Ngốc !!! Em Yêu Chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngốc!! Em Yêu Chị [2]

tên tác giả: meotinhnghich1412 [Xuân Vi]

nguồn: hihihehe.com

Một đêm trầm lắng, được bao bọc bởi một màn đêm.....một ngôi sao đang sáng bỗng dưng chợt tắt, tiếng khóc trong phòng sinh vang lên sau đó.......

_ Chúc mừng anh. Là một bé gái rất đáng yêu!! - cô y tá ẵm đứa bé mới được sinh cho người cha

Người cha vui mừng rạng rỡ ôm đứa con vào lòng.........đứa bé đó.......chính là tôi....

*****

2 tiếng sau...

_ Con mình dễ thương quá anh nhỉ? - Người mẹ cất tiếng nói quen thuộc vang đâu đó

_ Ừ.......tiếc là nó không phải con ruột của anh, e nhỉ?

_ Em xin lỗi.....

_ Em không có lỗi đâu, ngốc à, đó chỉ là một tai nạn thôi mà

_ Anh nè, anh định đặt tên con là gì?

_ Nhường cho em đó...nhưng nó phải lấy họ của anh ^^

_ Ừm.....tên Vi nha

_ Vi? Em vẫn còn nhớ.......

_ Đúng...em thật sự shock khi Vi không còn sống trên đời này.....

_ Tên Vi cũng đẹp lắm! Tính đặt là gì? Xuân Vi luôn áh?

_ Không...trúng tên của người ta đâu đc >"<

_ Vậy đặt là Tường Vi nhé!

_ Tường Vi........cũng đẹp lắm ^^

_ Vậy con của bố bây giờ sẽ tên là Tương Vi

Người cha nâng đứa con lên, nhẹ nhàng ôm vào lòng trong gia đình hạnh phúc.........nhưng rồi sẽ về sau như thế nào?

********

15 năm sau.....

_ Con không học đàn đâu mà!!........- tôi năm nay đã 15t đang cau có với mẹ

_ Thiệt tình!! Nhà mình là gen của những môn nghệ thuật mà, sao con không học môn gì hết làm mẹ buồn quá chừng.

_ Thảo àh! Em đừng cau có với con như thế ^^, nó không thích học thì đừng ép, có khi nào nó làm bác sĩ như anh chăng??? - Bố tôi nói với mẹ và lại gần cuối xuống xoa đầu và cười với tôi

_ Hừm hừm - mẹ tôi nhìn bố con tôi bằng ánh mắt hình viên đạn......

_ Hình như hôm nay ngày gì phải không em? - Bố tôi hỏi mẹ

_ Ừm.....hôn nay ngày 15.....là...

_ Anh biết rồi, để anh mua hoa huệ với hoa cúc nhé!

_ Cám ơn anh.

Bố tôi dắt xe ra để đi mua hoa...tôi chẳng bếit ngày này ngày gì nữa, tôi không quan tâm vì nó chẳng liên quan gì tới tôi cả...

_ Vi! Lên thay đồ đi! Chuẩn bị đi với mẹ!

_ Đi với mẹ áh??? Thôi đi >"<

_ Muốn gì đây???

_ Ếy.....con có muốn gì đâu??? - tôi chạy vọt lên phòng nhưng vẫn nghe câu nói lầm bầm của mẹ:" nó càng ngày càng giống Vi" mẹ thật là tức cười, tôi dĩ nhiên là phải giống tôi...chứ giống ai bg >"<.....tôi thay đồ xong đi xuống bố mẹ chở tôi đến nhà của một người...trông khá thân thuộc....vừa thân thuộc vừa lạ....tôi bước vào nhà là một bà cụ khoảng 75t...

_ Ồ...năm nay hai đứa lại tới...cô bé này? - bà chỉ vào tôi

_ Àh nó là con của con - mẹ liền nói

Tôi lên tiếng chào bà....tôi có cảm giác thân quen với bà.....

_ Hôm nay là đám giỗ cô Xuân Vi...con tới thắp nhang cho cô với mẹ nào.

Tôi bước đến bàn thờ, nhìn tấm hình.............nước mắt tôi bỗng rơi....................

Tấm hình tôi nhìn kĩ một tý....tôi cảm thấy rất thân thuộc, tôi không hiểu nhìn trên hình cái cô Xuân Vi gì đó, rất rất rất quen, chắc do mẹ đặt tên cho tôi cũng là do cô Xuân Vi này...cô Xuân Vi có gì đặt biệt mà mẹ phải như vậy chứ?? Tôi thắp nén nhang cho cô, mẹ tôi và bố tôi ngồi xuống gế nói chuyện với bà...

_ Chà, hai đứa con năm nào cũng tới thăm Xuân Vi, bác thấy ngại quá.

_ Có gì đâu bác dù gì ngày xưa con cũng dạy Vi đàn mà, con cũng coi Vi là đứa em thôi - mẹ nói với đôi mắt buồn cuối mặt xuống...

_ Ủa bé này mấy tuổi rồi nhỉ?

_ Bé 15t rồi ạh. Con đặt tên bé là Vi...

_ Hì...Xuân Vi hả con?

_ Không ạh. Tường Vi...Vũ Ngọc Tường Vi...

_ Chà! Tên đẹp nhỉ - Bà cười với tôi, tôi có cảm giác thân quen...nó làm tôi cay cay ở khoé mắt..nhưng không thể nào rơi ra được....

Nói chuyện một thời gian, bố mẹ tôi dẫn tôi đi về, tôi không ngờ cảm giác khi rời khỏi căn nhà ấy lại cảm có sự luyến tiếc......về nhà tôi chạy vọt lên phòng nằm xuống hít thờ một hơi rồi đi làm bài tập, tôi nghe tiếng đàn quen thuộc dưới nhà tôi chạy xuống nhìn lóm, đó là một chị mà tôi đã rất thích từ lâu....tôi chẳng biết tôi có phải là les hay không nhưng thực sự tôi rất thích chị...chị tên là Băng...

_ Vi!! Con làm gì thập thò như ăn trôm vậy??? >"<

_ Ếy......có gì đâu mẹ...- Tôi lấy tay gãi đầu và nhìn về hướng chị, chị quay sáng thấy tôi liền cười mỉm với tôi...tôi đỏ cả mặt

_ Xuống đây coi nhóc ^^!! - mẹ vẫy tay kêu tôi xuống

_ Chuyện gì mẹ?? - Tôi bước xuống

_ Thích chị này phải không?? ^^

_ Mẹ này...đâu có đâu - tôi đỏ mặt ngó sáng chỗ khác

_ Ngồi xuống đây...- mẹ bắt tôi ngồi xuống cái gế mẹ đang ngồi (dĩ nhiên mẹ phải đứng lên rồi)

_ Mẹ đi chợ, con ngồi đó coi chị đàn đúng hay không nha ^^!!

_ Áh......mẹ đểu quá >"<....

_ Nói gì đó........tui quánh bay giờ

_ plè........không có gì hết

Mẹ bước ra cửa quay lại nhìn tôi, thật tình, mẹ tôi với mẹ tôi như hai chị em từ lúc nhỏ đến giờ....tôi quay sang chị thấy chị đang nhìn tôi...

_ Ờm.........ừm.........chị học tới bài mấy rồi?

_ Bài green sheles.....

_ Vậy chị đàn cho em nghe được không? Em học dở lắm........bị mẹ em chửi quài

_ Hi'....để chị đàn em nghe thử nhé

Tôi nghe chị đàn...tay chị đàn sai, theo phản xạ tôi lấy tay kéo tay chị wa, chợt nhận ra tôi rút tay lại và bốn ánh mắt nhìn nhau

Chị Băng cười mỉm với tôi, tôi đỏ mặt quay sáng chỗ khác....

_ Em sao thế? - Băng đặt tay lên vai tôi

_ Àh em...........không....sao

_ Bé Vi dễ thương giống mẹ nhỉ ^^!!

_ mẹ em mà dễ thương áh??? Lưu manh thấy mồ........

_ ^^!!!.........2 mẹ con mà giống bạn gê...

_ Từ nhỏ là như vậy rồi chị ^^

_ Ừ, Vi có người yêu chưa?

_ =.=", chưa, nhưng em đang thích một người......

_ Ai vậy?

_ uhm.......e không nói ra đc......

_ Chị cũng đang rất thích một người - Băng nhìn tôi cười nhưng rồi lại xịu xuống - chị không biết ng' ta có thích chị không nữa.........

_ Sao thế??

_ Vì nó....

_ nó như thế nào???

_ Àh không có gì đâu....

_ Mẹ về rồi nè ^^ - Mẹ tôi bước từ cửa bước vào - nó có ăn hiếp con không Băng??

_ Dạ không ạh....

_ Vi lên trên lầu chơi.................LẸ

_ ok ok =.="

Tôi chạy lên lầu, chẳng hiểu sao mẹ tôi lại đuổi tôi lên phòng, tôi vào phòng của bố mẹ chơi, tôi chợt nhớ là mình hôm trước có để quen cái áo trong tủ bố mẹ, tôi mở cửa tủ ra vào bắt đầu lục lọi, tôi tìm mãi mà cũng chẳng thấy cái áo của tôi đâu hết >"<, nhưng tôi lại thấy một cuốn sổ màu đen, chẳng biết là của ai nữa.....thử mở ra xem sao.........ếy............nhìu khi là cái gì của bố mẹ thì sao??.......èo.......nếu bí mật thì có sao đâu.......dù gì mình cũng là người trong nhà.......tôi liền mở ra trang đầu............

Ngày............tháng........năm......

Lòng tôi đau xót khi biết......người ta chia tay tôi........nhưng may là có nhok Xuân Vi bên cạnh

Ngày............tháng........năm......

Hôm nay mình lại có cảm tưởng...mình thích Xuân Vi cơ đấy.......

Ngày............tháng........năm......

Hình như là yêu thật rồi...............chị yêu em nhiều lắm......Vi ơi

Ngày............tháng........năm......

Em đã mang lại cho chị hạnh phúc.....và chị đã cảm nhận đc hạnh phúc đó..cám ơn em Vi àh..........

Ngày............tháng........năm......

.... em và chị xa nhau.........chị chỉ muốn chết khi mình mang một bào thai của 1 kẻ bất nhân.......

Ngày............tháng........năm......

.........chị đám cưới rồi Vi ơi........chị nói chị coi em là em...........thật lầm khi chị đã nói câu đó........chị yêu em.........

Ngày............tháng........năm......

........chị đám cưới........trong lễ cưới...............e đã ra đi mãi mãi.........hôm đó trời mưa............lòng chị còn đau hơn là dao đầm vào tim.......chị muốn chết cho xong.........nhưng chị không thể hy sinh cuộc đời anh Trí và đứa con trong bụng...

Ngày............tháng........năm......

Vẫn còn nhớ về em............chị sinh ra đứa bé trắng trẻo.........tuy là con của thằng vô nhân đạo kia...nhưng chị rất yêu quý nó........chị đặt tên nó là Tường Vi đó....vi ơi

Ngày............tháng........năm......

Ngày............tháng........năm......

Ngày............tháng........năm......

Ngày............tháng........năm......

Ngày............tháng........năm......

Ngày............tháng........năm......

Ngày............tháng........năm......

Chị.............vẫn không quên đc e........Vi ơi......................hôm nay là ngày giỗ của e..........

Tôi đọc tới đó...............tôi chỉ biết nghẹn ngào, hoá ra.......mẹ là như thế.....mẹ yêu cô Xuân Vi sao?? Mẹ............mẹ.............giống tôi sao???............................................ ...........................Vậy tôi là...........

..................................tôi là les.........tôi là..............đứa con hoan.....................là đứa con................của một kẻ...............đã làm nhục mẹ....................tôi không phải con của bố Trí..........tôi....tôi.............cuốn sổ từ trên tay tôi rớt khẽ xuống nền nhà....lòng tôi đau.....liệu bố có biết không???liệu mình nói ra.........bố có hận mẹ không? Tôi...thật sự rối lắm...tôi là con của ai chứ??... Tôi vội cất cuốn sổ vào chỗ cũ của nó...........đi xuống nhà, tôi thấy mẹ vẫn vui vẻ....mẹ có yêu bố không?? Còn tôi thì sao....tôi giống mẹ.....tôi là les......bỗng chợt chị Băng kêu tôi lại gần

_ Vi.....

_ Dạ?

_ Sau giờ học gặp chị nhé!

_ dạ - tôi chỉ biết dạ tới đó..

Tôi đợi khi chị học xong, tôi ngồi gần đó, chị nhìn tôi nháy mắt một cái.......làm tôi phải đỏ cả mặt, chị kéo tôi ra ngoài cổng.......đứng trước cổng chị cầm quyển sách như có có vẻ nắm thật chặt vào quyển sách...

_ Vi àh.........

_ Dạ...???.....

_ Em có đồng ý nếu thích một ng' con gái không??

_ ......................sao..................sao...� ��......chị lại hỏi vậy??

_ ........vì................vì....

_ Sao?.....

_ Vì chị thích em.........

_ Hả??......- tôi đỏ mặt ngó sáng chỗ khác.....cười mỉm nhẹ để không lô ra khuôn mặt vui vẻ của tôi lúc giờ...

_ Có lẽ chị quá tưởng tượng......chị xin lỗi....- Băng liền mở cửa cổng ra và bước ra ngoài, nhưng tôi năm tay chị lại.....tôi nhìn chị bằng ánh mắt khá âu yếm để giữ chân chị lại......

_ Em........em......cũng vậy mà

Tôi thấy khuôn mặt vui vẻ của chị hiện lên, chị ôm chầm lấy tôi.........tôi đỏ mặt còn hơn trái gấc........

_ Cám ơn em....- chị buông ra - ngày mai gặp nhé!

Rồi chị alị bước đi trên con đường quen thuộc của chị về nhà.......tôi thì ngỡ ngàng..........nhưng thực sự ........tôi rất vui........tôi chạy vô nhà.....thể hiện niềm bằng nụ cười không dứt trong bữa cơm tối..

_ Làm gì cười hoài vậy con?? - Bố tôi thấy tôi kỳ lạ nên hỏi

_ Dạ....không có gì đâu bố - Tôi liền ngưng cười và gắp thức ăn bỏ vào miệng

_ Chắc là có người yêu hả con?? - mẹ tôi cười ngó wa tôi nháy mắt một cái........

_ Ah.....ah...hoá ra là......- tôi liền la lên khi chợt nghĩ chính mẹ đã kêu chị Băng tỏ tình.........

_suỵt.......ăn cơm đi, ồn ào quá!! - mẹ tôi ngó qua chỗ khác để đánh lạc hướng bố, rồi liếc qua tôi cười thấy rõ, làm tôi tức muốn ói máu...

Ăn cơm xong, tôi chỵa lên phòng thấy mẹ cũng lên theo, tôi kéo mẹ vào phòng

_ Mẹ nói gì với chị Băng hả?

_ Mẹ có nói gì đâu =.="

_ Mẹ xạo quá, chị Băng mới tỏ tình với con.....

_ Vậy con thích không?

_ Thích chứ!!

_ Con cùng giới tính với người ta mà ^^!! Sợ gì hả con??

_ Èo.....nhưng không lẽ chị đó tự biết con thích chị đó sao??

_ Mẹ không biết - mẹ tôi kéo cửa phòng ra.....

_ Con không cho mẹ đi....>"< nói rõ cho con.....

_ Dữ quá cô ơi =.=", ừ, thì mẹ nói

_ =.="

_ Nói rồi con sướng chứ sao???

_ =.="

_ Thôi mẹ ra đó nha.......

_ Khoang đã......

_ Sao?

_ Con thấy mọi người mẹ khác nếu biết con mình là les thì sẽ đau khổ lắm, còn mẹ thì không?? Tại sao thế??

_ tại sao con lại hỏi như vậy??

_ Mẹ trả lời đi >"<

_ vì....................................

_ Vì gì???

_ Vì...................

Mặt tôi nhăn nhó lớn tiếng hỏi câu "vì sao?" trúơc mặt mẹ........

_ Vì......vì.....vì mẹ hiểu con, thế thôi.....

_ Mẹ xạo.......

_ Xạo??? Xạo con cái gì bây giờ? - Mẹ nhíu mày

_ Mẹ........mẹ là les mà........ - Tôi hét to lên ngỡ như là muốn cho mọi người nghe thấy, tôi thấy mặt mẹ xịu xuống...BỐP........mẹ tát vào má tôi một cái

_ CON NÓI CÁI QUÁI GÌ THẾ?? CON HỌC CÁI THÓI HƯ ĐÓ CỦA AI THẾ????- mẹ tôi quát thằng vào mặt tôi với khuôn mặt giận dữ

_ CON....CON KHÔNG MUỐN GẶP MẶT MẸ NỮA - tôi kéo mẹ ra khỏi phòng đóng sầm cửa lại.....tôi ngồi bệt xuống cánh cửa, tự hỏi tại sao lại như vậy....rõ ràng mẹ là les, sao mẹ không thừa nhận chứ?? Rõ ràng là mẹ có lỗi.......mẹ không yêu bố mà............chợt tôi nghe tiếng ở ngoài cửa......

_ Sao em khóc vậy?

_ Hic......àh.....em không sao, anh đừng lo

_ Mắt đỏ hoe rồi nè, đừng nói em nhớ Vi nên khóc nha

_ Không có....

_ Anh biết e còn yêu Vi mà...nhưng anh yêu em hết tất cả, yêu là cho đi....mà không cần nhận lại, anh cũng đã sướng hơn Vi rất nhiều, vì anh có thể cưới em, anh có thể chăm sóc cho em....anh có thể ở với em hằng ngày...còn Vi thì không......anh rất quý trọng cuộc sống hiện tại...anh yêu em lắm Thảo.......

_ Hic......em xin lỗi anh.....

_ Không có gì là xin lỗi hết ngốc àh......

_ em cám ơn anh......

Nghe tới đó tôi đứng dậy khỏi cánh cửa đó.....tôi lại nằm trên giường, lăn qua lăn lại, tôi không nghĩ cô Xuân Vi lại đặc biệt đến như thế, tôi thiếp đi.........

................................................� �................................................� ��.........................trong giấc mơ của tôi.......một dòng suối chảy ngang.....đẹp một cách lạ lùng...tôi thấy một cô gái ngồi đó.......vẻ mặt cô ta man mác buồn và đang nhìn về phía con sông, cô ấy không đẹp, nhưng có một nét cuốn hút khiến tôi phải lại gần...chạm nhẹ vào đôi vai của cô....

_ Em là ai?? - chị tròn xoe mắt nhìn tôi, mái tóc của chị thả sức trong gió, khiến tôi ngây người ra.....

_ Em....em không biết đây là đâu........em lạc ở đây.....em muốn hỏi đường về..

_ Hì.....ở đây làm sao về được.....- chị cười và lại ngó sang dòng sông đó

_ Sao chị lại ngó qua sông đó hoài vậy?? Và đây là đâu?

_ Đây là đâu?? Chị nói sợ e sợ đấy...

_ Nói đi, em làm sao mà sợ đc

_ Đây là.......thế giới.........của những...linh hồn...vẫn còn vương vấn thế giới nhân gian....

_ Hả??? Thế giới linh hồn......vậy chị là.......

_ Đúng....chị là linh hồn......

_ Chị vương vấn điều gì sao?

_ Đúng, vương vấn một điều mà trong cuộc sống ai cũg phải có.

_ Đó là gì??

_ Em mấy tuổi rồi nhỉ?

_ Dạ 15

_ Hì......ngốc quá.......chính là tình yêu đó....năm 15 tuổi chị đã biết.....con em thì ngây thơ quá - chị quay sang cười với tôi, nụ cười đó làm tôi có cảm giác chị rất thân quen với tôi...

_ Em biết yêu rồi chứ bộ....

_ =.=" trời, thôi khỏi khoe, nhìn em là biết...thôi đến giờ chị phải đi rồi - chị đứng dậy, lúc đó tôi mới để ý là chị mặc một áo đầm trắng dài và kéo dài xuống tới chân, như một chiếc áo soa rê mà cô dâu hay từng mặc, nó xoè ra và trông rất đáng yêu.......

_ Chị.......

_ Sao em?

_ Chị là cô dâu àh??

_ Không.............chỉ là dâu phụ...- nói xong câu đó chị đi qua con sông.....lúc đó tôi chạy đi tìm chị nhưng gọi mãi vẫn không thấy.....tôi gọi mãi................................

Cho đến khi tôi mở mắt ra...............hoá ra chỉ là mơ.............tôi chợt nghĩ..............cô gái đó..................chính là ai???............................................. ............

Tôi ngồi suy nghĩ một tý, cũng chẳng có gì là hay.........nhưng mà.......tôi đã làm chuyện đó...làm chuyện tổn thương tới mẹ rồi.....hoá ra bố đã biết, chỉ là do tôi ngộ nhận và đã làm việc đó. Tôi thở dài ngó thử đồng hồ là mấy giờ, chỉ mới mơ đây thôi mà đã 1g tối...cả nàh im phăng phắc, có lẽ bố mẹ đã ngủ rồi........nhưng cũng không hẳn.......tôi nghe thấy tiếng đàn ở đâu đó...tôi nhẹ mở cửa phòng, càng thấy càng lúc tiếng đàn càng to...tôi đi xuống phòng khách...cây đàn đc mở ra nhưng tôi lại không nghe tiếng đàn nữa. Tôi đóng đàn lại, thở dài rồi bước lên bậc cầu thang, bước bậc thứ nhất.......tôi như nghe nốt rê ai ấn trên phím đàn...có lẽ là tôi ảo tưởng, tôi bước lên bậc thứ 2...tôi chợt nghe thấy nốt la...rồi bước lên thêm một bậc lại là nốt si......fa thăng.......sol......rê......sol........la...... ........nghe như khúc dạo đầu của Canon in D.......tôi ngoảnh đâu lại.........lại thấy cây đàn đc mở ra, kì lạ thay, tôi đã đóng nó lại rồi mà?? Tại sao thế?.....tôi thấy bóng ai chập chừng đi xuống cầu thang..........

_ Tối rồi mà còn đàn hả con? - mẹ dụi mắt bận bộ đồ áo ngủ bước xuống

_ Con đâu đàn....

_ Chối hả? tối rồi, đóng đàn lại đi con.....- mẹ bước lên cầu thang với giọng ngáy ngủ

Tôi suy nghĩ không biết tại sao lại như vậy............hihi.......một tiếng cười nhẹ khiến tôi giựt mình.......ai cười chứ????...nhưng không hiểu tại sao càm giác gặp mẹ lúc này của tôi lại càm thấy xa lạ lắm..............................tại sao chứ??.....tôi lên phòng và nằm thiếp đi........

_ Vi......dậy ăn sáng nè con

_ Ư........dạ? - tôi dụi mắt khi thấy khuôn mặt của mẹ hiện ra.........tôi lại cảm thấy mẹ thân thuộc như lúc đầu......cảm giác tôi hôm qua đã biến mất.......

Tôi đi đánh răng rửa mặt và xuống ăn sáng, tôi bỗng giật thốt khi thấy chị Băng đang đứng ở dưới.......mặt tôi đỏ ửng lên........

_ Mẹ......mẹ...........tại .......sao?? - tôi bối rối

_ kêu con dậy đi ăn sáng với chị Băng........thích quá còn gì mà nói - mẹ tôi làm ngơ...

_ Chị Băng.........- tôi nhìn chị nghẹn ngùng nói

_ Đi ăn sáng với chị nha - chị kéo tay tôi đi ra khỏi nha chưa kịp thưa thố gì hết =.=" nhưng tôi lại thấy mẹ nghẻo miệng cười (gian thấy ơn)

Tôi ra khỏi nhà với chị, tay chị nắm lấy tôi làm tim tôi đập thình thịch........

_ sao thế?

_ Em có sao đâu?

_ Thấy em ngại ngại thế?

_ Đâu có đâu.........uhm......thì ng' ta ngại mừ

_ hy'......đáng yêu quá

Tôi thực sự rất thích.........rất thích chị......................lúc về chị khẽ hôn lên má của tôi làm tôi mừng wuýnh lên trong lòng......về nhà với khuôn mặt rạng rỡ......trước nàh tôi tôi thấy có mấy đôi giày lạ, bước vào tôi thấy chú Quân, chú Vũ và chú Huy......mấy chú đó hay tới để nói chuyện với mẹ và hỏi thăm sức khoẻ của bố, cảm giác thân thiện của tôi đối với mấy chú đó rất nhiều........

_ Con chào mấy chú

_ Ôh'.........bé Vi về rồi ^^ - 3 chú đều đồng thanh

_ Dạ...

_ Mới không gặp có mấy tuần mà nhìn hơi hơi khác hỷ??- Chú Quân nói

_ Hơi Hơi?? =.=", sợ chú thiệt

_ Lại đây chú cho tiền ăn vặt nè ^^ - Chú Vũ nói

_ Oh' yeah.....- tôi tung tăng lại chỗ chú Vũ, chú cho tôi tờ 50.000VND, tôi vui vẻ nhận, nhưng ngước lên thì chợt thấy mấy chú đang nhìn tôi một ánh mặt khó tả...........(lúc đó tôi chơt nghĩ họ là yêu râu xanh ếy =.=")

Tôi chào mọi người, rồi lên lầu, tôi nằm ỳ xuống giường suy nghĩ chuyện ngày hôn nay của chị Băng..........tay chị thực sự rất ấm.....giọng chị vẫn còn man mác đâu đó trong đầu tôi.............................................� ��....................tôi lại nằm mơ thấy cô gái đó............

_ Lại là chị? - tôi đứng đằng sau cô và hỏi

_ Uh.....- chị quay lại....tôi nhìn thấy rõ mặt chị.....trông chi.....rất quen.........như chị đã có trong đời tôi từ rất lâu

_ Chị là ai?....có phải hôm trước chị đến phá nhà e không???

_ Phá nhà?? - nhìn mặt chị có vẻ ngạc nhiên

_ Chị phá cây đàn nhà em đó.........

_ Hihi........- là giọng cười đó tôi nhận ra đc........

_ Chính là chị.........>"<

_ Đúng.....là chị.......lúc đó chị đi ra khỏi con người em.......

_ Chị phá làng phá xóm quá......làm mẹ em la e........

_ ........Chị xin lỗi.....chỉ là 15 năm rồi vẫn không chạm đc đến đây đàn..........đây chỉ mới là lần đầu tiên chị ra khỏi cơ thể e thôi mà.......

_ Ra khỏi cơ thể e???????

_ Đúng.......

_ Chị với em là một sao???

_ Không........

_ tại sao chị lại ở trong cơ thể e??? chị là ai?.....................

............chị im lặng một hồi.......tôi cũng chẳng hiểu làm saon nhưng nhìn chị có vẻ trâm tư và lo lắng....bỗng nhiên, một người đàn ông râu trắng bạc phơ bước đến lại gần tôi......

_ Ai làm việc gì cũng có lý do mà cháu - người đàn ông đó nói với tôi..............tôi tròn xoe mắt nhìn ông...

_ Ông là ai??

_ Cháu đoán thử xem?

_ ..............ông già Noel...^^

_ =.="......sao ai cũng kêu ta là ông già noel hết vậy?? - ông ngó sang chỗ khác gãi đầu, còn cô gái đó thì lại cười...cô ta có gì đó đặc biệt......

_ Chứ ông là ai?

_ Xin đc giới thiệu với cháu, ta là bụt

_ Phụt.......hahahahahah - tôi lăng bụng ra cười, còn 2 ng' kia chỉ biết nhìn tôi bằng ánh mặt kỳ lạ.......ngơ ngẩn và không biết vì sao tôi lại cười

_ Sao em lại cười? - cô gái đó hỏi tôi

_ Em không tin đâu, thời này làm gì có bụt chớ......

_ =.=" tin hay không là tuỳ cháu, ta không nói nữa......- hình như ổng quê rồi =.="

_ Thôi cháu tin mà....- tôi níu tay ông lại nói với giọng năn nỉ, tôi nhìn sang chị lại hỏi một câu - còn chị là ai?

_Chị.......

_ Nói đi.......

_ Chị tên Xuân Vi.......hân hạnh đc biết tới e

_ Xuân Vi?????????????? - tôi chợt nghĩ tới người tình của mẹ

_ Uhm.....chị không dám nói....vì chị biết em đã biết tất cả

Tôi cúi mặt xuống và tự hỏi......hoá ra chị lại ở trong cơ thể tôi.......tôi có cảm giác đặc biệt với mẹ.......tôi ngước lên hỏi...

_ chị ở trong e bao nhiêu năm rồi?

_ 15 năm rồi

_ Chị yêu mẹ em???

_..........................uhm...........

_ Tại sao chị lại chết??? Thấy mẹ e cưới bố e......nên tự tử ah.??

_ Không.........

_ Chứ sao?.........

Chị im lặng với giọt nước mắt chảy dài......tôi im lặng cũng không dám hỏi thêm nữa.....

Chị ngồi xuống thảm cỏ xanh.....mắt ngước lên trời......như đang suy nghĩ một chuyện gì đó...tôi cũng ngồi xuống kế bên chị......bông chị lại hát bài hát tiếng nhật quen thuộc "Sakura......anata ni daette yokatta..." nhưng chị lại đổi lại thành " Lee...anata ni daette yokatta"....có nghĩ là..."Lee...gặp đc e là điều hạnh phúc nhất đời a", một bài hát thật buồn, bài hát nói về một ng' nam và nữ yêu nhau...ng' nữ đó tên là sakura, họ yêu nhau, thương nhau và đã có con với nhau, nhưng không may người phụ nữ đó lại gặp tai nạn.......người nam đó....đã đánh mất người nữ đó.....

_ Chị thích baì đó lắm sao?..- tôi khẽ hỏi

_ Uhm.......cũng chút chút....

_ Vì nó giống chị??

_ Không biết nữa....

Chị nói câu đó tôi cũng không biết nói gì hơn...bỗng nhiên, ông bụt xuất hiện....

_ Vi...ta đã có cách cho con có thể gặp Thảo rồi!!

_ Sao but??- Chị đúng lên với gương mặt muốn nghe bụt nói đó là gì

_ Ta có cách này......nhưng ta cần phải có sự trợ giúp của một người - bụt vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào tôi

_ Gì thế =.=" sao lại nhìn tôi??? - Tôi gặn hỏi

_ Hiện giờ linh hồn của Xuân Vi là một linh hồn ẩn trong Tương Vi...nó cũng bị phong ấn lại nên ít bộc lộ ra cảm xúc bên ngoài nếu wá mãnh liệt thì cũng biểu lộ một chút ra ngoài....nếu bây giờ muốn gặp Thảo thì.....Xuân Vi phải hỏi ý kiến cô bé này, để ta có thể đổi tráo phong ấn linh hồn của con thành linh hồn của cô bé ấy...cũng có nghĩa là con sẽ mượn cô bé ấy......trong vòng 1 tuần........nếu trong vòng 1 tuần k đổi lại...thì con sẽ là cô bé ấy suốt đời.....chúng ta sẽ vẫn gặp nhau khi cơ thể này đc nghỉ ngơi.......có đồng ý không??

_ Em có đồng ý như vậy không?? - chị quay sang tôi bằng ánh mắt như muốn khóc

_ Tôi.......tôi.....

_ Sao??

_ Tôi.......tôi muốn suy nghĩ......có đc không??

_ Uhm......thì em cứ suy nghĩ nhé.....

Mọi vật bỗng nhiên mờ nhạt đi......tôi mở mắt ra với mẹ bên cạnh......

_ uhm......mấy giờ rồi??

_ 1g rồi >"<, lố giờ ăn trưa rồi >"< - mẹ càu nhàu vs tôi...

_ Èo có chừa đồ cho con k?

_ Không!!

_ Áaaa mẹ ác quá đi >"<

_ Hừm.....bệnh rồi hay sao mà ngủ dữ vậy?? - mẹ đặt tay lên trán tôi......tôi có cảm giác rất lạ....đột ngột tôi ôm mẹ vào lòng.........không hiểu tại sao laị như vậy.........tôi có muốn ôm đâu........không lẽ............chị ấy............yêu đến như vậy sao???

Tôi nhìn mẹ.........mẹ nhìn tôi như có một cái gì đó tác động vào con người của tôi........

_ Làm gì nhìn mẹ dữ vậy??- mẹ tôi găn hỏi

_ Không có gì, con nhìn cho vui thôi- tôi ngó sang chỗ khác

_ Ngày mai bố con đi công tác khá xa nhà đó, cỡ 1 tháng mới về, con có gì muốn nói với bố thì nói đi

_ Vậy hả mẹ???

_ Ừ...nhớ chào bố nha con

Tôi chạy xuống nhà thấy bố, ôm chầm lấy bố

_ Mai bố đi àh??

_ Ừ......con gái của bố ở nhà bình an nhé!!

Tôi ngồi nói chuyện với bố, tôi mong bố sẽ về đc bình an, con người kia trong tôi lại ít nổi dậy khi gặp bố...Tối hôm đó, tôi khẽ đứng ngoài phòng bố mẹ...nghe đc cuộc nói chuyện

_ Cũng tính đc 15 năm mình cưới nhau rồi em nhỉ?

_ Ừ......

_ Vậy mà tụi mình chưa ngủ đc với nhau một ngày...

_ Em xin lỗi....phải để cho a nằm dưới đất...e ngại lắm

_ Vợ chồng bao nhiêu năm mà....ngại gì hả e?

_ Cám ơn anh...anh là người chồng tốt nhất mà e từng có - mẹ ôm lấy bố

_ Đúng rồi =.=' e có 1 chồng thôi, làm gì có 2 chồng

_ Hihihi

_ Lần này a đi xa...tuy chỉ có 1 tháng thui, nhưng a nhớ e lắm!!

_ Em biết mà.....

_ Anh yêu em nhiều lắm......

Bố liền ôm lây mẹ, hôn lên đôi môi của mẹ......mẹ cũng tiếp nhận nụ hôn.......từ từ cả 2 cùng nằm xuống giường và cởi từng cút áo....tôi nhìn mà trong lòng sao mà khó chịu quá...........tôi thấy mẹ nhăn mặt lại......cũng có thể mẹ không thích......chỉ là chiều theo bố thôi.......................tôi chạy lên phòng vì tôi thực sự rất đau............không hiểu tại sao.......nước mắt đó lại ứa ra...........nước mắt không phải của tôi.........mà là của Vi.......Cô ấy yêu mẹ tới như vậy sao??? Thật khổ khi yêu một người mà phải nhớ nhung..........bố không gặp mẹ.......1 tháng thôi.......cũng đủ......đau.......còn cô ấy......xa mẹ...........15 năm.........một nỗi đau khó diễn tả đc...........tôi sẽ không khóc nữa........tôi sẽ nằm xuống.......nhắm mặt lại và cho cô ta một câu trả lời.........

Tôi thấy cô ta........cô ta đang khóc............khóc rất nhiều.........ông bụt đứng bên an ủi......

_ Tôi đến đây để trả lời......- Tôi có cảm giác như là mất cảm giác đau đớn.......

_ Vậy e có đồng ý không? - chị đứng lên nhìn tôi với khuôn mặt đây nc mắt

_ Ưhm...........tôi............tôi......đồng ý

_ Thật sao??- Chị nhìn tôi

_ Uhm....

_ Tốt lắm.......ta sẽ làm cho 2 con thay đổi vị trí của nhau.....nhưng điều đầu tiên là chúng ta phải đến cửa linh hôn mới đc....

Tôi và cô gái đó cùng bụt đi đến cửa linh hồn.......một nơi khá âm u.....bước vào cánh cửa linh hồn....chân tay của cô Vi bị xiềng xích lại.......

_ Linh hồn bị phong ấn vô nơi này sẽ bị xiềng xích lại......- bụt quay lại nói với tôi, có lẽ ông thấy tôi nhìn có vẻ thắc mắc..

Tới gần nơi mà mọi người kêu là nơi tráo đổi linh hồn, thì lúc đó Xuân Vi bị xích càng nhiều dây xích hơn, đến nỗi cô không đi đc.......tôi đỡ cô dậy và bước từng bước một....

_ Ở đây có vạch màu xanh và vạch màu đỏ, Xuân Vi đứng vạch màu đỏ còn Tường Vi đứng vạch màu xanh....

Tôi đứng vào theo đúng bụt nói..........rồi bụt đọc một cái gì đó......tôi không biết và cũng không rõ......bỗng nhiên người tôi nóng bừng lên...cảm giác khó thở............................sau mấy giây liên hồi như vậy......tôi cảm thấy người mình nặng chịch..........đống xiềng xích ở người tôi vào lúc nào tôi có hay.........tôi ở bên vạch màu đỏ lúc nào thế này????

_ Xong rồi...

Chị đến đỡ tôi dậy.....giúp tôi đứng dậy và ra khỏi cửa linh hồn.............ra khỏi cửa linh hồn xiềng xích trên ngừơi tôi biến mất.....nhưng trên ngực tôi lại có một trái tim màu đỏ.....

_ Đây là gì?- tôi chỉ vào trái tim trên ngực tôi

_ Là dấu ấn để phong ấn đó - bụt quay lại và nói với tôi

_ Vậy bây giờ chị Xuân Vi mau tỉnh dậy đi......

_ Uhm..................

................................................� �................................................� ��.......

Tôi tỉnh dậy..................................tôi mở mắt ra...............một thế giới mới...........một con người mới.........................bây giờ..........................tôi là.................Xuân Vi.......................................

Trời đã sáng........Tôi ngó quanh phòng......vừa lạ lại vừa quen....tôi mở cửa ra bước xuống cầu thang vì nghe thấy tiếng đàn quen thuộc.........tôi thấy Thảo đang ngồi đó đánh bài nhạc quen thuộc....canon in D....bài đó cũng là cài mà cô dạy tôi trước khi cô mất trí nhớ.......thật buồn ........tuy bài nhạc này là một bài vui nhanh......có sự đáng yêu dễ thương trong đó...nhưng không hiểu tại sao cô lại đàn buồn đến thế....tôi lại ngồi cạnh chị.....mùi hương của chị vẫn không đổi........

_ Dậy rồi àh!

_ .........- tôi không nói gì chỉ khẽ gật đầu

_ Bố con đi rồi đó....sao con không dậy sớm để đón bố?

_..............- tôi cũng chẳng nói gì và ngó sang chỗ khác

_ Sao hôm nay không nói gì với mẹ vậy?

_ ..................- tôi không phải không biết nói gì....nhưng mà cảm giác đó gần gũi qua......tôi sợ tôi sẽ không câm đc bản thân mình

_Thôi mẹ đi chợ nhé!

_ Cho......đi với - tôi không biết phải xưng hô như thế nào với chị.....tôi chỉ biết níu tay chị lại thôi

_....Được thôi - chị nhìn tôi bằng ánh mắt bất ngờ nhưng cũng cười nhẹ một cái

Tôi đi chợ với chị tôi lựa vài củ quả, chị thì mua thịt, chị ngạc nhiên lắm, khi thấy.........con mình biết đi chợ =.="........đi chợ xong tôi với chị về nhà.....tôi với chị cùng làm cơm trưa........nhà chỉ có 2 người, tôi không biết có nên nói hay là không.....

_ Sao hôm nay hứng thú làm bếp thế con gái?

_ ........vì.......rảnh mà...- tôi trả lời ngập ngừng

_.........Hôm nay thấy con lạ lắm.....con bị bệnh àh? Hay nhớ bố?

_ Không........có bệnh gì đâu..........

_ Không sao là tốt rồi.....

Tôi và chị cùng ăn trưa với nhau, cảm giác này sao mà.......khó tả quá........lâu rồi tôi với chị không ngồi chung thế này........ăn xong chị đứng dậy dọn chén, chị rửa chén xong.....tôi mở tử cửa tủ lạnh ra.......lúc chị và tôi làm bếp tôi đã cố gắng làm kem cho chị......tôi đưa ra cho chị

_ Sao con biết làm cái này?

_................- tôi im lặng nhưng rồi chị cũng ăn một tý rồi im lặng một hồi......

............chị và tôi không nói chuyện cho tới tối, tôi nằm trong phòng của Tường Vi mà không ngủ đc.....bỗng dưng chị lại lò mò qua phòng tôi

_ Mẹ nằm 1 tý đc không?

_........uhm.......

Chị nằm kế bên tôi.........tôi không kiếm đc nỗi nhớ......tôi khẽ ôm lấy chị.......nhưng tôi đã ôm chị rất chặt...............bản tay của chị cũng khẽ ôm lại tôi.......tôi giật mình buông chị ra......

_ Đừng...........đừng.....đừng buông tay ra....- chị nấc lên từng tiếng

_ Ơ......ơ.......- tôi bối rối không biết tại sao chị lại như vậy.....

_ Chị biết là em mà.........Vi.........- Chị khẽ nấc khóc....tôi lấy tay quẹt nước mắt cho chị.....

_ Sao.....chị lại biết là em?

_ Vì chị cảm nhận được............sự ít nói của em......hành động của e......món ăn em làm..........và........trái tim e không ngừng đập mạnh khi e ở bên cạnh chị......

_ Thảo..........- tôi ôm chặt lấy chị...........tôi khóc.........chị cũng khóc......tôi yêu chị hơn bất cứ ai và cũng không ai sánh bằng chị.......

Tôi khẽ hôn lên đôi môi của chị.......chị vẫn đang khóc..........................

Tôi buông môi chị ra.......thấy chị khóc...tôi thấy đau lòng lắm.......

_ Chị còn yêu em sao?

_....................- chị buông tôi ra và ngoảnh mặt sáng chỗ khác, tôi quay sang chỗ chị.....tôi khẽ hôn lên đôi mắt của chị

_ Đừng khóc.......Thảo của em....- tôi ôm lấy chị.......ôm lấy chị thật chặt....khẽ vuốt nhẹ mái tóc của chị, nâng lên và đưa vào mũi ngửi.......- chị vẫn như thế.....

_ Chị không nghĩ là chị lại được gặp em..........trong thân xác của một đứa con do mình sinh ra

_Vì Tường Vi đã dám đánh đổi.......có lẽ cô bé hiểu đc tình cảm em và chị dành cho nhau

_ Con bé thật ngốc..........

_ Ngốc nhưng cô bé rất yêu mẹ.......

_ uhm...............

_ Em chỉ có một tuần........chị nghĩ sẽ làm gì?.............

_ Một tuần.....?? Ngắn thế sao? - chị nói với giọng luyến tiếc

_ Uhm........không sao chỉ cần nghĩ nhiều là nó sẽ nhiều

_ Uhm.......- chị cười mỉm với tôi, thấy chị cười tôi cảm thấy ấm lòng hơn rất nhiều......

_ Dạo này........già đi đó nhà =.="

_ Trời.........e thử sống coi >"< tui vậy là trẻ lắm rồi

_ Em còn sống đc đầu mà kêu thử sống không biết........=.="

_ Hừm.........

_ nhưng mà .............đối với tui còn đẹp là đc rồi......đòi hỏi =.="

_ Vậy huh?.....chị muốn trẻ hơn một chút......chị muốn đc nhìn thấy mặt em.......

_ Chị muốn như vậy sao?..........

_ Uhm..........

_ Điều đó dễ thôi mà....

_ sao mà dễ........=.="

Tôi nhắm mắt lại..........tôi cố tìm bụt.................................một vài giây sau bụt hiện ra................

_ Oáp........ta đang ngủ mà - bụt hiện ra với giọng ngáy ngủ

_ Ai..........đây??- Chị rút người lại đứng đằng sau tôi

_ Đây là bụt..........Chị đừng sợ

_ Có chuyện nói đi.........ta cần ngủ >"<

_ Con muốn quay ngựơc lại thời gian..........

_ Đồ khùng........- Bụt nói ngắt ngang lời tôi

_Sao chửi con khùng >"<

_ Muốn tìm thằng Kim Tuệ đi.....bụt đi ngủ.........- Bụt biến mất...........chưa thấy ông bụt nào như ông này =.=" Tôi với Thảo gọi điện thoại cho Huy..............Huy cũng đang ngáy ngủ nhưng cũng ráng giúp chúng tôi......câu làm cho chúng tôi................chỉ chúng tôi thôi...........................................qu ay ngược lại thời gian.............................khi tôi 15tuổi.......................................... ......điều hi vọng tôi quay về.......đó chính là thay đổi quá khứ.......................

Tôi biết mình có thể thay đổi quá khứ...............trước khi đi Huy cũng nháy mắt với tôi..........tôi chỉ mỉm cười.......tôi và Thảo sẽ thay đổi quá khứ............một thứ bột kỳ lạ lấp lánh xung quanh người hai chúng tôi..........nó kỳ lạ đến nỗi chói mắt.........tôi và Thảo phải nhắm mắt lại và vài giây sau chúng tôi lại mở ra.....một khung trời mới, quen thuộc...đây là đâu?...tôi chợt nhận ra đây là trước công sân trường của tôi năm tôi lớp 10....tôi thấy một vóc dáng ai đó quen thuộc.......tôi chợt nhận ra và hết hồn khi biết ng' đó là tôi lúc 15t.......tôi và Thảo thẫn thờ......

_ Chuyện gì đây??- Thảo ngước mắt hỏi tôi - Còn người đó là em mà.........

_ Không lẽ Huy chỉ cho mình trở lại quá khứ chứ không phải cho mình trẻ lại......

_ Nhìn là biết rồi =.="

_ Em vẫn còn trong hình hài của Tường Vi =.="

_ Không sao được nhìn em từ xa là được rồi...cũng có em bên cạnh là chị vui lắm rồi....- chị ôm chầm lấy tôi trên miệng nở nụ cười

_ Chị biết mình về đây để làm gì không??

_ Đề coi lại nhan sắc của em

_ Ngốc........=.="

_ Chứ để làm gì?

_ Để thay đổi quá khứ đó cô nương.....

_ Tại sao để thay đổi quá khứ....????

_ Đề chị k mất trí nhớ => Dũng k gen => em không bị giết.........hiểu k?? =.="

_ Àh...................- chị àh lên một tiếng làm tôi phải bó tay vì chị....

_ Ngốc ngốc ngốc........>"< ngốc ơi là ngốc..........

_ Ngốc như vậy mới có người thương chứ ^^

_ Hừm........thôi...lo đi theo em hồi đó đi.....

Tôi và Thảo đi theo tôi của hồi đó ^^!!........tôi và Thảo thấy Thảo của hồi đó chở tôi của hồi đó đi vào shop Blue mua đồ ^^!! Chính lúc đó tôi cũng bị ngất và mơ giơ mớ kỳ cục của ông bụt ấy........................tôi hôm tôi qua nhà Thảo ngủ.......tôi và Thảo cũng mướn khách sạn ngủ vào đêm đó......

_ Hôm nay.........đêm nay..........

_ Em nói gì vậy??- chị nằm kế bên tôi bật dậy hỏi

_ Thì ngày hôm nay ^^!!

_ Nhìn gian quá......

_ Là ngày đó đó..........

_ Là ngày gì..........

_ Ngày em với chị................................đó đó .......hehehe

_ Cười nham hiểm quá........

_ Plè........

Bỗng dưng chị hôn lên môi tôi........

_ Cái đó đó cũng em đó..............

_ hì.........ngốc..........- tôi lây gối đánh lên đầu chị và 2 người bắt đầu giỡn với nhau bằng gối...........tôi cảm giác như mình đã trở lại những thời đó.........tôi và chị bắt đầu yêu nhau........tôi giỡn xong rồi lại thở hổn hển.........chị nằm sát bên người tôi.........hơi ấm của chị truyền qua tôi...tôi vui lắm....tôi ôm lấy chị và ngủ.............................đêm đó đó của chúng tôi chỉ có thế..............vì chị đã thuộc về tôi vào đêm đó đó........chị là của tôi..........mai sau.......bây giờ cũng vậy............................................. ..

Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy và nhận nụ hôn của chị sau đó, chị chỉ cười.......nụ cười của chị tôi lại không biết nó mang ý nghĩa gì........tôi và chị ra khỏi khách sạn và đi thăm dò tiếp........ngày hnay là ngày định mệnh của tôi............là ngày Thảo mất trí nhớ............................................. ............

Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy và nhận nụ hôn của chị sau đó, chị chỉ cười.......nụ cười của chị tôi lại không biết nó mang ý nghĩa gì........tôi và chị ra khỏi khách sạn và đi thăm dò tiếp........ngày hnay là ngày định mệnh của tôi............là ngày Thảo mất trí nhớ............................................. ............

Tôi cùng Thảo ra ngoài, trông chờ ở âm 18..........

_ Kìa.....- Thảo chỉ tay qua bên kia, chúng tôi thấy Thảo và Xuân Vi hồi đó đang dắt tay lên âm 18.....tôi đi theo từng bước cặn kẽ......bước lên âm 18 đứng gần phòng vệ sinh.......nó vẫn diễn ra như vậy........Thảo chạy đi và Vi ôm lại........nhưng chợt.................................chị chạy trúng tôi, bất chợt chị ngã xuống cầu thang, tôi với tay lên không kịp,.............chị lại ngã xuống từng bậc.....lòng đauxót tuy đó chỉ là quá khứ.......chị bất tỉnh........

..........Bất chợt tôi với Thảo bây giờ lại biến đi khoảng không gian đó, chúng tôi chỉ ngỡ ngàng thôi.........trở lại căn phòng........phòng của Tường Vi......tôi thấy Huy đứng đó.......lòng đau xót.....

_ Không thay đổi đc mà phải không?

_...........- tôi đứng im lặng......chị cũng vậy

_ Vậy thì Huy không giúp đc gì cho Vi nữa rồi - Huy nắm lấy tay cầm của cánh cửa phòng...tôi níu lại nhìn bằng ánh mắt cấu giúp......

_ Một lần nữa thôi.......

_ Không đc........

_ Một lần nữa thôi......

_ Không........................

_ Vi xin Huy.........

_ ...........

_ Vi và Thảo xin Huy mà - Thảo quỳ xuống níu đôi chân của Huy lại........lòng tôi đau nhói khi thấy chị như vậy, tôi quỳ xuông ôm lấy chị...chị nấc khóc...........tim tôi thắt lại và hứng những giọt nước mắt của chị bằng tôi vai nhỏ bé của mình.......

_ Thôi.......được rồi.........- Huy thở dài nhìn tôi và Thảo.....- Nhưng chỉ 1 lần nữa thôi đó.....

_ Thật sao?- chị ngưng khóc chị nhìn Huy bằng anh mắt mừng rỡ

_ Uhm.........hai người chuẩn bị tinh thần đi, Huy sẽ làm lại lần nữa.....Nhưng phải làm cho nhanh đó....không thôi Huy sẽ cận kiệt sức lực lúc đó hai người sẽ tự động quay lại và sẽ không có lần sau để thay đổi quá khứ đâu.....

_ Vi biết rồi!!

Huy lại làm như vậy lần nữa...........lần này chúng tôi có cảm giác mệt mỏi hơn có vì phần sức lực của Huy không mạnh bằng lần đầu nên chúng tôi chẳng thấy người nặng nề......Lần này chúng tôi trờ lại thời gian và đúng ngay âm 18..........khi tôi thấy Thảo chạy xuống....................chiếc xe gần tông................tôi chạy đến gần Thảo......đây Thảo ra........................chiếc xe...........tông vào người tôi.............................................� ��................................................ ...............................................TH� ��CH........THỊCH..........thịch............� �................thịch........................� �..............thịch..............thịch......� ��................................................ ...................................

Tôi tỉnh dậy.....mở mắt người đầu tiên tôi thấy chính là Thảo chị đang nước mắt đầm đìa......................tôi đang ở đâu...........tôi ngồi bật dậy..

_ Đây là đâu?? - Tôi ngồi dậy và gãi đầu

_ Đây là bệnh viện chứ ở đâu...ngốc!!! - Thảo nói với giọng hờn dỗi

Bỗng chợt tôi cảm thẩy là lạ ở Thảo.......tôi nhìn kỹ mặt chị...

_ Lây cho em cái gươnng...- Thảo đưa cho tôi gương tôi nhìn vào gương......................khuôn mặt Xuân Vi của tôi hiện lên.....tôi mừng đến nỗi không nói nện lời, tôi quay sang nhìn Huy, Huy nháy mắt với tôi, tôi đã thay đổi đc quá khứ.....bỗng nhiên Thảo ôm chầm lấy tôi.

_ Chị cứ tưởng sẽ không đc gặp em nữa...- Thảo nấc khóc, tôi khẽ vuốt mái tóc của chị......

_ chị ngốc quá em có sao đâu.....

_ Chị xin lỗi đột nhiên chị lại bỏ đi...làm em phải ngất xỉu thế này.....

_ Không sao đừng lo mà...

Tôi ôm lấy chị.......tôi cám thấy mình thật hạnh phúc khi trong vòng tay tôi lại có đc chị.......tôi khóc.......khóc không phải vì buồn.........có lẽ vì tôi quá vui....

********************

5 năm sau......

_ Mẹ!! - Tôi đứng trước mẹ nghiêm túc nói...

_ Chuyện gì thế con gái? - mẹ tôi ngước nhìn tôi

_ Con........dẫn người yêu con về cho mẹ coi nè.....

_ Uhm...thì dẫn đi ai nói gì đâu =.="

_ Nhưng.....con không biết mẹ có chấp nhận hay k thôi....

_ Tại sao...??

_ Vì.......- tôi chạy ra ngoài cửa dắt tay Thảo vào nhà - Vì người yêu của con là Thảo.......

_.....Hả??????????? - mẹ tôi bất ngờ........quay sang chỗ khác như đang ngẫm nghĩ gì đó - Có thật là 2 đứa thương nhau thật k?

_ dạ......- hai chúng tôi đồng thanh trả lời....

_.....Tụi bây không sợ bị kỳ thị àh?

_.......tụi con yêu nhau.....không sợ gì hết....

_Mẹ thật sự rất bất ngờ...........- mẹ tôi nhìn tôi và Thảo thở dài 1 cái - mẹ biết là con không muốn như vậy......thôi....muốn sao thì làm đi.....nhưng mà không đc công khai đó

_waaaa......yêu mẹ nhất trên đời - tôi chạy lấy ôm chầm lấy mẹ.......

_ May là tao là mẹ mày đó....chứ người khác là mẹ mày là mày tiêu rồi nha con.......- mẹ tôi chọc...

_ Biết rồi biết rồi mà.......- Tôi thực sự sung sướng và hạnh phúc biết bao khi mẹ tôi đồng cho tôi và Thảo quen nhau......

Tôi và Thảo nay đã là một cặp......nhưng không ai biết chúng tôi là les...chúng tôi chuẩn mực ở mọi lúc chỉ kkhi ở nhà là tùng phèo với nhau thôi........chuyện là thế đó.......các bạn thấy sao???................Mong sao tương lại...........sau nữa..........sau nữa........và sau nữa có thể chấp nhận thế giới thứ 3.......một thế giới có đầy đau khổ nhưng cũng không ít hạnh phúc........Hãy cố gắng giữ lấy hạnh phúc đó....và cũng đừng buồn khi mình là thế giới thứ 3....hay cười lên...mọi người sẽ yêu quý bạn...hay vui vẻ và yêu cuộc sống........cuộc đời không ai là bất công.......họ sẽ tìm thấy những điều hay để thay nhưng điều bất công đó.........................................như mèo tác giả của Ngốc!! em yêu chị..........

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro