ngoc em yeu chi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngốc...Em Yêu Chị

Nguồn : hihihehe.com

Tác Giả : meotinhnghich1412 (Xuân Vi)

Thể Loại : tình cảm hơi hoang đường một tí =="

Một ngày nhỏ…có một thiên thần nhỏ đc sinh ra…đó là tôi đấy

Mọi thứ đều thấm thoát trôi wa nhanh, tôi cũng đc 15t đầu…một đứa con gái chưa có một mối tình nào…

Cho tới những ngày này tôi vẫn chua thực sự có tình cảm với tên con trai nào cả…..Haizz tôi luôn thấy con trai là một điều phiền phức…

Á! Chết rồi tôi đã đến giờ tôi phải đi học đàn rồi……..thật là phiền phức . Học đàn là một thú vui của tôi nhưng thú vui của tối đã bị dập tắt bởi cô giáo dạy đàn.

Cô giáo dạy đàn của tôi tên Thảo…cô ấy…đáng lẽ tôi phải gọi bằng chị ấy mới đúng………mới có 18t thôi mà dữ gần chết.

Tôi bước vào nhà của Thảo tôi nhìn một cái rồi nhảy vọt lên cây đàn.

_ êh nhóc , vô hok chào hả? – bà cô trẻ liền hỏi

_.....- Tôi im lặng

_ áaaaaaaaaaaaaaaaa đau wá – Tôi thốt lên vì thấy bả cô trẻ đang lại véo má tôi 1 cái

_ Chào chưa? – Thảo nhìn tôi và nói nghiêm nghị

_ hok hok hok, hok bg chào!!!! – Tôi bướng trề môi ra, mặt nhăn lại như con khỉ

Thấy tôi như vậy Thảo cũng hok thèm nói j, buông má tôi ra và bắt đầu dạy tôi. Mỗi lần dạy tôi Thảo nói 1 tôi cãi 10. Tôi chẳng thèm để ý tới Thảo, thấy Thảo hkcãi lại tôi tôi lại càng thêm vui với trò tinh nghịch của mình. Trò tinh nghịch của tôi làm cho Thảo phải nói tôi rằng:” con nhóc khùng này ngày càng giống con trai chẳng giống một đứa con gái tý nào”. Thảo nói như vậy tôi càng thích thú…

Tôi để tóc dài hok thik mặc váy cho lắm nhưng vẫn ra một vẻ con gái……nhưng tôi chẳng thích tý nào.

Vẫn là đi học đàn, Thảo nghiêm khác với tôi, tôi liền lỡ nói giỡn

_ chị dự như vậy mai mốt bạn trai của chị cũng hok chịu nổi đâu

Bỗng…..mặt Thảo xiu lại

_bị gì vậy? – Tôi hỏi

_.......- Thảo chỉ im lặng

_ Nè, tôi nói chị nghe, tôi chỉ nói sự thật thôi đừng có ở đó mà vờ tội nghiệp – tôi nói giọng khá nghiêm nhưng vẫn là lời nói tinh nghịch

_......- Thảo vẫn im lặng

_ Nè…………..- Tôi chỉ vừa cất tiếng lên thì nước mắt Thảo trào ra

_ Chị đang rất buồn tại sao e lại nói như vậy? – Thảo mếu vừa khóc vừa nói

Chợt tôi nhớ ra bạn trai chị và chị vừa mới chia tay. Tôi nắm lấy vai chị vô về………tôi làm ảo thuật cho chị xem…….bỗng………chị cười………nụ cười của chị……..làm tôi nhớ mãi……..

Lúc về nhà..tôi mệt mỏi vì phải vừa học đàn vừa dỗ ngọt……..tôi chúa gét phải dỗ ngọt người khác………nhưng tôi thấy chị khóc tôi hok cam lòng………..dù gì…..chị cũng là cô giáo của tôi nhỉ???

Nhưng….nụ cười đó của chị…sao tôi lại nhớ đến thế. Khuôn mặt chị lúc đó…mới đáng yêu làm sao. Khuôn mặt trái xoan, hơi ốm, mắt lun thâm wần như con panda, có 1 hàm răng đều và trắng. Lúc đó tim tôi đập rất nhanh và muốn way trở lại lúc đó để nhìn lại nụ cười đó.

Sáng hôm sau….mọi chuyện tôi đều wên hết (theo thói wen là thế) nhưng nụ cười của chị là tôi hok thể wên. Ngồi trong lớp học, tôi rất yêu thích môn hoá học, nhưng hok hỉu sao, tôi lại hok thích ngồi nghe cô giảng những muối, axit hay bazơ, tôi chỉ thích…nghĩ đến nụ cười của chị. Vào buổi chiều tơi nhận đc tin nhắn của chị:

_ Nhóc nè, đi uống trà sữa với chị nha

Tôi bỡ ngỡ……..bất ngờ người thờ ra….nhưng hok hỉu vì sao tôi lại rất vui sướng

Lúc Thảo tới rước tôi, từ xa tôi đã thấy một người nhỏ nhắn, đi chiếc xe mio đến gần tôi

_ Chào chị - tôi khẽ chào…..(ngại gê)

_ Ủa sao hôm nay ngoan thế nhóc – Thảo đùa

_ Thì từ trc đến giờ người ta luôn ngoan mà,bg mới thấy, hứ!!!!! – tôi nói bằng giọng tinh nghịch hok kém phàn dỗi hờn.

_ Thôi đi nhóc, giả vờ dễ thương wài, đi âm 18 nha!! – Thảo way sang tôi, cười đùa

_ừ…h….m – Tôi đỏ mặt……..

Vừa đi tôi vừa nói chuyện với Thảo……….ngồi đăng sau tôi chẳng biết mình bị gì……..bổng như mún ôm Thảo lắm

_Nè nhóc

_Hỡ???

_ Hôm qua…..cám ơn nhóc nha.

_ Hihi có sao đâu, hôm nay chị đãi e ly trà sữa là coi như cám ơn e rồi.

_ E??? Nhóc có bị thần kinh hok dzạ? Hôm nay gọi = e mới ác.

_ Đàng wàng lắm mới gọi đó nha!

_ Ừ….- Hình như sau cái ừ đó của Thảo là một nụ cười nhẹ nhàng

Tới âm 18 tôi với Thảo choáng váng vì hok ngờ lại đông như vậy. Ráng lắm tôi và Thảo mớiráng chen vô đc 1 bàn.Thấy ngộp wá Thảo liền đưa lên ý kiến:

_ Hay là mua về đi, qua nhà chị rồi 2 tụi mình uống

Tôi đồng ý ngay. Sau khi mua đc 2 ly nước, Tôi và Thảo cố chen ra khỏi đám đông đáng gét ấy. Về tới nhà là tôi và Thảo chui lên phòng ngay, tôi vôi để 2 ly nước lên bàn rồi dự định lên giường nằm 1 tý. Thảo cũng đang nằm trên giường. Bổng xui thay…tôi vấp té, và ngã lên giường, mở mắt ra thì thấy tôi đang đè lên Thảo….mặt đối mặt……..

Tôi nhìn Thảo……………Thảo cũng nhìn tôi, chợt theo quán tính, tôi liền đặt tay lên môi Thảo…….rồi từ từ càng kê sát mặt hơn….BỐP…..một tiếng rõ to, Thảo đánh vào mặt tôi 1 phát làm tôi từ giấc mơ way lại hiện tại

_ Nhóc này té mà hok thèm đứng dậy lấy thịt đè người hả?– Thảo nói bằng giọng nghịch ngợm……

Tôi đỏ mặt ngồi dậy ngồi xoa mặt nhăn nhúm trề môi ra

_ Đau wá nè. Đánh kỉu j mà đau wá zạ cô kia – Tôi nói bằng giọng hờn dỗi

_ Thôi mà, xoa xoa cho nè, hehe – Thảo lấy tay xoa lên má tôi rồi cười đùa

_ Để tôi đánh chị một cái xem chị sao ha? – Tôi lại nói giọng hờn dỗi đó

_ Thôi mà giận hả?

Nhìn vẻ mặt khờ khờ ngốc ngốc của chị khi hỏi tôi câu đó tôi hok nhịn đc lòng “nhân từ” của mình…….tôi đỏ mặt way sang chỗ khác

_ tha cho chị đó

_ Vậy hả?? – Thảo cười vui vẻ rồi đưa tôi ly trà sữa.

Ngồi 8 với chị tôi thấy tg trôi wa rất nhanh…mới chốc đã 9g tối rùi. Tôi nhìn đồng hồ và mún hét lên. Đành vậy tôi phải chở tôi về để tôi làm “con ngoan” Tối hôm đó tôi hok thôi nghĩ đến đi chơi ngày hôm nay. Và cũng hok thôi nghĩ về chị. Tôi lên mạng bật sáng nick yahoo bỗng

BUZZ

Mundciu: Chào bạn

Meojun: Ủa? bạn là ai vậy? tui đâu có wen bạn đâu nè.

Mundciu: uh, tui thấy nick bạn ở trên addnick đó nên tui mới add cho vui thôi.

Meojun: Vậy hả? Vậy cho tui bik tên bạn đi chớ.

Mundciu: uhm tui tên là Nam, Hồng Nam

Meojun: ủa bạn là con trai hả?

Mundciu: …..hok…tui là con gái!

Meojun: Ủa vậy hả? cho tui xin lỗi nha! Tại tui hok biết.

Mundciu: uhm hok sao đâu…

Meojun: tui tên là Vi, Xuân Vi

Mundciu: hihi tên đẹp wá hén.

Meojun: dĩ nhiên rùi Ý cái avarta của bạn ngộ wá hén. Hình bạn trai bạn hả?

Mundciu:…..hình mình đó bạn

Meojun: ax……..sao giống con trai wá dzạ???

Mundciu:……

Meojun: sao dzạ? Sr Nam nha, Vi vô duyên wá àh. Tự nhiên nói vậy.

Mundciu:…hok sao đâu…dù j thì Nam thực sự là vậy mà.

Meojun: hả? là sao? Vi hok hỉu?

Mundciu: vậy Vi có biết người đồng tính hok?

Meojun: uhm biết….á…vậy Nam là….

Mundciu: uhm…….sợ hả?

Meojun: sợ gì? Vi thấy bình thường thôi. Nhưng mà Vi vẫn chưa hỉu cái đồng tính của Nam cho lắm.

Mundciu: hok hỉu là sao?

Meojun: có nghĩa là zái iu zái hay zai iu zai ý

Mundciu: èo….Nam là con gái…..hok lẽ theo kiu zai iu zai sao?? Eo ơi…

Meojun: ờ hen…..Vi ngốc wá àh ^^!!

Mundciu: Thực ra làm les cũng khổ lắm. Vì khó ai có thể chấp nhận giống Vi lắm.

Meojun: hỳ Vi thì bình thường, ai cũng chơi, miễn tốt là chơi.

Mundciu: nếu người đó giống Vi thì hay biết mấy….

Meojun: người đó là ai?

Mundciu: là…………….người mà Nam iu

Meojun: ủa bộ người đó hok thích Nam hả?

Mundciu: người đó….biết Nam là les nên……hiz

Meojun: sr Nam nha. Nhắc lại chuyện cũ của Nam rồi!

Mundciu: hok sao đâu…chỉ là…cảm thấy rất nhớ người con gái đó…Nam iu người đó lắm

Meojun: Hỡ??? J? Hỏi Nam 1 câu nha. Iu là gì vậy??

Mundciu: Mấy tủi ròy mà hok bik iu zạ cô?

Meojun: e còn nhỏ lắm ạh, mới 15tủi thoy ^^!!

Mundciu: hỳ nhỏ hơn Nam 1 tủi.

Meojun: =.=”

Mundciu: iu là 1 thứ j đó hok tả đc, và hok có lý do gì để nói lên tình iu mình dành cho người đó…tình iu khó nói lắm. Khó nói nên có thứ là tình iu sét đánh đó ^^. Khi mình iu 1 người nào đó, mình sẽ cảm thấy nhớ người đó da diết, mún hy sinh vì người đó rất nhìu……..v……v….

Meojun: Vậy đó hả????

Mundciu: uhm ^^

Meojun:…..Vậy Vi cũng đang iu rồi

Mundciu: vậy hả? ai dzạ? Đẹp chai hem??? Đẹp chai bằng Nam hok??

Meojun: hêhê hok nói đâu.

Mundciu: sao Vi xấu wá zạ?

Meojun: xấu từ đó đến giờ, hyhy

Mundciu: thôi Nam phải out rùi. Đi ngủ thui má la rùi. Bye Vi nha.

Meojun: ừ bye nha.

Mundciu: bye

Sau khi chat với Nam….tôi mới nghĩ………..tôi đã iu……iu một cô gái…….vậy tôi…..là les??? Đúng! Tôi đã iu chị……nhưng tôi sợ lắm, tôi sợ phải mất chị khi chị biết tôi không giống như những người khác. Tôi sợ chị sẽ giống như người mà Nam iu, lúc đó…..tôi sẽ chết mất…….phải làm sao đây?????

Rôi chợt thiếp đi vào hồi sau lâu suy nghĩ. Sáng hôm sau…mọi chuyện tôi đều vẫn nhớ….tại sao nhỉ? Thường thì…sau một cơn bùn ngủ tỉnh dậy, thì tôi lại wên hết mọi chuyện. Nhưng hôm nay tôi lại nhớ rõ mồng một những chuyện hôm wa…những câu nói những suy nghĩ của tôi nói với Nam, những hành động hôm wa tôi đã làm với Thảo. Tôi lại phải bước đến trường trên con đường wen thuộc, vừa đi vừa suy nghĩ…suy nghĩ đến việc…tôi là les…suy nghĩ đến nụ hôn hok thành….nhớ cảm giác khi tay tôi chạm vào môi Thảo…ôi mới hạnh phúc làm sao. Thoát khỏi sự mơ mộng đó, tôi đã đụng trúng cột điện và bước nhanh tới trường. Bỗng tôi mới nhìn thấy Quân , thằng bạn chơi với tôi từ hồi tiểu học tới giờ

_ Mèo con khùng – Quân nhìn tôi và chọc tôi 1 cách láu lỉnh

_ Mới sáng sớm ăn nói kỉu j vậy pa??

Bỗng chuông reng và tôi với nó phải ngừng nói móc nhau và ai về lớp nấy. Haizz…tôi iu wá nên hoá điên ròy……trong lớp hok thể nào học đc khi nhớ đến nụ hôn hụt đó……….Ra về cũng vậy………chắc tôi chết vì nhớ chị wá…

Về nhà tôi lại lên mạng là gặp lại Nam

Meojun: chào Nam

Mundciu: Chào Vi

Meojun: Vi bùn wá Nam ơi…

Mundciu: sao vậy Vi iu ^^!!

Meojun: Vi……..nhớ người đó wá

Mundciu: hêhê, đúng là đang iu, chắc chàng trai đó có phước lắm ^^!!

Meojun: làm j có…

Mundciu: làm j hok có chứ, thấy Vi wan tâm anh đó nhìu wá àh

Meojun: anh hả??.......

Mundciu: chứ sao?

Meojun: hok phải con trai…….

Mundciu:……………………hok lẽ…………Vi cũng

Meojun: ưh'm……..Vi cũng vậy….

Mundciu: Thôi Vi đừng bùn, Vi có nói với người đó là Vi …chưa?

Meojun: Chưa……..Vi rất nhớ người đó

Mundciu: uhm nhưng mà Vi còn đc người đó wan tâm và thấy người đó…con Nam thì..

Meojun: xin lỗi Nam nha. Tự nhiên lại nhắc nữa.

Mundciu: hok sao đâu…….thôi………Nam out……bye Vi nha…

Meojun: uhm bye.

Nick của Nam lại out………tôi thật sự nhớ nhớ nhớ nhớ lắm…bỗng tiếng tin nhắn vang lên:

_ wa nhà làm đồ ăn với chị nha

Tôi mừng đến nỗi hok nói nên lời…….chị lại wa đón tôi…tôi ngồi đằng sau….mún ôm….mà hẽm đc…….bỗng..ngửi đc mùi hương tóc của chị…………..tôi cảm thấy thư thái……..như là……..tôi giền chị.....như giền xì ke vậy…….

Tôi liền xách chiếc xe đạp ra khỏi nhà…….và bắt đầu…..đạp đạp đạp…………băng wa con đường Hoàng Hoa Thám, mùi bánh thơm nồng nặc từ Loteria,con đường xanh…nhìu bóng mát (mà khỗ là lên dốc T.T) hiz wa nhà Thảo mà…….cái gì tôi chẳng thấy đẹp chứ. Tới nhà Thảo tôi dắt xe đạp vào nhà, tôi ngửi thấy mùi thơm của thịt bò và tỏi mùi hương đó làm tôi phải lần theo dấu vết vào nhà bếp. Vào bếp tôi thấy dáng người nho nhỏ be bé xinh xinh, là Thảo, Thảo tóc thắt bím để wa 1 bên vai, mặc cái áo có in hình con hổ và cái wần đùi trong đáng yêu hok chịu nỗi

_ a….a….ơ…ơ – Tôi lắp bắp khi thấy Thảo….

_ Tới rồi hả nhóc – Thảo way lại cười với tôi

_ Xào thịt bò hả giỏi wá ta

_ Èo chị mà, e làm như là e hok bằng

_ Sax làm j khinh tôi dữ vậy?

_ Hehe đùa thôi, ai mà dám khinh nhóc khùng chớ

_ Nhóc khùng hả - Tôi cười và lại ôm Thảo nâng lên xoay mấy vòng cho chóng mặt chơi hehe

_ 2 người chơi gì vui zạ?

_ Ủa anh Phong…..sao a ở đây? – Tôi nhạc nhiên

_ Thì có người mới nên tới - anh Phong trả lời

Anh Phong là người đã chơi thân với Thảo đã 6 năm rồi, anh Phong lớn hơn tôi 1 tuổi….cực kỳ thương Thảo…nhưng tôi lại hy vọng…anh Phong sẽ hok giành vs tôi….

_ Nhóc này đi đâu đây – Anh Phong hỏi

_ E cũng giống như a thôi chư có j đâu hehe

_ Mài cũng khoái wa nhà cô giáo wá ha

_ Dĩ nhiên rồi …..àh Thảo nè…để tôi làm cái j trổ tài cho chị xem nhé!

_ Đc thôy – Thảo đáp và cười 1 nụ cười (hêhê hớp hồn tôi ròy)

_ Thảo thích ăn j tôi làm cho….

_ Sợ e hok bik làm thoy – Phong và Thảo đều đáp

_ Hứ cái j tôi chẳng biết làm, mấy người khinh tôi wá….nhưng mà….chỉ có….

_ Kem….làm kem cho chị - Tôi đang nói thì Thảo liền nhảy vô họng tôi ngồi

Tôi đang nói mà….chỉ có kem là tôi hok làm dc thoy…sao giờ?

_ Thôi để e làm cho chị ăn nha Thảo – Phong lấy tay wàn wa eo của Thảo

Cơn gen của tôi nỗi lên……….nè……….ai cho ôm cục vàng của tôi chớ……..bỏ ra ngay…..tuy tôi chỉ nói trong suy nghĩ..nhưng bỏ cái tay ra coi….tôi nổi sùng

_ Ai cho anh làm chớ….để tôi làm…….tôi sẽ làm cho Thảo ăn…..2 người đợi tôi ở đây…tôi đi mua vậy liệu..

Tôi vội xách xe đạp ra bỗng khựng lại và thấy hok an tâm cho lắm tôi way lại

_ Êh…ở nhà hok đc làm j nhau nha

Tôi nói xong câu đó rồi vội chạy ra, mặt 2 người đơ ra và hok hỉu tôi nói j hết . Ra tới khỏi cổng tôi rối như cái băng cát sét bị rối…nếu tôi hok làm đc thì Thảo sẽ bị Phong giành mất………..tôi chợt nghĩ ra 1 cách….

Tôi liền lấy xe đạp, chạy đến tiệm sách này tới tiệm sạch nọ tìm bí wuyết làm kem…haiz….sao mà vô ích wá dzạ? hông có cuốn nào cho tôi biết đc trọn vẹn hết….hix tìm nửa tiếng ròy.hok bik mấy người đó làm j ở nhà nữa….áaaaaaaaaa……..chết ròy tôi phải tìm nhanh lỡ……thằng cha Phong đó ăn thịt Thảo của tôi thì sao…aaaaaaaa……..nô nô nô……………..tôi rối rối cái đầu.haiz..một thời gian sau tôi bình tĩnh lại, ý…hình như Quân biết cách làm kem..sao tôi ngốc wá vậy trời….tôi liền đạp xe nên nhà Quân. Tới nhà Quân, mẹ Quân bảo tôi lên phòng nó, nó đang ngủ =.=”. Lên Phòng tôi thấy phòng khoá lại.

_ Quân mở cửa phòng coi, Vi nè

_ àh uhm…đợi Quân 1 tý

Quân mở cửa ra thấy 2 mắt Quân bị thâm wần

_ Mắt Quân bị j zạ? – tôi vừa hỏi vừa đưa tay lên chạm vào mắt Quân

_ Àh….thức khuya thoy, Vi tới đây làm gì vậy?

_ Hêhê, nghe đồn Quân làm kem ngon lắm, chỉ Vi đc hok??

_ Ax giờ này chỉ hả pà? =.=’”

_ Chỉ đi mà….- Tôi nhìn bằng ánh mắt tội nghịp (hêhê vờ thôy)

_ =.=”……….

