Hoa Bỉ Ngạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa Bỉ Ngạn, một loài hoa vô cùng quen thuộc với chúng ta. Mỗi nước trên thế giới có một ý nghĩa riêng với loài hoa Bỉ Ngạn, nhưng khi nhắc đến nó, chúng ta đều nhắc đến ý nghĩa *Sự phân ly, đau khổ, không may mắn và chết chóc, là hồi ức đau thương*

Bỉ Ngạn hoa (Lycoris radiata) xuất xứ từ Trung Quốc, nở rộ vào mùa xuân, là khoảng thời gian trong lời Phật dạy thì trong thời gian 7 ngày của mùa thu, người sống có thể đi vào thế giới của người chết để gặp gỡ ông bà tổ tiên.

Người ta thường kể rằng đây là loài hoa duy nhất được xuất hiện dưới đường xuống hoàng tuyền, nơi linh hồn trước khi đi qua cầu Nại Hà bắc ngang bờ Vong Xuyên, sẽ gửi toàn bộ kí ức của mình cho hoa Bỉ Ngạn, dù là đau khổ tột cùng hay yêu thương thắm thiết thì hoa đều thu nhận tất cả hồi ức đó.

Có một truyền thuyết rất cảm động về Bỉ Ngạn hoa:

"Có một loài hoa rất đặc biệt mang một cái tên rất độc đáo: hoa Bỉ Ngạn. Bảo vệ bên cạnh Bỉ Ngạn hoa là hai yêu tinh, một người tên Mạn Châu, một người tên Sa Hoa. Bọn họ đã canh giữ Bỉ Ngạn hoa suốt mấy nghìn năm nhưng trước giờ chưa từng tận mắt nhìn thấy đối phương. Bởi khi hoa nở lại không thấy lá, lá chớm nở thì không thấy hoa. Giữa hoa và lá, cuối cùng cũng không thể gặp nhau, đời đời lầm lỡ. Thế nhưng, bọn họ điên cuồng nhung nhớ đối phương, và bị nỗi khổ hành hạ sâu sắc. Cuối cùng có một ngày, bọn họ quyết định làm trái quy định của thần, lén gặp nhau một lần. Thần biết được đã trách tội hai yêu tinh. Mạn Châu và Sa Hoa bị đánh vào luân hồi, và bị lời nguyền vĩnh viễn không thể ở cùng nhau, đời đời kiếp kiếp ở nhân gian chịu đựng nỗi đau khổ. Kể từ đó về sau, Mạn Châu Sa Hoa chỉ nở trên đường Hoàng Tuyền, hoa có hình dạng như những cánh tay hướng về thiên đường để cầu khẩn. Mỗi khi Mạn Châu và Sa Hoa luân hồi chuyển thế,trên con đường Hoàng Tuyền ngửi thấy mùi hương của Bỉ Ngạn hoa thì có thể nhớ lại bản thân ở kiếp trước, sau đó thề không bao giờ chia lìa nữa, nhưng vẫn bị lời nguyền kéo vào.
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can.
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở.
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên...
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp.
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.
Vong xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu.
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất, có hoa không lá, có lá không hoa.
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi...
Hoa đẹp, một ý nghĩa U sầu, một nỗi buồn sâu thẳm, một chuyện tình đau khổ mãi mãi không thể gặp lại người mình yêu. Có hoa không có lá, có lá không có hoa. Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn, hoa vừa kịp nở lá vội tan, lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn, chỉ thấy hoa mà không thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa. Lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau, cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ... Người ta nói, đó là hoa Bỉ Ngạn."

Đây chỉ là một trong số những giai thoại nổi tiếng về loài hoa xinh đẹp này.

Hoa Bỉ Ngạn có hai loại là Bỉ Ngạn đỏ (Mạn Châu Sa Hoa) và Bỉ Ngạn trắng - loài hoa của cõi Phật (Mạn Đà La Hoa). Tuy cùng một loài hoa, nhưng truyền thuyết về Mạn Đà La Hoa lại có chút khác biệt so với Mạn Châu Sa Hoa.

"Tương truyền, có một đôi nam nữ, theo luật Thiên Đình, họ không được phép gặp gỡ nhau. Nhưng đến một ngày, cả hai đã phá giới luật để tìm đến nhau. Cả hai vừa gặp đã quen thân, luyến quyến nhau không rời, họ nguyện ước hẹn đời đời kiếp kiếp ở bên cạnh nhau.

Luật Trời đã định nhưng cả hai lại vi phạm Thiên Quy. Chính vì thế hai người bị đày xuống trần gian biến thành hoa và lá của một loài cây đẹp kiêu sa (lá xanh, hoa đỏ đẹp kiều diễm đến lạ thường), đó chính là hoa Bỉ Ngạn. Điều lạ kì, loài hoa này vô cùng đặc biệt: có hoa thì không có lá, mà có lá lại không bao giờ thấy được hoa, giữa hoa và lá cuối cùng mãi mãi không thể gặp được nhau. Vẻ đẹp của hoa với sắc đỏ kiều diễm lay động lòng người nhưng chất chứa nỗi buồn man mác, như hoàn cảnh của hoa và lá trên cùng một cây.

Đến một ngày nọ, khi Đức Phật đi ngang qua, thấy trên mặt đất có một loài hoa đỏ rực như lửa nhưng lại không có lá. Từ bông hoa toát lên vẻ đẹp kiều diễm vừa nhung nhớ lại vừa u sầu, từng cánh hoa như vươn lên cầu khẩn. Đức Phật vừa nhìn đã thấu tỏ được huyền cơ bên trong.

'Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn.

Hoa vừa kịp nở, lá đặc vội tàn.

Lá vừa chớm mọc, hoa rụng về đất.

Chỉ thấy hoa không thể thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa. Trớ trêu thay dù chung gốc rễ, vốn rất gần nhau mà chẳng thể gặp nhau. Tình không vì nhân quả, duyên đã định tử sinh."

Đức Phật xót thương bèn quyết định mang hoa về miền Cực Lạc. Cực Lạc là Phật Quốc, thế giới thuần khiết và thanh tịnh, tất cả những hỉ nộ ái ố, tình si, nhung nhớ, u sầu,...đều không được phép tiến nhập vào nơi đây. Những thứ xúc cảm con người ấy phải được thanh tẩy rời khỏi hoa Bỉ Ngạn, kết thành một vòng hoa đỏ rực lửa rơi xuống sông Võng Xuyên.

Vì vậy, khi về miền Cực Lạc, hoa Bỉ Ngạn trong tay Phật đã hóa thành một màu trắng thanh thuần tinh khiết không nhuốm bụi hồng trần. Cái tên Mạn Đà La Hoa xuất phát từ đây, hoa nơi cửa Phật mang ý nghĩa hồi ức cũng chính là một loài hoa Bỉ Ngạn."

Là một loài hoa mọc trên đồi, ven bờ sông, ven đường đi, ngoài bờ ruộng hay rất nhiều bên trong nghĩ địa. Củ của loài hoa này rất độc bởi nó có chứa lycorine - chất độc thuộc nhóm alcaloid gây tổn hại nghiêm trọng đến dây thần kinh.

Theo truyền thuyết, nhiều người xưa kể lại rằng có nhiều người đã tuyệt mệnh bằng cách ăn củ loài hoa này trong lúc đói. Cũng chính vì thế mà người Nhật họ ghét cay ghét đắng loài hoa này và cho rằng nó tượng trưng cho sự chết chóc và những điềm gở.

Và theo quan niệm dân gian thì Bỉ Ngạn hoa chính là cửa ngõ để đi vào thế giới của người chết. Tuy nhiên, cũng có người lại nói rằng vào những ngày mà trần gian gặp lại người âm giới thì Bỉ Ngạn hoa là nơi cư ngụ của các linh hồn. Cái tên của loài hoa này cũng có nguồn gốc từ đó.

Lá tàn...cây lại nở hoa
Hoa tàn...lá mọc lệ nhòa bơ vơ
Vòng Xuyên huyết nhuộm đôi bờ
Ngàn năm vạn kiếp bao giờ gặp nhau?

Ta trả bài cho bạn đây, Subaru_Yuuki, rất xin lỗi về sự chậm trễ của t!!

Linda: Chứ không phải là ngươi quá lười đi, Tác giả!!

...
...
...
...
...
...
...
...
...
Ngươi không thể để cho ta một chút danh dự được à, đám OC mất dạy T_T.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro