Chương 20: Thất Vương gia- Trì Ngạo Nhiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  "Nga.. không giống như giả" Trì Ngạo Dịch nhìn miệng vết thương của Trữ Thi Phàm gật đầu đồng ý.

" Cái kia, Vương gia ngươi nói nô tỳ nói đúng không phải là giả sao?"

"Giống như không phải giả, Tịch nhi cũng nên cho bổn Vương nhìn xem vết thương Trữ Thi Phàm đánh ngươi?" Trì Ngạo Dịch "ấm áp" cười hỏi.

Tịch nhi sắc mặt trắng bạch cứng đờ, xong ngay lập tức phản ứng lại nói: "Vương gia nàng đánh thiếp toàn là nội thương nên nhìn không thấy được vết thương bên ngoài" nàng cố hết sức nói.

" Oh phải không? Nội thương kia là đánh như thế nào? đá sao?" Trì Ngạo Dịch tiếp tục hỏi.

"Là nàng đá thiếp thực sự rất đau" Tịch nhi lấy tay phụ họa còn xoa xoa thắt lưng nàng, không cần cho vương gia biết chỉ một mình nàng đánh người đâu.

"Bổn Vương thấy xiêm y trên người ngươi như thế nào không thấy có dấu chân!" Một âm thanh mang theo ý cười từ phía cửa sổ phát ra.

Trong phòng tất cả mọi người nhìn ra ngoài là thấy một mỹ nam tử thanh tú đang đứng ở cửa sổ, trên gương mặt hắn khóe môi gợi lên mĩm cười một cái thật tươi làm cho người ta cảm thấy ấm áp, Trữ Thi Phàm hơi hơi nhíu mày như thế nào nàng cảm giác hắn cùng Trì Ngạo Dịch có chút giống nhau.

"Hoàng đệ lại bướng bỉnh" Trì Ngạo Dịch nghiêm mặt nhìn về phía mỹ nam tử thanh tú kia nói.

Trữ Thi Phàm lập tức hiểu ra, nguyên lai tên nam tử kia lại là đệ đệ của Vương gia như vậy bảo sao nàng cảm thấy giống giống.

"Hoàng huynh dạo gần đây huynh bề bộn công việc sao? Không vào triều cũng không bước chân ra khỏi vương phủ sao?" Mỹ nam tử nhảy từ cửa sổ cười cười đi đến. ... người này chính là như trong lời đồn nụ cười tỏa nắng như ánh mắt trời – Trì Ngạo Nhiên.

"Ngươi không có việc gì làm hay sao mà chạy tới phủ của Bổn Vương?" Trì Ngạo Dịch thản nhiên hỏi hắn cũng không hi vọng hắn đến nhà người khác xử lý gia sự ( gia sự – chuyện gia đình)

"Chính là không có việc gì mới đến, bổn Vương còn đã biết đích thân hoàng huynh người là ở nhà xử lý gia sự nha" Trì Ngạo Nhiên nói không để ý tới vẻ lạnh nhạt của hắn ( bởi vì Trì Ngạo Dịch lạnh nhạt nên hắn sớm đã thành thói quen =]]) đi đến trước mặt Tịch nhi nói:

"Ngươi không phải là bị nội thương sao? Không phải nói nàng đá ngươi sao? Vậy sao xiêm y của ngươi không có dấu chân? Đừng nói với bổn Vương là nàng đá ngươi là thời điểm là quang chân?"

(quang chân: tức là bỏ giầy – bỏ giầy ra đá >"<)

"Ta ..." Tịch nhi bị Trì Ngạo Nhiên nói như vậy chỉ có thể âm thầm oán hận nhìn Trì Ngạo Nhiên! Hừ! hắn làm cho nàng không biết nói sao, làm sao bây giờ?

"Ngươi cái gì... Tịch nhi ngươi không có việc gì thực nhàn nhã sao?Ngươi nhàn vậy nên đem chỗ quần áo trên người đi giặt sạch sẽ rồi sao, đừng không có việc gì thì đi tìm nha hoàn gây chuyện, ngươi không biết là như vậy sẽ làm hoàng huynh chán ghét sao?" Trì Ngạo Nhiên lạnh lùng giáo huấn, hắn sớm đã không quan nhìn cái cảnh nữ nhân không có việc gì rồi đi gây sự, thật không thể hiểu làm sao các nàng có thể nhàn như vậy.

Trì Ngạo Dịch không nói lời nào, hắn quả thực cũng chán ghét cái Nhị Sườn phi không có việc gì đi gây sự.

" Ta ..... "

Tịch nhi còn chưa nói hết câu Trì Ngạo Nhiên cắt ngang nói " Tịch nhi không phải là làm khó nàng vì nàng là nha hoàn của Hoàng tẩu sao? Đó là ngươi kém cỏi không có đủ sức quyến rũ nên một năm cũng chưa lên làm Vương phi! Hiện tại ngươi làm khó dễ nha hoàn của nàng chờ đến lúc hoàng tẩu biết nhưng không phải xong rồi sao?

Tịch nhi bị Trì Ngạo Nhiên nói,vừa sửng sốt vừa sợ hãi không dám phản bác, nàng không thể làm nũng hắn, không thể mắng lại hắn, bởi vì Hoàng Thượng cùng Vương gia yêu quý tiểu vương gia này nhất! nàng chỉ có thể cúi đầu im lặng

Trữ Thi Phàm âm thầm cười ha ha! Rốt cuộc cũng có người giúp mình trút mối giận này, Vương gia này thật tốt, ấn tượng ban đầu sai rồi! Mặc kệ thế nào thì so với tên ngoan vương kia cũng tốt hơn!

"Hơn nữa làm mất thời gian bổn vương ở cạnh hoàng huynh" Trì Ngạo Nhiên chu miệng lên nói một câu, hừ. Tại Tịch nhi làm chậm trễ thời gian hắn cùng hoàng huynh ở cạnh, phải biết rằng từ nhỏ hắn đã rất thân thết với hoành huynh! Tuy rằng Hoàng Thượng đối với hắn cũng tốt lắm nhưng dù sao cũng không phải là chung một mẫu phi.

Trữ Thi Phàm quay mình một cái, xem ra nguyên lại là như vậy, thật không biết hắn vì sao như vậy nguyện ý chung sống cùng một chỗ với ngoan vương kia? 

 "Hoàng đệ tìm bổn Vương có việc gì không?" Trì Ngạo Dịch hỏi.


"Nga Hoàng huynh thân yêu bổn Vương tới là xem Hoàng tẩu" Trì Ngạo Nhiên đột nhiên nhớ tới chính sự, tân nương của Hoàng huynh này nghe nói là người của Cổ xích, tuy hắn cũng không thích người của Cổ Xích giáo nhưng kia đều là chuyện quá khứ không cần phải nhớ lại, hơn nữa sai người phạm phải sai lầm không phải là Hoàng tẩu! nhưng là hắn cũng biết nhất định Hoàng huynh sẽ không bỏ qua cho Hoàng tẩu đâu, cho nên hắn chính là đến đây để giúp đỡ.

"Xem nàng?" Trì Ngạo Dịch nghi hoặc hỏi. không biết Nhiên nhi có ý tứ gì, nàng là kẻ thù làm sao Nhiên nhi ại đến để xem nàng?

"Đúng, Hoàng huynh nghe nói Hoàng tẩu là một đại mỹ nhân ha ha ... Bổn vương muốn khai mở nhã giới!" Trì Ngạo Nhiên nói dối, đến hắn kỳ thật cũng tưởng là mình đến xem Hoàng tẩu này có xinh đẹp hay không, Hàng Châu này thiếu gì mỹ nhân,chẳng nhẽ nàng thật sự có thể đẹp thế sao?

"Nguyên lai lại là ham sắc đẹp?" Trì Ngạo Dịch nghiêm sắc mặt trừng mắt liếc Trì Ngạo Nhiên, tiểu tử này khi nào mới có thể đứng đắn đây.

"Đương nhiên, bổn Vương còn không có Vương phi đâu" Trì Ngạo Nghễ nói ngoại ý là có lẽ là hắn cũng muốn có Vương phi ( Tác giả nói xem vào: ai ai

Trì Ngạo Nhiên tiểu tử này còn nhỏ..ách.. còn không có Sườn phi cùng tiểu thiếp đâu, hắc hắc.. cho nên hắn hỏi như vậy cũng chỉ là thích mỹ nữ thôi! Hắn cùng Trì Ngạo Dịch là một mẫu phi so với Trì Ngạo Dịch 20 tuổi, tiểu tử này kém 6 tuổi! Ách ... so ra cũng giống như Khúc Huyễn Yên với Thi Phàm đi)

Trì Ngạo Dịch vừa nghe lời này mặt càng đen nói: "ý của ngươi là nói là Vương phi của bổn Vương đổi cho ngươi làm Vương phi? Lập tức cút trở về Nhiên Vương phủ của ngươi cho Bổn Vương"

"Ách ..." Trì Ngạo Nhiên không có chút kinh ngạc, hắn đã quen với những chuyện cư xử của hoàng huynh, ha ha cười một tiếng hắn nói: "Hoàng huynh người tức giận sao? Bổn Vương nghĩ ngươi không cần hoàng tẩu" hắn cười, hóa ra hoàng huynh cũng để ý hoàng tẩu, trước kia hoàng huynh là sẽ không để ý hắn trêu trọc tới Sườn phi hoặc là tiểu thiếp! Xem ra hoàng tẩu không giống người thường nha.

"Bổn Vương không cần nàng" Trì Ngạo Dịch lạnh lùng nói, như thế nào người khác có thể cảm giác được hắn để ý Khúc Huyễn Yên? Hắn chỉ biết là hắn hận Cổ Xích giáo, hắn hận người Cổ Xích, hắn hận nàng.

"Phải không ... Bổn Vương khiến cho hoàng tẩu cấp bổn Vương làm Vương phi!" Dứt lời Trì Ngạo Nhiên liền cười chạy ra khỏi phòng.

Trì Ngạo Dịch nghiêm mặt đi theo hắn ra ngoài, tiểu tử này càng ngày càng thái quá!

Tối rồi ...

Trì Ngạo Nhiên vui vẻ chạy ở phủ Thân Vương, lúc này hắn chợt nhớ tới chính sự, xoay người xem qua nhìn thấy hai thị vệ đang bưng cơm ... hắn nếu không đoán sai ...! Chạy tới liền hỏi: "các ngươi đưa đi cho ai?"

"! Đây chính là bữa tối của Vương phi!" Thị vệ cung kính thành thật trả lời

"Ah ~~ Hoàng tẩu ở đâu?" Trì Ngạo Nhiên còn không biết hoàng tẩu ở đâu, nếu hắn đoán không sai trong lời nói kia Hoàng tẩu không ở trong gian phòng của nàng, bởi vì Hoàng huynh tuyệt đối sẽ không để nàng an phận làm Vương phi.

"Vương phi hiện tại ở trong đại lao".

"Cái gì? Đại lao ha ha.. Mau đưa bổn Vương đến xem" Trì Ngạo Nhiên cười có vẻ hứng thú, phía sau hai thị vệ lặng lẽ nói với nhau vài câu rồi gật đầu.

Ở phía sau cái cây gần đó Trì Ngạo Dịch nheo mắt nhìn, không biết tên tiểu tử này còn muốn đùa giỡn cái gì nữa đây.

  Khúc Huyễn Yên vẫn là đang cuộn mình ở một góc tường như vậy nàng mới cảm thấy yên tâm hơn một chút, nhà tù dù sao cũng là nhà tù cho dù có bạn vẫn là cảm thấy không thoải mái, mười ngày ... như thế nào?.


"Khụ khụ khụ ..." nàng bắt đầu ho khan, có lẽ bởi vì nhà tù rất lạnh lẽo nên mới bị như vậy.

"Đại tiểu thư ngươi không sao chứ?" Tiểu nha đầu hỏi nàng, xem đại tiểu thư hình như là có bệnh nên sắc mặt mới tái nhợt như vậy.

Khúc Huyễn Yên khoát tay nói: "Ta không sao..."

Ở ngoài cửa đại lao Trì Ngạo Nhiên nghe thấy hết thảy nhưng bởi vì Hoàng tẩu cúi đầu nên hắn không nhìn rõ hình dáng của nàng, Hoàng tẩu phẩm chất không tệ ... vào nhà tù còn có người quan tâm đến nàng, mà nàng hình như có bệnh ... Trách không được thị vệ muốn đưa thuốc tới, Trì Ngạo Nhiên mặc xiêm y thị vệ đem thuốc và bữa tối đến, mở cửa nhà lao cười nói: "Vương phi tiểu nhân mang bữa tối cùng dược (thuốc) đến đây".

Khúc Huyễn Yên đứng lên nhận lấy dược cùng bữa tối, nàng ngẩng đầu lên cười nói: "Cảm ơn ngươi"

Trì Ngạo Nhiên lần này nhìn Khúc Huyễn Yên bộ dạng nhịn không được muốn nuốt nước miếng Hoàng tẩu thật đẹp, lông mi dài cong vút, mắt to tròn, cái mũi nho nho, môi hồng hồng,khuôn mặt như ngọc xinh xắn lanh lợi, dáng người cân đối xinh đẹp ... Trách không được nàng là Hàng Châu đệ nhất mỹ nhân, hắn cười cười nói: "không việc gì đây là việc của tiểu nhân".

Khúc Huyễn Yên nhìn rõ "thị vệ" này diện mạo chưa từng găp qua, nam nhân thanh tú này ... Trì Ngạo Dịch tuy là đệ nhất mỹ nam nhưng là nam tử này thật đáng yêu ha ha. Nhịn không được cười, không đúng ... hắn như thế nào cùng Trì Ngạo Dịch thật giống nhau? Nàng cười cười nói: "ngươi có thể đi được rồi" dứt lời nàng liền bưng dược cùng bữa tối quay trở lại góc tường.

Trì Ngạo Nhiên nhìn nàng bộ dáng, tinh thần mệt mõi trong lòng có chút hơi đau đớn đây là cái cảm giác gì? Chính là đột nhiên cảm giác nhớ ... bảo vệ tốt Hoàng tẩu ah~~. Đột nhiên đi tới kéo Khúc Huyễn Yên nói: "theo ta đi".

Khúc Huyễn Yên bị hắn kéo đột ngột nên có chút hoảng sợ, như vậy hắn không phải thị vệ?

Khúc Huyễn Yên đang tư duy thì bị âm thanh lạnh lùng kéo trở lại ——

"Hoàng đệ ngươi làm sao có thể mang ... phạm nhân của bổn Vương đi?" Trì Ngạo Dịch đứng ở cửa lao nói. Vì sao một một nam nhân gặp qua nàng đều muốn bảo vệ nàng? bởi vì nàng có gì xuất chúng sao? A ... buồn cười quá cho dù nàng có sở trường gì trong mắt hắn cũng chẳng là gì.

"Hoàng đệ?" Khúc Huyển Yên tròn xoe đôi mắt nhìn về phía cánh tay đag bị lôi kéo của nàng, nam tử thanh tú này hắn là đệ đệ của Vương gia? Như vậy cũng là Vương gia? Trách không được nàng cảm thấy hai người này có cái gì giống nhau.

"Hoàng huynh, ngươi đã tra tấn Hoàng tẩu sao?" Trì Ngạo Nhiên lần này không cười mà thực nghiêm túc hỏi hoàng huynh, hắn không biết làm sao lại vậy, hắn vẫn không nghĩ tới là Hoàng tẩu đã phải chịu khổ như thế.

"Bổn Vương như thế tra tấn nàng, nàng phạm sai lầm chẳng lẽ không phải nhận trừng phạt sao?" Trì Ngạo Dịch nghĩ thật là đúng đắn khi đi theo Nhiên nhi, Nhiên nhi như vậy đối với Khúc Huyễn Yên thật tốt, khiến cho lòng hắn chợt cảm thấy có chút khó chịu.

"Kia Hoàng huynh ngươi nói cho bổn Vương biết Hoàng tẩu phạm phải sai lầm gì rồi?" Trì Ngạo Nhiên cố chấp hỏi, hắn muốn mang Hoàng tẩu ra khỏi nơi này.

"Nàng đả thương Nhị Sườn phi của bổn Vương chẳng lẽ không tính là sai phạm sao?" Trì Ngạo Dịch thản nhiên nói.

Trì Ngạo Nhiên nheo mắt quay đầu nhìn Khúc Huyễn Yên nghi hoặc hỏi: "Hoàng tẩu đúng là như thế sao?"

Khúc Huyễn Yên đầu tiên là sửng sốt sau đó cúi đầu cười khổ nói: "Phải" nàng thầm nghĩ trông đầu không phải là có giải thích cũng vô dụng sao? Sẽ là lãng phí hơi sức thôi.

"Hoàng tẩu? Người không nói sự thật cho bổn Vương" Trì Ngạo Nhiên khẳng định điều nàng nói không phải là sự thật, hắn cũng không tin Hoàng tẩu vô duyên vô cớ đi đả thương cái loại người này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro