Chương 70: Tôi Cũng Rất Thích Tên Đầu Hói Kia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau trên đường về, Ngô Sở Úy cứ như người mất hồn.

Cậu nghĩ không ra, sao mình lại có thể làm cái chuyện kia với Trì Sính chứ? Sau đó còn nói với hắn mấy lời kia nữa, đã vậy còn ngủ lại chỗ hắn cả một đêm, hiện tại nhớ lại còn thấy sợ. Phát điên rồi, mình nhất định là phát điên rồi, đang nghĩ nghĩ, dưới chân chợt vấp phải một cái bậc thang, lảo đảo mấy cái, trực tiếp tác động đến phần thịt mông.

Đau chết rồi!

Cũng chỉ vì đưa ra cái điều kiện bá vương kia, mà bị tét đít mấy trăm cái.

Tiểu cúc hoa cũng bị làm nhục mất rồi, tuy rằng chưa có bị đâm thật, nhưng mà bị thọt như thế thôi cũng đã điếng cả người. Đây mới chỉ là bị ngón tay thọt vào thôi đó, nếu như là cái thứ kia đâm vào thật, ôi mẹ ôi, chẳng dám tưởng tượng nữa! Ngô Sở Úy nhịn không được rùng mình một cái.

Khương Tiểu Soái đứng ở cửa, nghiền ngẫm nhìn Ngô Sở Úy.

"Đêm qua không về ngủ à?"

Ngô Sở Úy xấu hổ cười cười, dưới con mắt săm soi của Khương Tiểu Soái đi vào phòng khám.

Vừa vặn lúc này có bệnh nhân tới, Khương Tiểu Soái cũng giữ ý không truy vấn nữa, Ngô Sở Úy ngồi ở một góc thất thần, bệnh nhân vừa đi, cậu liền mò lại gần Khương Tiểu Soái.

"Tiểu Soái, anh thử sờ lỗ tai tôi xem."

"Sờ lỗ tai cậu?" Khương Tiểu Soái nhếch miệng cười, "Sao tự nhiên lại muốn tôi sờ lỗ tai cậu?"

Ngô Sở Úy sốt ruột thúc giục ,"Anh không cần biết, kêu sờ thì cứ sờ đi."

Khương Tiểu Soái tùy tiện sờ đại hai cái.

Đâu có nhột đâu!... Ngô Sở Úy trong lòng đột nhiên cả kinh, sao lại có thể như vậy?

"Cậu rốt cuộc làm sao vậy?" Khương Tiểu Soái hỏi.

Ngô Sở Úy kéo Khương Tiểu Soái vào trong buồng, vô cùng cấp bách nói: "Anh thử liếm một chút xem."

Khương Tiểu Soái giật giật khóe miệng, "Liếm chỗ nào?"

"Liếm lỗ tai."

Khương Tiểu Soái do dự một chút, cuối cùng vẫn là làm theo.

Đầu lưỡi ướt át vừa chạm vào vành tai, Ngô Sở Úy liền nhớ tới chuyện tối hôm qua, vành tai nổi lên một trận tê dại, lập tức kêu Khương Tiểu Soái ngừng lại, trong lòng mừng thầm, không tự chủ được mà lầm bầm thành tiếng, "Cũng nhột, cũng nhột mà, vậy là an tâm rồi."

Khương Tiểu Soái vỗ lên trán Ngô Sở Úy một cái, "Cậu đang lảm nha lảm nhảm cái gì vậy hả?"

Ngô Sở Úy ngó ra ngoài cửa, thấy không có ai, liền kéo Khương Tiểu Soái đến ghế sa lông bên cạnh ngồi xuống, nhỏ giọng nói với y: "Tối hôm qua hắn ta thủ dâm cho tôi."

Yết hầu Khương Tiểu Soái căng ra, biểu tình có chút mất tự nhiên.

"Sướng không?"

Ngô Sở Úy vừa nghe thấy chữ "sướng" này, trên người liền nổi lên một tầng da gà.

Khương Tiểu Soái nhìn cái bộ dạng này của Ngô Sở Úy, ngay tức khắc biết được đáp án.

"Bắn mấy lần? Chắc không phải một lần đâu ha? Cậu có làm cho hắn không? Hắn..."

"Đừng nói nữa." Ngô Sở Úy ngắt lời Khương Tiểu Soái, "Anh mà nói nữa là tôi lại có cảm giác."

Khương Tiểu Soái quyết đoán giữ im lặng.

Bên này càng im lặng, bên kia càng dễ suy diễn, Ngô Sở Úy cố gắng chống đỡ một lát, rồi đột nhiên bắt lấy tay Khương Tiểu Soái, kích động nói: "Tiểu Soái, hai chúng ta cũng làm thử đi, thật sự sướng lắm đó."

Thật ra người nào đó là đang chột dạ, cậu cực lực muốn chứng minh bản thân không chỉ đối với một mình cái tên Trì Sính kia có cảm giác.

"Khoan hẵng làm rộn chuyện." Khương Tiểu Soái đột nhiên nhớ tới một việc, tạm thời đè lại thân hình đang nháo nhào của Ngô Sở Úy, nghiêm túc nói: "Tôi từ chỗ Lý Vượng nghe ngóng được một số chuyện của Trì Sính, không biết có dùng được không nữa."

Nói đến đề tài này, Ngô Sở Úy liền thu hồi lại vẻ trửng giỡn, ngồi lại ngay ngắn, thành thành thật thật mà nghe.

Khương Tiểu Soái nói: "Trì Sính với Quách Thành Vũ quả thật từng có khúc mắc, hai người họ chơi với nhau từ nhỏ, lúc còn học đại học tình cảm vẫn rất tốt. Sau này xuất hiện thêm một tên Uông Thạc, nghe nói cũng ở chung với Trì Sính một thời gian, nhưng sau bởi vì lên giường với Quách Thành Vũ, nên hai người mới chia tay. Tiếp đó Uông Thạc bỏ ra nước ngoài, Trì Sính với Quách Thành Vũ ngoài mặt thì vẫn là bạn tốt, nhưng sau lưng lại luôn ngấm ngầm trả thù. Chỉ cần là người Quách Thành Vũ coi trọng, Trì Sính nhất định sẽ tìm mọi cách lôi lên giường, nhiều năm qua vẫn như thế."

Từ hồi trung học đến bây giờ, Ngô Sở Úy đếm đầu ngón tay, ít nhất cũng đã mười năm.

"Quách Thành Vũ ngủ với bạn trai hắn ta một lần, vậy mà hắn trả đũa đến tận mười năm sao?"

Khương Tiểu Soái gật gật đầu.

Ngô Sở Úy trong lòng phát lạnh, người này cũng quá ngoan độc rồi! Lỡ như hắn mà biết mình có ý đồ bất chính, chắc hắn biến mình thành bùn luôn quá?

Khương Tiểu Soái vẻ mặt trầm trọng, "Cậu suy nghĩ kỹ lại đi, thấy không được thì nhanh rút lui, người như thế mình không thể chọc vào đâu."

Ngô Sở Úy thản nhiên nói: "Đã đi đến bước này rồi, chẳng còn đường lui đâu."

Hai người trầm mặc một lúc lâu, Ngô Sở Úy đột nhiên nhớ tới cái gì, chợt đánh cái rùng mình.

"Hồi nãy anh nói là, chỉ cần là người Quách Thành Vũ để mắt tới, hắn đều lôi lên giường sao!!?? Vậy anh..." Muốn nói lại thôi.

"Lo lắng thừa, Quách Thành Vũ chỉ đùa giỡn với tôi thôi, tôi cũng đâu có câu dẫn hắn, Trì Sính ắt hẳn sẽ không xuống tay với tôi đâu." Khương Tiểu Soái chẳng biết sợ là gì nói, "Cho dù hắn xuống tay với tôi thì đã sao? Sẵn tiện giúp cậu thoát thân luôn! Nếu cậu đã không bằng lòng, thì sư phụ đây sẽ giúp cậu gánh vố này!"

Ngô Sở Úy cảm động đến rơi nước mắt, chỉ kém hành lễ ba quỳ chín lạy trước Khương Tiểu Soái.

"Tiểu Soái, anh đối với tôi thật tình chẳng còn lời nào để nói, tôi không biết phải dùng từ ngữ hoa mỹ gì để ca ngợi anh đây nữa, tôi chỉ cảm thấy, được quen biết anh, tôi cả đời này sống thật không uổng phí!"

Khương Tiểu Soái vắt chéo chân đung đưa, khẽ cong khóe miệng.

"Kỳ thật, tôi cũng rất thích cái tên đầu hói kia."

Ngô Sở Úy, "..."

[End chương 70]

Bù xong rùi a~ nay zen lượng qa fic khác bù típ đây ạ cuộc đời con zen nó khổ thế ý mng đọc rùi vote đi a!!!!!!~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro