Ngôi nhà ma p.6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Khách vừa đi khỏi, Cường vội vã chạy vào nhà xem xét chung quanh, anh hy vọng tóm được thủ phạm của trò đùa quái ác này, nhưng xung quanh vẫn yên tĩnh không có gì thay đổi. Minh vẫn chưa đi học về, nếu nói rằng là do người trong nhà quậy phá thì không lẽ lại là Minh ? Nếu là trộm thì tại sao không lấy xe mà lại đi trét bùn lên xe? nếu là trẻ em quậy phá thì con nhà nào mà đêm qua 2h khuya lại đi phá phách? Bao nhiêu câu hỏi ập đến làm Cường nhức cả đầu. Từ xưa đến nay trừ Minh hơi nhát gan ra, còn Cường có bao giờ tin trên đời có ma quỷ vô hình đâu. Thế mà giờ này, trước những việc không thể giải thích nổi, trong đầu Cường lại xuất hiện cách giải thích tiêu cực này.
– Ngoài sân có tiếng xe, Minh vừa đi học về, vào đến nhà vui vẻ hỏi: “Sao rồi, bán được cái card chưa mày? ” Cường  im lặng ko đáp, đầu óc suy nghĩ mông lung. Nếu người lúc nãy gặp chuyện là Minh thì có lẽ Minh cũng làm vậy. Là bạn thân bao nhiêu năm, Minh cũng đã quá quen với tính của Cường nên lẳng lặng đi vào nhà sau để tắm rửa.
– Trời bắt đầu mưa nhẹ, Minh vừa xối nước tắm vừa run rẩy. Trong lúc đang gội đầu Minh nghe lẫn trong tiếng mưa rơi là âm thanh gõ cửa cồm cộp từ phía bên ngoài sân Minh hỏi lớn: “Cường hả? có gì không? “. Không có tiếng trả lời. Minh lau vội lớp xà bông dính trên mặt nhìn ra cánh cửa. Cánh cửa nhà sau vẫn đóng chặt và tiếng đập cửa côm cốp dưởng như phát ra từ phía sân sau hay chính xác hơn là ngay cửa nhà kho bởi vì bên ngoài sân ngoại trừ cửa nhà kho ra thì không còn cánh cửa nào khác. Vừa ló đầu ra cửa sổ, đột nhiên Minh ú ớ kêu rú lên rồi té vật xuống sàn làm đổ cả xô nước vừa hứng.
– Cường từ bên ngoài hoảng hốt chạy vào trong, nhìn thấy Minh trần truồng nằm la lối um sùm thì bật cười lớn: “hô hô hô biểu diễn thoát y hả mậy? Tiếng cười đột nhiên khựng lại bởi chính Cường vừa nghe thấy tiếng gõ cửa côm cốp rất lớn lấn át cả tiếng mưa rì rào. Nhưng bắt đầu từ lúc đó, ngoài tiếng thở mạnh của 2 người bên trong phòng và tiếng mưa rơi ngày càng nặng hạt thì không còn âm thanh gì khác.
– Một lúc sau, xà bông ăn da rát quá chịu không nổi, Minh bật dậy mở vòi nước dội liên tục vào người trong khi Cường đi đến khe cửa đưa mắt nhìn ra sân. Mưa vẫn rơi nặng hạt, cảnh vật không có gì khác lạ ngoài những bụi chuối ở phía nhà kho cứ lắc lư trong gió như vẫy gọi những con người tò mò. Cường quay vào trong thì Minh đang mặc quần áo, nét hoảng loạn trên gương mặt vẫn chưa tan biến. Minh kéo tay Cường đi vào gian giữa rồi mới nói: “Dưới giếng…giếng có người ở mày ơi! ” . Cường gắt nhẹ: ” nhưng mà tại sao mày dám chắc? mày thấy cái gì mà la lối um sùm? “. Hùng uống ngụm nước cho đỡ khát rồi nói tiếp: ” Lúc nãy đang tắm, tao nghe cộp cộp nên chùi xà bông rồi nhìn ra cửa sổ, tao thấy rõ ràng, thấy nó rõ ràng…”.
Nam bực mình : ” nó là cái gì? nói thì nói cho rõ coi! ” . Minh nói bằng giọng run run: ” tao thấy nó mặc áo ngủ bò từ dưới giếng lên, rõ ràng là chui từ dưới giếng lên”.
– Những lời kể của Minh làm Cường mất ngủ cả đêm dù trời khá lạnh chứ không nóng như thường ngày vì cơn mưa buổi tối hôm đó. Cường bàn với Minh sáng mai mượn máy quay phim của ông chú để thâu lại toàn bộ tình hình trong đêm rồi tính tiếp, chứ sống mà ăn không ngon ngủ không yên thế này thì sống làm sao nổi. Minh đồng ý ngay nhưng giọng vẫn hơi run run khi nghĩ đến việc phải đối mặt với những cảnh đáng sợ hôm qua, dù là qua máy quay phim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ka#lin