Chương 1: Định mệnh sắp đặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- "bà chủ, cho 2 chai rượu soju"
- " chủ à, cho 3 phần thịt"

Buổi tối chủ nhật ồn ào đông khách diễn ra 1 cách quen thuộc ở cửa hàng thịt nướng nằm giữa lòng Seoul, cô phải cặm cụi làm việc trong bếp của cửa hàng. Vì sao cô lại lại phải làm việc? Vì cô phải làm như vậy mới có thể lo cho gia đình. Trong khi cô phải chạy túi bụi bưng thịt, rửa chén thì vị khách định mệnh gần như "không mời mà đến" ấy bước vào cửa hàng. Chàng trai tuấn tú, lịch thiệp bước vào cái quán ăn ồn ào lại trở nên yên ắng. Cô chỉ mới vào làm được hơn 2 ngày vì cửa hàng thiếu nhân viên và cô lại là người đang thất nghiệp. Chàng trai ấy không phải ngồi vào bàn để gọi món ăn mà là chờ đợi 1 ai đó. Cô dọn dẹp dần từng bàn ăn vắng khách, mùi thơm của thịt nướng và dầu mở đọng đầy trên chiếc đĩa mà cô đang bưng. Vết nước nào đó vươn trên sàng là cô ngã uỵch  cùng chổ chén đĩa, nhưng chúng không chịu rơi xuống tay cô, chúng va hết vào chàng trai mới đến ấy. Cùi chỏ cô rỉ máu vì cọ xát xuống nền, cô không hay biết rằng chàng trai kia đang dùng ánh mắt giận dữ nhìn cô. Cô từ từ đứng dậy, vội vàng rút khăn giấy lau cho anh:

- "tôi xin lỗi quý khách rất nhiều, tôi không cố ý, rất xin lỗi"

Ánh mắt anh lúc này như con hổ dữ đang đói muốn cào xé con thỏ tơ trước mặt. Nhưng vẻ mặt anh vẫn lạnh tanh, anh chực vớ lấy bóp chặt cổ tay cô, nghiến răng:

- "Kim...So...Hye"

Anh nhìn chằm chặp vào bản tên cô, trong cô bây giờ run rẩy hết người, tim cô như muốn thoát ra khỏi lòng ngực. Nỗi run sợ đang xen với sự đau đớn, sao anh ta lại có thể mạnh tay đến vậy? Cô chỉ muốn giựt tay lại nhưng sức mạnh của người con trai này không hề tầm thường. Anh vừa bóp chặc tay cô vừa nói tiếp với giọng nói lạnh lùng:

-" nhân viên mới sao? đã được dạy dỗ cẩn thận chưa hả?"

Anh vứt tay cô ra xa như vứt 1 món đồ bỏ đi, tay phẩy phẩy vào nhau như muốn phủi bỏ vết bẩn trên tay mình. Cô ôm lấy cổ tay sưng đỏ của mình, đứng dậy và cúi người gần như 90° để xin lỗi anh. Máu rỉ ra ở cùi chỏ cô nhiều hơn, anh liếc mắt nhìn qua. Trong anh lại cảm thấy chút có lỗi, nhưng anh vẫn lạnén nhạt hỏi:

-"Ya... muốn làm gì tôi sao? Xin lỗi được thôi sao? Hay đứng đó ôm tay kêu đau để tôi cho tiền?"

-"tôi xin lỗi, thật sự tôi không cố ý, mong quý khách bỏ qu..."

-"tay chảy máu do tôi sao? Tôi đã làm à? đang trách tôi? Hay do tôi làm tay sưng đỏ, đang cần tiền? "

Cô chưa kịp mở miệng bảo không thì anh lấy trong ví ra 1 sấp tiền lớn quăng thẳng vào mặt cô. Cô cảm thấy người khác đang chà đạp lòng tự trọng của cô, nếu cô không phải làm thuê thì cô đã đuổi tên quái dị này ra khỏi cửa hàng. Nhưng cô kiềm nén và cúi người xin lỗi:

-"xin lỗi nhưng tôi không thể nhận số tiền này, tôi vẫn ổn. tôi đã sai, lần sau tôi sẽ sửa chữa!"

-" còn hội cho lần sau?"

Bà chủ cửa hàng bước ra với ánh mắt giận dữ.
*****************************************
Hết chương 1 rồi các nàng ạ<3
Vì lần đầu viết nên có sai sót các bạn cứ cmt góp ý cho mình sửa chữa nhé, phải có lần sau chứ đúng không? ^^

Vì mình khá bận học tập và việc gia đình nên có thể chương 2 sẽ ra vào thứ 2 tuần sau nhé! Hoặc mỗi tuần mình lại ra 1 chương dài!
Thôi phắn đây! Bye!!!!!!👋


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro