ngon tay chi trang 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

KIẾP NHÂN SINH

Uy cao hơn Phật để rồi coi!

Danh vị giàu sang rốt cũng toi!

Suốt kiếp tay sai ăn... ngủ... ở!

Ưu bi sầu nộ tợ con thoi!

Đồi Tà Dương, 21 giờ, ngày 14/7/2009

Mùng 22 tháng 5 năm Kỷ Sửu

HƠN VÀ THUA

Lý luận hơn người cũng lắm khi!

Thua người xảo ngụy đã hề chi?

Hơn thua tìm lại không vang bóng...

Xuân đến thu đi một tiếng "Rồi"!

VẠN PHÁP THIÊN CHÂN

(諸法從本來,常自寂滅相)

Trăng sáng trời trong mây lại qua

Nghìn sao lấp lánh dãi thiên hà

Tà Dương* cô tịch thông im phắc!

Mờ nhạt canh khuya chiếc bóng ai?

"TÔI" VÀ "TA"

非空間,非時間,非物體

無我觀

Tên tôi không có trong tôi

Không gian sao có chỗ ngồi dành cho!

Hởi mi giống loại là chi?

Mà mong chỗ đứng nơi ngồi không gian?

Không gian gẫm đáng ngỡ ngàng!

Cách ly vật sắc không gian là gì?

Thời gian: ý niệm huyễn hư!

Tách rời sanh trưởng còn chi tháng ngày

Không gian không chỗ dung tôi

Thời gian viễn tưởng của người mộng mê!

Nói gì? Nói với ai đây?

Thôi thì, mình viết mình chơi với mình!

Mặc ai xem đỏ xem đen

Xem hồng xem lục tùy mang kính màu

Viết chi? Viết để làm gì?

Không gian ai nghĩ? Thời gian ai màng?

"Tôi" "ta" là cái... chi... chi...?

Đồi Tà Dương, ngày 15/6/2009

Mùng 23 tháng 5 năm Kỷ Sửu

TÌNH THƯƠNG RƠI RỚT

觀無常

Xót thay! Phận mỏng tấm thân già!

Con trẻ vui gần giận lánh xa

Tới bửa: cơm canh rau lổn ngổn

Mềm thì nuốt bướng cứng phun phèo!

Đồi Tà Dương, ngày 14/6/2009

Mùng 22 tháng 5 năm Kỷ Sửu

TUỔI GIÀ

觀不淨

Thọ cao hơn Phật sướng chi đâu

Một mảnh hình khô mấy nỗi sầu

Vóc yếu chân xiêu tai mắt loạn

Lỡ mà chín chục* khổ càng lâu!

TÀI THUỘC NGŨ GIA

觀受是苦

Của thuộc năm nhà ít kẻ tin

Những luôn hoài bảo của riêng mình

Phong ba bất trắc ai lường trước!?

Sớm tụ chiều tan nhất đán không!

Đồi Tà Dương, ngày 12/6/2009

Mùng 20 tháng 5 năm Kỷ Sửu

CHƠI RỪNG

Đồi thông mây trắng trời xanh ngắt

Một mảnh lòng son gởi gió ngàn

Lặng lẽ tâm không lồng cảnh tịch

Trần gian Tịnh thổ *(độ) khỏi tầm phương!

LY...!

Tôi biết hết, giờ đây như chẳng biết

Một là mười, mười là vô lượng như nhau!

Lắm kẻ cho tôi khéo vẽ chuyện tầm phào...

Tôi cam nhận: tuổi tám mươi hai tôi mới biết ...

Người ta nói quả cầu to lớn lắm

Hiểu rõ ra: Quả đất tí tỉ tì ti ...

Cái lớn kia, do nhồi cục cái nhỏ này!

Nhiều cái nhỏ, nhân ra thành cái lớn ...

Học đạo Phật, lý duyên sanh là thế ấy

Một là nhiều, nhiều trong một tự dung nhau

Ta đã nghe và thật chứng rõ ràng!

Thấy biết hết, mà nói gì đều không trúng.

Đồi Tà Dương, 07 giờ, ngày 03/6/2009

11 tháng 5 năm Kỷ Sửu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chau#tue