Soái Ca Tề Mặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Truyện Đạo tình

Tuổi: 30

Vợ: Chủ mẫu Mộc Ly Tâm , con trai: Tề Thiên Vũ

Gia thế: Lão đại Tề gia, bá chủ giới Hắc đạo.

Sự nghiệp: 19 tuổi leo lên vị trí cao nhất của Tề gia. Năm 30 tuổi trở thành nhân vật truyền kỳ của giới hắc đạo khi dẫn dắt Tề gia phát triển thành một trong hai thế lực mạnh nhất trong giới.

Nghề nghiệp: Buôn bán vũ khí hạng nặng

Thân tín : Lập Hộ, Tứ Ưng, về sau có thêm Phong Vân William.

Bạn thân : Jiaowen

Tính cách :

- Công tư phân minh. Báo đạo max lever. Tính chiếm hữu bất bại- không đối thủ, một khi vừa mắt cái gì, điều gì quyết sẽ chiếm về ngay & luôn , không nhân nhượng với kẻ  làm trái ý ( trừ mỗi Ly Tâm ), lộn xộn  cho đi hắc lao liền.

- Tuy anh không biết dịu dàng là gì nhưng luôn dùng hành động để bảo vệ và chăm sóc vợ.

Ngoại hình: thân hình cao lớn. Cặp lông mày hình lưỡi kiếm, đôi mắt màu đen pha trộn màu xanh lam. Một chiếc mũi cao, đôi môi mỏng, gương mặt hoàn hảo không toát ra vẻ tà khí, lạnh lùng hay thoải mái mà vẻ ngông cuồng độc tôn.

Ưu điểm : thân thủ lợi hại, quyết đoán, nhạy bén trên mọi hoàn cảnh

Khuyết điểm: Không có nội hàm

Sở thích : sưu tầm và trưng bày đồ cổ,  ôm vợ ngủ, tống người đi hắc lao hay sang châu phi làm người rừng.

"Bà mối se duyên vợ chồng" : Miếng ngọc bội thời Tây Chu

Câu cửa miệng : " Sợ gì chứ"

Câu nói thương hiệu : " Tôi cho phép em thích tôi"
————Khẳng định “chủ quyền” :”>

Cô hãy ghi nhớ, cô là người của tôi, tôi muốn làm gì thì làm. Cô không có tư cách phản đối

Băng bó vết thương….

– Anh không phải là bác sỹ, tự nhiên đòi bôi thuốc gì chứ? Tôi cần bác sỹ
-Không có bác sỹ!!!
-Á, đau, đau quá. Anh nhẹ tay thôi. Rốt cuộc anh có biết bôi thuốc không hả? Đau quá
-Hét gì chứ. Im miệng!
-Tề Mặc, anh muốn giết tôi phải không?
-Cô còn nói nữa, tôi sẽ giết cô

Sự đe dọa của Tề Mặc….

Cô không có tư cách ngã giá với tôi. Việc tôi bảo cô làm, cô phải tuân thủ

-Xương cứng là rất tốt, nhưng nếu áp dụng với tôi thì cô đã tìm nhầm đối tượng.

-Tôi không chấp nhận sự cự tuyệt, cô đừng giở trò với tôi. Từ trước đến nay, tôi không có khái niệm đàn ông và đàn bà, chỉ có sự phân biệt địch ta. Nếu cô là người của tôi thì tốt nhất nên nhớ điều đó. Tôi chưa bao giờ nương tay với phụ nữ. Tôi cũng tuyệt đối không thương hại kẻ yếu. Muốn ở bên cạnh tôi thì thứ nhất phải có bản lĩnh, thứ hai phải biết nghe lời. Như vậy, cô mới có thể sống lâu hơn, nghe rõ chưa?

Có bản lĩnh thì cô cứ đi. Nhưng tốt nhất đừng để tôi bắt được. Nếu không, cô sẽ hối hận sinh ra trên cõi đời này

Khi bị thổ dân đuổi bắt….

Em chỉ có thể chết trong tay tôi. Nếu chúng đuổi đến nơi, tôi sẽ tự tay giết em

Gặp nạn trên biển….

Ly Tâm: Tôi sợ!
Tề Mặc: Sợ gì chứ? Nhắm mắt lại, tôi ở đây!

Ven biển dưới ánh hoàng hôn….

– Em thích tôi ?
– Có vấn đề sao ?
– Không , tôi cho phép em thích tôi !!!

Chuyện cầu hôn…

– Anh vẫn chưa cầu hôn em
– Không cầu hôn, em dám không gả?
– Đây là anh bức hôn em
– Thế thì sao nào?Có gì đáng tức giận chứ? Dù sao em cũng là nữ chủ nhân của Tề Gia, là phu nhân của Tề Mặc này, cần gì phải nhiều lời.

Mình lưu lại thôi nên ai muốn đọc thì cứ tự nhiên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro