Luỵ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Với anh là tuổi trẻ, với em là thanh xuân. Anh dành tuổi trẻ để xây dựng cơ ngơi, em dành thanh xuân để yêu anh.
Yêu người cùng tuổi là giá như thanh xuân của em chậm lại một chút và tuổi trẻ của anh nhanh lên hai chút, thì có lẽ ta đã không lỡ mất nhau.
Kính anh li rượu này cũng là kính tuổi xuân của em, từng yêu như thế nào cũng chẳng thể bên anh. Cạn hết chén rượu đầy, ta xem như chưa từng quen.
Nơi đẹp nhất là nơi chưa từng đến. Khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian không thể quay trở lại.
Thanh xuân này, nợ tôi một mối tình đầu.
Tôi vì anh từ chối bao chàng trai khác, để rồi anh mỉm cười từ chối tôi?
Chẳng có gì là không thể, cứ nghĩ rằng thiếu anh rồi cuộc sống sẽ chẳng còn ánh sáng. Chớp mắt cái, nhìn lại mình đã là nhiều năm sau. Vẫn sống tốt đấy thôi.
Mùa hạ năm ấy, anh chở em dưới những con mưa bất chợt, sau lưng anh cứ nghĩ thế là mãi mãi. .
Sẽ chẳng thể kể hết được cho bất cứ ai, những kỉ niệm của chúng ta, chỉ có thể để họ nghĩ ta từng là bạn thôi.
Như thế nào để nói được hết, những cảm giác yêu thích tuổi bồng bột ấy? Thật lòng có, hờn dỗi có, từ bỏ lại càng có...
Có một khoảng thời gian ngắn ngủi đến đau lòng, là thanh xuân.
Tuổi trẻ em dành để yêu anh, chỉ mong cầu một lời hẹn ước.
Cho em một ngày mơ, mơ về những ngày xưa, ngày cùng nói cùng cười ngỡ là chẳng nhạt phai.
Bầu trời kia xin đừng sập tối vì một phút em yếu lòng.
Mặt đất này anh là nắng còn em là hoa. Anh ban cho em sự sống hi vọng niềm tin xin anh đừng xa.
Khi anh hát anh nghĩ về ai
Nghĩ về người em lại nghĩ là em
Là em luôn dại khờ mong chờ những vô vọng
Lặng trôi hết đêm nay tình em
cũng cạn khô.
Người anh cần không phải em và người em cần chỉ là anh.
Em đã cố tìm lại anh
Người con trai đã quên em
Giờ đây
Mọi thứ như vụn vỡ anh ơi..
Chắc hẳn mỗi người chúng ta đều sẽ gặp được một người mà mình không thể ở bên, không thể yêu
chỉ có thể mãi nhớ nhung.
Tôi đã từng nghĩ chỉ cần anh quay lại, tôi sẽ mãi đứng ở phía sau. Sau bao năm tháng, thật chỉ còn lại mình tôi đợi trông, còn anh thì chưa từng ngoảnh lại.
Buồn nhất là khi chỉ mãi mong chờ vào một người luôn để em hi vọng mà chưa từng đáp lại em.
Nắm tay anh bước vào lễ đường, người đó không phải em. Chỉ mong sau này mỗi người chúng ta sẽ hạnh phúc.
Thanh xuân của em mang một màu sắc buồn, là luôn ngắm nhìn anh, là luôn đuổi theo anh. Giờ đây, xin nói lời tạm biệt.
Chẳng bờ vai nào sáng như bờ vai chở em sau lưng xe đạp, chẳng ánh mắt nào trong như ánh mắt nhìn em tuổi thanh xuân, và chẳng ai khiến em buồn như bạn thân em.
Đã đến lúc nói câu tạm biệt, chẳng dám một lời hẹn gặp lại mai sau. Tôi sẽ đi trên con đường tôi chọn, con đường ấy thiếu vắng những tiếng cười trong trẻo, những nghĩ ngợi vu vơ, những lần thổn thức của tuổi ban mai. Hôm nay, chúng ta cùng bước vào cuộc đời, bạn tôi ơi.
Bỉ ngạn hoa nở một nghìn năm
Cả đời hoa nở chẳng đợi lá.
Thanh xuân là hối tiếc, tiếc chưa thể nắm tay một người, chưa thể sóng vai trên đường về, chưa thể cùng nhau nói lời tạm biệt.
Ta thà phụ người quyết không phụ chàng
Chàng chẳng phụ ai, nguyện chỉ phụ mình ta?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro