5. giải cứu Ninh Dương Lan Ngọc 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thúy Ngân như vớ được vàng, ngoan ngoãn nghe lời lan ngọc ngồi yên một chỗ, giả vờ tính tính, thực chất là vẽ bậy trên giấy cho có việc làm với người ta thôi. Ông thầy đi tới đi lui giám sát đám học sinh nghịch ngợm.

Còn 30p nữa là hết giờ làm, lan ngọc hoàn thành công câu cuối cùng của mình rồi ròm sang bài của Thúy Ngân, cẩn thận tính toán giúp nàng rồi viết đáp án + công thức vào một mảnh giấy nhỏ. 15p sau, quăng sang cho nàng. Thúy Ngân như vớ được phao cứu sinh, tươi cười cầm lên tớ giấy viết đáp án vào đề. Lan ngọc à, tôi cứu chị quả nhiên không uổng công mà. Đang loay hoay viết thì nghe trên bục có tiếng trầm trầm phát ra :

- Thúy Ngân, em đang cầm tờ giấy gì trên tay, đem lên đây cho tôi. Em mà quăng bỏ, tôi lập tức lôi em lên văn phòng.
Thúy Ngân vội nuốt khan, tay run run. Trời đất, không phải xui tới vậy chứ ? Đã cố giấu rồi mà, đệch.

Thúy Ngân không tự nguyện đứng dậy, cắn môi dưới dòm ông thầy trân trối. Ông thầy dạy toán thấy nàng cứ chần chừ không bước lên đành tự thân bước xuống, lấy tờ giấy, nhìn một vòng rồi cầm lên bài của lan ngọc lên :

- quả nhiên không sai, làm bài giúp. Em giỏi lắm lan ngọc, hai đứa, lần này 0 điểm, chiều hôm nay vào đây làm vệ sinh rõ chưa ?
Lan ngọc bấu chặt bàn tay lại, thở hắt ra. Nhìn sang Thúy Ngân, nàng nhìn cô cười giã lã :

- xin lỗi mà, tôi không có cố ý.

Lan ngọc im lặng, không trả lời. 2 tiết trôi qua vô vị, kim ngắn cũng nhích qua nhích lại gần 2 lần mới nghe được tiếng trống tan tiết. Lan ngọc soạn cặp, đôi chân guồng đi ra cửa, đôi mắt không biểu hiện chút gì cảm xúc. Thúy Ngân khẽ thở dài, chắc chị ta giận rồi.

Thúy Ngân đi cùng với puka ra phía nhà xe lấy xe, mới leo lên yên xe ngồi chưa được 3s đã thấy bên nhà xe của giáo viên, ông thầy dạy toán khi nãy, đứng bên cạnh là lan ngọc. Lan ngọc leo lên xe của ông ta. Chết rồi, có phải là ông ta đem lan ngọc về nhà lan ngọc  để méc phụ huynh cô không ? Trời, lan ngọc, đừng sợ,  tôi đến cứu chị đây. Chuyện này do tôi gây ra, cho dù có méc phụ huynh thì cũng là méc phụ huynh của tôi, chị vô tội, là chị muốn giúp tôi. Đợi đó lan ngọc. Thúy Ngân nhất quyết rồi, cho dù có bị đình chỉ học cũng phải cãi nhau một trận với ông thầy dạy toán khó ưa đó, không thể để ông ta đem lan ngọc đi như vậy.

- THẦY, BỎ LAN NGỌC RA, KHÔNG ĐƯỢC ĐEM CHỊ ẤY ĐI......!!! KHÔNG LÀ EM ĐỐT TRƯỜNG ĐÓ....... - Thúy Ngân quăng vội chiếc xe đạp sang một bên nhờ đàn em coi giùm, hướng về phía nhà xe giáo viên mà hét lên.

_______

Thấy có vài bạn thích fic này quá nên mình sẽ quay lại viết fic này nhé




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro