ngoc mak

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một câu nói dường như làm chấn kinh toàn hội trường, cũng khiến phòng hóa trang ngoài màn hình xôn xao hẳn lên.

Úc Noãn Tâm sửng sốt, hai má đột nhiên đỏ lên.

"Hoắc tiên sinh, ngài nói như vậy... có chút mờ ám nha."

Các phóng viên không quên cẩn thận dè dặt mở miệng vui đùa, trên thực tế lại muốn thông qua câu nói vừa rồi của Hoắc Thiên mà đào ra quan hệ mờ ám của hắn và Úc Noãn Tâm nhiều hơn.

Hoắc Thiên Kình nhướng mày: "Tôi chỉ ăn ngay nói thẳng thôi. Dáng người của Úc tiểu thư rất đẹp, tôi nghĩ chỉ cần là người sáng mắt thì đều nhìn ra

được. Bởi vì như thế tôi mới dám khẳng định ảnh chụp là giả. Đương nhiên vừa rồi chỉ là một câu nói đùa, mọi việc đều phải có chứng cớ, không phải sao? Mà trong tay tôi là chứng cớ."

Hoắc Thiên Kình rất biết cách khống chế đề tài. Giữa sự thật và ám muội liền dễ dàng đem sự chú ý của các phóng viên tập trung vào tài liệu trong tay hắn.

"Còn nữa.."

Cuối cùng hắn bổ sung thêm một câu, gương mặt anh tuấn cực kỳ nghiêm túc cùng thận trọng: "Nếu Hoắc Thị đã lựa chọn hợp tác với Úc tiểu thư thì sẽ tin tưởng con người của cô ấy. Mà Hoắc thị cũng sẽ tiếp tục hợp tác với Úc tiểu thư!"

Câu nói cuối cùng của hắn như cấp cho các phóng viên một đáp án khẳng định cùng liều thuốc an thần!

Trong phòng hóa trang.

Úc Noãn Tâm sớm đã kinh hãi không ngớt. Tuy không phải nàng đang trực tiếp ở hiện trường nhưng có thể cảm nhận được cảm xúc hồi hộp đó. Nàng không ngờ Hoắc Thiên Kình sẽ tin tưởng mình như vậy, đồng thời có thể đưa ra chứng cứ trước mặt truyền thông để chứng minh sự trong sạch của mình.

Sâu trong đáy lòng nổi lên một chút ấm áp, sau đó lan ra toàn thân.

Giờ khắc này, chẳng hiểu vì sao nàng lại có chút chờ mong nhìn thấy người đàn ông đó, là muốn... nói với hắn một câu cảm ơn sao.

Có lẽ là vậy, nàng tự giải thích cho ý nghĩ trong đầu này.

"Oa, Hoắc tiên sinh giỏi quá! Không ngờ tới anh ta hiển nhiên sẽ tìm được chứng cứ, ha ha!" Tiểu Vũ hoan hô một tiếng: "Noãn Tâm, thấy chưa, Hoắc tiên sinh quan tâm em biết bao."

"Tiểu Vũ.."

"Noãn Tâm à, còn nói em và Hoắc tiên sinh không có quan hệ gì. Nếu thực sự không có quan hệ gì, người ta cũng không cần hao tâm tốn sức như vậy. Đó là họp báo của Hoắc Thị, hoàn toàn không cần phải làm sáng tỏ giúp em."

"Đúng nha, có điều Noãn Tâm à, lời nói vừa rồi của Hoắc tiên sinh hơi mờ ám nha".

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Úc Noãn Tâm vừa hồng vừa trắng. Nàng muốn giải thích nhưng cũng không biết nói gì cho phải. Loại chuyện này thường thì càng nói càng mờ ám.

Lúc này, Tiêu Minh Hi gõ cửa đi đến. Có lẽ nhận thấy được mọi người đang bàn luận chuyện gì đó, cười cười, kéo Úc Noãn Tâm qua nói:

"Noãn Tâm, đến giờ rồi, đây là cảnh quay cuối cùng của ngày hôm nay. Quay xong anh mời em ăn khuya."

Nụ cười trên mặt anh ta nhè nhẹ tựa như dòng suối từ trong khe núi làm cho người ta cảm thấy thoải mái và an toàn.

Úc Noãn Tâm ngẩng đầu cảm kích nhìn Tiêu Minh Hi, trong khoảng thời gian này bao giờ anh cũng luôn xuất hiện lúc nàng xấu hổ nhất, dành cho nàng một khoảng không gian lặng lẽ yên ổn, mặc dù anh là ngôi sao nổi tiếng khắp thế giới cũng là nhị công tử của Tiêu gia lừng danh nhưng trên người anh lại không có chút kiêu ngạo nào, anh ôn tồn lễ độ khiến cho Úc Noãn Tâm cảm thấy ấm áp.

Nàng gật đầu, cùng anh đi ra ngoài.

"Ai, nghe nói cảnh quay tối nay là cảnh tình cảm của hai người bọn họ, là một cảnh lãng mạn trên giường đây, theo tôi thấy thì Tiêu Minh Hi có thể được toại nguyện rồi."

"Cả đoàn làm phim này ai mà chẳng biết Minh Hi thích Noãn Tâm, nhưng mấy người nghĩ có thể sao chứ, tôi nghĩ Hoắc tiên sinh cũng không đơn giản, từ chuyện của Tả tiên sinh là có thể thấy được."

"Đúng rồi đúng rồi, Tiểu Vũ, cô là người gần gũi với Noãn Tâm nhất, cô ấy và Tả tiên sinh thực sự hủy hôn rồi sao? Có đúng là thực sự có liên quan đến Hoắc tiên sinh không?"

Mọi người xúm lại vây quanh Tiểu Vũ.

"Ê, mấy người thật là nhàm chán, không có việc gì làm sao chứ? Tôi là người đại diện chứ đâu phải là bảo mẫu của Noãn Tâm, chuyện riêng tư của cô ấy làm sao tôi biết được, còn mấy người, có rảnh thì ra ngoài hỗ trợ đi, coi chừng lát nữa bị đạo diễn mắng bây giờ!" Tiểu Vũ chống nạnh quát lớn.

Các nhân viên đều nhún vai, hết nói nổi.

~~~~~ Vficland.info ~~~~~

Cảnh tình cảm cuối cùng của hôm nay thật là khó diễn, ít nhất là Úc Noãn Tâm không giống như mọi ngày chỉ cần diễn một lần là qua.

Quả thực, không chỉ là một lần không qua, mà cả một buổi tối cảnh diễn cuối cùng này đã bị hô cắt không dưới hai mươi lần, cuối cùng đạo diễn Ôn Dương chỉ có thể tạm dừng, cho Úc Noãn Tâm một khoảng thời gian thích ứng.

Nói là cảnh giường chiếu thì có hơi quá, nghiêm túc mà nói thì đây chỉ là một cảnh lãng mạn của hai người. Đó là sau khi Vệ Tử Phu được rửa sạch oan tình, hoàng thượng cảm thấy rất hổ thẹn với nàng, buổi tối vào ngủ ở tẩm cung của nàng, hai người triền miên, ngoại trừ hôn môi là diễn thật còn những thứ khác đều là kĩ xảo, hơn nữa còn qua chế tác ở giai đoạn cuối.

Úc Noãn Tâm cũng biết cảnh này cũng không có gì quá lộ liễu, nhưng không hiểu sao mỗi khi diễn đến lúc Tiêu Minh Hi sắp hôn tới thì nàng khó có thể nhập diễn.

"Đạo diễn, xin lỗi đã khiến cho mọi người phải cùng tôi làm lại một lần nữa." Úc Noãn Tâm nhận lấy ly cà phê Ôn Dương đưa cho, vẻ mặt áy náy nhìn anh.

Ôn Dương thở dài, hơi suy ngẫm một chút rồi nói: "Noãn Tâm à, việc này cũng không có gì, chỉ là em nên điều chỉnh lại tâm trạng một chút, hôn môi là cảnh thế nào diễn viên cũng phải gặp, chuyện này em phải nhanh thích ứng mới được, điều chỉnh lại một chút, chúng ta diễn lại một lần nữa, được không?"

Úc Noãn Tâm hít sâu một hơi, gật đầu.

"Được!" Ôn Dương đứng dậy, vỗ tay: "Ánh sáng, tổ kịch chuẩn bị, nhân viên chuẩn bị, chúng ta diễn lại một lần nữa, thợ trang điểm lại đây trang điểm lại cho Noãn Tâm một chút!"

Nhân viên các cương vị của đoàn phim đều đứng dậy chuẩn bị.

Không ai chú ý đến ở một góc khác của phim trường có một chiếc xe tối màu đang lặng lẽ chạy vào.

Ngọn đèn chiếu nghiêng khiến cái bóng cao lớn của hắn thêm dài, sau khi nhìn thấy bóng dáng màu trắng của nàng thì đôi mắt ưng của hắn trở nên hơi ôn nhu.

Úc Noãn Tâm ngẩng đầu cảm kích nhìn Tiêu Minh Hi, trong khoảng thời gian này bao giờ anh cũng luôn xuất hiện lúc nàng xấu hổ nhất, dành cho nàng một khoảng không gian lặng lẽ yên ổn, mặc dù anh là ngôi sao nổi tiếng khắp thế giới cũng là nhị công tử của Tiêu gia lừng danh nhưng trên người anh lại không có chút kiêu ngạo nào, anh ôn tồn lễ độ khiến cho Úc Noãn Tâm cảm thấy ấm áp.

Nàng gật đầu, cùng anh đi ra ngoài.

"Ai, nghe nói cảnh quay tối nay là cảnh tình cảm của hai người bọn họ, là một

cảnh lãng mạn trên giường đây, theo tôi thấy thì Tiêu Minh Hi có thể được toại nguyện rồi."

"Cả đoàn làm phim này ai mà chẳng biết Minh Hi thích Noãn Tâm, nhưng mấy người nghĩ có thể sao chứ, tôi nghĩ Hoắc tiên sinh cũng không đơn giản, từ chuyện của Tả tiên sinh là có thể thấy được."

"Đúng rồi đúng rồi, Tiểu Vũ, cô là người gần gũi với Noãn Tâm nhất, cô ấy và Tả tiên sinh thực sự hủy hôn rồi sao? Có đúng là thực sự có liên quan đến Hoắc tiên sinh không?"

Mọi người xúm lại vây quanh Tiểu Vũ.

"Ê, mấy người thật là nhàm chán, không có việc gì làm sao chứ? Tôi là người đại diện chứ đâu phải là bảo mẫu của Noãn Tâm, chuyện riêng tư của cô ấy làm sao tôi biết được, còn mấy người, có rảnh thì ra ngoài hỗ trợ đi, coi

Nói là cảnh giường chiếu thì có hơi quá, nghiêm túc mà nói thì đây chỉ là một cảnh lãng mạn của hai người. Đó là sau khi Vệ Tử Phu được rửa sạch oan tình, hoàng thượng cảm thấy rất hổ thẹn với nàng, buổi tối vào ngủ ở tẩm cung của nàng, hai người triền miên, ngoại trừ hôn môi là diễn thật còn những thứ khác đều là kĩ xảo, hơn nữa còn qua chế tác ở giai đoạn cuối.

Úc Noãn Tâm cũng biết cảnh này cũng không có gì quá lộ liễu, nhưng không hiểu sao mỗi khi diễn đến lúc Tiêu Minh Hi sắp hôn tới thì nàng khó có thể nhập diễn.

"Đạo diễn, xin lỗi đã khiến cho mọi người phải cùng tôi làm lại một lần nữa." Úc Noãn Tâm nhận lấy ly cà phê Ôn Dương đưa cho, vẻ mặt áy náy nhìn anh.

Ôn Dương thở dài, hơi suy ngẫm một chút rồi nói: "Noãn Tâm à, việc này cũng không có gì, chỉ là em nên điều chỉnh lại tâm trạng một chút, hôn môi là cảnh thế nào diễn viên cũng phải gặp, chuyện này em phải nhanh thích ứng mới được, điều chỉnh lại một chút, chúng ta diễn lại một lần nữa, được không?"

được, điều chỉnh lại một chút, chúng ta diễn lại một lần nữa, được không?"

Úc Noãn Tâm hít sâu một hơi, gật đầu.

"Được!" Ôn Dương đứng dậy, vỗ tay: "Ánh sáng, tổ kịch chuẩn bị, nhân viên chuẩn bị, chúng ta diễn lại một lần nữa, thợ trang điểm lại đây trang điểm lại cho Noãn Tâm một chút!"

Nhân viên các cương vị của đoàn phim đều đứng dậy chuẩn bị.

Không ai chú ý đến ở một góc khác của phim trường có một chiếc xe tối màu đang lặng lẽ chạy vào.

Ngọn đèn chiếu nghiêng khiến cái bóng cao lớn của hắn thêm dài, sau khi nhìn thấy bóng dáng màu trắng của nàng thì đôi mắt ưng của hắn trở nên hơi ôn nhu.

anh tuấn cùng nữ tử xinh đẹp nhìn nhau tha thiết, hoàng thượng rất thích điệu múa của Vệ Tử Phu, dưới hoa lê rơi đầy cung, Vệ Tử Phu nhẹ nhàng bay múa, mà hoàng thượng cũng nhịn không được tiến lên múa cùng nàng.

Diễn xuất của Tiêu Minh Hi và Úc Noãn Tâm vô cùng tinh tế, vẻ mặt thâm tình khiến cho đạo diễn Ôn Dương không ngừng gật đầu, cả phim trường đều bị khung cảnh xinh đẹp này rung động.

Chỉ có sắc mặt của một người rất nặng nề.

Trong bóng tối, vẻ ấm áp trong đôi mắt hắn dần dần trở nên lạnh lẽo, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Úc Noãn Tâm tràn ngập vẻ độc chiếm, những đường nét anh tuấn trên gương mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi.

Trên phim trường toàn bộ vẫn đang trình diễn như cũ.

Trong điệu múa, hoàng thượng không thể kiềm nén ôm lấy vệ Tử Phu, hai người cùng ngã vào chiếc giường rộng lớn.

Chân mày của người đàn ông trong bóng tối đột nhiên nhíu lại.

Ánh sáng lờ mờ làm cho Úc Noãn Tâm càng thêm xinh đẹp, nàng tràn ngập thâm tình nhìn hắn "Hoàng thượng", ngay cả khóe môi cũng lộ vẻ quyến rũ.

Trong mắt Tiêu Minh Hi nổi lên chân tình, không nhịn được cúi đầu xuống, nhưng khi hắn nhạy cảm thấy được vẻ tránh né trong mắt nàng thì đôi môi hơi lệch qua, chiếc hôn nóng bỏng rơi vào cổ nàng.

"Cắt!"

Ôn Dương hô dừng lại, đứng dậy, trên mặt lộ vẻ bất mãn, hắn đi nhanh tới trước mặt hai người nói: "Minh Hi, vừa rồi cậu phải hôn từ trán xuống môi của cô ấy, sao lại tùy tiện sửa lại như vậy?"

"Đạo diễn, tôi..."

"Xin lỗi, đạo diễn, là do tôi, bởi vì Minh Hi sợ tôi không được tự nhiên nên mới sửa lại." Úc Noãn Tâm vội vã giải thích.

Ôn Dương bực bội vò đầu: "Không được sửa như vậy, nếu không sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả thẩm mĩ..."

Hắn lại nói lại cho hai người một lần nữa.

Người đàn ông trong bóng tối cũng không nhịn được nữa, hắn sải bước tiến lên, đi tới sau lưng người sản xuất, không kiên nhẫn vỗ vai hắn.

"Ai vậy, không thấy đang bận rộn sao, còn... A..."

Người sản xuất vừa kêu ca vừa tức giận quay đầu lại, nhưng khi nhìn rõ người ở phía sau thì sợ đến mức giật nảy lên một cái, sau đó vẻ mặt mừng rỡ: "Hoắc, Hoắc tiên sinh, sao ngài lại đích thân tới phim trường? Tôi, tôi..."

Bởi vì kích động nên hắn nói lắp bắp.

Chân mày của Hoắc Thiên Kình sớm đã không vui: "Ông qua đây!"

Người sản xuất vội vã đuổi theo.

Trong bóng tối, Hoắc Thiên Kình nói với người sản xuất mấy câu, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.

Người sản xuất nghe xong, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức gật đầu cười làm lành.

Hoắc Thiên Kình trở lại trong xe còn người sản xuất vội vã đi về phía đạo diễn. [anti-both]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yrduyiopt