Độc nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước sông vô tình ngàn năm ta đợi,
Túy sầu tương tư ôm nỗi chán chường.
Cùng là người, ta cũng muốn yêu thương,
Nâng ly rượu ta cười mình đơn độc.
Rồi chiều tàn ta quay về say khướt,
Miệng tươi cười mà lòng sao chẳng vui?
Chốn đám đông ta lẳng lặng bùi ngùi,
Tìm đâu ra tri kỉ ngày lạnh lẽo?
18/11/2018.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro