Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau anh quản lý tập trung mọi người lại để phát đồ ăn, lần này là trà sữa. Thay vì mỗi lần được phát trà sữa Luhan sẽ nhảy chân sáo và cười nói vui vẻ nhưng hôm nay cậu chỉ cảm ơn và chọn một góc vắng vẻ để uống

" Luhan sao vậy? ". Anh quản lý thắc mắc hỏi

" Em không biết ". Sehun trả lời rồi lại chỗ Yoona

" Luhan, em thấy cái áo này có vừa vặn với Duẫn Nhi không? ". Lâm Canh Tân vừa nói vừa cười

" Rất đẹp. Chắc chắn sẽ hợp với chị ấy ". Luhan nói rồi cười tươi

Đúng lúc đó Sehun và Yoona đi ngang qua nhìn thấy. Cô vì ghen mà bật khóc nức nở. Anh thấy vậy liền chạy đến và chỉ vào mặt cậu nói :" Em với tôi coi như không quen biết. Tôi không thể quen biết một loại người giống như em " rồi bỏ đi

Luhan định giải thích nhưng lời nói đến cổ họng lại nghẹn lại. Rồi một giọt... hai giọt...ba giọt thi nhau rơi trên má cậu. Lâm Canh Tân thì chạy theo Yoona mà giải thích

Luhan về tới nhà liền ngất đi khiến bốn người kia hoảng hồn bế vào giường

Mười hai giờ trưa ngày hôm sau...

Cậu cuối cùng cũng mở mắt. Xung quanh Luhan gần như đông đủ, chỉ thiếu anh. Có lẽ Sehun không muốn gặp cậu về chuyện hôm qua

" Chị xin lỗi vì đã hiểu lầm em ". Yoona nói

" Chị không phải xin lỗi ". Luhan ngừng một chút rồi nói :" Em rất ngưỡng mộ chị, chị được tới hai người đàn ông yêu . Còn em, chẳng có ai yêu cả. Anh Canh Tân rất tốt, chị hãy tỏ tình với anh ấy khi anh ấy chưa thay lòng. Đừng như em "

Cậu sau khi nói xong liền mỉm cười.

Suho nói với giọng đầy xót xa :" Buông tay đi em. Người em yêu đã yêu người khác "

Cô tưởng Luhan yêu Lâm Canh Tân liền nói :" Luhan, chị sẵn sàng nhường anh Tân cho em "

Cậu lắc đầu nói :" Không phải đâu, em không yêu anh Tân. Người em yêu là một người khác. Người ấy đẹp trai, là thần tượng của hơn một triệu người, học giỏi, công tử nhà giàu "

" Luhan, đừng buồn nữa ". Kris nói rồi đỡ Luhan ra xe

" Herry, em muốn ngồi chỗ anh ". Cậu nói rồi lên xe

Trên xe...

" Luhan, tại sao em không ngồi kế chỗ anh? ". Sehun nói

" Em muốn ngồi kế cửa sổ ". Luhan nói ngắn gọn rồi ngồi xuống

Về nhà không hiểu sao cậu lại luôn nhức đầu và mệt mỏi. Kris và Lay thấy vậy liền đưa Luhan đi khám bác sĩ

" Cậu ấy bị khối u chèn ép não dẫn hay ngất xỉu. Nếu không đưa bệnh nhân vào bệnh viện phẫu thuật kịp thời sẽ dẫn đến hậu quả khó lường ". Vị bác sĩ nói

" Cảm ơn bác sĩ ". Hai người đồng thanh

" Luhan, cậu có khối u ngay não. Nếu không phẫu thuật nhanh sẽ dẫn đến tử vong ". Lay nói

" Ngày mai là sinh nhật em. Em muốn ăn bữa tiệc cuối cùng trước khi vào viện điều trị. Đừng kể cho Sehun nghe ". Cậu nói

" Được "

Một ngày nữa lại trôi qua. Luhan được mọi người tự tay làm bánh và chúc mừng sinh nhật. Từ giai đoạn nhập tiệc cho tới giai đoạn chúc mừng sinh nhật vẫn chưa thấy Sehun đâu

" Ting ting ". Tiếng chuông của ký túc xá EXO vang lên phá tan bầu không khí chuẩn bị thổi nến

" Để em ra mở cửa ". Luhan nói rồi mở cửa ra

Trước mặt cậu là một hộp quà to lớn và người đưa thư

Sau khi hoàn thành thủ tục nhận quà thì mọi người khiêng món quà lớn đó đặt ra giữa phòng

" Rẹt ". Tiếng lớp vỏ của hộp quà bị xé

Đến lớp cuối cùng thì Luhan thấy được Sehun

" Nóng quá ". Anh vừa thở vừa nói

" Em buồn ngủ, bữa tiệc kết thúc ". Cậu nói rồi nháy mắt bảo mọi người đem gói lại

Rồi bỗng như trước mắt Lộc Hàm tối sầm đi....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro