Các Người Là Ai ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Đang quay trong đoàn làm phim à ? Nhưng tại sao nhân viên công tác ở trước mặt nhìn lạ vậy ? )

Bạn thấy vừa mệt vừa buồn ngủ, cứ như có sức mạnh nghìn cân đang đè trên người mình.

Annie:
- Hôm nay là cảnh quay nào ? Sao chị lại đột nhiên mất ký ức rồi ? Lại thức trắng nữa sao ? Chắc chắn là vì chị mệt quá.

Dứt lời, bạn lại nằm xuống, kéo chăn che đầu, nhưng bị cô bé hơi mập xốc lên.

Annie:
- Đừng làm ầm ĩ, chị mệt quá, Hiểu Thần đâu rồi ?

Phán Phán:
- Hiểu Thần là ai ? Annie, chị không sao chứ ? Đáng sợ quá, lúc chị được vớt lên, khuôn mặt trắng bệch như người chết vậy.

Tiểu Ngọc:
- Cảm ơn trời đất, cuối cùng thì chị cũng tỉnh rồi.

Phán Phán:
- Chị nói xem chị có ngốc không ? Luyện tập thì cứ luyện tập đi, sao lại rơi xuống nước vậy ? Bọn em ở bên chị suốt một đêm đó...

Annie:
- Im lặng.

Bạn cắt ngang lời Phán Phán đang cằm nhằn, cô ấy làm ồn đến mức bạn không suy nghĩ được gì cả. Bạn nhìn quanh, hình như đây là một căn phòng bệnh. Nhưng xung quanh không có máy quay, cũng chẳng có đèn chiếu sáng, cảnh tượng quá mất chân thực.

Bạn cuối đầu nhìn bản thân, trên người là bộ đồ bệnh nhân. Bạn chú ý thấy vòng đeo tay y tế của bệnh nhân trên cổ tay mình cũng viết cái tên mà họ đang gọi. Chẳng lẽ không phải đang quay phim sao ?

Annie:
- Các em là ai ? Tại sao chị lại ở đây ? Ai té xuống nước ?

Có thể thấy họ đã giật mình bởi câu câu hỏi của bạn.

Tiểu Ngọc:
- Chị Annie, em là Tiểu Ngọc, trợ lý của chị.

Phán Phán:
- Em là Phán Phán, chúng ta cùng tham gia Star Produce. Sắp biểu diễn rồi, tối hôm qua chị ngã vào ao nước bối cảnh, may mắn có người kịp thời phát hiện cứu chị. Nhưng chị là ... mất trí nhớ sao ?

Cô ấy vừa nói vừa vươn tay huơ trước mặt bạn, bạn đẩy tay cô ấy ra.

Annie:
- Mù mới làm vậy.

Phán Phán:
- Làm em sợ muốn chết. Được rồi, chị mau đi vào nhà vệ sinh thay quần áo đi, rồi chúng ta sẽ trở về.

Nói đoạn, cô ấy bèn dúi một bộ đồ cho bạn.

Tiểu Ngọc:
- Em đi làm thủ tục xuất viện trước nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro