sự đáng sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài vẫn còn hai người đàn ông, Đình Du vẫn vểnh hai tai lên nghe tiếng động bên trong, còn Lục Nham thì xỏ hai tay vào  túi quần người dựa vào tường nhìn rất là cà cơ phất phơ.

"Này anh nham bên trong im lặng rồi lại còn tắt điện nữa chẳng lẽ hai người họ lên giường làm hòa rồi ư?."

Nói rồi Đình Du nở nụ cười đểu.

Lục Nham nhếch mép nói:

"ai biết"

Thì có cuộc gọi đến,Lục Nham nghe máy xong thì sắc mặt của hắn thay đổi,nhìn cái mặt u ám của Lục Nham còn đáng sợ hơn Lục Tước Thần.

Nhìn vậy Đình Du nghĩ anh em nhà họ Lục ,người thì điên tình,người thì hai mặt nãy còn bình thường cơ mà, được cái hai anh em đều đáng sợ như nhau.

Nhưng anh ta không biết người điên tình thật sự mới là Lục Nham.

Lục Nham nói tiếp:

"Tôi có việc đi trước đây"

"Dạ anh Nham"

Lục Nham trở về nhà, đi từng bước vào căn phòng tối mở cửa bên trong là một cô gái.

Một cô gái rất đẹp nhưng gương mặt cô gái đã trắng bệch, nhìn thấy Lục Nham thì cả người run rẩy hai tay cô bị đinh ghim trên Tường trên người loang lổ m.a.u ,nhìn như một vị chúa nào đấy bị treo lên tường đóng đinh.

Lục Nham bước lại gần Hạ Dư Liên,dơ tay nâng mặt cô lên nói:

"Dư Liên em lại không ngoan rồi,em thích chạy khỏi tôi thế à.?"

Hạ Dư Liên gương mặt sợ hãi,nước mắt rơi không ngừng lắc đầu nói:

"Lục Nham em sai rồi,em biết sai rồi, em không dám chạy trốn anh nữa đâu."

Ánh mắt Lục Nham nhìn Hạ Dư Liên, là sự điên cuồng lạnh lùng ma quái.

Lục Nham nhếch môi nói:

"Hạ Dư Liên em nói mấy câu này bao nhiêu lần rồi?, tôi cũng thấy phát chán luôn rồi đấy, em còn nhớ tôi từng nói gì với em không?,nếu em chạy trốn khỏi tôi, thì tốt nhất chạy cho thật xa,trốn cho thật kỹ, cầu nguyện để tôi không tìm thấy em, vì để tôi tìm thấy được, em phải trả cái giá đắt."

Hạ Dư Liên nhìn Lục Nham như quái vật, nước mắt vẫn rơi không ngừng mà lắc đầu nói:

"Lục Nham chỉ lần này thôi, em thề chỉ một lần này thôi."

"Ừ, đúng là chỉ còn một lần này thôi, tôi không tính để em còn lần sau,nhưng em vẫn phải trả giá cho những lần trốn khỏi tôi."

Lục Nham cúi xuống cầm chiếc búa nên, Hạ Dư Liên nhìn vậy mà cả người run rẩy đổ mồ hôi,muốn quỳ xuống van xin nhưng không thể, hai bàn tay cô bị cây đinh cắm trong lòng bàn tay ghim cả hai tay cô trên tường.

Lục Nham dơ búa đóng từng chiếc đinh vào lòng bàn tay Hạ Dư Liên.

Hạ Dư Liên đau đớn la hét giẫy giụa, nhưng càng giẫy giụa tay cô càng đau đớn hơn,từng phát búa gỗ vào đinh xuyên qua xương bàn tay đóng vào tường, cô đau như muốn c.h.e.t đi, miệng gào thét cầu xin Lục Nham dừng lại.

Lục Nham vừa đóng đinh vào tay Hạ Dư Liên vừa nói:

"Dư Liên tôi biết làm vậy với em là rất tàn nhẫn, nhưng em cũng tàn nhẫn với tôi lắm, tôi cho em tất cả rồi, nhưng gì tôi có đều cho em, tất cả tình yêu của tôi,trái tim của tôi , đưa em giữ, sự dịu dàng của cả đời tôi cũng dành cho em, chỉ là tôi không ngờ quyền làm ba của tôi em cũng lấy đi."

Lục Nham dừng tay mà ôm lấy mặt Hạ Dư Liên nhìn vào mắt cô nói tiếp:

"Tôi là người thích cá cược,tôi cược tất cả tình yêu của mình vào em rồi, nhưng tôi cũng thua rồi, ngay từ đầu tôi đã biết mình sẽ thua chỉ là tôi cố chấp, em là chấp niệm mà tôi không buông xuống được, nhưng bây giờ tôi chợt nhận ra, cái tình yêu của tôi đối với em nó thật rẻ mạt, Lục Nham từng dành tất cả yêu thương cho em đã ch.ế.t rồi, ch.ế.t tâm, ch.ế.t cả tình người."

Nói xong Lục Nham hít một hơi sâu, bỏ tay khỏi gương mặt Hạ Dư Liên,  gương mặt hắn trở về bình thường, không còn là khuôn mặt đau khổ vừa nãy nữa.

Nhìn Lục Nham như vậy Hạ Dư Liên biết sự điên cuồng của Lục Nham bây giờ mới bắt đầu, cô liên tục xin lỗi hắn.

Gương mặt Lục Nham vô cảm ánh mắt hắn nhìn cô như ma quỷ.

Lục Nham đưa tay vuốt ve khuôn mặt Hạ Dư Liên ,mũi miệng rồi đến mắt bàn tay Lục Nham dừng lại nói:

"Dư Liên cô nợ tôi một đứa con,cô lấy cả trái tim lẫn linh hồn tôi rồi."

Vừa dứt câu ngón tay Lục Nham đã nhấn sâu xuống mà móc một bên m.ă.t Hạ Dư Liên ra.

Cơn đau đớn xuyên thẳng vào trong não bộ Hạ Dư Liên, đau đến gần như đã ngất đi còn bên mắt trái cô như phủ một lớp xương mù mịt, Hạ Dư Liên nhìn thấy lòng  bàn tay của Lục Nham bóp nát con m.ắ.t mình trong lòng bàn tay, và cô nghe được cả tiếng m.ắ.t mình bị bóp nát m.á.u nhuộm một nửa mặt cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hanany22