Chương 47:Không xứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỏ chạy hay ở lại?.

Minh Đan biết Sở Thiên Mặc là người đàn ông trăng hoa , trêu ghẹo những cô gái đẹp , cô cũng chỉ là bạn gái hiện tại tạm thời của anh,cô không biết anh có yêu cô hay không , điều đó không còn quan trọng nữa, sớm hay muộn anh chán sẽ chia tay cô , đi tìm tình nhân mới.

Bây giờ nhìn thấy anh chơi trò chơi tình ái trong phòng làm việc , hành động đó thay anh tuyên bố Sở Thiên Mặc chính thức đá Dương Minh Đan.

Cô nhìn anh nở một nụ cười khó coi , khuôn mặt ướt đẫm nước mắt không cam lòng"Sở Thiên Mặc , anh có thể trực tiếp nói với em là anh muốn chia tay em , không cần anh phải giả bộ thương yêu trước mặt em , sau lưng lại chơi đùa với con gái khác.Dương Minh Đan em cũng là một con người , có trái tim , có khao khát tìm hạnh phúc cho riêng mình đồng thời cũng có lòng tự trọng, em chịu đựng anh đủ lắm rồi.Kể từ hôm nay , Dương Minh Đan không can hệ gì tới Sở thiếu lòng dạ sắt đá, coi phụ nữ như rác , thích chà đạp , sỉ nhục phụ nữ .Anh không xứng có được tình yêu chân thành!!".

Cô như hét to lên đầy căm phẫn , ánh mắt giết người nhìn Sở Thiên Mặc, liếc cô ả Roxie làm ả nổi cả da gà, xoay gót bỏ đi đầy kiêu hãnh.

Sở Thiên Mặc chạy đuổi theo Minh Đan , tới cửa thang máy cô định bước vào , tay bị anh nắm lại"Lina,à không , Minh Đan , không phải như vậy , nghe anh giải.....".

Bốp!!

Lời chưa kịp tuôn hết , cô đã tát anh, khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ , bi phẫn quát"Sở thiếu, anh mà cũng hạ mình đi giải thích với tôi hay sao , vậy con nằm trong kia anh nỡ bỏ rơi con ả đó à????Vậy để tôi quay lại chăm sóc con đó dùm cho anh , bảo đảm làm anh hài lòng!!".

Phụ nữ một khi đã nổi giận thì không thể giải thích liền được , họ sẽ coi đó là một lời ngụy biện thêm cho hành vi của đàn ông thôi, mặc kệ đúng hay sai.

Đang yên đang lành , tối còn định cùng cô đi ăn gà , anh chỉ định dạy dỗ Roxie một chút thì lại bị cô hiểu lầm , tiêu đời .

Sở Thiên Mặc thấy Minh Đan muốn quay lại phòng định làm gì Roxie, thâm tâm anh nhắc nhở không nên cho cô vào , chắc chắn sẽ có án mạng, gắt gao ôm chặt giữ cô lại ,mở miệng"Minh Đan , đừng như vậy , em muốn làm gì cô ta??".

Minh Đan đột nhiên có sức mạnh , hất thẳng anh ra, làm anh không kịp trở tay , lao vào phòng , thấy cô ả Roxie còn ngồi trên bàn không biết chuyện gì, cô khinh bỉ tiến tới nắm đầu tóc ả ta , bắt ả đối diện với cô.

Hết chương 47

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro