NGỎ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anne, cô gái có mái tóc đỏ ngọt ngào như hùm lửa cháy bỏng, đôi mắt xanh huyền bí nhạt nhòa thuở xa xăm, trái tim cô đọng thôi thúc nhịp sống. Cứ ngỡ trái tim ấy sẽ khóa chặt cửa tình để không một chàng trai nào tìm được lối vào trong, nàng khắc khoải chờ đợi, một mối tình trăm năm, ngỡ vẹn tròn hạnh phúc, nào chỉ trọn vài năm.

Nàng nhất quyết chờ đợi, chờ đợi một bóng hình. Nhưng hỡi chàng Alex! Nàng đã chờ, chờ đã cũng rất lâu, rất lâu như đã chờ, chàng nơi chiến trận biên cương có hay nhớ về nàng về những ngày lang thang khắp khu cùng ngỏ phố, dạo hàng tình nghĩa cũ, nàng giữ trọn tấm lòng chỉ sợ lòng đổi thay.

Một mai khi chàng về, đừng vì nàng vì ai, hãy vì mình trước đã rồi cùng lắm mặc ai. Cứ ngỡ sẽ luyên thuyên nhưng tình nàng không giữ, giữ được tấm chân tình chọn cất trọn nơi cửa, cửa tình đến cửa ải cửa nào cũng vậy thôi, thôi nhung nhớ về nàng, cứ mặc mà sống tiếp.

Nữ hoàng Một đế chế, lại thương xót một người, một người mà nàng biết sẽ không tiệt nhiên khai. Chàng trách nàng không đợi, đợi tình dung duyên hợp, nhưng biết thế nào chàng? Chữ hiếu với chữ tình, nàng mặc sao cho trọn, chữ tình hay giữ hiếu điều yếu có khó lầm. Nữ hoàng tình bạt bẽo tình chớm nở tối tàn trót thương một người lính nhưng ép gả quân vương thì sao tình cho trọn xin hỡi người mình thương!

Cuộc sống chốn vĩnh hằng, cứ ngỡ theo thời gian sẽ không màn thách thức, một nữ vương trong tay nhưng chẳng có gì cả, chỉ chức tức danh xưng, sao đủ nồng đủ ấm, lòng người càng cay đắng giữa chốn thành cao sang, dung hoa đầy mĩ vị chỉ để che mắt người. Nơi cao sang quyền quý nhưng lòng người hẩm hiu, chỉ cao tay xưng tức mà ai cũng theo hầu, danh xưng khó mong cầu, đâu nào những chiều mưa, phản phất hương hoa nhài, cảnh tình đầy lẳng lẳng chỉ một mình một ai.

Hương gió thoảng nồng nàng, lo cho chàng lan man, sớm biết chàng có hẹn, hẹn với một cô gái tiếc không phải là nàng, chàng quên đi nghĩa cũ, nàng cũng thôi mong nhớ, tình tàn lúc tình tan, không mảnh tình vụn vỡ chẳng ghép nhặt được gì, gương vỡ rơi xuống đất rồi cũng hóa đơn côi.

" vẹn tròn duyên đôi lứa, lỡ làn tình dỡ gian, mặc giông tố quan tàn tình đẹp là tình tan."

___HẾT______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro