13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu như thứ "thuốc phiện" hữu hiện trong đời sống con người, khoảng đầu thì rót mật vào tai, chết chìm trong u mê của cử chỉ, hành động. Nhưng dần rồi khi giai đoạn "đi cảnh" thuốc qua đi thì cơn đau, sự héo tàn sẽ kéo đến vùi dập đi tất cả. Đến cuối thì sau "cơn phê" thì chỉ còn lại mớ tro tàn nội tâm.

Làn khói thuốc trắng xóa kéo dài trong đêm, giúp xoa dịu con tim gã si tình. Dòng nước mắt sắp cạn khô cố cuốn trôi đi những dòng kí ức đau thương cứ chảy ồ ạt mãi trong đầu. Bầu trời thì đã muốn hừng sáng đón chào ngày mới, tự lòng mình thắc mắc, cớ sao đôi mắt em chỉ thấy đêm. Em hỡi em tiếc chi? Tiếc chi điều gì?

Một người với làn mi mắt nhem, mong ngóng chờ đợi một người đã mãi rời xa khỏi cuộc đời em. Em ơi, sao em cứ mong ngóng mãi tình yêu của một người đã hết thương em? Em tìm chi hạnh phúc từ người đã ruồng bỏ, rời xa khỏi đời em.

Vô vọng, cơn mưa đêm rơi lách tách vô vọng, gội ước mái hiên nhà. Nhưng cơn mưa cũng chỉ tồn ít lâu rồi vụt tắt. Cớ sao mưa đêm đã ngừng rơi, nhưng mưa trong lòng em thì không?

Căn phòng tối giờ đây chỉ có mỗi em ngồi. Em chờ anh về trong cơn vô vọng còn anh thì đi tận phương trời xa mà em không tìm tới được. Anh ơi, vì sao anh lại quên? Sao lại buông câu thề?

Em ngồi đây với thân hình xác xơ là vì ai? Đôi mắt chết của em nhìn ra màn đêm tĩnh mịch, lòng thầm cầu mong ai đó quay về. Chìm thật sâu vào nỗi buồn để mong được ai đó vỗ về. Để rồi khi cạn kiệt, tàn sức mắt em thiếp đi trong yên ả, em ngủ, ngủ một giấc ngủ thật dài để quên trôi đi mọi thứ. Quên đi hình bóng ai đó, quên đi kỉ niệm với họ, quên đi chiếc nhẫn, quên đi những lời chúc phúc, quên đi tình yêu, quên đi tất cả.

Tất cả mọi thứ rồi sẽ biến mất đi, chỉ còn lại một mình em với màn đêm u sầu ôm lấy. Dẫu cho em đã ngủ say nhưng chuyện cũ vẫn còn ướt động trên khóe mắt em.

Có lẽ khi tình yêu mang đến nỗi sầu, thì em nên rời bỏ đi, đừng ở lại mong chờ chi cho trái tim chưa lành lại thêm vết thương. Tim rỉ máu, mắt em rỉ lệ. Chua xót cho chuyện tình chúng ta, chúng ta là những đứa trẻ mới lớn chưa biết rõ tình yêu là gì. Chúng ta chỉ biết vui đùa mang lại niềm vui, hạnh phúc trong chốc lát, chúng ta chỉ biết trao nhau những nụ hồn nồng cháy trong vài khoảng ngắn, rồi vụt tắt đi.

Chúng ta, chúng ta, chúng ta

Nhưng tiếc thay, không có chúng ta nào ở đây cả. Chỉ có em, em và màn đêm đen.

Em tự hỏi mình: Tình yêu có nghĩa là gì?





Fact: dựa nhạc viết văn chap này
Fic này sẽ chữa lành cho các bè ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro