Tài sản của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thấm thoát 5 năm trôi qua..

Tài sản quý giá nhất của hiện tại là 2 thằng ku kháu khỉnh. Sau khoảng thời gian ở nhà chăm con thì giờ cô cũng có công việc ổn ổn. Lương ko cao nhưng đủ để cô tự chi tiêu cho bản thân mình. Cs vợ chồng vẫn diễn ra bình thường, ko quá mặn nồng nhưng cũng yêu nhau hơn ngày đầu tiên. Tuy rằng cũng có cãi nhau, cũng có đôi lúc a buông lời tán tỉnh người con gái khác. Nhưg cô k buồn hay ghen gì cả.. Vì cô nghĩ khi cô ko làm gì sai thì người nắm giữ thế cờ vẫn thuộc về cô. Thế nên cái cảm giác có thể chủ động tiếp tuc hay dừng lại khiến cô cảm thấy cs chẳng nặng nề..

Hôm nay trời rất nắng, đi làm mà cảm giác đeo 2 cái khẩu trang cũng có thể làm cô đen đi.. Tiếng chuông đt vang lên mà chẳng muốn rút ra nghe. Đối với cô, chẳng có cuộc gọi nào quan trọng đến mức phải nghe đt mọi lúc mọi nơi. Đến công ty đã rồi xem ai gọi.
A Rai 3 cuộc gọi nhỡ..

Đã lâu rồi ông anh kết nghĩa chẳng gọi cho cô. Cũng có thể do cô cũng là người ko hỏi han anh ấy. Từ ngày lấy chồng may ra thi thoảng a ấy nt hỏi han thì cô trả lời. Lâu dần a ấy cũng chẳng buồn gọi, cô nghiễm nhiên quên rằng mình đã kết nghĩa với 1 người và gọi là "anh rai". Tất nhiên những việc quan trọng như anh ấy lấy vợ chưa hay lên quân hàm thì cô vẫn ko thể nào ko biết. Nhưng hôm nay tự dưng anh ấy gọi hẳn là có vụ gì

– Alo, e đây, gọi e à?
– Uh, mày làm gì mà anh gọi mày mãi ko nghe máy.
– E đang trên đường đi làm nên ko biết. Có việc gì ko anh?
– Mày ko nỡ hỏi anh có khoẻ ko à? Anh đang ở HN đây, rảnh ko đi cà phê.
– Ok anh, Nắng Sài Gòn 91 Nguyễn Chí Thanh anh nhé!

Lâu rồi k gặp anh ấy nên cảm giác cũng có nhiều chuyện muốn nói. Đặc biệt, mỗi lần nói chuyện cùng anh ấy ko thể nào ko nhắc đến C – ny cũ của cô. Anh ấy ngày trc là sếp của anh C nên cô và C yêu nhau chính vì a ấy mai mối. Sau này khi chia tay, C ko còn làm đơn vị anh ấy nữa mà cả nhà chuyển vào trong Nam sống làm kinh tế , nhung a ấy dường như là cầu nối để nói về cs 2 đưa cho nhau nghe. Mặc dù đôi lúc cô muốn mình ko quan tâm nữa, nhưng chẳng hiểu sao cứ mỗi lần nc với anh ấy cô ko thể nào ko hỏi " Anh C dạo này thế nào? Anh có liên lạc với anh ấy ko?".
– Anh đến lâu chưa? Em phải giải quyết mấy việc ở công ty mới đến được.
– Chờ mày ăn hết mấy cái bánh da lợn rồi.
– Hehe.. Hôm nay anh ra ngoài này công tác à?
– Không, anh ra để mai bay vào cưới thằng C.
Chẳng hiểu sao nghe thấy vậy cô lại thây buồn đến thế. Mặc dù mình đã có gia đình, đã có 2 con. Và ngày xưa cô chính là người quyết tâm bỏ C đi khi bố mẹ cô ngăn cấm, mặc cho C níu kéo vậy mà sao h cái cảm giác "mất mát" bủa lấy cô khi biết tin anh sẽ đi lấy vợ.
– Vậy à? Tốt quá cuối cùng anh ấy cũng lập gia đình rồi.
– Thì cũng phải lấy chứ, mày còn 2 con rồi.
– Anh gọi điện cho e nc chúc mừng a ấy được ko? Em k muốn gọi bằng điện thoại của mình.
– Ok.
– Alo, C à! Uh, mai anh bay vào sớm. Có người muốn nc với mày này.
– Alo, anh C à?
– Ơi, Anh đây!
Vẫn giọng nói ấy, một giọg nói trầm trầm ko thể đàn ông hơn. Vẫn cách trả lời ấy, vẫn ngọt ngào như ngày còn yêu. Vẫn cảm giác thân thuộc ấy... Cô chợt thấy lòng mình nhói nhói khi anh nói "Anh đây".
– Có biết em là ai ko?
– Anh đã bao giờ quên em là ai đâu.
– Nghe nói ngày mai anh cưới, em gọi điện để chúc mừng hạnh phúc của anh.
– Anh cảm ơn nhé! Em ngồi với anh T lâu chưa?
– Cũng mới thôi.
– Em dạo này thế nào? Cs ổn chứ..
– Em ổn...
Cuộc nói chuyện chỉ diễn ra vài phút, nhưg khiến cô thấy suy nghĩ vô cùng. Bao lâu nay, cô vẫn luôn nghĩ anh đã quên mình là ai, anh chẳng còn nhớ đến 1 người con gái như cô. Trong số người yêu của anh, thì cô vừa đơn giản, chẳng xinh mà cũng chẳng đặc biệt gì. Còn anh đối với cô thì lại khác. Anh là người đầu tiên dành cho cô tất cả những ngot ngào, những mơ ước, những nỗi nhỡ và tình yêu. Là người đầu tiên của cô, là người cô dành trao trọn vẹn tất cả những gì mình có. Nên cô chưa bao giờ quên đã 1 thời yêu người đàn ông ấy. Mặc dù khi lập gia đình, cô ko hề nghĩ về anh để rồi mơ màng, bởi trong suy nghĩ của cô, người phụ nữ phản bội chồng là người phụ nữ tầm thường nhất. Nên dù có yêu chồng ít hay nhiều thì cô cũng ko bao h tơ tưởng lại quá khứ. Vậy mà hôm nay, 1 lần nói chuyện với C mà bao nhiêu cảm xúc cứ ùa về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro