Ngôi nhà ma p.4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Đã gần 2 giờ đêm nhưng không hề có hiện tượng gì xảy ra, toan bảo Minh bỏ cuộc thì đột nhiên Cường thấy 1 bóng người thấp thoáng phía bên hông nhà kho như đang vẫy gọi, Cường lập tức kéo Minh chạy ra ngoài sân, không quên cầm theo 2 cây gỗ vuông để bắt trộm. Gần đến nơi thì cả 2 lại quay vào nhà. Thì ra chỉ là một vài tàu lá chuối bị gió đong đưa. Cường thở phào nhẹ nhõm bởi vì nếu gặp trộm thì anh cũng không biết sẽ ra sao. Khi đi ngang cái giếng, đột nhiên Cường và Minh cùng hét to lên kinh hãi. Trong ánh sáng trăng mờ mở, những vệt nước kéo dài từ thành giếng xuống mặt đất, mùi hôi tanh bốc lên khiến cả 2 muốn nôn ọe, vệt nước kéo dài đến tận cửa nhà kho thì biến mất, để lại vài vết xước trên cánh cửa và một vài vệt nước trên tay cầm.
– Không có chìa khóa cửa nhà kho, Cường bèn cuối xuống nhìn vào khe nhỏ dưới cánh cửa thì thấy một bệt nước khá to bên dưới sàn xi măng đang chảy ra gần tới khe cửa. Minh không ngăn nổi sự tò mò, Cường chưa kịp nói gì thì đã kéo Cường dậy và hỏi :” thấy gì không? “. Gương mặt Cường lúc này như người mất hồn, mãi một lúc sau Cường mới đáp bằng giọng run run: “Nước ở đâu mà chảy ra cả vũng? ” Minh chẳng hiểu gì cả nên cuối xuống nhìn, mặt sàn xi măng khô ráo bám bụi lâu ngày, không hề thấy nước non gì như lời Cường đã nói. Minh gắt nhẹ: “có gì đâu ba! “. Cường cúi xuống nhìn lần nữa thì quả thật bên dưới không có vũng nước nào cả. “Chẳng lẽ mình hoa mắt? ” Cường tự hỏi. Trong đầu Cường , một ý nghĩ táo bạo đột nhiên xuất hiện: “bẻ khóa vào trong nhà kho để kiểm tra cho chắc ăn”.
– Cường nói ý định kiểm tra căn nhà kho cho Minh biết, cứ ngỡ Minh sẽ đồng ý, không ngờ Minh phản đối: “nhà người ta không giao chìa khóa, là đủ hiểu có gì đó quan trọng cất trong đó. Vả lại trong hợp đồng mình đâu có mướn căn nhà kho này, nếu nạy khóa ra nghĩa là mình vi phạm hợp đồng, chưa kể còn có khi mắc tội ăn trộm nữa thì khổ. Thôi vào trong ngủ, không có ai quậy phá là yên tâm rồi”. Cường bực mình phản bác: “yên tâm thế nào được, mày nhìn đi, vũng nước kéo dài từ giếng đến cửa ở đâu ra? không lẽ nước nó tự trào dưới giếng lên trên rồi chảy vào nhà kho à? vô lý! “. Minh đuối lý nên không tranh cãi với Cường nữa mà đi vào trong ngủ bỏ mặc thằng bạn đứng suy tư giữa sân. Đúng như dự đoán, Cường cũng nhanh chân bước vào trong.
– Thật ra, Minh  còn lo lắng hơn cả Cường . Đối với Minh , việc nước trào từ giếng lên chảy vào nhà kho là hết sức vô lý nhưng bắt anh mở cửa nhà kho ra kiểm tra thì anh lại không dám, không phải vì sợ mang tiếng ăn trộm mà là anh ngại 1 điều gì đó cực kỳ mơ hồ nhưng đáng sợ ẩn chứa bên trong cái nhà kho cũ kỹ kia. Về phần Cường , hình ảnh bệt nước dưới sàn xi măng vẫn cứ lảng vảng trong đầu, nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu nhưng tất cả đều không có câu trả lời”. Theo như suy đoán của Cường , phải có một ai đó hoặc một vật gì đó ướt nhẹp nằm bên trong nhà kho thì mới tạo ra một vũng nước đọng lớn như vậy. Bên ngoài trời không mưa, không thể nào nước dột từ mái nhà vào trong nhà kho được. Cường có cái tật là một khi muốn tìm hiểu một vấn đề chưa có câu trả lời thì anh không ngủ được. Trời bắt đầu sáng, Cường vẫn thao thức không ngủ được, nhưng đâu biết được rằng Minh có hơn gì Cường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ka#lin