_ Hừm thái độ j đó, hok chỉ thì thoy. Tui zìa đó nha.

_ Vi đừng…đi……..- Quân nắm tay tôi lại

Sau hồi lâu Quân nhìn tôi…

_ Chỉ thì chỉ sợ j Vi, để Quân nói công thức cho nghe nè.

_ Hêhê lẹ nha

_ Bây giờ Vi cần có 500 ml sữa tươi, 200 g đường, 4 lòng đỏ trứng, 250 ml kem tươi, bột vani

_ Nhìu dzạ? Vi sợ Vi hok có đủ tiền mua có gì Quân cho tiền Vi mua nha ^^!!

_ Hay wá ha. Nghe típ nè cô

_ Hehe típ típ.

_ Đánh trứng và đường cho nổi mịn, Sữa đem đun với vani trong nồi, khi sôi mấp máy, rót sữa từ từ sang bát kem trứng, tay quấy đều liên tục, Rót bát kem trứng sữa trở lại nồi, đun trên lửa nhỏ và quấy đều tay thêm một lúc đến khi kem nổi, hơi dầy lên và nặng tay, Bỏ kem ra, quấy thêm một chút, cho nguội, Khi kem nguội hẳn, bỏ chỗ kem tươi vào quấy đều rồi bỏ hộp cho tủ đá. Vây thôi đó…Vi thông minh mà…nhớ hết phải hok?

_ ơh'…..=.=”…ghi vô giấy cho Vi đi

_ Èo, vậy mà trong lớp nghe đồn học giỏi lắm.

_ Học giỏi nhưng đâu có nghĩa là người ta nói j là mình nhớ hết đâu chớ ta.

_ =.=” thua Vi lun đó, nè Quân ghi rồi đó đi làm kem đi ha.

_ hihi Thanks Quân ^^

_ Vi nè…- Quân nắm tay tôi lại, nhìn tôi hồi lâu – Về cẩn thận nha…..

_ uhm cám ơn Quân- Tôi cảm thấy lạ lắm…hình như Quân đang muốn nói với tôi điều gì đó…..nhưng hok phải câu “về cẩn thận” ấy, úi giời, thôi kệ…bg tôi lo về làm kem cho cục cưng của tôi….hok biết ở nhà Phong có làm j hok nữa hừm…

Mua đồ xong tôi vội chạy về nhà Thảo, lúc vô nhà.thấy a Phong đang giỡn với Thảo…..tôi há hốc mồm ra thì thấy Phong đang đè lên người Thảo……để thọt lét……>”<….hok có tôi ở nhà là thế đó hả?..........

_ Nè 2 người làm cái trò j vậy?

_ hihi giỡn thôi mà – Phong đáp

_ Giỡn j kỳ vậy…..dù j tôi rất…….yêu……..

_ hả? j?

_ Àh hok. Tôi nói là dù gì tôi cũng còn nhỏ mà……mấy người lắm vậy trc mặt tôi là hok tốt.

_ Vậy đó hả? – cả 2 đồng thanh

Tôi hok nói nữa và bước ra bếp lấy đồ ra, tờ giấy Quân ghi cho tôi tôi way mặt lại về phía bếp trong, hok cho 2 ng' đó biết tôi đang làm gì và cũng hok cho 2 người đó lại gần. Tôi từ từ lật từng nếp gấp của tờ giấy Quân đưa cho tôi….tôi chỉ nhớ lúc đầu là đánh trứng cho mịn thôi. Tôi đang mở tờ giấy kia ra thì trong tờ giấy ghi công thức lại có thêm 1 tờ giấy rớt ra. Tôi nhặt lên và mở tờ giấy đó ra xem………….tôi hững hờ……..sửng sốt…..với dòng chữ Quân ghi:”….Quân yêu Vi….Quân hok thể nào sống thiếu Vi…….thiếu mùi hương của Vi…..làn da…….cánh tay…….và giọng nói của Vi đc………….” Mặt tôi tái xanh. Hok lẽ bg tôi phải nói…..Vi hok yêu Quân….Vi chỉ yêu Thảo….và Quân cũng đừng theo Vi nữa…….chẳng lẽ tôi phải nói vậy sao?? Người bạn chơi từ tiểu học đến giờ……hok lẽ phải kết thúc như vậy? Nếu tôi nói như vậy, chắc hẳn Quân sẽ rất shok……………tôi…phải làm sao đây??

_ Êh nhóc, làm cái j mà lâu wá zạ? – Thảo hỏi tôi

_ àh hok có gì đâu – Tôi vội bỏ bức thư đó vô túi và tiếp tục làm

Nhưng tôi hoang man lắm. Tôi hok biết phải từ chối Quân như thế nào, vì nếu từ chối nặg lời thì có thể tôi và Quân hok thể nào gặp mặt nhau nhìn thẳng mặt nói chuyện đc…nhưng….hok thể hok từ chối…….vì người tôi yêu là Thảo. Nếu tôi với Quân wen nhau…….thì tôi cũng sẽ hok hạnh phúc…..vì tôi đâu phải là người con gái bt như bao người khác chứ……..làm sao đây??......có ai cứu tôi hok?...

…Đang lặng yên vừa làm……vừa suy nghĩ bỗng giọng của Thảo…

_ Hihi làm nữa đi…….dễ chịu wá àh

Làm cái j mà nói dễ chịu vậy cà……(ý nghĩ đen tối)………hok lẽ……...thằg cha Phong làm j hả trời……aaaaaaa…….chạy vô chạy vô phòng của Thảo….

Tôi xuất hiện bật tung cửa ra

_ Ông già kia làm cái j đó…….ỷ hok có tui nên 2 ng'………..- lúc vào thỳ thấy Thảo đang năm dài trên giường…Phong thì đang……….mát xa cho Thảo – Hê…. - lúc đó tôi chỉ biết cười thoy =.=”….bị hố trầm trọng….wê 1 cục, cả 2 người mắt tròn xoe nhìn tôi như đang mún hỏi tôi có chuyện j xảy ra trong lúc này. Tôi đỏ mặt bước nhẹ nhàng ra. Mặt wê thấy mà ớn…chạy ra đánh trứng tí thôi tôi sẽ hok suy nghĩ vụ cùa Quân nữa về nhà rồi tôi sẽ suy nghĩ, bây giờ, tôi làm làm kem để cho Thảo thưởng thức biết tài nghệ của tôi để cho tên Phong đó biết mặt. Sau 3 tiếng đồng làm xong….eo ơi lâu thấy bà cố. tôi đem ra cho Thảo ăn thử.

_ Coi chừng đau bụng đó Thảo – Phong nói chế giểu tôi cười cười

_ Nè tôi làm chắc ăn lắm đó nha

_ Ai mà biết đc…lỡ Thảo đâu bụng là anh đánh e đó…

Hắn nói j vậy? Bộ có tư cách nói tui zậy hả? Hứ…ủa mà sao tôi gét hắn wá vậy??? Chắc hắn làm nhìu điều với Thảo mà tôi tôi chưa làm đc………hix….T.T tôi gen tỵ với hắn cơ đấy…..Thấy Thảo ăn…

_ Cũng tạm đc đó nhox

_ vậy hả???? Chị thấy đc hả?

_ Cũng hok ngon lắm đâu mà mừng – Phong nói – kem thì hơi lỏng, mùi vị chưa đậm đà cho lắm, mới đem từ tủ lạnh ra thì kem tan hết trơn

_...........=.=”

_ hok sao đâu miễn chị ăn dc là đc rồi……thanks nhóc Vi nhá

…..nhóc Vi, lần đầu tiên Thảo gọi tôi bằng 1 cái tên thân thiện như vậy. Sau khi ăn kem xong, tôi với Phong ngồi ăn món thịt bò xào mà Thảo làm. Ngon tuyệt cú mèo ^^. Tới miếng cuối tôi với Phong phải giành ăn với nhau khiến Thảo mặt bơ bơ như trái bơ ý. Tối rồi tôi và Phong cũng phải về. Chúng tôi chia tay nhau tại đầu hẻm nhà Thảo và ai chạy về nhà người nấy. Về tới nhà…tôi lại mở bức thư của Quân ra xem. Tôi cảm thấy những lời Quân nói đều là 1 tấm lòng rất chân thành. Nhưng làm soa có thể đc chứ.

Tôi lại lên mạng……..và lại gặp đc Nam

Meojun: Nam ơi

Mundciu: hhihi lần đầu tiên tự pm Nam đó nha ^^.

Meojun: hihi thật sự là có chuyện mún hỏi Nam.

Mundciu: hả? chuyện j? có nghiêm trọng hok Vi

Meojun: ừ wan trọng lắm!!

Mundciu: uhm vậy Vi nói đi, nếu đc thì Nam sẽ giúp Vi mà

Meojun: có 1 người bạn chơi từ thuở nhỏ, mà bg nói thích Vi, nói hok có Vi sẽ hok sống đc, thật khó xử wá àh

Mundciu: vậy Vi có ý j với câu con trai đó hok?

Meojun: dĩ nhiên là hok rồi nghĩ sao vậy =.=”

Mundciu: úi….Nam wên….sr Vi nha

Meojun: hok sao đâu, hix bg Vi phải làm sao bg..

Mundciu: Nam nghĩ Vi nên nói thẳng với cậu đó…nhưng phải đưa điều kiện rằng tuy hok thể làm ng' iu nhưng vẫn phải làm bạn với nhau.

Meojun: hix…..sao Vi bắt người đó hứa đc?

Mundciu: nếu cậu ta thương Vi thật lòng thì sẽ hứa với Vi thôi hok sao đâu!

Meojun: vậy àh? Vậy Vi sẽ làm, thôi Vi out nha, Vi đi rửa chén

Mundciu: uhm bye Vi hen

Meojun: bye Nam

Sau đó tôi liền tắt máy, ngồi suy nghĩ hồi lâu……….tôi suy nghĩ rằng……….cách của Nam có đúng hay hok? Và tôi là nên làm hay hok?.......

Sáng hôm sau, tôi đến trường, theo thường lệ thì Quân đã đứng trc cổng trường chờ tôi vô rồi vô chung, nhưng sao hôm nay lại hok thấy nhỉ? Tôi đi wa đi lại cổng trường như 1 đứa hok bình thường mà cũng hok thấy Quân đâu cả. Bổng tôi thấy tên nào núp núp sau cây phượng, có lẽ đang nhìn tôi (chỉ có lẽ thôi =.=”) bóng dáng rất wen, tôi liền lại gần xem như chưa thấy là có người núp sau cây phượng

_Hù – tôi nhảy ra và hù 1cái

_ Áaaaaaaa

_ Ủa Quân? Quân trốn đây chi dzạ?

_ uhm….hok có j….- Quân với vẻ mặt bối rối, chiếc mũi cao vẻ tây tây của Quân, má lán mịn ngâm đen của Quân liền đỏ ửng lên khi thấy tôi.

_ Sao mặt đỏ hết dzạ?

_ Hok có….hok có gì đâu Vi đừng lo.

_Hừm nói đừng lo vậy Vi vô lớp để cặp rồi đi ăn sáng đó nha!

_ Đừng…….mà…- Quân lại nắm tay tôi lại – Vi có thấy tờ giấy Quân để trong tờ giấy mà Quân ghi công thức làm kem cho Vi hok?

_ Hok thấy

_ chậc hok lẽ nó bị rớt hả chờy? – Quân nói lý nhí trong miệng – Vậy thì……bg Quân nói lun nha……….Quân yêu Vi, Quân rất cần Vi và Quân hok thể nào sống mà hok có Vi……..Vi có hỉu lời Quân nói hok?

_ Hỉu chứ! Dễ hỉu mà!

_ Vậy Vi có chấp nhận Quân hok?

_ Chắc là hok

_ Tại sao vâỵ?

_ Vì Vi với Quân hok hợp, Vi hok thích Quân Vi thích người khác, chỉ như vậy thoy.

_ ……..- Quân im lặng, có vẻ rất rất bùn…..

_ Vi nghĩ chúng ta có thể làm bạn với nhau đc chứ??

_ Có lẽ là hok – Nói xong Quân liền bỏ đi

Tôi thất thần chỉ biết nhìn về phía Quân đi, tại sao chứ??? Tôi đã đánh mất 1 tình bạn rồi………từ tiểu học cho đến bg cơ đấy…..tôi……..nước mắt tôi tràn ra…….tôi đã khóc…vì 1 tình bạn phải mất đi………Quân ơi………quay lại đi……..quay lại nhìn Vi đi…..đừng bỏ đi……..Vi cầu xin Quân mà!!!......Quân…………

Sau một buổi học đó tôi như 1 xác chết biết đi……ra về tôi thấy Quân….mặt Quân cũng thất thần chẳng kém j tôi, còn có lẽ Quân còn thất thần hơn tôi nữa đấy chứ!......

Về tới nhà tôi lại nằm ỳ trên giường, nằm suy nghĩ….vừa nhắm mắt đc một tý….thì…

_ Vi ơi, chị Thảo đến tìm con nè.

Tôi mơ mơ màng màng

_ Ngoài Quân ra con hok gặp ai hết, đuổi về đi mẹ……..=.=’

_ Làm j ngộ zạ? Thảo cũng hok gặp lun hả con?

………Ý…….Thảo hả??? Chậc bùn wá hoá điên ròy

_ Gặp chớ gặp chớ…….đừng đuổi nha mẹ, kiu Thảo lên đây dùm con nha.

……Sau 5’ thì thấy Thảo mò lên phòng tôi

_ Làm j hnay hok thèm gặp ai vậy nhóc? Hok đc gặp chị là hok có kem để ăn đâu nha

_ Ah……….kem. Thích kem lắm. E thích ăn kem sao chị bik?

_Ủa sao hnay đàng wàng wá zạ?

_Gì mà đàng wàng?

_Gọi = e đó. Hêhê.

_ax…………thì sao hỡ chị iu?

_ Lúc nào cũng dễ thương như vậy thỳ tốt – Thảo lấy tay bẹo nhẹ vào mà tôi 1 cái rồi cười (tôi bị hút hồn rồi =.=”)

_ Chứ bình thương e hok dễ thương hả?

_ uhm, bình thường thấy gét lắm cơ, cứ xưng tôi chị, nghe chẳng khoái =.=”

_ Cái mắt j thâm wần thấy gớm dzạ?

_ờk, thức khuya nói chuyện vs thằng Phong đó, Nó thấy gét lắm, lúc nào cũng bắt chị nói chuyện rồi mới đc ngủ.

_ lại là tên Phong đó. – tôi lẩm nhẩm trong miệng

_ Hả? gì?

_Àh hok có j……á….kem tan ròy……ăn đi

_uhm ha chị wên mất tiu.

_ Cái mắt chị giống……….

_Giống cái j?

_Giông con Panda wá

_ =.=” j giống con panda…tui ốm nhách ăn wài cũng hok mập mà panda j?

_Tại cái mắt giống…vậy gọi là panda nha ^^

_hok đc…

_Panda ^^

_ai cho gọi

_panda ^^

_đã nói là hok cho gọi mà…

_panda panda panda panda panda panda panda…….hihi thương panda nhất – tôi cườ và lại ôm lấy chị ( hêhê lợi dụng thấy ớn)

_ Thua e lun………..

Ủa???????Tôi đang bùn mà ta? Sao tự nhiên tôi vui wá vậy cà? Chác là vì Thảo là niềm vui của tôi, đúng là tôi sống hok bg có thể thiếu chị đc…..ấy……..Quân cũng nói như vậy. Bg tôi cảm thấy thương Quân wá, thương của tôi ở đây là kỉu tình bạn…Tôi đã lỡ nói điều phũ phàng với Quân. Bg tôi đã biết yêu 1 người như thế nào, có lẽ…nếu Thảo từ chối tôi, tôi cũng rất đau đớn và tìm 1 cách j đó đỡ đau hơn……..chết rồi…..lỡ Quân làm chuyện dại dột thì sao???? Chết tôi rồi………

Tôi liền kéo tay Thảo

_ Đi theo e

_ Đi đâu? – Thảo tròn xoe mắt nhìn tôi

_ Đi rồi biết

Tôi kéo tay Thảo đi xuống xe rồi dắt xe đạp ra chở Thảo wa nhà Quân. Tôi cố gắng đạp thật nhanh qua con đường mòn wen thuộc wa nhà Quân

_ Đi đâu vậy nhóc?

_ Đi công chuyện thôi

_Đi công chuyện sao phải lôi chị đi?

_...........nhờ panda canh xe……..đc hok? – tôi ngập ngừng nói, trong lòng tôi bây giờ rối mù, chẳng còn biết lý do gì mà tôi phải kéo Thảo đi.

Kétttttttttttttt……..tôi thắng gấp lại trước nhà Quân khếin Thảo phải ôm chầm lấy tôi……..ơ……tôi lại wên mất tiu phải làm j nữa rồi….có lẽ do cái ôm của Thảo bất ngờ wá nên tôi chưa chuẩn bị tinh thần đc….Thôi đừng nghĩ tới việc đó nữa…tôi liền nhờ Thảo canh xe dùm và chạy vào cồng bấm chuông cửa nhà Quân.

_Ai đó? – mẹ Quân hỏi

_ A bác ơi, con là Vi đây ạ

_ Vi hả con? Kiếm Quân hả con?

_ Dạ

_ Quân nó đi chơi với bạn rồi con à

_ dạ bạn Quân đi chơi với bạn nào thế ạ?

_ àh, nó đi chơi với thằng Vũ đó con

Tôi thất thần, tên Vũ đó, xưa kia có tiếng là luôn dụ một số đứa đang buồn phiền vào vũ trường để nghiện ngập.

_ Dạ cám ơn bác

Tôi nói xong rồi vội chạy ra khỏi cổng, tôi biết tên Vũ đó chỉ quanh quẩn bên vũ trường Fantomas thôi, tôi liền phóng liên xe, chạy một mặc hok càn suy nghĩ gì….

_ Vi…

_......

_ Vi àh…

_.....

_ NHÓC…

_ hả hả???

_ bây giờ đi đâu?

_uhm……..đi tới chỗ này…hok biết panda sợ hok? Panda sợ thì e chở panda về

_ Chỗ nào?

_ Vũ trường Fantomas.

_ …….

_ Sao vậy? Sợ hả?

_ Không, chị hok sợ j hết.

_ Vậy hả?

_ uhm, vì hồi đó chị có vô mấy lần

_ ……….

_sợ hả?

_Hứ, ai thèm………….a tới rồi kìa panda

Tôi liến xuống xe dắt bộ……tính dắt xe vô bãi gửi, tên gửi xe liến chặn lại

_ Chỗ này hok cho gửi xe đạp.

_ Chứ cho gửi xe j? – Thảo lên tiếng

_ Hêhê nhưng đối với cô em xinh đẹp này thì gửi đc. – Hắn cười với giọng mang rợ và đưa tay vuốt má Thảo

_ Nè làm cái gì đó – tôi gạt tay hắn ra khỏi Thảo với ánh mắt như đang nguyền rủa vì hắn dám đụng tới cục cưng của tôi.

_ Thôi đc rồi. Cho 2 cô vô, cô em này ( hắn chỉ vào Thảo) có gì thì nhớ trả lễ đó – Hắn cười cười

_ Thôi khỏi đc rồi, tôi không cần nữa. Tôi gửi xe chỗ khác. – Tôi nói hắn như đang chửi hắn với giọng bực bực.

Tôi xách xe đạp tới nhà sách đối diện và gửi xe ở đó. Tôi nắm tay Thảo và dắt Thảo đi. Tới cổng 2 tên bảo vệ đeo mắt kính đen chặn đường tôi lại hok cho tôi vào trong, tôi hiều ý bọn chúng, móc ra cho mỗi người 100k bỏ vào túi 2 người đó (may là tôi mới đc phát lương =.=” hok thui là nghèo lun). Tôi và Thảo bước vào vũ trường, tiếng nhạc ồn dồn dập, nhưng cô cậu nhảy như điên trên sàn nhảy, những đôi trai gái ôm nhay ôm hôn……nhìn mà mún ói ra hết. Tôi cố hết sức la to

_ Quân ơi, Quân ở đâu…trả lời Vi đi.

_ Mấy cô muốn tìm Quân àh? – Một người cỡ 17t hỏi tôi và Thảo

_ Đúng đó, anh biết Quân àh?

_ uhm biết

_ Vậy a chỉ chỗ cho tôi biết chỗ của Quân đi.

_ Đi theo tôi.

Tôi vẫn nắm tay Thảo và đi theo tên thanh niên đó, hắn dẫn chúng tôi đến một căn phòng, bất chợt hắn bịt mắt Thảo lại..rồi sau đó bịt mắt tôi lại, chúng tôi hok thấy đường nên bị hắn khống chế trói tay và chân lại

_ khà khà……..tối nay anh Vũ có đồ chơi mới đây rồi….

