Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước tượng đá ở cửa phòng hiệu trưởng Severus biểu tình vặn vẹo mà nói ra mật khẩu nước chanh trái cây thì cánh cửa chậm rãi mở ra.
"Nga, Severus, tới đây ngồi uống một ly nước chanh tuyết thì thế nào?" Dumbledore chỉ vào ghế dựa màu vàng đỏ ý bảo Severus ngồi xuống trước rồi nói, "Ta nghe nói hôm nay trong lớp độc dược, ngươi làm rất tốt."
Severus từ chối mấy món đồ ngọt đó, đem cái ghế màu vàng đỏ kia biến thành màu xanh bạc sau đó mới ôm tiểu Harry V ngồi xuống, "Nếu không nói đến mấy tên cự quái không có não Gryffindor kia thì rất tốt."
"Những đứa trẻ nhà Gryffindor đều rất đáng yêu ,Severus."
Severus không muốn ngày đầu tiên phải lãng phí thời gian với lão ong mật này vì mấy cái đề tài không đâu vào đâu vì thế y liền nói , "Dumbledore , nếu ngươi không muốn nói cho ta biết mục đích ngươi kêu ta đến phòng hiệu trưởng là gì thì ta sẽ quay về hầm đó?"
"Là  như thế này hôm qua Sirius đã đuổi giết Peter cùng với mười hai dân thường." Dumbledore một bên nói, một bên cẩn thận đánh giá biểu tình của Severus , "Người của Bộ Pháp Thuật đúng lúc chạy tới, bọn họ bắt được Sirius, hơn nữa còn trực tiếp đem tên đó đưa đến Azkaban."
Sau lưng trong bức họa, hiệu trưởng nhà Black nghe vậy liền nhăn mày.
"Nga?" Tóc đen nhà Slytherin trào phúng, " Đây là việc phù hợp với chỉ số thông minh của con chó ngu ngốc đó. Well, Dumbledore ông muốn nói với ta việc  này là muốn nói đến điều ?"Ta muốn biết, Severus, Ngươi làm sao biết James cùng Lily trốn ở chỗ đó?"Trong đáy mắt  của Dumbledore  ánh lên sự lạnh lùng sắc bén nhìn sâu vào đôi mắt đen trống rống ấy.
Severus nhìn ông nhẹ nhàng cười, mang theo nồng đậm châm chọc, "Dumbledore , ngươi là đang nghi ngờ con chó ngu ngốc kia hay là ngươi đang nghi ngờ ta vậy ?
Dumbledore  lắc đầu, biểu tình ngưng trọng nói, "Không, ta chỉ là muốn biết rõ mọi việc mà thôi."
Severus đem nhóc Harry V đang cố ôm cổ y kéo ra sau đó đặt nhóc ngồi yên ở trên đùi mình rồi không cảm xúc nói tiếp  "Hắc Ma Vương đã từng cho ta một thứ, lúc cần thiết  có thể cảm giác được đối phương. Buổi tối hôm đó nhờ nó mà ta mới tìm được chỗ đó."
Hắc Ma Vương nay đã biến thành trẻ nhỏ đem móng vuốt nhỏ của hắn sờ tới cánh tay trái rồi cảm giác được người đang ôm hắn hơi run rẩy rồi sau đó mạnh mẽ kiềm nén lại. Nơi đó chính là nơi hắn để lại đồ vật cho Severus rất khác với dấu hiệu hắc ám của các Tử thần Thực tử khác, hắn giúp Severus có thể chủ động cảm giác được ma lực của hắn. Thì ra buổi tối hôm đó Severus đuổi tới nơi này  là do dấu hiệu hắc ám này chứ không giống suy đoán của hắn là y yêu đóa hoa bách hợp đó nên muốn bảo vệ bọn họ.
Tiểu ha v cảm thấy nỗi tức giận ở sâu trong lòng phai nhạt bớt.
Mà Dumbledore vẫn không hề chớp mắt nhìn vào đôi mắt đen đó như là muốn  tìm ra cái gì đó trong đôi mắt ấy "Xem ra Tom rất thích ngươi."
"Thích?Hiệu trưởng Dumbledore , ông đang nói giỡn sao?!"Severus giống như bị ong mật chích lớn tiếng nói " Việc này một chút cũng không buồn cười."
Tất cả các bức họa của nhiều đời hiệu trưởng đều nhướng mày hứng thú nhìn thanh niên tóc đen trẻ tuổi ấy. Mà Dumbledore vẫn tiếp tục nói, "Đương nhiên, Tom hắn luôn không biết thế nào là yêu bất kể là tình bạn, tình thân hay tình yêu. Cái này xem như là một khuyết điểm lớn của hắn đi nhưng mà không thể không nói hắn đối với ngươi không tồi."
Severus vẫn là bộ dạng nhìn thấy quái vật trừng mắt nhìn ông "Chỉ là bởi vì ta có thể điều chế được nhiều độc dược hơn so với đại sư độc dược khác."
Tiểu ha v vô ý  nắm chặt cánh tay trái của  Severus , mà y đang còn trong trạng thái khiếp sợ nên không để ý tới. Hai người đều bị câu nói trong lúc vô tâm của Dumbledore dọa cho khiếp sợ rồi.
Chủ nhân xác thật đối với y vô cùng tốt. Severus không thể phủ nhận điều này.

Lần đầu tiên gặp Hắc Ma Vương, y vẫn chưa đủ tuổi để trở thành Tử thần Thực tử thế nhưng vị Quân vương Slytherin luôn cao cao tại thượng kia lại vô cùng kiên nhẫn giảng dạy trả lời cho y những câu hỏi về Hắc Ma Pháp. Đó là việc mà y chưa bao giờ trải qua. Ở Hogwarts, tất cả các giáo sư đều tán thưởng năng lực của y nhưng vì thân phận của y là máu lai Slytherin nên họ cũng không quá thân thiết với y. Bất kể là xem thường xuất thân của y hay do y là Slythenrin tà ác. Chính vì vậy khi được vị quân vương ấy ôn hòa dịu dàng đối xử khiến y vô cùng xúc động. Trong hai năm ấy y đã đem chủ nhân thành thầy giáo, thành thần tượng thậm chí là bạn bè. Nhưng không bao lâu sau khi y đã trở thành Tử thần Thực tử Hắc Ma Vương giống như thay đổi thành người khác.

Nguyên bản, Severus cho rằng Hắc Ma Vương trở nên cuồng bạo tàn nhẫn như vậy là bởi vì linh hồn không ổn định, tuy rằng y cũng không biết tạo sao lại thành ra như vậy. Nhưng nếu y có thể nghiên cứu chế tạo thành công độc dược tốt hơn có thể hoàn toàn làm linh hồn của chủ nhân khôi phục khỏe mạnh thì chủ nhân sẽ lại như trước là một vị quân vương vĩ đại. Nhưng đã hơn một năm ,à Hắc Ma Vương vẫn vô cùng điên cuồng làm cho nhóm Tử thần Thực tử đi theo cũng trở nên tàn bạo cực đoan. Có lẽ do phép thuật hắc ám không biết tên đó là cội nguồn bắt đầu mọi thứ. Nhưng y hoàn toàn không biết phép thuật hắc ám đó là gì, y chỉ dựa vào việc ngài ấy thường uống dược Ổn định linh hồn mà suy đoán.

Không nghĩ tới sau đó lại phát sinh ra sự việc kia. Có thể nói đó là một sự sỉ nhục đối với một người đàn ông nhưng y không thể cự tuyệt. Lúc y nghĩ mình đang yêu chưa bao giờ lên giường cùng ai thì y đã bị chủ nhân mạnh mẽ chiếm lấy. Trong thời gian ấy có lúc thì thống khổ cũng có lúc thì vui thích. Y không biết chuyện này là như thế nào cũng không đi tìm hiểu về nó, y chỉ nghĩ đây là sự trừng phạt hoặc là cách phát tiết của chủ nhân đối với y. Y có thể cảm thấy chủ nhân đối xử với mình rất khác so với các Tử thần Thực tử khác vì vậy khi đối mặt với những kẻ đố kỵ muốn chèn ép ngáng chân, y liền không khách khí mà đánh trả lại.  Không phải công việc của y là điều chế độc dược cho ngài ấy sao?  Công việc của y rất đặc biệt
"Ngươi hiện tại còn có thể cảm ứng được hắn hay không?" Dumbledore tiếp tục hỏi, hoàn toàn không cảm thấy những mình nói đã làm người khác khiếp sợ.
Đôi mắt của Severus trống rỗng không cảm xúc, trong đầu đang nghĩ đến câu nói của tên Potter kia là ngài ấy sẽ quay trở lại. Chính là nếu như thế thì tại sao y lại không thể cảm ứng được ma lực của ngài ấy,? Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, "Không, đêm hôm đó là lần cuối."
Dumbledore có vẻ thở phào nhẹ nhõm, "Severus, ngươi có biết ai là người đã nói cho Tom biết địa chỉ của ba người họ không?" Tiểu ha v đôi mắt lóe sáng, muốn biết kẻ phản bội là ai? muốn ép hỏi Severus? Hừ, ta sẽ không nói cho ngươi biết!
"Không, ta không biết." Severus lắc đầu, khi nói những lời này y cũng không tránh né ánh mắt của Dumbledore, bộ dạng thản nhiên đem ánh mắt của mình nhìn thẳng vào mắt của đối phương. Y không nói dối vào lúc đó y đang ở trong phòng riêng của Hắc Ma Vương.
Dumbledore sau khi nghiêm túc nhìn y thì ông tin y nói thật. Bế quan bí thuật của Severus ngày càng tốt do luôn phải đối mặt với Hắc Ma Vương ngày càng điên cuồng tàn bạo nên Dumbledore không thể tưởng tượng được y có thể chống đỡ được sự tìm tòi nghiên cứu của ông.

"Có lẽ ta nên nghĩ cách đi gặp Sirius một lần." Dumbledore thở dài nói. Nếu đêm qua có thể mạnh mẽ đem Sirius  mang đi là tốt rồi ông không muốn tin tưởng đứa bé dũng cảm kiên định kia là kẻ phản bội, nhưng mà Peter đã chết vì vậy không có ai có thể chứng minh điều Sirius nói là đúng. Ông biết đám người ở Bộ Pháp Thuật đang nghĩ cái gì ở trong đầu, họ sẽ không mở phiên tòa xét xử mà sẽ trực tiếp đưa đến Azkaban, nếu như vậy thì ông cũng khó gặp mặt được. Haizz chỉ có thể đợi cho mọi chuyện giải quyết xong rồi mới tìm cách gặp mặt.
"Hừ, đó là nơi tên đó nên đi" Severus khinh thường mà nói.
"Được rồi,ngươi thật sự không cần uống một ly nước chanh tuyết hay sao?" Sau khi Dumbledore đã biết được rõ ràng mọi việc thì lại bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ đồ ngọt mà ông thích.
"Ta  không cần!" Severus ngửi được hương vị ngọt ngây đó liền cảm thấy mắc ói vội vàng cúi người hướng tới tay vịn một bên, thiếu chút nữa là y ói rồi.

  Dumbledore  buông cái ly trong tay xuống , vòng qua bàn hiệu trưởng  ánh mắt quan tâm nhìn y hỏi, "Không thoải mái sao? Có cần  để Pomfrey nhìn xem một chút không?"

"Không cần," Severus cự tuyệt, "Có lẽ  bởi vì vị hiệu trưởng vĩ đại của chúng ta thay vì cho ta thời gian để ăn cơm tối thì lại dùng đồ ngọt kích thích ta .""Nga, thực xin lỗi, thời gian không còn sớm nữa,thế nhưng ta lại quên mất bữa tối!" Dumbledore vô cùng ảo não nắm lấy chòm râu của mình, "Severus ngươi mau trở về đi, ta nghĩ có lẽ gia tinh đã chuẩn bị cho ngươi một bữa tối phong phú ngon miệng rồi."
"Vậy thì thật cảm ơn." Severus ôm đứa nhỏ đang yên lặng  nhanh chóng rời đi phòng Hiệu trưởng đầy mùi kẹo ngọt. Y biết vừa rồi Dumbledore luôn dùng Chiết tâm bí thật với y mà hậu quả của việc chống cự lại là đầu y trở nên đau đớn như bị kim châm. Bất quá cái lão ong mật kia cũng không có được thứ mình muốn hoặc ông ta nghĩ rằng mình đã có được thứ mình muốn thế thì sẽ không gây rắc rối cho y rồi.
Severus đem tên nhóc Potter kia vào ghế trẻ em rồi ra lệnh: "Ngoan ngoãn để cho gia tinh đúc cho ăn bằng không ta sẽ đem người bỏ vào nồi độc dược"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro