

Sungmin ở phía trên Kyuhyun, tay anh giữ chặt cánh tay Kyuhyun như lời động viên. Khi đầu ngón tay đầu tiên trượt vào bên trong, anh lặng lẽ rên lên. Không phải là đau, hơi kỳ quặc một chút nhưng thực sự rất thỏa mãn. Ngón tay thứ hai thì đau hơn một chút, vì cơ bắp co thít lại rất chặt, nhưng với lời lẽ ngọt ngào trên đầu môi, cuối cùng anh đã thả lỏng mình hơn. Kyuhyun đưa đẩy ngón tay ra vào, say mê ngắm khuôn mặt ửng đỏ của anh. Rồi dường như cậu đã chạm vào điểm nhạy cảm, khiến Sungmin cứng người lại, anh khum tay và rên lên như chưa bao giờ như thế.

“Ớ đó, Kyuhyun” Anh rên rỉ. “Làm ơn…”

Nhìn người yêu như vậy Kyuhyun cũng cảm thấy vô cùng đau đớn, cậu rút tay ra khiến anh rên lên vì sự mất mát, rồi cậu đổ đầy bôi trơn lên cậu bé đang sưng tấy của mình. Cậu rít lên và chuẩn bị tư thế sẵn sàng.

Cưỡi em đi” Kyuhyun lầm bầm với chất giọng khản đặc.

Nghe vậy, Sungmin rùng mình, cảm giác ứ nghẹn dồn lên khoang bụng. Anh nắm lấy cậu bé của Kyuhyun, chậm rãi hạ mình xuống ngay trước đó.

Cậu út nhắm nghiền mắt, cố đè nén ham muốn hoán đổi vị trí để thúc mạnh vào trong anh. Cậu muốn để Sungmin chủ động, ít nhất là lần này, để anh làm quen dần. Cậu không muốn làm anh đau. Rồi Sungmin bắt đầu đẩy hông, lên xuống, lên xuống, khiến Kyuhyun rên lên. Cậu đặt tay lên hông anh và cũng thúc mạnh. Sungmin phản ứng ngay lập tức, anh nghển cổ ra sau, hé miệng kêu lên, như vậy là Kyuhyun đã chạm vào điểm nhạy cảm của anh một lần nữa.

Cậu út đẩy Sungmin xuống và bắt đầu thúc mạnh vào sâu nhất có thể. Anh cào móng tay lên lưng cậu, hòa nhịp trong từng cú đẩy và rên rỉ trong miệng cậu. Mái tóc đen của anh dính chặt lên vầng trán xinh đẹp, má anh ửng hồng và ngón tay anh ghì chặt trong mái tóc Kyuhyun.

“Kyu, nhanh hơn”  Sungmin thậm chí không còn sức lực để cất lên tiếng thì thầm, anh phả hơn thở trong miệng Kyuhyun và khóa chặt làn môi trong nụ hôn nóng bỏng.

Kyuhyun nắn bóp thành viên của Sungmin trong tay mình và cuốn anh vào nhịp điệu của những cú đưa đẩy. Ngay lập tức anh lên đến cao trào và giải phóng tất cả, gọi tên Kyuhyun trên đầu môi. Cảm nhận áp lực đè chặt lên cậu nhóc của mình, Kyuhyun cũng xuất ra sâu bên trong Sungmin.  Mắt cậu hoa lên trong màu trắng nhạt nhòa. Họ nằm trên giường, môi vẫn không rời nụ hôn ướt át, rồi cuốn vào nhau giữa đống chăn nệm nhàu nhĩ.

.

***

.

Hôm sau, Yesung lôi Kyuhyun vào phòng vệ sinh và hỏi cậu làm thế nào mà có thể khiến Sungmin tự nguyện dâng hiến như vậy. Cậu út ranh mãnh nhếch mép cười và nói.

“Đó là nghệ thuật quyến rũ, hyung à.” Cậu vỗ vai anh và chúc anh may mắn với con mồi của mình.

—-

FIN.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sumin