Hả????.........tên Vũ……..tôi thì bị gì hok sao…….còn Thảo thì sao??? Tôi hok thể để hắn làm nhục Thảo như vậy đc……..tôi hok biết làm sao để thoát hết……

Chúng khiêng tôi và Thảo vào đâu đó tôi cũng hok rõ.Đặt nhẹ nhàng chúng tôi xuống, rồi gỡ đồ bịt mắt của tôi và Thảo ra, nhưng chỉ gỡ đồ bịt miệng của tôi

_ Vi, cuối cùng tao cũng đã bắt đc mày rồi – Tên Vũ với gương mặt bặm trợn cười cợt tôi

_ Lâu rồi tao hok gặp mày, bg tao yêu cầu mày….làm j tao cũng đc, hãy thả bạn tao ra

_ Hừm……..mày wý con nhỏ đó như vậy làm sao tao thả đc, lúc trc mày dám đem mấy đám kia tới để dụ dỗ anh em tao đi, với lại nhỏ này….nhỏ con mà cũng ngon lắm…HAHAHAH

_ Rồi mày sẽ phải trả giá đắt!!!!!!!- tôi nói với giọng tức giận vì hắn dám xúc phạm tới Thảo

_ Sao cũng đc, nhỏ này tao để dành…..đầu tiên tao phải xử mày trc…tụi bây đem nó vô phòng tao

_ Tụi bây muốn làm j tao, buông bàn tay thối tha của tụi bây ra – Tôi vừa chửi vừa bị tụi nó đem vào phòng của thằng Vũ

Tụi nó wăng tôi lên giường thằng Vũ căn dặn đàn em:

_ con nhỏ đó tụi bây hok đc đụng tới nghe chưa? Tao mún nó sạch sẽ trc khi tao làm việc với nó

Thằng Vũ đóng cửa lại, cười khà khà rồi lại gần tôi

_ Mày mún làm j tao?

_ mày nghĩ xem? Trong phòng chỉ có tao vs mày, bên ngoài là đàn e của tao, mày nghĩ tao sẽ làm j chứ? Mày nhìn kỹ cũng dễ thương lắm đó mày biết hok?- hắn vừa nói vừa đưa tay chạm vào tôi

_ Mày buôn bàn tay dơ bẩn của mày ra khỏi người tao

_ Độc miệng lắm! Tao sẽ cho mày thấy

Hắn ra sức đè tôi ra khốg chế tôi, tới tắp hôn lên môi và cổ tôi, không cần từ từ, hắn giựt phanh 4 nút áo của tôi, nhìn hắn như con thú đang gặp miếng mồi ngon. Tôi liền cố sức lăn wa một cái, khiến hắn bật ra, khá may là dây trói chân của tôi lòng bị tuột ra, tôi chạy ra cửa xoay lưng lại để mở cửa mà hok đc,hắn liền chạy đến đánh tôi tới tấp. Tôi liền dùng chân đá vào bụng hắn, ra sức kéo dây trói ra khỏi tay tôi.

Hắn liền đứng dậy đè tôi ra như mún giựt phăng cái váy tôi đang mặc, bất thình lình lúc đó dây trói kéo giãn ra. Lập tức tôi đánh vào mặt hắn 1 cái, có đôi tay và chân tôi đá và đánh hắn cho tới khi hắn xỉu……..hehe tôi cũng giỏi gớm..nhưng…….Thảo aaaaa……..phải ra coi…….nhưng mà áo tôi chỉ còn 1 nút duy nhất ở ngay ngực thôi….tôi liền khoá cái nút ngay ngực lại và chạy ra. Tôi bất chợt sững sờ ……….Quân đang đè lên Thảo……Thảo và các bọn em của tên Vũ đếu ngất xỉu……Quân đè lên Thảo với wân áo hok chỉnh tề……..một số nút của áo Thảo bị đứt………

_ Vi…………nghe Quân giải thích……thật ra

BỐP……tôi tát Quân hok cần suy nghĩ

_ Quân đi đi….

_ Nhưng mà…….VI phải nghe Quân nói….

_ QUÂN ĐI ĐI…..

Quân liền nhìn tôi chốc lát rồi đi…….tôi ngã khuỵ xuống…….tôi ôm Thảo…….và tôi khóc……tôi khóc là do Thảo xém phải bị thiệt thòi………tôi khóc là do Quân……….Quân có thể làm điều đó…….tôi hok tin đc nổi……..

Tôi liền đá vào 1 tên đàn e của thằng Vũ

_ Cho mượn áo nha nhóc – Tôi liền cời áo của tên đó ra mắc vô nguời

Tôi ẳm Thảo lên và ra khỏi cái vũ trường chết tiệt đó, tôi bỏ mặc xe ở nhà sách, đợi lúc nào ra lấy cũng đc, hoặc cho cái xe đó cho nhà sách cũng đc….bg tôi hok nghĩ tới việc gì hết…Tôi ẵm Thảo về nhà tôi, tôi biết Thảo chỉ dính thuốc mê rồi ngủ thôi nên cũng hok lo lắng gì thêm.

Về tới nhà, tôi chạy thật nhanh lên phòng để mẹ hok nhìn thấy. Tôi đặt Thảo lên giường. Tôi thật sự rất shock vụ của Quân, nhưng mà…..dù gì…nhìn gương mặt lúc ngủ của Thảo…………trông thật đáng yêu.....đôi má phớt hồng……..đồi môi đáng yêu…hix..9g tối rồi, tôi nghĩ Thảo cũng hok thể nào về nhà đc nữa, nên tôi đã gọi đt cho e của Thảo, báo cho nhà là Thảo đang ở nhà tôi. Người Thảo nồng nặc mùi của bọn đàn ông, tôi liền bịt mắt lại…………….(vì tôi sợ khi thấy cơ thể Thảo tôi sẽ hok cưỡng lại đc ý mà)………..và cởi từng nút áo của Thảo….ôi may thay là cái giai đoạn khó khăn ấy tôi cũng vượt wa.

Nhìn Thảo ngủ ngon giấc tôi vui lắm. Tôi đi tắm và nằm kế bên Thảo, hix…….mún hun Thảo 1 cái wá đi…..mà hem đc hem đc…………hem đc lợi dụng khi ng' ta ngủ……….

_Vi…….

_ hả??? – tôi hết hồn khi thấy Thảo gọi tên tôi

_ Đừng……….đánh Quân….Quân tới để giải thoát cho chị mà………

_ Hả? panda nói j? Nói e nghe lại đi.

_ khò…….

Thì ra là Thảo ngủ mớ………thật sự Quân hok làm j sao? Vậy tôi đã vu oan cho Quân rồi……..hok đc, ngày mai tôi phải đến tìm Quân phải nói câu xin lỗi Quân. Tôi đã nợ Quân 1 lời xin lỗi còn lại cho Quân ăn tát nữa…………….Tôi vuốt nhẹ mái tóc của Thảo, hôn lên trán Thảo và rủ rỉ:” Cám ơn panda nhé”

BỐP………áh…….tôi văng xuống giường…………panda ngủ xấu wá….chắc tôi nay tôi hok thoát đc rồi.

Sáng hôm sau, tôi vừa mở mắt ra thì thấy Thảo đang nhìn tôi ngủ

_ Á panda làm j zạ?

_ Nhìn nhóc ngủ ^^

_ Sao rảnh wá zạ???

_ Thích thì nhìn thoy

_ Hừm….

_ Chụt….- Thảo liền hôn lên má tôi 1cái

_ Nè……..làm j vậy? – tôi đỏ mặt

_ Trả lễ, hôm wá ẵm chị về với thay đồ cho chị nữa

_ =.=”

_ Ý thay đồ cho tui vậy tui lỗ rùi >”< có nhìn j hok zạ?

_ Ai thèm dòm…có bịt mắt chớ bộ

_ Vậy trả lễ là đúng rồi hen ^^

_ uhm :”>…..áh.chết rồi e phải thay đồ đi học……..lo nói chuyện với panda mà wen mất tiu ròy nè

_ Để chị chở e đi học hen.

_ Để e chở cho lẹ…

_Hok có bằng lái lại thấy mặc đồ trung học phổ thông bị công an hốt thì sao?? >”<

_ hok sao đâu panda….em biết cách xử lý mà

Tôi phóng xe của Thảo với tốc độ nhanh tới trường.

_ Woa…gê ta

_ E mà, panda về đi nha

_ Học tốt nha nhóc

_ Panda đi cẩn thận

_ bye

_ bye….

Sau đó tôi nhìn Thảo chạy cuốn đi càng xa, tôi lặng lẽ bước vào trước cổng trường

_ Vi….

Tôi liền ngước lên nhìn

_ lại là mày hả Vũ? – tôi nhìn thằng Vũ với ánh mắt ngạc nhiên

_ Uhm tao đến đây để nói với mày 1 điều…

Hắn đến tận trường tôi để nói cho tôi 1 điều………….tôi hồi hộp nghe những lời hắn nói…….có vẻ sắp có trận chiến trc cổng trường rồi đây…

….Tôi cảm thấy chuyện hok đơn giản là nó mún tìm tôi để nói với tôi 1 điều gì đó

_Mày muốn gì, nói đi!!

_Tao cảm thấy, tao đã hỉu ra sự việc, việc làm trc giờ tao làm là hok đúng, chính mày cũng đã làm cho tao hỉu ra tình nghĩa là như thế nào, vì lúc mày bước ra khỏi phòng, teo đã cố lết ra xem mày làm gì với nhỏ đó, mày có tình nghĩa lắm,nên tao sẽ đổi đời từ bây giờ

_Vậy hả? Mày hỉu vậy là tốt rồi, vậy thôi phải hok? Tao có chuyện bận lắm tránh ra tao đi.

_Đứng lại – nó kéo tay tôi lại – tao chưa nói với mày xong mà

_Nói đi chuyện gì?

_Uhm….tao…..chính mày…đã làm tao hỉu…và tao đã…..

_Chuyện j nói lẹ đi tao bận lắm

_ Tao…tao yêu mày…

_Hả???? – Mọi sự đều im lặng trong chốc lát…tôi lặng đơ người….mọi người cũng đều im lặng và nhìn về phía tôi và Vũ

_Bộ nghe hok rõ hả? tôi yêu em…e làm bạn gái tôi đc hok?

_Tôi…tôi….tôi…..anh hok xứng đáng làm bạn trai tôi đâu…bỏ gíâc mơ hảo huyền ấy đi

_ Anh thật lòng với e mà…

_Tôi đang bận lắm chuyện này nói sau đi.

_ Không!!! Tôi không cho e đi – Vũ chặn đường tôi lại hok cho tôi vào cổng trường

_ Anh muốn cái gì đây???

_Tôi muốn em phải chấp nhận tôi, ngay bây giờ, ngay lập tức!!– Vũ nắm tay tôikéo tôi lại hok cho tôi đi

_ Buông tôi ra, tôi đánh anh bây giờ…

_ Tôi không bao giờ buông e thêm 1 bước nữa

_ Vậy thì xin lỗi nha…….

BỐP……………tôi chưa kịp đánh hắn thì Quân đã chạy tới cho hắn 1 đấm vào mặt

_....Quân…..

_Vi hok sao chứ?? Vũ nó có làm gì Vi hok?

_...uhm..hok…cám ơn Quân

_ Thằng Quân kia, mày buông ra……Vi là của tao – Vũ chồm dậy và chỉ vào Quân

_Vi là của tao…….dù mày có chiếm đc cái gì của Vi thì mày cũng hok chiếm đc trái tim của cô ấy!!!!!!

Tôi sững sờ khi nghe thấy, Quân nói tôi là của Quân….lần đầu tiên 2 người con trai đánh nhau vì tôi…..aaaaaaaaaaaaaaaaaaa………….tôi vừa hết vừa chạy vào trong trường.

_Vi……vi…….chờ Quân

_ Vi….chờ tôi…e đừng chạy.

Tôi chạy thằng vào nhà vệ sinh nữ, và bình tĩnh trở lại……..tôi hok phải là con gái…………tôi hok phải là con gái thực sự mà……..tại sao 2 người lại phải đánh nhau chứ???? Tại sao??????? Người tôi cần chỉ là Thảo, người tôi yêu cũng là Thảo…………..Trống trường đã vang lên…tôi vào học…..và ra về….tôi cố ý chạy thẳng về nhà…..tôi cứ chạy mãi……

_Nhóc……

_Panda..sao panda ở đây??

_Không lẽ đón nhóc đi mà hok đón nhóc về? Lên xe di, làm gì chạy thẳng cảng làm chị đuổi theo gần chết mệt wá nè.

_Panda mệt hả?...e xin lỗi

_Giỡn thui…nhìn mặt nhóc có vẻ bùn wá vậy? Có chuyện gì hả?

_Uhm….panda hok biết đâu, có 2 thằng con trai gìanh e đó

_Vậy hả? Gê ta vậy chịu thằng nào?

_ Nói gì đó? Em đâu thích tụi nó…

_ Chứ nhóc thích ai?

_ Thích người hay bên cạnh e đó……- tôi lấy tay ôm lấy eo Thảo

_ Hả???

_uhm….

_Nhóc thích mẹ nhóc là đúng rồi!

_AX…ai thèm nói thích mẹ đâu??

_ Vậy chứ thích ai?

_Panda ngốc!

_Chửi hả? Cho đi bộ về bg.

_ Đâu có……ở bên panda e thấy vui lắm….

_.....tới nhà rồi kia xuống đi cô.

_uhm…..bye panda nha…

_bye nhóc

Thảo lại rồ ga xe rồi chạy đi mất khuất…bỗng 1 tin nhắn tới……….là tin nhắn của Vũ…..sao hắn biết số đt của tôi chứ?...........

Tin nhắn hiện ra………

_ E àh, tôi xin lỗi về chuyện hồi sáng này hôm nay nhé…có lẽ tôi đã wá gấp…tôi xin lỗi

Tôi bầng hoầng 1 tý nhưng rồi tôi cũng nhắn tin lại

_ Uhm có lẽ là hok sao…nhưng tôi nghĩ a đừng nghĩ về giấc mơ hảo huyền ấy nữa

Tôi nhắn xong.liền bước vào nhà , chạy lên phòng thay đồ và nằm ỳ trên giường, vừa nằm trên giườg thì tin nhắn lại tới

_ Nhưng tôi hok thể chịu đc……...tôi thương e thật mà

_ Nhưng tôi hok thươnga từ bỏ đi………hok thôi tôi đánh đâý- Tôi trả lời tin nhắn bằng giọng giận dỗi…..

Tiếng tin nhắn lại hiện lên, tôi tự hỏi sao Vũ lại nhắn tin nhanh như vậy…

Thì ra là tin nhắn của anh Phong

_ Vi ơi………………….anh đã làm cho Thảo khóc rồi…

Tôi thấy dòng tin nhắn……lòng tôi bồn chồn..cái j mà Phong làm Thảo khóc chứ? Tôi hok thể nào nhắn tin đc….chuyện này………tôi liền gọi đt cho Phong

_ Vi hả? – Phong bấc máy và hỏi

_ Uhm Vi đây. Anh làm gì? Có chuyện j đã xảy ra?

_ Chuyện này anh chỉ mong e thông cảm cho a.

_ Anh phải nói chuyện gì tôi mới thông cảm đc chưa

_Anh……..lỡ…….e cũng biết anh………….thật ra…..

_Nói lẹ đi pa =.=”

_ Anh…yêu Thảo…….chắc e cũng biết điều đó….a chơi với Thảo từ nhỏ đến lớn hok có tình cảm ít cũng có tình cảm nhìu…

_ …..tôi biết a yêu Thảo…….nhưng a đừng nói là anh nói anh yêu Thảo nên Thảo khóc nha =.=”

_...hok chỉ có như vậy…

_ hả là sao?

_ Anh đã lỡ……..hôn Thảo……và….

_ Anh nói cái gì? – Giọng tôi bắt đầu giận dữ………tôi như đang căm hận hắn

_ Anh lỡ làm Thảo phải khóc………có lẽ vì đau……….

_ Đồ khốn nạn!! A có biết chuyện đó rất wý hay hok??

_ Anh biết………anh muốn em chăm sóc cho Thảo……….có lẽ…anh hok gặp đc Thảo nữa rồi…….

_ anh…………………..tôi biết Thảo.nhưng cũng hok phải làm thế nếu Thảo hok đồng ý chứ?

_ Anh lỡ………

_ Lỡ hả? Lỡ của anh làm Thảo mất hết tất cả.

_ Anh xin lỗi……..anh muốn em chăm sóc cho Thảo.

_ Anh yên tâm. Khỏi nói tôi cũng biết

_ Thôi a hok thể nào nói chuyện với e đc nữa…….

_ Uhm……vậy thì bye

_bye

Tôi cúp máy trong lòng giận hết chỗ nói……..sau đó Thảo lại gọi đt cho tôi

_ Em đây panda………

_ nhóc………- Giọng Thảo ứ khóc

_ panda đang ở nhà phải hok? E wa liền nè đừng khóc nha panda….

_ uhm……

Rồi tôi cúp máy, thay đồ thật nhanh chạy xuống nhà thì gặp Vũ……..

_ Anh làm gì ở đây vậy?

_ Tôi tìm e.

_ Tìm đúng lúc lắm, chở tôi đến nhà một người bạn đi

_Vậy àh ^^ chở liền.

Tôi ngồi lên chiếc xe SH của Vũ rồi chạy nhanh lên nhà Thảo.

_ nè, bg tôi vô, a kiếm wán nước nào chờ tôi, chừng nào tôi ra, tôi nhá máy anh , anh tới đây chở tôi về.

_......chở về có đc thương hok?

_ Hok!

_ Vậy thì hem chở đâu.

_ Tuỳ anh, cái đó là anh lỗ

_ơ….

Vũ chưa kịp nói câu thứ 3 thì tôi chạy vội vào nhà Thảo. Thấy Thảo đang ngồi khóc trong phòng, tôi liền tiến đến

_ Panda sao vậy?

_ Phong…..nó………- panda cứ nói là khóc…..tôi càng cảm thấy xót

_ hắn làm gì panda?

_ Nó…….đè chị ra hôn lên khắp người, còn cởi áo chị ra nữa……cơ thể chị đã bị 1 đứa con trai nhìn rồi…….mai mốt sao lấy chồng đây

_Ngoài cái đó hắn còn gì panda hok?

_ Hok, nhưng mà…chị thấy sợ lắm…….

Tôi liền ôm lấy Thảo vỗ về

_ Ngoan nào panda, ngoan nào……..hok sao đâu….panda rất đáng yêu….panda rất dễ thương, hok ai lấy thì e lấy dùm cho

_ Ai thèm chứ =.=”

_ hihi chọc đc panda rồi………panda đừng bùn nè, nếu chồng của panda yêu panda thật sự, thì sẽ hok chấp nhất chuyện này….panda đừng bùn.

_ Uhm….vậy kể từ bg thằng Phong chắc nó cũng hok dám gặp chị nữa………vậy e đi chơi vs chị nha

_ Panda nói gì e cũng nghe.

_ Vậy bg đi chơi đi!!

_ Uhm!.

Tôi và Thảo cùng chạy lên Phú Mỹ Hưng chụp hình, rồi đi uống nước, nhìn Thảo vui vẻ tôi cũng vui theo, rồi về tới nhà Thảo……tôi mệt lừ ra vì đi tùm lum, chắc tôi phải nt với Vũ rồi.cho hắn leo cây cũng tội nghịp

_Vi nè.

_ Gì panda?

_ Tối ngủ vs chị nhé!

_............uhm

Tôi vui lắm………..mong sao cho tối mau……..để tôic ó tểh ngủ vs Thảo……thấy Thảo ngủ vs gương mặt đáng yêu đó…………và có thể thổ lộ rằng……..ilusm…panda

Tối đó tôi năm trên giường ( Đã thay đồ ngủ vs xin mẹ ròy nhá ~> con ngoan...dù gì mai cũng đc nghỉ học) rồi hcợt Thảo bước vào phòng, cùng với mùi hương thơm của sữa tắm….với bộ đồ bộ hình con gấu màu xanh da trời, làm tôi phải thơ thẫn vì chị.

_Gì dòm tui wài zạ? – Thảo hỏi

_ Thích thì dòm thui ^^

_ Hứ, thích chỗ nào?

_ chỗ nào cũng thích ^^

_ Hôm nay đi chơi vui gê hen.

_ Uhm dĩ nhiên là vui rồi, đi chơi với panda lúc nào cũng vui hết

_ Chị cũng thấy vui lắm…mà…mấy tấm hình nhìn em gớm wá

_ Hả? Gì? Nói lại coi?

_ Mấy tấm hình có em nhìn gớm

_ Vậy hả? – Tôi liền nắm lấy tay Thảo kéo xuống giường

Thải và tôi đánh wa đánh lại với nhau…

_Thôi hok giỡn nữa…e mệt rồi

_Uhm…..hihi

Tôi liền chợt way lại nhìn Thảo, một gương mặt rất đáng yêu, tôi đỏ mặt ngồi dậy và way mặt sang chỗ khác

_ Sao way mặt wa chỗ khác vậy nhóc?

_ Uhm…..hok có gì….

_ Chuỵên của thằng Phong…chị bùn lắm e biết hok?

_ Em biết panda bùn mà, panda đừng nghĩ tới nữa

_ Tại sao nó lại làm như vậy với chị chứ?

_ Ai biểu dễ thương wá làm chi?

_ Dễ thương đâu mà dễ thương, hứ, chỉ khéo bày trò – Thảo nhăn mặt với vẻ mặt giận dỗi

_ Thôi mà panda…giận hả?

_.....

_ Thôi đừng giận e mà – Tôi way lại về phía Thảo dỗ ngọt

_.......

_Đừng mà cục cưng, cục cưng, cục cưng – Tôi bẹo vào má Thảo 1 cái,

_ Thấy gét, Bốp – Thảo đánh tôi 1 cái vào lưng rõ đau

_ áaaaaaa, đau!! Panda làm gì vậy………..đau lắm đó

_Đau hả??? Xin lỗi mà……chị hok cố ý làm e đau đâu, thoa nè thoa nè…….hết đau chứ?

Tôi nắm lấy tay Thảo mặt thơ thẫn nhìn chị

_..hết……đau…..rồi

_ uhm……..

Rồi mặt tôi như nhích từng bước tới mặt Thảo….rồi môi gần kề …….tèn ten tén.tiếng chuôn đt vang lên….haiz………huỷ giấc mộng của tôi nữa rồi…tôi bật ra khỏi Thảo và bật tin nhắn lên coi…hoá ra lại là tin nhắn của Vũ

_ Em iu đang làm gì đó?

Tôi bực mình vì hắn dám phá nụ hôn của tôi………tôi hok thèm trả lời tin nhắn của nhắn như mún đập đt ……..Bỗng 1 vòng tay vòng wa eo tôi……..đó là tay của Thảo

_ Chuyện gì thế? Sao có vẻ tức giận vậy?

_ hok có gì đâu – tôi way lại, tay tôi cũng hok cưỡng lại đc…cũng vòng wa eo Thảo….tôi hok hỉu vì sao..khi tôi vòng we eo chị, chị lại cười mỉm lên nhìn trông đang yêu hok chịu nổi………..hai ánh mắt nhìn nhau, trong căn phòng chỉ có 2 người, tôi lại đặt tay lên đôi môi của chị……..mặt chị và mặt tôi từ từ càng lại gần nhau….môi chúng tôi chạm vào nhau như có một luồn khí sức mạnh chúng tôi truyền cho nhau………..nụ hôn ngọt ngào ấy khiến cho chúng tôi hok thể cưỡng lại đc….tôi và Thảo từ từ nằm xuống giường hôn nhau say đắm…..nhưng tôi lại nghĩ……tại sao chị lại chủ động như vậy…..tôi liền buông ra

_ Sao thể? – Thảo hỏi

_ Panda hok sợ àh?

_ hok biết nữa……..

Tôi liền buông chị ra ngồi dậy

_ Nếu chị hok biết sao chị lại hôn e?

_ Chị….có cảm giác, lúc đi chơi vs e……….giống cái cảm giác ngày đầu tiên chị wen vs bạn trai chị…

_ Vậy Thảo nghĩ sao?

_ Có lẽ chị……….đã yêu e rồi……

_ uhm………..- Tôi way mặt sang chỗ khác, mắc cỡ ý mà :”>

_ nếu bg e làm bạn trai chị e có làm hok?

_................- tôi im lăng………có lẽ vì wá vui

_ Hừm………sao chị lại có 1 ý nghĩ ngu ngốc đến như vậy nhỉ?.......e là con gái mà……

_ hok đâu….

_ E nói gì?

_ chắc e cũng vậy…..

_ Là sao?

_ Ngốc! E yêu chị đó

_ Vậy đó hả? – Chị cười và ôm chặt lấy tôi – Chị cũng yêu e nhìu lắm

_ Em chờ câu nói này của chị lâu lắm rồi, lúc đâù e muốn chủ động, nhưng hok ngờ chị lại nói trc.

_có lẽ là do nôn nóng wá đó…..

_ Vậy bg chị định như thế nào? – Tôi nắm lấy tay Thảo và hỏi

_ …..hok bik nói sao hết áh

_ Làm bạn gái e nhé!

_ uhm……yêu e nhìu lắm

_ Em cũng vậy.

Tôi lại chủ động hôn lên má Thảo một cái nhưng Thảo lại hok kiềm đc…….lên môi tôi, nụ hôn ngọt ngào ấy xảy ra thêm 1 lần nữa, Tôi ôm Thảo vào lòng, lòng sướng biết bao chúng tôi tuy rất yêu nhau, nhưng lại hok mún vượt rào, vì thế chúng tôi chỉ cần bếit chúng tôi đã có nhau……..

_Vi nè

_ Hả?

_ Ôm nhé

_....uhm sắn lòng :”>

Tôi đã nói ra đc câu nói đó…….tôi chỉ hy vòng chuyện của tôi và Thảo sẽ suông sẻ……..nhưng tôi cũng phải giải wuyết chuyện của Vũ và Quân…hok thôi Thảo sẽ bùn mất………

Sáng hôm sau, tôi thức dạy trong tiếng chim hót, những ánh nắng len lỏi vào những khe cửa số chiếu nhẹ vào mặt tôi….Tôi mở mắt ra thì thấy 1 thiên thần nhỏ……….đang nhắm mắt, ôm tôi ngủ. Tôi khẽ cười khi thấy chị nằm ngủ và hok mún làm chị thức giấc……..tôi nhẹ nhàng lấy tay chị để sang chỗ khác và vào phòng vệ sinh…Sau khi làm vệ sinh xong, tôi lại vào phòng, thấy Thảo mặt bùn rầu ngồi ôm chiếc gối tôi nằm

_ Thảo làm gì vậy?

_ Vi!!!- Thảo way lại thấy tôi, chạy đến tôi, ôm tôi – chị cứ tưởng là chỉ là mơ thôi

chứ……..hix

_ hok có đâu hok có đâu, làm mà mơ đc

_ may wá……………….

_ Thảo sao vậy?

_ uhm…hok sao

Tôi vội ôm lấy Thảo…có lẽ trong lòng bất ổn nhưng tôi cũng hok sẽ hok bg rời xa Thảo. Bỗng Vũ gọi tới

_ Alo?

_ Alo, Vi hả e?

_ Anh kiếm tôi có việc gì?

_ Àh…….e đang ở đâu vậy? A kiếm e wá trời

_Ai cần anh kiếm tôi chứ?

_ Hi' tại nhớ e mà

_ Anh như tôi là bạn gái anh vậy….mơ đi

_ Anh tính xử thằng Quân đó cho e

_ Anh khùng hả?

_ uhm…..anh khùng vì anh wá thương e

_ Anh dám làm gì Quân…tôi đánh anh cho coi

_E làm gì cũng đc……..anh sẽ xử lý nó để khỏi có người kỳ đà cải mũi

_ Anh dám?

_ Dám chứ………thôi anh đi xử nó…..e đang ở đâu thì đứng yên chỗ đó đi! E mà lại ngăn cản là anh xử e luôn đó!!!

_ Anh dám ăn nói với tôi như vậy???

Tút…………….tút……………tút……� ��…………..hắn….hắn hay lắm………….hắn dám cúp máy của tôi. Hok đc….tôi phải đi xem hắn làm gì Quân…………bây giờ có lẽ……..Quân đang ở sân vận động để tập bóng rổ. Tôivội buông tay Thảo ra

_ Vi….Vi đi đâu vậy?

_ Àh……….Vi đi đây tý….

_uhm…

Thấy mặt bùn bùn tôinghĩ là dẫn Thảo theo cũng hok sao……….dù gì Thảo cũng lớn rồi

_ Thảo đi với Vi nhá

_ uhm ^^

_ Vui liền lun ta

_Dĩ nhiên òy…………..đi với Vi mà

_ uhm….vậy lấy xe Thảo đi nhá

_ Vi chở hả?

_ Thì sao? Hok thik hả?

_ Hok phải……….thik chớ……….thik đc ôm

_ Lợi dụng gê

_ Hêhê Thảo mà

Tôi liền dắt xe Thảo ra chạy tới sân vận động……………lúc tôi tới thì tôi đã thấy Vũ đang nói chuyện với Quân……….

Đứng đó, 2 người nhìn nhau bằng ánh mắt kỳ lạ…chẳng biết họ đang nghĩ gì và muốn làm gì………..tôi chỉ biết rằng có chuỵên gì đó sẽ hok lành xảy ra, tôi liền chạy lại

_ Hai người làm gì ở đây??

_Cái này tôi (Quân) phải hỏi em (Vi) mới đúng chớ? - Cả hai cùng nói

Tôi đơ mặt ra……….

_ Vũ anh làm gì Quân là tôi liều với a đó

_ Anh chưa làm gì mà…..

_Nhưng chuyện đó tôi chưa cho phép Quân là bạn tôi ai cho anh dám đánh anh ấy?

_ Ủa? Anh có nói là đánh Quân đâu

_ Ủa…………- tôi ngơ mặt im lặng trong phút chốc, cái mặt đơ đơ ngu ngu của tôi lại lòi ra khiến Thảo phải phì cười – chứ anh định làm gì Quân??

_ Rủ nó đi uống nước….giới thiệu cô khác cho nó……hôm trc anh nói e rồi mà….a mún cải tà wy chánh mừ

_ ủa vậy hả?? hơ hơ……..hẻm bik

_Nhóc này nghĩ ngợi gì đâu áh – Vũ vừa cưới vừa đưa tay vuốt má tôi

_ Êh………buông ra nha – Thảo lên tiếng mặt hầm hầm

_ Anh nghe gì chưa? Buông ra kìa – Quân hùa theo Thảo, đẩy tay của Vũ ra khỏi má của tôi

_ ^^, hok có gì thì tốt…vậy thì thôi…tôi về

_ uhm….. – Vũ và Quân đều uhm ra một tiếng dài như có vẻ hok mún tôi đi

Tôi dắt Thảo ra bãi giữ xe

_ Bộ mún rở ở đâu là rờ đc hả? – Thảo nói giọng giận dỗi, mặt bí xị lại

_ Ơ…….Thảo đang nói gì zạ??

_ Nói cái tên đó…

_ Tên đó là ai?

_ Tên vuốt má Vi

_ Thì sao?

_ Thì hok mún ai rờ tới Vi

_ Vậy là cả Thảo cũng hok đc rờ Vi đó nha ^^

_ Ớh……..đâu có………….. ngoại trừ Thảo

_ hok bik đâu………..Thảo nóy là hok ai đc rờ tới Vi mà….bg nói ngoại trừ Thảo cũng muộn òy

_ ơk'…..- Thảo bỏ đi ra khỏi cổng

_ nè……..chưa lấy xe mà – Tôi níu lấy tay Thảo – Vi nói giỡn mà……Thảo giận hả?

_ ……

_ Đừng jận………tôi nghịp Vi

_.........

_ Thôi mà ngoan đi………….đừng jận Vi cho ăn kẹo

_ Kẹo thì đc……^^

_ Ớh……..cô 18t ròy nhá…….ăn kẹo riết

_ Kê……..ăn cho nó trẻ ^^

_ Uhm uhm

_ Thoy Vi lấy xe đi rồi về nhà

Tôi liền đi lấy xe và chở Thảo về nhà vừa đi Thảo vừa hát

[CENTER]Hiding from the rain and snow

Trying to forget but i wont let go ,

Looking at a crowded street

Listening to my own heart beat .

So many people all around the world

Tell me where do i find someone like you girl

Take me to your heart , take me to your soul,

Give me your hands before i’m old

Show me what love is, havent got a clue,

Show me that wonders can be true

They say nothing lasts forever

We ‘re only here today

Love is now or never,

Bring me far away

Take me to your heart, take me to your soul,

Give me your hand and hold me

Show me what love is - be my guiding star

It’s easy

[/CENTER]

[CENTER]take me to your heart

[/CENTER]

[CENTER]………………………………..

[/CENTER]_ Vi thích bài endless love hơn…Thảo hát đi

_ uhm……Vi hát chung nha

Tôi với Thảo vừa đi vừa hát endless love……và tôi cũng hy vọng rằng, tình yêu của chúng tôi sẽ luôn luôn vững mạnh cũng như endless love tình yêu hok bg kết thúc. Nhưng rồi số phận của chúng tôi ra sao nếu cứ 2 người con gái yêu nhau? Bao nhiu trắc trở sẽ như thế nào?....ngốc ơi…e yêu chị nhìu lắm………..đừng rời xa e nhé…….

Tôi chạy xe về nhà….ngồi đằng sau vẫn là câu hát đó tôi cưởi mỉm và way ra đằng sau Thảo…..gạc chống buớc xuống xe hôn nhẹ lên trán Thảo

_ Thảo về đi

_ uhm…….

_ Thương Thảo lắm – tôi vội ôm Thảo vào lòng, Thảo cũng vòng tay wa tôi ôm lại…

…Tôi tạm biệt Thảo và bước vào nhà, đột nhiên tôi lại cảm thấy khó chịu trong người, tim tôi đập mạnh dần, bỗng cảm thấy khó thở và ho….tôi ho vang cả nàh vì lúc đó nhà tôi chẳng có ai nên cũng hok ai biết…..tôi hok biết phảỉ làm sao, tôi ngồi bịch xuống gế salong……vội rót 1 miếng nước, chưa kịp uống nước thì tôi đã phun ra một thứ……..nó màu đỏ……nó có mùi tanh………nó là máu….tôi vội vào phòng vệ sinh súc miệng và lau bớt máu trên phòng khách….tôi cảm thấy mệt mỏi, cơ thể như muốn rã ra, tôi như hok còn một sức lực nào cả, tôi liền nằm ịch xuống gế và thiếp đi lúc nào hok bik………..

_ Vi ơi…..sao con nằm ở đây vậy?

_ Dạ………..- tôi mở mắt ra khi nghe tiếng mẹ tôi

_ Sao hok lên phòng nằm mà lại nằm ở đây? Nhà có khách con lên phòng năm đi Vi

_ Dạ, để con lên

_ Ếy, khoan đã, chào cô đi con

_ Dạ con chào cô

_ Chào con, đây là con gái của cô, chắc cũng trạc tuổi con đó, nó tên Hồng Nam…..lại làm wen vs bạn đi con – cô vừa nói chuỵên với tôi vửa kéo tay bạn đó lại

Hồng Nam???................sao cái tên nghe wen wá zạ……khi bạn đó way wa nhìn tôi………..tôi ngỡ ngàng……

_ Nam………..là Nam? - Tôi ngạc nhiên và la lên tên Nam ngay đó……….ai cũng nhìn tôi và Nam thì trố mắt nhìn tôi.

_ Tôi vs bạn biết nhau hả??? – Nam nhìn tôi và hỏi, đôi mày của Nam nhíu lại như đang muốn tìm hiểu một cái gì đó

_ Xuân Vi nè……..meojun…………hổng nhớ hả??

_ Bạn là Xuân Vi??? Vi…….là Vi???

_.....=.=” Vi hổng là Vi chứ Vi là ai?

_ Bộ 2 đứa có wen trc rồi hà?? – cả hai bà mẹ đều trố mắt ra hỏi

_ Dạ………tụi con có nói chuyện mấy lần nhưng mà cũng thân – Nam láu lỉnh trả lời

_ Thôi 2 tui mình lên phòng chơi đi Nam……

_Khoan đã………- mẹ của Nam liền ra lệnh

_ Chuyện j vậy mẹ?? – Nam hỏi mẹ bằng ánh mắt ngu ngơ

_ …………..cần thận đấy…….- mẹ của Nam bặm môi lại

Tôi hok biết có chuyện gì………….nhưng có vẻ cô ấy đang giáu tôi chuyện gì

đó……….đang muốn nói một chuyện gì đó……..mà tôi vẫn chưa rõ đc. Tôi dẫn Nam lên phòng chơi

_ Vi dạo này sao hok thấy lên mạng vậy?

_ Àh……….tại Vi bận

_ Bận đi chơi vs ai hả??

_ uhm…….^^….cái người mà Vi nói Vi iu, cũng iu Vi áh, vui gê

_ Vậy hả? sướng nha ^^

_ uhm. Chơi gme hok? Vi bật game cho Nam chơi

_ uhm chơi.

Rồi tôi bật game trên máy tính cho Nam chơi, vừa chơi vừa nói chuyện rất vui vẻ, cuối cùng thời gian cũng trôi wa nhanh, mẹ Nam kêu Nam xuống và tôi cũng phài tạm biệt Nam ra về…….Tôi lại nhớ tới Thảo………nỗi niềm nhớ của tôi lại hoà wuyện với giấc mộng.

Sáng hôm sau, là ngày cuối tôi đi học……sau đó nghỉ học để đón tết. Năm nay nghỉ tết sớm tôi cũng hok bik làm gì, về tôi lại gặp Quân và Vũ…….cả 2 ngưòi đều theo tôi về nhà, tôi cảm thấy rất vui vì thấy họ coi nhau như là 1 người bạn thân và tôi cảm giác tình cảm của họ dành cho tôi, chỉ là một tình cảm của bạn bè. Tôi đùa giỡn vs họ cảm thấy rất vui khi họ đã hỉu ra………….”Hạt mưa rơi rơi, giọt lệ rơi rơi……..” tiếng nhạc của điện thoại tôi reng lên

_ Alô?

_ Thảo nè…….đi chơi hok Vi??

_ Uhm………..đi……Thảo đang ở đâu?

_ Đây nè!

_ Đây nè là ở đâu???

Tôi chợt thấy Thảo đang đứng ở trc nhà tôi……tôi vội chạy lại….wăng cả cặp ôm chầm lấy Thảo

_ Êh Vi……..làm gì wăng cặp lun thế mắm?? – Quân giơ cặp tôi lên

Nghe Quân nói như vậy tôi thấy rất vui………tôi thik đc Quân gọi là mèo con hay là 1 tên gì đó………..vì điều đó chứng tỏ Quân đã trở lại……….và đã xem tôi là 1 ng' bạn……cứ ngỡ…….từ bg…tôi sẽ có niềm vui…….nhưng hok……..tôi còn chưa nghĩ tới……….nghĩ tới máu đã bao phủ……cảm giác khó chịu…..của cái ngày hôm đó………

Tôi buông Thảo ra, Vũ đánh nhẹ lên đầu tôi và cười nhẹ một cái như mún nói lời tạm biệt ra về

Tôi thực sự rất vui khi thấy Vũ như thế này………

Tôi vẫy tay chào tạm biệt cả 2 người, chạy vào nhà cất cặp và xin mẹ đi với Thảo, không hiểu tại sao nụ cười ấy của Vũ lại làm cho tôi vui đến như vậy. Tôi nhìn lên trời, hít thở khí trời, tôi muốn tận hưởng cuộc sống này, tôi muốn mình luôn đc ở bên cạnh Thảo, tôi muốn bên cạnh Thảo suốt đời……..

_ Vi nè!

_ Hả???

_ Đi mua đồ nha.

_ Mua đồ gì?

_ Đồ để mặc ý

_ =.=”….cái đó thì hok bik nha, Vi hok có mắt thẩm mỹ cho lắm

_ Có sao đâu…uhm…Vi nè.

_ Hỡ??

_ Thảo thik Vi gọi Thảo như xưa cơ…

_ Gọi như xưa??...........panda??

_ hok…..ai thèm cái tên gớm giếc đó >”<

_ chứ sao??

_ ơk'……..gọi bằng chị em áh…

_ Chị e????? hok phải gọi Thảo vs Vi thì nghe tình củm hơn sao?

_ Nhưng mà thik cái kia àh….

_ bik òy cô

_ uhm ^^………vậy đi mua sắm vs chị nha nhóc

Thảo vui vẻ dắt xe xuống lề đường, tôi cũng chẳng hỉu là tại sao Thảo lại mún tôi gọi chị e vs Thảo….có lẽ gọi như Thảo sẽ cảm thấy Thảo là chính mình hơn, tôi ngồi đắng sau Thảo, ngửi được mùi hương trên người Thảo toả ra..tôi thik lắm, chạy trên con đường gió thổi thoang thoảng, đến shop BLUE trên đường Hai Bà Trưng Thảo dừng lại gửi xe và kéo tôi vô trong

_ Ah…….cái áo này đc nè- Thảo thấy cái áo vôi chạy lai – ý cái này cũng đẹp… - Thảo lại cầm thêm cái áo kia – cái này cũng đep…. – cầm thêm cái áo khác

Lúc đó tôi chỉ bik ngơ mặt ra chớp chớp mắt vài cái dòm Thảo, Thảo lôi tôi wa hcỗ này tới chỗ nọ………rốt cuộc đi ra cũng chẳng mua đc cái áo nào =.=” ( hix rảnh đời gê)

Bước ra khỏi cửa…cảm giác ấy lại xuất hiện, tôi ho dữ dội, máu dội ra khỏi miệng, tôi ngã quỵ xuống, thân người tôi mệt mỏi mún lả ra…….tôi từ từ nhắm mắt lại……….

Có lẽ tôi đã mơ, tôi nhìn thấy một con sông nhỏ có màu vàng…như vàng 9999 ý…….bên kia sống là một khối người…đang vẫy chào tôi, Bỗng một người đàn ông, râu dài, mặc áo màu trắng và có khuôn mặt hiền từ lại vỗ vai tôi

_ Chào Cháu, rất vui khi cháu đến đây.

_ Ông là ai thế??? – tôi ngơ mặt hỏi 1 cách vu vơ

_ Cháu thử đoán xem nào…….

Nhìn ông có vẻ hiền từ và tôi chắc chắn hok có ai hiền từ hơn……đó chính là

_ Ông già noel…..đúng là ông già noel òy

_ =.=” hok phải ta là………

_ Ông già noel năm nay chưa cho wà cháu nha

_ Cháu nghe ta nói…….

_ hok sao đâu chỉ cần năm sau cho cháu wà là ok òy

_ CHÁU CÓ NGHE TA NÓI HOK?? – bỗng ông hét lên

_ =.=”

_ Ta hok phải ông già noel

_ chứ là ai? Nhìn mặt na ná

_ Ta là ông bụt

_ Bụt áh??? Thời này làm gì có bụt…

_ Hok có bụt vậy sao có ông già noel đêy?

_ Ơk' ha…mà ông kím cháu chi zạ

_ Ta đến đây để nói vs cháu rằng……………cháu sắp chết òy

_ =.=” ông bụt j zô ziên zạ……tự nhiên nói cháu sắp chết àh

_ Chứ cháu nghĩ đây là đâu?

_ Bik chết liền óh

_ Con sông này nếu có ng' kéo cháu wa thì cháu coi như sẽ hok về đc trần gian nữa, suy ra ta có công thức [ ở bên đây + bị kéo wa = chết]

_ Bụt mà cũng giỏi toán gê………..aaaaaaaaaaaa……….vậy là cháu sẽ chết??? sẽ hok tỉnh lại đc???

_ Đúng ^^

_ Vậy làm sao cháu mới hok chết?

_ Chừng nào bác sĩ cứu đc cháu thì chấu sẽ hok chết ^^

_ Vi ơi tỉnh dậy đi – bỗng tôi nghe tiếng loáng thoáng của Thảo

_ Thảo……….e nè đang ở đâu vậy????

_ Vô ít thoy nhóc con, dù cháu có hét cỡ nào cô gái đó cũng hok nghe thấy đâu

_ Vậy là phải trông chờ vào bác sỹ??

_ Đúng thế…….vì cháu có 1 nạn kiếp lớn..hok chết sớm thì cũng chết thoy ^^

_ Nạn kiếp gì?

_ Nạn kiếp gì thì cháu nên tìm 1 ông thầy bùa để hỏi

_ Hả? Thầy bùa gì?

_ Trong số bạn của con, có 1 ng' đang làm thầy bùa mà đang giấu nghề, nếu con hỏi người đó thì con sẽ biết đc, nạn kiếp của con là gì, và nếu con tránh đc con sẽ hạnh phúc với người mình yêu và hok đc gặp gian nan gì nữa…còn nếu hok tránh đc…….thì con sẽ wa bên sông kia ^^

_ =.=” uhm hỉu òy………..áh hình như con đang mờ dần đi

_ uhm….vậy là bác sĩ đã cứu đc con rồi, đầu tiên khi thức dậy là phải đi tìm ông thầy bùa đó nházzzzzz………….chào con

Rôi tôi mở mắt ra thấy Thảo đang ngồi kế bên tôi và khóc

_ Chị sợ e sẽ hok bg tỉnh lại rồi chứ…hix

Tôi nhìn Thảo thương Thảo, nhưng điều đâu tiên tôi phải tìm đc ng' tôi cần tìm…….mà ng' đó là ai chứ?? Sẽ khó đây………

Tôi đang nằm trong bệnh viện có Thảo ngồi kế bên

_ E ăn táo nha

_ Hoy, hổng ăn – tôi nhõng nhẽo

_ Sao hổng ăn???

_ Hổng thích táo….

_ Hừm………>”<…….uhm có người gửi cho e một bó hoa nè, hoa thăm bệnh đó

_ Ủa??? Ai ác wá zạ????

_ Ác gì??

_ Mua hoa huệ tây nè =.=”

_ Ax……..hoa huệ tây để cúng đám ma mà >.<

_ Sao nãy giờ chị hok để ý gì vậy ….mún e chết sớm hả T.T

_ Đâu có đâu =.=’ thoy để chị wăng đi hen

_ Ếy đợi tý…trên đó có tấm danh thiếp kìa, chị lấy ra coi là của ai…

_ uhm…….anh Tuấn Huy…nhóc có bạn tên Tuấn Huy hả?

_ Hổng nhớ nữa

_ =.=”…có thêm 1 bó hoa nữa nè

_ Ếy…….đừng nói là hoa huệ tây nữa nha >.<

_ Hok đâu nhóc….hoa hồng đó…

_ Của ai???

_ Đọc đi

_ “Thương tặng nhóc yêu của chị - Xuân Thảo” của….

_ hơ hơ, ngạc nhiên chưa??

_ ngạc nhiên wá àh ^^

_ hứ, làm người ta lo gần chết, mún khóc lun áh, nên mua bó hoa để thể hiện đó

Tôi kéo Thảo vào lòng, ôm chặt hôn nhẹ lên môi Thảo, Thảo nở nụ cười thật tươi, khiến tôi cảm thấy tậht vui và không muốn rời xa Thảo dù chì một bước. Tôi thầm nghĩ, có lẽ người tặng cho tôi đoá hoa huệ tây, chính là thầy bùa mà bụt nói hay sao??

_ Nè đang suy nghĩ gì thế? – Thảo đánh nhẹ lên má tôi và hỏi

_ Đang suy nghĩ ai tặng hoa huệ tay đó mà hehe

_ Hứ, hok suy nghĩ người tặng hoa hồng mà suy nghĩ ng' tăng hoa huệ tây >”< đáng gét

_ Ếy đâu có, tại người tặng hoa hồng đang ở đây chớ bộ…

_ Vậy là cần thêm ng' tặng hoa huệ tây hả?? Tính lăng nhăng hả? Tui wánh giờ >”<

_ Hix, dám lăng nhăng mới sợ ^^!!

_ vậy sao cứ nghĩ về ng' tặng hoa huệ tay?

_ Uhm, tại hồi nãy lúc mà e hôn mê, thì có gặp ông bụt. ổng nói, e có nạn kiếp lớn, sẽ chết nhưng nếu gặp đc ông thầy j đó thì sẽ bik đc nạn kiếp và sẽ thoát…..

_ Vậy là e nghĩ người tặng hoa huệ tây là ông thầy j đó hả?

_ Uhm…vì biết đc e sẽ chết nên tặng hoa huệ tây ^^!!

_ =.=” Trù ẻo, e mà chết chị sống vs ai?? L

_ Sống vs ma

_ Thấy gét >”<

Bỗng cánh cửa trong phòng bệnh của tôi mở ra, đằng sau cánh cửa ấy là khuôn mặt tươi cười của những đứa bạn trong lớp tôi

_ Chúc mừng tỉnh lại – Cả lớp tôi cùng đồng thanh

_ Wey =.=” làm gì mà đi cả đống gớm thế? – tôi hỏi bằng 1 khuôn mặt ngạc nhiên

_ Tụi tui tặng bà bó hoa hụê tây đó – lớp trưởng Dũng liền nhanh chóng nói

_ Hả??? Bộ trù ẻo hả?

_ Đâu có đâu tại có ng' đề ra ý kiến chọc chơi thoy…..

_ Ai mà ác zậy??

Tất cả mọi người đều chỉ vòng cậu bạn tên Tuấn Huy lớp tôi, một cậu bạn khá xinh trai, nhưng dáng vẻ hơi nhút nhát….

_ Ông mà cũng ác vậy nữa hả Huy??

_ Hok có đâu, chọc chơi thoy mà đừng hỉu lầm… - Huy bối rối và gãi đầu ^^!!

_ Thoy mọi người ra khỏi phòng đi, chật wá, để ông Dũng vs ông Huy ở trong phòng đc òy, có gì lát tui ra chơi vs mấy người

_ủa ai zậy Vi? – Dũng chỉ vào Thảo và hỏi

_ Bạn tui, có gì hem??

_ Dễ thương dữ - Dũng nói lí nhí trong miệng nhưng lỗ tai tôi thính lắm đấy nhé ^^!!

_ Sao zây? Kết hả??

_ Đâu có đâu có….- Dũng bối rối và chối

_ Vi kêu Huy ở lại chi vậy??

_ ơm'…..- Nhìn vẻ mặt nhút nhát của Huy, tôi thầm nghĩ chắc Huy hok phải là người tôi cần tìm……..- hok có gì

_ vậy thôi Huy đi ra nha.

_ Uhm……….

Tôi vừa nc ngắn gọn vs Huy xong thì way sang thấy Dũng đang rối rắm hỏi xin sdt vs tên của Thảo…

_ Hey…làm gì đó??

_ hok có gì……..tui chỉ tính hỏi sdt của cô bạn của Vi thoy…

_ Hừm…..tới đêy thăm tui hay kua gái của tui???

_ Ếy hok có đâu, thoy, dù gì cũng xin đc òy, tui ra đêy hehe

Tôi way phắt wa Thảo, mặt hầm hầm……..

_ Sao thế cưng ^^!!

_ Tính lăng nhăng hả??

_ Đâu có, tại thấy cậu đó nc cũng vui nên…

_ Hừm…….tui mà bik cô lăng nhăng là chết vs tui áh

_ Hehe hok đâu mà – Thảo ôm chầm lấy tôi cũng vs nụ cười rạng rỡ

Nhưng tôi vẫn chưa tìm đc ng ' cần tìm………..phải tìm típ thoy T^T……

Tôi đc ra viện sau dó 1 ngày, tôi muốn thư thản một tý, dù gì cũng nghỉ tết rồi nên tôi cũng wa nhà của Thảo chơi mấy ngày tôi về tới phòng Thảo thì đã 9g30 tối, tôi nằm ịch xuống, chợp mắt đc một tý

_ Nhóc, đi tắm đi, hôi wá àh

_ Hôi vậy đó ^^, chịu hem?

_ Ếy hok chịu, hôi wá ai cho ngủ chung

_ Vậy thì thoy hehe, hok ngủ chung nữa

_ Uhm vậy đi – Thảo nói có vẻ giận rồi way mắt sang chỗ khác, năm xuống giường và nhăm mắt lại nhưng vẫn way mặt sang chỗ khác.

_ Sao thế giận àh??

_ ………

_ Thoy đi tắm nha ^^

Tôi đứng dậy chạy thẳng vào nhà tắm, cởi đồ ra rồi dội nước từ trên đầu dội xuống và ngẫm nghĩ. Không biết chừng nào tôi mới tìm ra đc cái tên gì đó, tôi cảm thấy Tuấn Huy không phải là người tôi tìm, câu ấy là một người nhút nhát ngay cả bắt con gián còn chưa xong làm sao mà dám bắt ma làm thầy bùa đc ta………..ông bụt nói dối hok chớp mắt…….mà kỳ nha, chuỵên đó chỉ là trong giấc mơ thoy, chứ ai thèm tin chứ………úi……..tôi chà lưng mới thấy mình có một vết bầm khá lớn trên lưng, chắc là lúc té té xuống đây….hix tắm xong rùi, phải thay đồ lẹ để lên dỗ ngọt mới đc ^^!! Bị giận òy.

Tôi bước vào phòng Thảo, thấy phòng không khoá nên mở cửa vào luôn, vào phòng…………..là………Thảo đang thay đồ……trên người chỉ có áo ngực và chiếc wần nhỏ…để lộ 3 vòng rõ rệt cực xinh….tôi ngớ người ra…….đỏ mặt, đóng cửa lại

_ Em xin lỗi……tại hổng bik

_ Khoan đã……

_ hả?

_ Tắm rồi thì vô phòng đóg cửa lại đi…không cần phải đừng ở ngoài đâu.

Tôi đóng cửa lại đỏ mặt ngó sáng chỗ khác…….tôi lại mún nhìn….con mắt xấu xa của tôi lại nhìn………..bàn tay gớm giếc của tôi chạm vào eo Thảo với cảm giác làn da mịn màng, tôi nuốt nước miêng nhìn vào mắt Thảo, THảo cũng nhìn tôi vòng tay wa cổ tôi, cánh tay còn lại của tôi cũng vòng wa eo Thảo, tôi cuối xuống, nhẹ nhàng hôn lên má rồi buông môi cũng tôi ra khỏi má của Thảo, như có lẽ hok cưỡng lại đc, tôi hôn lên môi Thảo, Thảo cũng nhắm mắt lại và hôn tôi, lưỡi của cả hai chạm vào nhau và wuấn lấy nhau như hok thể nào xa rời đc. Tôi như đang bị kích thích bởi một thứ gì đó, THảo từ từ ngồi lên giường, từ từ nằm xuống, tôi hôn lên lan da của chị, lên cổ và từ từ xuống ngực….Thảo từ từ cởi từng nút áo của tôi ra và hôn lên cổ tôi…….đêm đó tôi và Thảo đã tận hưởng giây phút tuyệt vời nhất………

Sáng hôm sau, tôi thức dậy với cơ thể trần trụi, chỉ khoác trên người một cái mền màu trắng của Thảo, năm kế bên tôi là Thảo…….một thiên thần nhỏ đang nằm ngủ say sưa và ôm tôi

Tôi nằm nghĩ ngợi một lát thì Thảo tình dậy…

_ dậy rồi hả? – Tôi hỏi

_ uhm……hwa……

_Hôm wa tại e hok cưỡng lại đc…..có là chị khó chịu hok?

_ Không đâu…….nhưng mà……..

_ Hả? Nhưng gì?

_ Lỡ có e bé thì sao

_ ^^!!! Hỏi câu nghe khờ thấy ớn

_ Sao khờ?

_ E là con gái mờ

_ ờk ha wên ^^!!

_ Con gái nhưng tính là con trai….

_ bik òy………….chứ tính mà là con gái là…….

_ =.=” Thoy đi

_ Ắt xì….

_ Chị cảm lạnh òy đó, mặc đồ vô đi cô

_ bik òy :”> thương gê

Thảo đi ra khỏi giường và mặc lại quần áo, tôi nhớ lại chuỵên hwa và có lẽ đó là giây phút đầu tôi hạnh phúc đến thế……..

Tôi bước ra ngoài tận hưởng khôg khí của ngày tết, làn gió xuân lướt ra tôi thật là dễ chịu

_ Vô ăn sáng nè

Tôi bước vô phòng bếp cũng là phòng ăn, thấy có các món bày ra trông thật đẹp mắt, nào là cơm, rau xào, thịt kho…….

_ Woa……ăn sáng gì mà sang vậy? Ở nhà em hok ăn đc vậy đâu

_ Đâu có đâu ^^!! Tại thấy trong tủ lạnh còn dư đồ, nên lấy ra nấu thôy…

_ Chi nấu áh???

_ Uhm…….

_ Có ngon hok đêy ta nhìn cũng đẹp wá hen

_ Ăn đi rồi bik, chắc cũng đc đó

Tôi ngồi xuống, chị bới cho tôi 1 chén cơm rồi đặt xuống trc mặt tôi…Tôi gắp thử miếng rau xào………èo……………………………� ��…………………….hình như chị bỏ lộn cái gì đó thì phải =.=” sao hồi đó nhớ làm thị t bò xào ngon lắm mà ta………….

_Ngon hok?

_ Uhm uhm ngon lắm……….- tôi cười ngếch mép và khen cho Thảo vui……..nhưng thực sự…………………..khó ăn lắm áh………..bạn nào mún ăn thử hem????...........bữa nào wa tui cho ăn nè T.T

_ Vậy e ăn hết lun đi, chị hok đói ^^……..ngon thì cứ ăn nha

_ ếy…….ếy =.=”

_ Sao zạ??? hok thik hả???

_ ………thik thik =.=”………ăn ăn

_ Thế thì tốt ^^

Tôi đành ngậm ngùi ngồi ăn……..báo trc là khó ăn lắm ếy……..hình như…………bỏ lộn tỏi thành cái gì đó…………..tôi ăn tới 1 hồi thì thấy có mảnh thớt trong đó =.=” tôi lấy mảnh thớt lại gần cái thớt thì…………….đúng y chang T.T ( mấy e nhỏ đừng bắt chước chị nhé! Không thoy sẽ chết đó) tôi ăn hết cái đống đó rồi đi dọn dẹp chén đũa….

_ Giỏi wá ta – Thảo bất chợt đứng đàng sau tôi

_ hả? hết hồn

_ Giỏi wá, ăn xong bik dọn lun ^^

_ Em mà, nãy g đi đâu đó???

_ Uhm……….Phong tới nhà

_ Phong??????????

_ uhm….

_ Hắn kiếm cô làm gì?? – tôi nhíu mày lại nói giọng bực bội

_ Sao đổi giọng vậy??

_ Cô không nhớ hắn làm gì cô hả??

_ Nhớ………..nhưng mà hok lẽ tới rồi mà hok gặp?

_ Hắn nói gì vs cô?

_ Nói là…….

_ Huh????

_ Nói là rất nhớ chị, nên mún tới gặp…….

_ Hắn đâu?

_ Về rồi!!

_ Hắn mà đến nữa tôi hok nể tình đâu……..thôi…vô trong phòng đi.

Chị bước lẳng lặn vô mà hok nói gì, tôi nhìn chị………biết rằng hồi này có lẽ hơi wá đág….nhưng tôi hok chấp nhận tên Phong đó đc…..tèn tén ten Hạt mưa rơi rơi……..nhạc chuông của đt tôi reo lên

_ Wẻy??

_ Vi hả??? Dũng nèk

_ Ơk' thì sao?

_ Đi chơi hem???

_ Đi đâu?

_ đi ăn kem, uống nước mừng bà xuất viện

_ Đc đó, có ai đi?

_ Có tui vs thằng Huy thoy…

_ Gì bèo zạ??

_ Nếu thấy bèo thì dẫn theo cô bạn kia đi lun đi cho hết bèo??

_ Mày khoái hả?

_ Khóai?? Đâu dám! Của Vi mà ^^!!

_ Thiệt hok đó ^^!!

_ Thiệt thiệt……..dẫn đi đi mà……..cho vui…….

_ Ơk'…….chiều mày 1 bữa đó

_ Ok vậy đợi ở -18 hén

_ Ok

Tôi cúp máy, chạy vào phòng……thấy cô nàng đag coi tivi say sưa, tôi ngồi xuống giường ôm chầm từ đằng sau……. Thảo bất chợt way lại cười

_làm gì thế??? Smlt hả??

_ Ớh………ai thèm

_ Thèm gì?? Ai cho smlt tui >.<

_ Có ai smlt đâu chớ

_Thế tay đứa nào vòng wa eo tui zạ??? =.=”

_ Ếy…………

_ Hehe thắng ròy

_ Hừm thấy gét wá đi àh

_ chụt……..smlt lại đó – bất giác Thảo hôn lên má tôi 1 cái

_ uhm :”>………đi -18 vs e hok??

_ áh……đi chớ, thèm………

_ Uhm thèm……….vô đó tui trả tiền mà, sao hok thèm

_ hihi

_ Thoy thay đồ đi cô, bận bồ đồ ngủ nhìn sex wá đi

_ Thèm hả?

_ Hả? Thèm gì?

_ Thèm……………..chị

_ Oẹ…..ai thèm

_ Hứ, nhớ đó, tui đi thay đồ

_ Ếy……..đợi tý…..

_ gì?

_ Cho e 30s ra khỏi phòng……….hok thoy thèm thiệt

_ Hihi, ra đi….

Tôi bước ra phòng Thảo, đóng cửa lại cho nàng thay đồ, tén ten ten….hạt mưa rơi rơi…..nhạc chuông đt tôi lại reo lên.

_ Wẻy???

_ Tao nè!

_ Hả? Ai zậy?

_ Tao nè!

_ =.=” mày tên tao hả??

_ Tao nè!!!!

_ Tao bik mày là tao mà mày tìm tao làm gi??

_ Tao…..ủa?? gì rối vậy???

_ Uhm mày là tao…..??? thì tao gọi mày là tao……

_ Tao là Dũng nè

_ Ủa vậy hả?? Tao tưởng nãy giờ mày là tao, tao đang nghe tao nói hok nghe mày nói!!

_ Là sao? Hổng hỉu, sao rối wá zạ

_ Ai bỉu mày cứ tao nè, tao nè………tao cũng rối nên làm mày rối lun

_ Mày ác wá……….chuẩn bị xong chưa??

_ Sắp xong ròy, ng' ta đang làm điệu trong phòng, đợi tý đi mày

_ Chắc sắp gặp tao nên mới làm điệu chứ gì??

_ Mày khoái hả?

_.......uhm……….dù gì cũng là chị mày, cô giáo mày thoy làm mai cho tao đi

_ Mày điên hả???

_ Gì điên??

_ Ng' đó ng' tao……………….la' ng' tao………

_ Mày đừng nói là mày là les nha =.=”

_ ……….hok có……..nhưng tao hok làm mai mày vs cổ đâu

_ mày keo wá………..thoy lẹ lên, nói chuyện đt tốn tiền tao wá…..ra sớm nha cô

_ Bik oy'

Tôi cúp máy cũng là vừa lúc Thảo đi ra, Thảo diện 1 cái váy trắng và áo màu đỏ có in hình con panda………

_ Làm gì giống đi tiệc zạ??

_ Tại người ta mún làm đẹp chứ bộ, sắp tết òy, mặc đồ đẹp cũng đâu sao

_ uhm thoy e dắt xe ra nha

Tôi ra ngoài sân đắt xe ra ngoài cổng, thảo ngồi 1 bên ôm lấy eo tôi và dựa vào lưng tôi, tôi có cảm giác như là 1 đôi trai gái yêu nhau thật sự đang đi dạo phố vậy, tôi cảm thấy rất hạnh phúc.

Tới -18 tôi đã thấy Dũng và Huy đứng trc cửa chờ….

.

_ Làm gì tới trể thế má?? – Dũng đập vai tôi và hỏi

_ hề………tao trang điểm…..đc hok??

_ ý……..Thảo…………….xinh wá – dũng đỏ mặt nhìn wa Thảo cười mỉm

_ e hèm…………………….- tôi liếc nhìn Dũng vs cặp mắt hình viên đạn

_ Thôi gửi xe rồi lên lầu uống nước đi, mừng Vi xuất viện – Huy lên tiếng

Tôi liền gửi xe rồi lên lầu……….bỗng tôi chợt thấy và cảm thấy trong người của 1 ai đó trong số chúng tôi có 1 cái gì đó…….rất lạ lùng…….hok thể nào tả đc………đó là gì?...........

Tôi và mọi người lên tầng 2 của -18 lựa 1 góc chỗ ngồi và cả 4 người cừng ngồi xuống

_ Ếy………mặc váy phải ngồi kiểu đưa 2 chân ra ngoài…….khó chịu wá àh – Thảo trể

môi ra làm mặt tếu tếu than thở

_ Ai bỉu thấy chưa?? Tui kiu mặc wần hok chịu – Tôi liền ghẹo Thảo

_ Có kiu mặc quần đâu xạo ke wá àh…….

_ Thoy kệ, chịu khó đi Thảo, mặc váy dễ thương hơn mà..- Dũng lên tiếng

_ Uhm ^^ - Thảo tươi cười đáp trả lại

Tôi chợt thấy trên người của Huy có một cái gì đó………….tôi dần dần……..nhìn sâu vào trong áo cậu ta……..có cái gì đỏ đỏ………nhìn kỹ nhìn kỹ………thì nó giống………1cái yếm đỏ………..eo ơi……con trai thời này…….ai đi mặc yếm hả trời……nhưng tôi bỗng nhớ ra, trong sách ở nhà tôi, tôi nhớ có cuốn nói về cái yếm đỏ, người ta nói yếm đỏ con trai mà mặc thì là tiểu đồng……mà tiểu đồng thì………………………………………� ��……..aaaaaaaaaaaaaa…………….hoá ra…….hok lẽ Huy là người mình cần tìm thật sao?? Tôi nhìn Huy trong chốc lát, Thấy Huy cũng đâu có vẻ là giống thầy??? Đầu có giống, con người thì nhìn có vẻ khù khờ, còn mấy ông thầy gia manh lắm (trong phim tôi thấy thế)

Bỗng Huy nhìn tôi lại bằng một ánh mắt……..khó tả lắm, giống như là ánh mắt đang xem người ta đang suy nghĩ gì, người ta đang muốn gì ấy

_ Vi sao thế? – Huy hỏi tôi

_ Ờ, hok sao…..Vi suy nghĩ về một ít việc thoy…..

_ Thật sao? – Huy liền hỏi……có vẻ Huy đang nghi ngờ và đã bik tôi suy nghĩ cái gì ấy……………….

_ Uhm………thôi, Vi đi wc tý…….nhớ căn nhà nhỏ wá àh =.=”

_ Cho Thảo theo với…….

_ Buồn (tè) hả???

_ Hok……mún đi theo ^^

_ Thôi đi K đi mà cũng theo

_ Huy đi với Vi…..Huy cũng buồn

_ Uhm……..

_ Sao Huy đi đc……- chị mặt nhăn lại nhìn bùn bùn

_ tại người ta buồn, nhìu chuyện wá àh

_Hứ - Thảo hứ 1 cái……….hình như có vẻ giận ròy, thoy kệ……….nhớ căn nhà nhỏ wá…….đi thoy

Vô tới nhà vệ sinh, tôi bước vào nhà vệ sinh nữ thấy Huy cũng đi theo……

_ Đi đâu vậy??? Đây là nhà vệ sinh nữ mà

_ Uhm…………thì tui cũng là nữ mà

_ Nói gì vậy??? ông là nam mà………..

_ Thấy ai làm thầy có người nào là nam or nữ chính gốc hok??

_ ………hok lẽ câu là?????

_ Đúng, tui là người Vi cần tìm

_ Sao Huy biết tui tìm Huy??

_ Có người nói với Huy là Vi tìm Huy, với lại hồi nãy nhìn Vi nhìn Huy thấy ghê cũng đủ biết rồi…

_ Hả? Bụt áh?

_ Uhm ^^ sư phụ Huy đó

_ Phải không vậy trời =.=”

_ Phải chớ ^^!!

_ Vậy nạn kiếp của Vi là gì?

_ Ếy làm sao Huy bik??

_ Ủa? Vậy sao ông Bụt nói là Huy bik mà………hổng lẽ ổng nói xạo hả trời??

_ Phải về nhà lập đàn mới bik…….

_ Gì phải tốn công vậy?

_ Uhm, bởi vậy làm thầy khổ lắm

_ vậy lỡ nạn kiếp Vi tới khoảng mấy phút sau nữ thì sao Vi tránh đc chớ……..

_ Uhm để Huy cho Vi cái bùa nè, kéo dại nạn kiếp ra đó………….nhưng mà cần phải truyền lực để Vi chịu đc sức mạnh đc lá bùa này nữa……

Vừa nói xong thì Huy liền hôn lên môi tôi…………..đúng lúc đó Thảo vừa vô tới ………………

Thảo sững sờ đứng nhìn tôi và Huy….môi của Huy vẫn siết chặt bên môi của tôi, Thảo liền chạy đi, tôi đẩy Huy ra…….nhìn Huy 3giây rồi chạy theo Thảo….Tôi đuổi đc theo Thảo ôm chầm lấy Thảo………

_ Đừng đi mà……….hiểu lầm thôi……

_ Buông ra e không muốn gặp mặt a……. – Thảo vùng vẫy khỏi vòng tay của tôi

_ Hả??? e??? xưng gì kì vậy??

_ Từ lâu đã muốn xưng vậy rồi mà sợ ngại, buông ra………bây giờ e không muốn gặp mặt a – Thảo vừa nói, nước vừa ứa ra lăn trên đôi má mịn màng của Thảo

_ Đừng đi, a xin e đó……….- tôi càng siết chặt Thảo hơn

_ Buông ra………!!!!! – Thảo quay lại cắn lên tay tôi 1 cái rõ đau, tôi buông tay Thảo ra theo phản xạ

Thảo chạy xuống wán và chạy ra ngoài đường………..

_ Nguy hiểm lắm…….e đừng ra…..a xin e mà – tôi hét lên giữa đường phố đông người

_ E……………- Thảo chưa kịp nói hết thì một chiếc xe gắn máy chạy với tốc độ nhanh

và………………………..trúng Thảo……

_ KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGG…………- tôi thấy liền hét to lên……….chạy đến Thảo, tên chạy tốc độ nhanh bị té xuống chảy máu đầu, còn Thảo thì ngay hông chảy máu rất nhiều, đầu Thảo cũng bị chảy máu do đập đầu xuống đường, Thảo bất tỉnh, tôi ôm chầm lấy Thảo, nước mắt tôi chảy ra………tôi khóc……..tôi ẵm Thảo trên tay chạy đến bệnh viên, lúc đó tôi chỉ biết, tôi thật tội lỗi khi phaỉ làm như vậy với Thảo, tôi vừa chạy vừa khóc, đến bệnh viện…………..tôi lo lắng ẵm Thảo vào khoa cấp cứu……..tôi ngồi chờ ở ngoài, và trông đợi…………..trông đợi một tin tốt…………………dù chỉ một tin tốt thôi…………là Thảo không sao………Thảo không bị gì cả………………..

Bác sĩ bước ra khỏi phòng…..

_ bác sĩ………bạn cháu có sao không ạ???- Tôi lúng túng nhưng cố gắng nói thật nhanh để đc nghe câu trả lời

_ Bạn cháu bị gãy mấy cái xương, không sao đâu cháu, đâu thì đập nhẹ không bị ảnh hưởng gì hết, nhưng hiện giờ, bạn cháu cần được nghỉ ngơi nên khoảng 2 tiếng nữa cháu lại thăm bạn ấy nhé.

_ Dạ…….cám ơn bác sĩ, cháu cám ơn bác….

Tôi vui mừng biết mấy khi nghe Thảo không sao, mặc dù bị gạy vài cái xương nhưng miễn Thảo không bị gì nghiêm trọng là được, hình như……….tôi quên…….tèn tén ten….hạt mưa rơi rơi giọt lệ rơi rơi……..tiếng điện thoại tôi lại reo lên

_ Alô??

_ Huy nè, Thảo có sao không?

_Huy hả?? Ông hay lắm…..hồi nãy trong nhà vệ sinh dám……

..

_ Khoan!! Cái đó là tui truyền công lực cho Vi mà….tui chưa truyền xong thì Vi đẩy tui ra rồi

_ Truyền gì kỳ vậy? Tui không thích đâu áh nha >”<

_ Uhm tại lỡ thôi, thằng Dũng hỏi Thảo có sao không kìa…..

_ Kêu nó, muốn biết thì tự mà hỏi Thảo đi…..

_ =.=” Pó tay

_ Thoy, tui đi vòng vòng chơi, mấy ng' uống nước tiếp đi, tui hết hứng òy

_ Uhm vậy thì pp hén

_ Uhm pp

Tôi cúp máy liền đi bộ vòng vòng chơi, và hít hương gió thoảng của ngày tết………..rồi Thảo tỉnh dậy sẽ thấy tôi và gặp lại tôi………tôi sẽ nói toàn bộ sự việc cho Thảo biết

Tôi về nhà trong lòng bồi hồi, không biết Thảo có sao không nữa, tôi năm lên chiếc giường êm ái và thân yêu ngày nào mà mình chưa nằm trong mấy ngày qua, Thảo là người tôi yêu đầu tiên, tôi muốn Thảo sẽ là người hạnh phúc nhất trên đời…..tôi chợt suy nghĩ và thiếp đi trong chốc lát……………………………………..

Tôi đã mơ…mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ…..tôi thấy cảnh vật thật quen thuộc sau sương mù dày đặc, một dải sông vàng, đồng cỏ vàng và bên kia sống là một người đang vẫy gọi, nhiều người đi qua sông, nhiều người lại ngần ngại không dám qua…….chợt

_ Ô, nhóc con này lại tới nữa – Một giọng nói quen thuộc

_ Ai???

_ Ta đây, bụt đây ^^ - Ông bụt liền hiện ra trước mắt tôi cười nhí nhảnh (=.=”)

_ Lại là ông nữa hả??

_ Sao thế? Không đón tiếp ta àh???

_ Không phải, chỉ là, tôi đã tìm được người cần tìm và chính người đó cũng đã làm cháu mất đi một người….- Tôi ngó sang chỗ khác và khiêm nghị nói

_ Hả? Nó làm gì?

_ Không có gì, ông cứ việc hỏi cậu ta

_ Vậy cô bé đã biết nạn kiếp của mình chưa?

_ Chưa…câu ta nói phải làm cái gì đó…….

_ Vậy àh….mong rằng cô bé sẽ thoát đc nạn kiếp, sao nhìn cô có vẻ…buồn vậy?

_ Dĩ nhiên rồi! Người ta vì tôi mà bị thương…sao không buồn.

_ Ai mà ngu vậy? =.=”

_ Vô duyên >”< tự nhiên kêu người ta ngu, tại đệ tử của ông đó!!

_ Sao?

_ Tại đệ tử ông hôn tôi trong nhà vệ sinh, người ta thấy..gen rồi chạy ra đường chứ sao??

_ Vậy là………

Tén ten tèn……….hạt mưa……Tôi chợt tỉnh dậy khỏi giấc mơ ấy…ông bụt hình như tính nói một chuyện gì đó mà do đt tôi reo nên chẳng nghe đc gì cả……….

_ Alo?

_ Thảo sao rồi??????????? – Giọng của Dũng vang trong điện thoại tôi như muốn điếc tai tôi

_ Tao chưa đi….chắc giờ đi coi sao rồi

_ Lẹ đi mày, tao sốt ruột wá…

_ Hay đi với tao không?

_ Được!!! mày đang ở đâu?

_ Tao đang ở nhà, qua nhà tao chở tao đi đi ^^

_ Hay quá ha =.=”

_ Lẹ mày, tao cũng sốt ruột quá

_ Ok. 1p là tới

Dũng liền cúp máy, tôi liền chải chuốt lại mái tóc….

_ Vi ơi, Dũng tới kiếm con nè – Giọng mẹ tôi thất thanh vang lên

T.T thằng này đúng là nhanh thiệt, nhưng mà tôi quyết không để cho nó giành Thảo của tôi đâu….

_ Nhanh thế?? – Tôi xuống liền đập vai nó

_ Dĩ nhiên, tao mà…bệnh viện nào thế?

_ Gia Định đó, đi lẹ đi

Dũng phóng xe cái vèo đến bệnh viện, tôi và Dũng hối hả đi tới phòng bệnh, bước vô cánh cửa tôi thấy Thảo đã thức và gia đình đến thăm…tôi bước vô, khuôn mặt Thảo tươi cười khi thấy tôi và Dũng……..

_ Tới rồi àh – Thảo cười nhìn tôi và Dũng

_ Thảo sao rồi – Thằng Dũng ham hố chạy vô trước tôi lại gần giường Thảo

_ Thảo bình thường rồi, cám ơn Dũng nha…..

_ Vi mày lại thăm Thảo đi chứ - Dũng kêu tôi lại vì thấy tôi đứng trời tròng vì quá vui khi Thảo bình an…….

_ Người đó là ai vậy….Dũng?? Bạn Dũng àh? – Thảo chỉ vào tôi và hỏi Dũng…..niềm vui lúc đó của tôi bị dập tắt………..

_ Vi đó….người đó là bạn Thảo mà – Dũng cầm lấy tay Thảo mặt nhăn lại…..

_ Thảo…..không biết người đó……

_ Em đây mà……..Vi mà……..Thảo không nhớ sao?? – tôi lại gần Thảo, mặt như người mất hồn…….

_ Em…….là ai???........

Tôi…………thực sự như người đã chết……..tôi phóng ra cửa phòng, chạy dọc trên hành lan bệnh viện………nhưng nước mắt vẫn không thể nào không rơi, tôi thấy ông bác sĩ mà khám cho Thảo, Tôi đứng lại, níu áo ông ta hét lớn

_ TẠI SAO???????ÔNG BẢO CÔ ẤY KHÔNG BỊ GÌ MÀ?? SAO CÔ ẤY LẠI QUÊN TÔI???

_ Cô bình tĩnh đi………..

_ TÔI KHÔNG BÌNH TĨNH ĐC………

_ Bình tĩnh…tôi sẽ cố gắng vào xem cô ấy ra sao…..

Sau một hồi sau, bác sĩ bước ra khỏi phòng bệnh của Thảo, tôi mặt bồi hồi, trấn tĩnh lại tinh thần, mặt tôi như không còn chút máu….ông bác sĩ bước ra, thở dài:

_ Tôi xin lỗi, có lẽ vì do va chạm vào dưới đất nên….mất một phần trí nhớ

_ …………vậy sao? Ông lại nói là không sao?

_ Tôi xin lỗi, do quá trình xét nghiệm cho cô ấy, tôi đã bỏ qua mức đó, vì tôi nghĩ vết thương đó không bị ảnh hưởng gì….

Tôi thở dài, bước dài trên con đường quen thuộc về nhà, tôi cảm thấy rất buồn…..tèn tén ten…hạt mưa rơi rơi…giọt mưa rơi rơi…………..

_ Alô?

_ Vũ nè…đi bar không? Biết Vi đang buồn nên……..

_ Uhm đi……

_ Uhm… Vũ tới nhà chở Vi đi…

_ Thôi khỏi tới trc cổng bệnh viện Gia Định đi, Vi đang ở đó nè

_ Uhm, tới liền

Nói xong Vũ cúp máy, tôi đứng khoanh tay lại, ngước lên bầu trời trong xanh, tôi chẳng hiểu rõ tại saolại như vậy…..ông trời thật là bất công cho tôi, ai cô ấy cũng nhớ, tại sao chỉ có mình tôi là không? Thật là quá đáng…tôi với cô chưa có chuỗi hạnh phúc dài mà…tại sao chứ??????????Tôi tự hỏi, tự đánh vào đâu mình

_ Vi…tới rồi nè

Tôi ngước mặt xuống thấy Vũ đứng đó…tôi liền lên xe Vũ…Vũ không nói gì, chỉ phóng thật nhanh tới bar, tôi ngồi vô ghế, kêu 10 lon bia, mở ra và nốc nhanh 1 lon trong vòng 30s, Vũ nhìn tôi, nhìn tôi uống lon thứ 1, thứ 2, thứ 3, thứ 4………tới lon thứ 5 Vũ cầm lấy tay tôi ngăn lại

_ Vi làm gì vậy??

_ Rủ đi bar mà không uống để mình Vi uốg vậy! Vũ uống chung với Vi đi….- tôi đặt lon bia trc mặt Vũ

_ Uống thì uống sợ Vi sao…..- Vũ cầm lon bia lên và uống hết những lon còn lại, còn tôi thì chỉ biết ngớ mặt ra nhìn Vũ uống , sau đó Vũ nhìn tôi 1 hồi lâu rồi hỏi – Vi…………là les àh?

_ tại sao…………. Vũ…………….. lại hỏi như vậy???? – Tôi gặn hỏi

_ Vì…..Vũ thấy, Vi có vẻ, yêu ng' đó………..

_ Ý Vũ là…………Thảo???

_ Uhm…….cho tôi thêm 10 lon bia nữa – Vũ nói với anh phục vụ

_ Đúng………Vi là…….- tôi ngập ngừng

_ Vũ cảm thấy rất buồn khi Vi là……..Vũ buồn chỉ là 1 lý do thôi – Vũ cầm lon bia thứ 1 uống sạch

_ Vũ buồn chuyện gì??

_ Buồn……..- Vũ cười nhẹ 1 cái như đang cười trong niềm đau – Buồn vì………Vũ còn yêu Vi

_ …………Nhưng Vũ biết Vi vậy rồi…….

_ Vũ biết chứ, bây giờ Vũ cũng biết, người đó mất trí nhớ….và quên Vi – Lại cầm lon thứ 2 và…….

_ Tại sao Vũ lại biết? Vi chưa nói gì với Vũ mà!

_ Vũ biết vì………Thảo là chị họ của Vũ mà…..

_ Hả???? – Tôi tròn xoe mắt nhìn Vũ – Vậy sao lúc Thảo gặp Vũ, Vũ và Thảo coi như không là gì hêt vậy?

_ Chuyện này Vũ cũng mới biết thôi, và mới gặp chị vào tuần trc, Vũ cũng ngạc nhiên lắm….Vũ….thực sự rất yêu Vi, Vi………..làm bạn gái Vũ đi, Vũ xin Vi…….Vũ không thể nào thiếu Vi được đâu…….- Vũ cầm lấy tay tôi

_ Vi làm sao………….- tôi ngập ngừng, ngó mắt wa chỗ khác

_ Không sao…….Vi quen Vũ có thể quen người khác, yêu người khác, Vũ chỉ cần có Vi thôi…

_ Vi không……….biết…….- tôi cầm một lon rồi uống, cảm giác ngại ngùng đó của tôi vẫn không dứt khi uống lon cuối cùng, tôi có vẻ chóng mặt….

_ Vũ……… yêu Vi.- Nhìn Vũ có vẻ say nên tôi đứng dậy rút tiền ra trả tiền rồi đưa Vũ về nhà…..

Trong lúc về, ngồi đắng sau xe Vũ ngồi đằng sau tôi, vòng qua eo tôi liên tục nói Vũ yêu Vi…tôi hỏi móc chứng minh nhân dân của Vũ xem Vũ ở đâu thì mới biết vũ ở khu Phú Mỹ Hưng. Tôi chở Vũ về nhà, dìu Vũ vào ghế salông, bước vô căn nhà, dường như lạnh tanh, có lẽ Vũ được ba mẹ mua cho ngôi nhà này và sống một mình, tôi để Vũ nằm xuống ghế salông, đóng cửa lại, vào nhà tắm lấy khăn lau mồ hôi cho Vũ. Gương mặt cũng khá điển trai của Vũ có nhiều cô bé theo đuổi, như tại sao tôi lại không có cảm giác gì với cậu. Đột nhiên cậu mở mắt ra, cậu ôm lấy tôi

_ Vi………đừng xa Vũ…..- câu ôm chặt tôi vào lòng khiến tôi không thể nào chống cự đc

_ Vũ thả Vi ra……..- tôi vùng vẫy

Vũ liền bật dậy, đè tôi trên chiếc ghế salông, ôm lên môi tôi……..cậu ôm tôi rất chặt, khiến tôi như nghẹt thở, tôi không thể nói và cũng không thể chống cự đc…….

Vũ buông môi tôi ra, nhìn tôi

_ Ở lại đây với Vũ……..

_ Vũ làm gì vậy????......Vi và Vũ……

_ Ở lại với Vũ……….Vũ van Vi…..- mắt Vũ như muốn khóc…….cậu nâng nhẹ cằm của tôi lên hôn lên đôi môi tôi nữa….rất nhẹ nhàng….tôi cảm nhận đc hơi thơ của cậu……tôi ứa khóc…khôg phải khóc vì Vũ hôn tôi……..tôi khóc……..vì nhớ Thảo……..người con gái tôi thương……..bây giờ còn nhớ tôi chăng??............cậu làm tôi nhớ đôi môi ngọt ngào của cô ấy…..nhớ lúc……..cô ấy là của tôi……………………

_ Sao Vi lại khóc?? – vũ buôn tôi ra – Vũ làm Vi sợ?

_ Không…chỉ là nhớ về nhiều cái thôi………

_ Đêm nay Vũ thực sự cần Vi……..Vũ……..

_ Đêm nay Vi sẽ ở lại với Vũ…..

……………………

Tôi nằm ở đó trong vòng tay của Vũ……thực sự là không có càm giác gì ngoài hơi ấm của Vũ làm tôi nhớ tới Thảo…..tôi nhận được tin nhắn của Dũng với dòng tin…” Tự nhiên tao tỏ tình với Thảo, Thảo nhận lời rồi mày ơi, chúc mừng tao đi!!” đọc được dòng tin nhắn, lòng tôi đau xót như ai đang xát muối vào tim tôi…nước mắt tôi lại trào ra trong niềm đau không thể nào tả nổi…..cổ họng ứa đắng.xen vào vị mặn của nước mắt…

_ Vi sao vậy? – Vũ thấy tôi khóc nên liền hỏi

_ Vi không sao……..

_ Vũ cảm thấy lo cho Vi..

_ Vi không sao – vẫn là câu nói đó nhưng tôi lại cao giọng lên một tý – Khuya rồi Vũ đi ngủ đi, tối nay Vi ngủ ở salông cho

_ Không….! Ngủ với Vũ đi….

_ Vũ khùng hả?....sao Vi ngủ vs Vũ đc??

_. ……..uhm……hay là vô phòng với Vũ, Vi ngủ trên giường Vũ ngủ dưới đất nha

_ Cũng đc………- Bỗng dưng chân tôi lại bước đi không được, tôi cũng không hiểu tại sao……..- Chân Vi……..sao không cử động được….

.

_ Vậy để Vũ ẵm Vi lên. – Vũ ẵm tôi lên phòng của cậu, nhẹ đặt tôi lên giường, đóng cửa lại – Vũ đi tắm…Vi ngủ trc đi

_ Uhm……- tôi nhẹ nhắm mắt lại..sau một hồi lâu có lẽ vì nhà lạ nên tôi không ngủ đc, tôi lại mở mắt ra……tôi nhìn thấy Vũ đang nhìn tôi ngủ - Gì nhìn ghê vậy? =.=”

_ Không có gì ^^!! Thiên thần nhỏ của Vũ àh – Vũ liền hôn nhẹ lên môi tôi, tôi cảm thấy bất ngờ, tôi cười nhẹ như cám ơn sự yêu thương của Vũ, từ cái nụ hôn ấy của Vũ…tôi lại nghĩ tới Thảo……..tôi lại khóc, tôi thật ngốc…..Vũ thấy tôi như vậy lại dỗ dành tôi bằng nụ cười,đôi môi Vũ lại chạm vào đôi môi tôi, lúc đó tôi như đang tưởng tượng Vũ là Thảo, vì hai người có nhiều nét giống nhau, giống nhau ở nụ cười, Vũ cứ hôn tôi, tôi môi của tôi và Vũ như không thể nào rời khỏi nhau……đôi mắt tôi trc mắt cứ nhìn thấy người đang hôn tôi là Thảo chứ không phải là Vũ. Tôi và Vũ từ từ ngả xuống giường, đôi môi vẫn chặt lấy nhau, Vũ nhẹ nâng cằm tôi lên hôn dưới cằm, rồi từ từ nhẹ xuống dưới cổ, dần dần mở từ cúc áo của tôi ra………tôi như đang mê man trong một giấc mộng….reeeeeeeenggg………một hồi chuông vang lên, hoá ra là tiếng chuông điện thoại nhà Vũ, tôi chợt tỉnh dậy, nhìn ra trc mặt mình không phải là Thảo mà lại là Vũ…..tôi đầy Vũ ra…….tôi chợt nghĩ mình làm một điều thật là ngu ngốc, Thảo là Thảo, Vũ là Vũ………….làm sao mà giống nhau được chứ? Tôi bật khóc..nghẹn ngào

_ Xin lỗi Vũ, Vi không thể………- tôi chạy ra khỏi cửa phòng, tay ôm cổ áo chạy ra ngoài đường, không một tiếng nói tiếng Vũ gọi tôi vang lên, nhưng tiếc đôi chân của tôi không dừng lại đc và không ngừng chạy đc……..

Tôi lại đến vũ trường, uống rượu…tôi sẽ không say khi uống một mình, bỗng chợt tôi thấy một dáng người quen quen, nhỏ nhắn…..đáng yêu đang nhảy rất bốc lửa trên sàn nhảy, có lẽ tôi đã say………….nhưg không……đó chính là Thảo…….cô ấy mặc một cái áo hai dây màu tím ngắn để lô vòng eo gợi cảm…..một chiếc váy ngắn đến nỗi có thể thấy được bên trong là “dây tây” hay “trái cam” ……….tôi chợt ngơ ngẫn không ngờ đó là Thảo…………….cô nhảy như điên, trc cảnh tượng này tôi không thể nào chịu nổi được……..

_ Nè………..đang làm gì đó – Tôi kéo Thảo ra khỏi sàn nhảy và hỏi

_ Lại là em?? Em là ai? Tôi đang nhảy mà………- Thảo ngước mắt hỏi tôi

_ Sao chị lại như vậy? Lúc trước chị đâu vậy?

_ Trước giờ tôi đã vậy, em không quen biết và không hiểu gì tôi thì đừng nói – Thảo hất tay tôi ra và nói một cái giọng cực kỳ chanh chua

_ Em không cho chị đi……- tôi níu tay cô ấy lại và làm vẻ mặt nghiêm trọng..

_ Bỏ tay tôi ra………………CHÁT – cô ấy tát tôi một cái để tôi buông tay cô ấy ra……..tôi ôm mặt nhìn cô ấy thơ thẫn….- Biết sự lợi hại chưa nhóc con……đừng làm phiền tôi nữa, không thôi sẽ còn nặng tay hơn nữa đó………

Thảo bước lên sàn nhảy….lại tiếp túc nhảy………tôi đau xót….đau xót đến nỗi nước mắt không thể nào chảy ra nỗi………chỉ biết nhìn và ôm mặt……..

_ Cô đó cũng không phải thứ vừa đâu, cô đừng nên động tới – tên phục vụ ngó mắt lên nhìn tôi….

_ Sao anh lại biết??

_ Hồi đó cô ấy thường hay đến đây mà sao dạo này khoàng 3 tháng trc thì không thấy tới nữa………bây giờ mới thấy tới lại

_ Hã? Vậy hả?????

_ Uhm………thứ dữ đó, chắc cô mới tới nên không biết

Tôi chỉ biết nhìn xuống ly rượu đang uống…….rượu không đắng…..nhưng sao cổ họng tôi lại ứa đắng……..vì nồng của rượu…….biến hết rồi……giờ chỉ còn là nỗi đau…..tôi uống……..rồi nhìn ly rượu……1 tiếng………2 tiếng……..3 tiếng cảm thấy mệt mỏi và đứng lên trả tiền…..tôi đi thì thấy Thảo đã say và đi với một tên nhuộm đâu đỏ xanh vàng tím =.=” 7 sắc cầu vồng…….tôi cảm thấy không an tâm nên muốn đi theo xem sao, hắn dẫn Thảo qua một con ngõ nhỏ rồi bắt đầu giở trò, hắn kéo dây áo của Thảo xuống…..rờ lên ngực của Thảo…Thảo chưa kịp la lên tôi lại đá hắn một cái……. Hắn way lại nhìn tôi………đôi mắt tôi đầy hận thù nhìn hắn…….

_ Dạ….ạ………e xin kíu……- bỗng nhiên hắn nhìn tôi sợ hãi lắp bắp….

Tôi chưa kịp nói gì, thì hắn lại sợ hãi và chạy đi……………cô ấy liền ôm chầm lấy tôi, tôi chẳng biết phải làm sao cô ấy lại như vậy

_ Chị sợ lắm……..- Thảo ứa khóc

_ Bình tĩnh đừng buồn…….

_ Mai mốt chắc không ai lấy chị nữa đâu…….- Thảo nức nở, lòng tôi cảm thấy nghẹn ngào…….

_ Không ai lấy chị thì em sẽ lấy chị mà….

_ Em là con gái làm sao mà lấy???

_..........thì…………………….

_ Chắc muốn chị vui phải không?

_ uhm…….em…….tôi đưa chị về….

_ Được cám ơn em….

.

Tôi đưa Thảo về nhà, cả hai đều không nói gì, lòng tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhưng vẫn thấy buồn…..

Tôi nằm ở trong khách sạn, ngồi ngẫm nghĩ, vẫn không ngủ được. Có lẽ lại nghĩ tới Thảo, tôi yêu Thảo mà…………………..Hạt mưa rơi rơi………tiếng chuông của tôi lại reo lên

_ Alô?

_ Dũng nè…….

_ Uhm, có chuyện gì không?

_ Hồi nãy……Thảo đi vũ trường phải không?

_ Sao mày biết?

_ Thảo nói….

_ Uhm, người ta thật tha với mày như vậy là tốt

_ Tao cũng biết….cám ơn mày đã cứu cô ấy…..

_ Không có chi…thấy thì cứu……có gì đâu

_ Ngày mai tao có đãi tiếc giới thiệu bạn gái……mày tới không?

_ Được thôi, ở đâu?

_ Ở trà sữa Hoa Hướng Dương

_ Uhm, tao sẽ đến

_ 8g sáng hén

_ Uhm

_ Thôi tao ngủ, pp mày hén

_ pp

Dũng cúp máy, ngày mai là người ta giới thiệu bạn gái rồi……….thật chán wá đi……..tôi lấy cái áo khoác để bỏ đt vào thì thấy chiếc áo khoác của tôi lại có một vật gì……..tôi mở ra là một chiếc hộp nhỏ có thắt nơ màu xanh, tôi nhẹ nhàng mở nó ra……..có là một chiếc nhẫn, trong hộp có dư một chỗ như ai đã lấy đi một chiếc, có một mảnh giấy, tôi mở ra và đọc :” khi em đọc được món quà này chcắ hẳn em sẽ rất ngạc nhiên đúng không??? Chị đã lén bỏ vào trong túi áo khoác của em lúc em đi tắm, chiếc nẫhn đẹp không? Chị với em mỗi người sẽ giữ một chiếc làm của riêng, chị sẽ giữ gìn nó cẩn thận ở nơi chị yêu thích nhất, mong em cũng sẽ như vậy…..yêu em lắm – Thảo Lee” Tôi ngẹhn ngào cầm mảnh giấy và chiếc nhẫn khóc….chiếc nhẫn có khóc chữ I Love u trên đó…….như chứng minh tình yêu giữa tôi với Thảo……….tôi ngậm ngùi……..nếu phát hiện ra trước…..thì tôi sẽ không đau khổ như thế này…..tại sao cô ấy lại mất trí nhớ làm tôi phải nhớ…………buồn………..thương……�� �……cay đắng………….tôi nhẹ đặt đầu lên gối……..nhìn chiếc nhẫn………va nhắm mắt lại chìm trong giấc ngủ của niềm đau………………………

……..tiếng chuông ấy lại reng lên…….

_ Alô?

_ Huy nè

_ Uhm có chuyện gì không vậy?

_ Có! Tui bói đc nạn kiếp của Vi rồi nè…

_ Vậy đó là gì?

_.......nhưng đã có người hứng cho Vi rồi?

_ Hả? Ai?

_ Thảo đó….đáng lẽ hôm đó….người bị tông xe là Vi chứ không phải là Thảo….

_ Hả???????Cái gì?? Tại sao lại như vậy? – Tôi hốt hoảng mặt mày xanh mét

_ Lúc đó là Vi đã có lá bùa của tui nên không bị gì hết

_ Chết tiệt – Tôi đập tay vào tường liên hồi, đập mạnh đến nỗi tay chảy máu lúc nào không hay…..

_ Đừng bức xúc wá….dù gì Thảo cũng tỉnh dây rồi!

_ TỈNH DẬY Ư?? CÔ ẤY TỈNH DẬY NHƯ KHÔNG TỈNH DẬY, TÌNH DẬY MÀ KHÔNG NHỚ TAO……………- tôi hét lên qua điện thoại

_ Nói cho Vi biết, nếu mà Thảo khống mất trí nhớ thì Vi cũng mất thôi

_ Noi vậy là sao?

_ Nếu người đụng xe là Vi thì sao?

_........hoá ra là như vậy……..không ngờ….- tôi xịu mặt lại, nấc khóc………tôi lại, tôi thật yếu đuối…….dòng khoé mắt cay xé cả con tim tôi……tôi tắt máy, không muốn nói chuyện với Huy nữa…….tôi khóc…1 tiếng…2 tiếng…....khóc cho đến sáng, tôi ngừng khóc, mắt tôi đau và sưng vù lên, nhìn trong gương chợt thấy mình buồn cưới, cười nhẹ lên trên đôi môi đã từng hôn Thảo……..Tôi lặng lẽ suy nghĩ……….tôi sẽ đổi đời………….đổi mới con người mình bằng một cái gì đó lạ hơn……………………………………làm lại con người cũ khi không có chị…………………..

*********************************

10 năm sau….

Năm nay tôi đã 25 tuổi, đã già dặn và trưởg thành hơn so lúc trước, tôi đã bước vào Nhạc Viện TPHCM để học sau 4 năm trời, tôi đã ra trường và ngày hôm nay là ngày cuối cùng tôi có thể bước đi trên hành lang của nhạc viện, ngẫm nghĩ….tôi lại nhận được tin nhắn cũ của người bạn…đó chính là Dũng, nó báo tin cho tôi biết rằng nó sắp lấy vợ và người đó không ai khác chính là Thảo…

Có lẽ tôi đã chưa quên được Thảo…..người con gái ấy…………suốt 10 năm tại sao tôi lại không quên? Khoảng không gian và thơi gian rộng lớn……tôi vẫn yêu chị……..lòng tôi vẫn thổn thức khi gặp chị……..tim vẫn đập, mặt vẫn đỏ khi chị lại gần tôi………..vẫn cảm thấy nhớ nhung………..cảm thấy muốn khóc khi thấy chị đi cùng người khác………….Tôi về nhà cùng tâm trạng bàng hoàng khi nghe tin Dũng đám cưới……….Tôi nằm xuống và ngủ…..

Đến ngày đó…tôi lại mang theo nhẫn của Thảo, bước vào phòng cô dâu….tôi nhìn Thảo cưới mỉm, vì trông chị hôm nay thật xinh đẹp, tôi cũng chẳng biết nói gì và làm gì…..

_ Cám ơn em hôm nay đã đến dự ngày cưới của chị

_ Không có chi…..vì tôi cũng muốn đi mà

…………Tới lễ cưới, tiếng chuông nhà thờ vang lên, cô dâu và chú rể từ từ bước lên gần cung thánh………………

_ anh Martino, con có đồng ý lấy cô Maria Nguyễn Kỳ Xuân Thảo làm vơ không?

_ Con đồng ý.

_ Cô Maria, con có đồng ý……- Vị linh mục vừa mới nói đến đó, tôi đã thấy lòng quặng đau…tôi vô tình làm rớt chiếc nhẫn xuống……………KENG………cả nhà thờ ai cũng quay lại nhìn tôi….Thảo cũng nhìn tôi, và nhìn xuống chiếc nhẫn……

_ Chúng ta tiếp tục hôn lễ nhé! – Vị linh mục nói

_ Không………..chờ tôi một chút- Bỗng dưng Thảo lại nói như vậy…….Thảo bước gần lại chiếc nhẫn, nhặt nó lên, vẻ mặt cô bơ phờ nhăn lại, ngó lên nhìn tôi………- Tại sao em lại có chiếc nhẫn này?.......

_ Tại sao chị lại hỏi như vậy???

_ Nhìn nó quen lắm……giống như là có cái gì……..aaaaaaaa.- bỗng dưng Thảo ôm đầu nhắm mắt lại và……….ngất xỉu…

Mọi người đều nháo nhào lên…..thằng Dũng liền ẵm Thảo lên, mọi người gọi xe cấp cứu………..tôi chỉ biết thơ thẫn ra…….chẳng hiểu vì sao lại như vậy….

Tới bệnh viện, Dũng chạy tới và hỏi bác sĩ….

_ Bác sĩ vợ sắp cưới của tôi như thế nào?

_ Cô ấy do bị hỗn loạn tâm lý, vết thương cũ trên đầu cô ta lại tái phát, tôi nghĩ, cô ấy sẽ bị chấn động, nhưng phải đợi tỉnh lại mới biết

Thaằng Dũng như đang sắp chết……nó quằng quại, như con trùn, tôi thì lòng đau như cắt nhưng không dám thể hiện ra……

_ A, cô Thảo tỉnh rồi! – Một cô bé bà con họ hàng của Thảo reo lên

Mọi người ùa vào thăm Thảo, tôi và Dũng cùng bước vô…………làm tôi nhớ lại cảnh tượng hôm đó………cũng là căn phòng này…..tôi đã đánh mất Thảo….

_ Dũng – Tiếng Thảo gọi đâu tiên cũng là “ Dũng”…..

_ Em có sao không? Anh lo cho em lắm – Dũng chạy đến ôm chầm lấy Thảo….nhưng…….chị lại nhìn tôi..tôi không biết tại sao chị lại nhìn tôi……..

_ Vợ tôi tỉnh lại rồi!!! Bác sĩ có thể cho vợ tôi xuất viện để đám cưới không?

_ Được rồi, nhưng phải canh chừng cô ấy đấy! – Bác sĩ nghiem nghị nói…

_ Em! Mình làm đám cưới tiếp tục nha!- Dũng quay hẳn qua Thảo, nhìn vẻ mặt hớn hở của Dũng như một đứa trẻ mới được quà….

_ Em muốn xuất viện một thời gian mới quyết định đám cưới tiếp.

_ Được – Dũng lại ôm chầm lấy Thảo

Ở nơi đó……..không ai biết lòng tôi đang đau như cắt……………tôi đi về nhà, lại về nhà….Tôi lại ngắm chiếc nhẫn……………..lại chìm trong giấc ngủ không bình yên của 10 năm qua….Sáng hôm sau, tôi nhận đc tn của Thảo….

_ Chị muốn gặp e một tý, chị đang ở dưới nhà em…xuống tý đi

Chẳng biết ng' ta gặp tôi làm gì nhỉ???????...............................

Tôi bước xuống thấy chị đang đứng ở trước nhà tôi, chưa kịp nói gì thì chị kéo tôi đi

_ Đi uống trà sữa với chị

Tôi bàn hoàn không dám lên xe, chị kéo tôi lên, chạy vọt tới -18

_ Đợi chị xíu nha- Chị lại chạy vào -18 mua đồ rồi ra, leo lên xe chở tôi về nhà chị……….thật giiống như lúc tôi mới yêu chị, tôi lên phòng chị ngồi để 2 ly nước lên bàn way chỗ chị…thì đột nhiên tôi lại vấp té……..

Như cảnh tượng lúc trước tôi lại đè lên người chị………và……….mặt đối mặt……………tôi đỏ mặt….bật dậy

_ Xin lỗi chị…….tôi…tôi không cố ý..

_ Không sao – Thảo dựa vào người tôi – bây giờ em muốn làm gì chị thì cứ làm đi….

_ ý chị là sao?

_ thích gì thì cứ làm đi……

_ Chụt…..-tôi nhẹ hôn lên má chị - đó……..đc chưa?

_ Có vậy thôi hả??- rồi bỗng dưng Thảo đưa sát lên gần mặt tôi, tôi cảm nhận đc hơi thờ của Thảo, tay ôm lấy cổ tôi và lên tôi môi một nụ hôn…………tôi bất ngờ bất giác…….nhưng tôi vẫn tiếp nhận nụ hôn ấy, lưỡi của hai người như chạm vào nhau, môi vẫn khắng khít như thế Thảo vẫn mãi không buông……….đó là một nụ hôn nồng cháy, một nụ hôn tôi đã thiếu 10 năm nay…….hơi thở của Thảo vẫn không thay đổi………..Thảo liền buông môi tôi ra, nhìn tôi bằng đôi mắt âu yếm…..

_ ………sao không gọi chị bằng panda hả khùng? – Thảo ôm lấy tôi đưa đầu dựa vào ngực tôi…

_ Chị nhớ lại rồi………..?? – tôi hỏi một cách ngạc nhiên

_ chị yêu em. – Thảo ôm chầm lấy tôi…..nhận ra được sự thật vui vẻ đó…….tôi cười lên thật to……..- Gì vậy?? khùng hả nhóc?

_ Không vui thôi…….

_ Chị nhớ em lắm, trong khoảng khắc vừa qua chị đã không nhớ về em, thực sự chị rất sợ…………

_ Em cũng vậy, đừng xa em nữa…làm vợ em đi – tôi ôm chầm lấy Thảo

_ …..chị sợ….e sẽ nghĩ tới người khác

_ Ngốc!! Em yêu chị mà……….khùng quá đi…..

Tôi và Thảo lặng lẽ ôm nhau trong phòng……………nhưng rồi tôi và Thảo sẽ nói như thế nào với Dũng đây???..........

Tôi cám xúc dâng trào và rất vui…rất vui rất vui rất vui…..tôi cuối xuống hôn nhẹ lên đôi môi của Thảo, sau 10 năm tôi với Thảo vẫn luôn như vậy, vẫn bên nhau, vui vẻ với nhau, mọi chuyện tôi muôn bỏ qua va coi như là kết thúc. Chúng tôi bên nhau và vui vẻ với nhau, tới lúc tôi phải về và Thảo tạm biệt tôi, trong lòng tôi nao nức như là đang có một cái gì đó….khó diễn tả, về tơi nhà người đầu tiên tôi nghĩ tới cũng là Thảo. Tối đó tôi không sao ngủ được…….bỗng tin nhắn tới…….

_ Ngủ chưa nhóc??? – đó là tin nhắn của Thảo

Tôi cười mỉm nhẹ nhàng, trong lòng rất hạnh phúc, tôi liền gọi cho Thảo

_ Alô? – Thảo bắt máy lên

_ Chưa ngủ ^^!!

_ Biết rồi, ngủ rồi sao gọi cho tui đc >”<

_ Hehe, tại nhớ chị quá…..nên hổng ngủ đc ^^

_ Xạo quá.

_ Xạo đâu, nhớ thiệt mừ!

_ Vậy chuyện của dũng thì sao đây?

_ Chị muốn như thế nào?

_ Chị không biết, chị……không thể nào cưới Dũng đc

_ Nhưng chị có yêu nó không?

_ …………………..có lẽ……nhưng mà…….người bây giờ chị cần, chỉ là em thôi….

_ Có thiệt không zậy?

_ Thiệt mà!

_ Vậy thì…dự định phải nói với Dũng thôi

_ Uhm…….vậy chừng nào nói?

_ Em không thích để chuỵên này lâu để mình mang tiếng vụng trộm…ngày mai đi!

_ Hả? Gì nhanh vậy?

_ Chứ sao giờ?

_ Uh, cũng được

_ Vậy quyết định vậy đi, mai e qua chị, chở chị đi, e sẽ hẹn với thằng Dũng

_ Uh

_ Ngủ sớm đi cô, tối òy đó

_ Biết òy……ngủ ngon nha nhóc!

_ Bye…

Tôi tự cười một mình khi Thảo tắt máy, vậy là ngày mai, Thảo sẽ chính thức chia tay với Dũng, và cô sẽ mãi ở bên tôi và không thể nào rời xa tôi nữa…..tôi ngủ trong giấc ngủ đã mất trong 10 năm, một giấc ngủ không hề lo toang……một giấc ngủ không hề đau khổ………………một giấc ngủ đã đánh mất từ lâu nay tìm lại đc…………….

Sáng hôm sau, tôi nao nức tới nhà Thảo, tôi nhìn thấy nụ cười đâu tiên từ Thảo trong một ngày mới………tôi và Thảo đã hẹn Dũng ở công viên..tôi gửi xe và kêu Thảo vào trước…..

_ Thảo……- Dũng thấy Thảo liền ôm chầm lấy cô ấy

_ Dũng…tao và Thảo đến đây để nói chuyện với mày, mày buông ra ngay – Tôi nắm lấy tay Dũng đây ra khỏi người của Thảo

_ vậy hẹn tao ra đây làm gì? – Nó buông ra nhưng không quên nhìn tôi bằng một ánh mắt khinh rẻ

_ Thảo……nói đi

_ Thật ra…….Thảo đã nhớ lại chuyện xưa rồi

_ Chuyện xưa thì sao? Có liên quan gì tới Dũng?

_ Chuyện xưa……là Thảo……không…….yêu….Dũng

_ Hả???? – Dũng trợn mắt nhìn – Vậy Thảo yêu ai chứ? Mình quen 10 năm rồi……em không yêu tôi vậy em yêu ai???

_ Em yêu…………..Vi

_ Tại……sao????????..........................kh ông lẽ……………….e là……

_ uhm………e không thể đám cưới với a được

_ tao với Thảo chỉ ra nói với mày như vậy thôi……hy vọng mày………- Tôi vừa nói tới lúc đó thì thằng Dũng liền đánh tôi một cái vào bụng – Mày……………..

_ Vi……….- Thảo liện chạy tới đỡ lấy tôi

_ MÀY LÀ ĐỨA ĐÁNG CHẾT!!!!!!!! MÀY DÁM GIỰT BỒ CỦA TAO!!!!!

_ Tao không giựt bồ của mày…….là do mày giựt của tao thôi – tôi đứng dậy ôm bụng nhăn mặt vì đau

Rồi Dũng như người điên dồn dập chạy lại đánh tôi liên hồi, nó đánh vào bụng ngực và mặt tôi, nó như một dã thú sắp làm thịt tôi, tôi không thể chống cự đc........ôi như sắp chết

_ Anh buông ra buông ra – Thảo đánh lên người hắn và liên tục la lên

_ CÔ GIỠN VỚI TÔI ẤY ÀH!! TÔI SẼ CHO CÔ BẾIT THẾ NÀO LÀ LỄ ĐỘ - Hắn buông tôi ra, xoay sang Thảo, vác Thảo lên vai và chạy đi……………

_ BỎ CÔ ẤY RA……………- Tôi lò mò đứng dậy…….chạy theo nhưng mặt mũi đã bị đánh tím ngắt…………..hắn định đưa Thảo đi đâu chứ???????

Tôi lù đù đứng dậy, với thân hình bé tẻo teo của tôi làm sao bằng cái thằng cao 1m8 vóc dáng bự con thế cơ chứ….tôi bước lả đả từng bước một, mọi người điều nhìn tôi bằng ánh mắt ngơ ngác, bỗng nhiên có 2 chiếc xe máy chạy từ đằng sau, cản không cho tôi đi, tôi nghĩ là đồng bọn của thằng Dũng……..tôi nhăn mặt lại lùi lại phía sau, gỡ nón bảo hiểm ra thì tôi mới biết……….là Vũ và Quân…..

_ Làm gì thương tích đầy người vậy Vi? – Quân nhìn tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên

_ Mới……….mơi đánh lộn

_ Ai đánh Vi? – Vũ liền lên tiếng…

_ Thằng………..Dũng…..

_ Là thằng nào? – Cả hai đều ngơ ngác hỏi đồng thanh

_ Chuyện dài lắm…….

_ Chuyện dài thì kiếm chỗ nào ngồi tý đi rồi nói….lên xe Quân nè – Quân vòng xe lại rồi gác chống đỡ tôi lên xe

Quân và Vũ cùng phóng xe qua nhà Vũ, ngôi nhà vẫn như thế, cái lần của 10 năm trước là lần cuối cùng tôi tới đó, bây giờ lại tới thêm một lần nữa……………

_ Vi ngồi xuống đi – Vũ đỡ tôi ngồi xuống chiếc gế salông làm tôi nhớ lại cái nụ hôn đó của Vũ mặt tôi trầm ngâm suy nghĩ….- Vi vẫn nhớ ngày đó àh?

_ Uhm……- tôi quay sang cười mỉm với cậu

_ Vũ cũng nhớ……..Vũ xin lỗi nhé

_ Không sao…..Vi không để tâm đâu

_ Nè! Hai người ngồi tâm sự gì vậy…..kể cho Quân nghe chuyện của Vi đi

Tôi liền bắt đầu câu chuyện kể hết cho Quân và Vũ nghe………..

_ Thằng khốn nạn – Vũ đập bàn và nói nặng tiếng

_ Bình tĩnh……..bây giờ Vi không biết, Thảo đang ở đâu đây….

_ Chuyện này mình phải điều tra động tĩnh của nó mới biết được nó ở đâu chứ - Quân nói

_ Vi không biết nữa……

“ Hạt mưa rơi rơi…….” Bỗng dưng đt tôi vang lên với số đt lạ

_ Alô?

_ Vi……….cứu chị…….- tiếng rên bên đầu dây kia tôi biết đó chính là Thảo

_ Chị đang ở đâu????????

_ Con khốn……..dám gọi đt hả?????? BỐP……

_ Thằng kia mày làm gì vậy???????????????????

Tút tút…………………………………tôi im lặng mặt tám mét…….

_ Sao Thảo gọi àh??- Quân và Vũ đồng thanh

_ uhm………….

_ Vậy biết ở đâu không? – Quân hỏi tôi

_ Không……

_ Vi bình tĩnh đi…………. Nhớ lại xem có tiếng động gì ở đó không?????

_ Tiếng động? – tôi nhắm mắt lại suy nghĩ……..hình như là tiếng gì đó…….tua…….tua chẳng hạn……….tiếng tua tua là gì chớ????..........- Vi nghe có tiếng “tua tua”

_ Tua tua??????? – Quân ngớ mắt ra

_ Như tiếng kèn áh……

_ Rồi có tiếng gì nữa không?

_ tiếng của nốt mi…..

_ Mi? nốt mi của cái gì?

_ Của piano…- tôi ráng nhớ - Vi chỉ nghe đc nhiu đó thôi àh.

_ Vậy Vi có biết chỗ nào có những thứ đó không?

_ Những thứ đó……..không lẽ là nhạc viện sao????

_ gần nhạc viện có chỗ nào ở đc không?

_ Hình như chỗ cho trọ thì phải..

_ Vậy thì tới chỗ đó lẹ đi – Vũ kéo tôi đi, tôi vẫn thẫn thờ…….Vũ và Quân phóng xe như bay đến

Đến chỗ trọ đó tôi lấy hình Thảo ra cho chủ trọ xem bà chủ chỉ vào phòng số 2…..Vũ và Quân ra sức chạy đến đạp cửa mặc cho bà chủ ngăn cản, vào phòng tôi thấy Thảo và thằng D………..Thảo nằm bất tỉnh và cả hai không có gì trên người…………..tôi chết đứng ở đó……………

Thằng D nhìn tôi và mọi người cười đểu

_ Tao với Thảo đã gạo nấu thành cơm rồi, tui bay có làm gì cũng vậy thôi

_ Thằng khốn – Vũ xông tới tính đánh thằng Dũng thì bị nó gạt ra

_ TỤI BÂY ĐÂU? VÔ ĐÂY – thằng Dũng la lên và có 2 thằng bự con từ ngoài cửa bước vào – Xử tụi nó cho tao, chừa lại con này thôi – Nó chỉ vô mặt tôi bào không đc đánh tôi, tại sao thế?

Bỗng dưng có một bóng người từ trong cửa bước vào, là một…..cậu con trai….không phải……là một cô gái, có mái tóc cắt ngắn mặt hầm hầm bước vào nhìn tôi……tôi có cảm giác cô gái này rất quen thuộc, nhìn trông cũng rất quen nhưng tôi không thể nào nhớ nỗi đó là ai………

_ Hồng Nam….les xử với les đi……..tao không bạc đãi mày đâu.Vi nhỉ? – Thằng Dũng cười điểu và mặc quần áo vào kéo Thảo qua một góc…….Hồng Nam? Một cái tên quen thuộc….đó là……………………..Bốp…….Nam đánh tôi và đẩy tôi lên giường…..

_ Chà, Dũng….mày giới thiệu con này tốt nhỉ - Nam vuốt má tôi hình như cậu

ấy….không nhớ tôi

_ Nam…….bình tĩnh…….- tôi đẩy Nam ra nhưng bất chợt Nam hôn tới tấp lên môi và người tôi……còn Vũ và Quân thấy như vậy chạy đến như bị hai tên bự con kia chặn lại và đánh cho mỗi người một phát làm cả hai không đứng nổi…….- Nam……..Vi đây…………….dừng lại đi……………meojun đây mà……..- Tôi đẩy Nam ra…….Nam ngồi dậy ngước lên cười đểu..

_ Vi…..Xuân Vi áh? Vi cũng ngon lắm…….cho Nam một tý nhé…- Nam liền tấn công tôi như một con dã thú..thèm khát bấy lâu nay

_ thả Vi ra Vi với Nam là bạn mà – Tôi cầm cự chống quyết liệt, vì người đang bị thương tôi cũng không nhúc nhích gì được….

_ Bạn áh? Tao gét những thứ như mày……….đồ giựt bồ của người khác- Nam liền xé rách chiếc áo tôi đang mặc, tôi nắm lấy đc cái gối gần đó cố sức đẩy Nam ra…mà vẫn không đựoc……cho đến khi người tôi không còn cái gì trên người, Nam vẫn tiếp tục dùng cái bàn tay dơ bẩn khám phá hết cơ thể của tôi, tôi không chống cự được…………chỉ dìm trong nước mắt, bỗng dưng một đoàn cảnh sát vào….nhờ bà chủ gọi điện thoại, thế là bọn nó bị tố cáo và bị bắt, Vũ vàQuân lò mò đến tôi, tôi thì chỉ biết ở đó……với không có cái trên người cùng với dong nước mắt và tấm gar mỏng manh………còn Thảo thì do bất tỉnh nên được mọi người dẫn đến bệnh viện…….mặt tôi bơ phờ như sắp chết, Quân và Vũ tới nâng tôi lên ôm chầm lấy tôi……

_ Tôi nghiệp cô bạn của tôi – Vũ vừa ôm tôi vừa nói

Nước mắt cũng chỉ là nước mắt…….tôi đã không bảo vệ được Thảo………..tôi đã không bảo vệ được cả chính bản thân của mình…………tôi thật vô dụng………..tôi là thức vô dụng nhất trên đời…….tôi phải biết làm sao????.................

Vũ lấy chiếc áo khoác đang mặc choàng lên người tôi………….bà chủ cho tôi mượn một bộ quân áo…tôi thẫn thờ bước ra cửa…….tâm hồn tôi như bị đang bị cắt đứt………tôi…không biết phải làm sao…..tôi đến bệnh viện xem Thảo thế nào…..

_ Bác sĩ bạn của chúng tôi có sao không? – Vũ hỏi bác sĩ trẻ chừng 28 tuổi

_ Cô ấy bị nhiễm trùng ở đường âm đạo do tiếp xúc với dương vật quá nhiều, nếu để lâu có thể bị viêm nhưng rất may là đem cô ấy đến kịp thời. – Bác sĩ vừa nói vừa nhìn tôi bằng một ánh mắt……..tôi không biết đó là ánh mắt gì nhưng thật sự rất khó chịu

_ Cám ơn Bác sĩ…vậy bạn tôi đã tỉnh lại chưa?- Vũ hỏi tiếp

_ Rồi, nhưng cô ấy có vẻ đang bị chấn động, tinh thần của cô ấy không được ổn định

Nước mắt tôi nghẹn ngào rơi xuống gò má đầy những vết thâm tím….

_ Thảo……..- đó là tiếng tôi nấc lên được khi tim mình đang bị bóp nghẹn……

_ Cô bé có thể vào thăm cô ấy…..- Bác sĩ đưa tay qua phía tôi như đang chào đón một

cánh tay đưa ra nắm tay bác sĩ để chào đón một bước khởi đâu….tôi có thể vui thêm một tý…..

_ Cám ơn bác sĩ………- tôi ngước nhìn bác sĩ…đặt bàn tay lên tay bác sĩ, sau đó bác sĩ dắt tôi vào phòng Thảo

Nơi đó, bước vào là một gian phòng khá âm u……….lạnh lẽo, tôi thấy Thảo đang ngồi đó…..tay ôm lấy đầu…..và liên tục nói “tôi không muốn anh tránh ra”.tôi đau lòng chạy lại, gỡ tay chị ra khỏi đầu chị…chị ngước lên nhìn tôi, nấc khóc..

_ Vi……….chị sợ lắm – chị liền ôm chầm lấy tôi nước mắt chị vẫn rơi….tôi nghẹn ngào ôm lấy chị…….

_ Chị đừng sợ…..còn em mà…..- tôi vuốt đôi má của chị…

_ Tại sao chứ??? Tại sao em lại bỏ rơi chị…….- Thảo đánh lên người tôi…….bỗng lúc đó bố mẹ Thảo bước vào….

_Là do mày!! Chính mày đã hại con gái tao – Mẹ Thảo nói trong tiếng khóc chạy tới lấy giỏ đánh liên tục vào tôi…

_ Cô bình tĩnh đi, đây là bệnh viện! – Bác sĩ kéo mẹ Thảo lại và khuyên ngăn

_ Bác sĩ! Tôi phải đòi lại công bằng cho con gái tôi…….nó không thể thương một con nhỏ……….nửa gái nửa trai thế này……chính mày………..chính mày đã làm cho con tao như vậy…nếu nó lấy thằng Dũng thì đâu có gì….tại mày cả!!! Thằng Dũng nói tao nghe hết rồi!!!!!!!!

Tôi nhìn mẹ Thảo……..lòng quặn đau…….tôi không khóc được………..có lẽ……….không đau vì quá đau…..tôi chạy ra ngoài, tôi chẳng suy nghĩ đc gì ngoại trừ việc đó…….tại sao…..tôi ngước nhìn lên trời………chẳng có gì ngoài những đám mây, sao nó lại tự do được như thế, hồn nhiên như thế…còn tôi lại không…sao bất công cho tôi thế? Tại sao???

*******************

1 tháng sau

Sau ngày đó, tôi đã đến bệnh viện nhưng không vào thăm Thảo, tôi chỉ đứng ở ngoài, nhìn vào xem thế nào

………. tuần thứ 1……..Thảo đòi sống chết…..bố mẹ khuyên ngăn…Thảo nấc khóc trong niềm đau……….

….. tuần thứ 2………Thảo uống thuốc an thần 4 lần…………. phải đi xúc ruột……..như ai đã nát bóp con tim tôi

… tuần thứ 3……..Thảo khóc nghẹn ngào trong phòng siêu âm………Thảo có thai…………………

Thời gian trôi qua………lòng tôi cứ thế………tôi muốn tự tử…….Thảo thì dược mọi người an ủi………Bác sĩ trẻ……anh tên là Trí………..đã an ủi Thảo rất nhiều sau những tuần đó….tôi cũng biết Trí đã có tình cảm với Thảo…có lẽ anh sẽ nghĩ anh sẽ chia cắt chúng tôi…nên anh ngại nói…….

Sau 3 tháng……cô bớt rầu rĩ…….cô trở nên vui vẻ hơn…….tôi cũng cảm nhận được……..lúc không có tôi……cô đã có Trí…..cô vui mừng khi thấy Trí lại gần cô hỏi thăm cô…..cô có tình cảm với Trí……..tôi biết mà…

Đến những ngày sau đó, bố mẹ cô rất thích Trí……Trí cũng đã thổ lộ tình cảm với cô……..tôi khóc……cái khóc có lẽ không phải là buồn…….có lẽ đã quá vui cho Thảo…………vì tôi yêu cô………cô cưới ai miễn cô thấy hạnh phúc là được…….

Sau tuần đó, tôi đến thăm cô……….tôi vào phòng vô lúc chỉ có mình cô………

_ Vi……- cô ngỡ ngàng nhìn tôi với ánh mắt nhạc nhiên

_ chị đã khoẻ?.........- Tôi cầm bó hoa hồng đặt xuống

_ Ưm…….chị khoẻ rồi..- chị cười nhẹ - sao bây giờ em mới đến thăm chị?

_ Em……

_ Ưm chị hiểu mà……

_ Chị sắp đám cưới?

_ Sao em lại biết?

_ Vì em vô tình nghe thôi………

_ ………

_ Chị đã không còn yêu em………có lẽ……..đối với em chị chỉ là cảm giác nhất thời?

_ …………..có lẽ là như vậy…….chị thấy………….chị với anh Trí mới là yêu…….

_...ừm……..em sẽ dự tiệc cưới của chị mà – Tôi cười…..

_ Cám ơn em….

Lúc đó tôi với Thảo ngồi nói chuyện với nhau, Thảo kể về anh Trí…..trông chị rất vui, làm tôi cũng phải cười theo………nhưng nụ cười đó kết thúc khi tôi ra phòng chị……….thay bằng đó là nước mắt…….tôi về nhà ngước mặt lên trời…..tự hỏi tại sao………………………….

1 tuần sau tôi nhận được lời mời đi đám cưới của chị……..họ phải làm đám cưới nhanh………không thôi cái thai sẽ to ra mất……tôi không dự lễ……..tôi không muốn phải khóc khi hai người thề yêu nhau……….cuối lễ mọi người ra sân nhà thờ chụp hình…….tôi bước tới thấy Thảo cười nhẹ……..

_ Em……….buồn àh?

_ Không……..chị vui thì em cũng vui mà……

_ Vì sao?

_ Ngốc!! thế mà cũng không biết………..em yêu chị mà……..

_ ………mình là chị em nhé……..

_ Ừm………..

Bỗng một tiếng súng…………

_ HAHAHA………TỤI BÂY TƯỞNG HẠNH PHÚC LẮM HẢ??? – thằng Dũng trốn tù đi ra…..cầm cây súng chỉa lên trời

_ Mày……tôi quay sang…..ĐOÀNG- một phát súngthẳng vào người tôi……..đúng lúc đó cảnh sát gần đó nghe tiếng súng lại còng thằng Dũng………….tôi thì ngả gục xuống…………màu đỏ lên láng trên chiếc áo đầm trắng của tôi…….cất công may…….để đi đám cưới của chị…….

_ Không hay rồi…..thằng vào tim……..- Trí kêu lên

_ Vi…..đừng bỏ chị….

Tôi không nói gì…………………lồng ngực tôi đau lắm……………..cả trong lẫn ngoài………tôi mỉm cười…………….nhắm mắt………..và ra đi……………

Tôi thành một con bướm……….bay lên thẳng trên trời………….tôi gặp bụt……………….bụt cho tôi một cái gương xem ở dưới trần gian………Thảo đã khóc………….khóc vì tôi……………..tôi thì nghẹn đắng cay………..từng giọt nước mắt chaỷ xuống gương…..nó thành những giọt mưa đá……..trở nên nặng nề nhưng đầy tình nghĩa…………………………………

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro