Chương 44: Nước uống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gia Ý cố gắng cử động thân thể: "Thôi bỏ đi!"
Hoắc Chấn Dương liếc cô một ánh mắt, nha đầu này đối với người khác tâm địa như thế nào lại tốt như vậy, còn đối với chính mình chẳng khác gì mèo nhỏ không biết nghe lời? Chẳng lẽ không nhìn ra Cao Tử Minh đang cố tình diễn trò sao?

Hoắc Chấn Dương khẽ nhíu mi tâm,hắn cũng không cố kị Cao Tử Minh ở đây,dù sao để tên cặn bã đó biết quan hệ của hai người cũng không sao cả. Hắn trực tiếp tiến lại tiểu nha đầu đang đỏ bừng lỗ tai ở kia, môi mỏng nhếch lên trêu chọc:
"Nếu em đã lương thiện như vậy, hẳn là nên đưa em đi châu Phi làm việc thiện"

Gia Ý nhìn thoáng qua vẻ khóc lóc thê thảm của Cao Tử Minh, lấy lại tinh thần, âm thanh mềm mỏng:"Tôi không phải đồng tình với Cao phó tổng, chỉ là, nhà hắn còn mẹ già con nhỏ là vô tội, anh khai trừ hắn rồi sau này họ phải làm thế nào để sống đây?"

Hoắc Chấn Dương trầm ngâm một lát, ánh mắt sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ kia, cuối cùng quay đầu đi vẻ mặt nghiêm khắc:"Hôm nay chuyện này không được truyền ra ngoài dù chỉ một câu".

"Sẽ không, tổng tài". Cao Tử Minh như được đại xá, vui mừng đến tí nữa khóc tới nơi, lời nói tiểu trợ lí này quả nhiên hữu dụng!

"Cút". Cao Tử Minh lảo đảo đứng dậy, dọn dẹp hết đống lộn xộn trong khách sạn rồi chạy nhanh ra ngoài một phút cũng không dám ở lại.

Gia Ý thở phào, lỗ tai cuối cùng cũng được thanh tỉnh, nhưng vừa ra khỏi khách sạn, gió đêm thổi ngang, dâng lên mùi rượu trong người, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó có chút khó chịu.
Hoắc Chấn Dương ánh mắt hơi ảm đạm, lấy trong xe ra một thứ đồ uống, vặn ra, duỗi cánh tay dài đem cô gái nhỏ áp vào ngực chính mình.
"Làm... làm gì?" Còn chưa nói hết câu, chỉ cảm thấy miệng bị cạy ra, một chất lỏng lạnh ngọt ùa vào miệng, chảy xuống cổ họng khiến dạ dày dễ chịu.
A, là vitamin khoáng, có vị mật ong bạc hà, còn có nhàn nhạt mùi cam. Này Hoắc Chấn Dương hắn ở nơi này chính mình cho cô uống nước?
Bất quá cô muốn lấy lại tự mình uống, nhưng hắn một bàn tay nhanh chóng đem cô khóa lại trong ngực, căn bản không cho cô có không gian nhúc nhích, giống như ôm trẻ con không khác biệt lắm.

Vitamin cùng mật ong đều nhanh chóng có tác dụng giải rượu. Chỉ chốc lát đầu óc cô thanh tỉnh không ít, uống rượu khó chịu thế này, sau này cô không dám đụng đến rượu nữa.
Rốt cuộc, cô ngồi dậy, hít thở tí không khí ban đêm , cả người thoải mái hơn nhiều, đem đồ uống bỏ vào tay Hoắc Chấn Dương.
"Có thể đi rồi sao?" Gia Ý nhẹ nhàng hỏi.

Một hơi thở nam tính đánh úp lại, Hoắc Chấn Dương cúi thân hình to lớn xuống, dán đến khoảng cách còn chưa đến 2cm, còn chưa kịp chờ cô lấy tinh thần, khẽ nâng cằm Gia Ý lên: "Đi, hiện tại biết đi rồi?"
Mắt như chim ưng, mang theo hơi thở tức giận.
Nếu hắn đến chậm một bước, có lẽ bị Lý Đại Quốc giở trò thành công.

Vừa mới ở ghế lô, còn kiêng kị Lý Đại Quốc ở đây, hơn nữa cô lại thần chí không rõ, nên không thể nào phát giận, hiện tại nha đầu này đã dần tỉnh rượu, thoải mái nhiều, rốt cuộc hắn cũng bùng nổ lửa giận.

Gia Ý cô có thể cảm nhận được người đàn ông này từ lúc ở ghê lô đến giờ lửa giận ngập trời, bằng không như thế nào lại đem hai tên cặn bã kia đánh thành như vậy.

Nhưng dù gì, chính mình tốt xấu gì cũng là bạn gái hắn, vạn nhất bị người ta khi dễ, mặt mũi của hắn khẳng định bị vứt sạch đi!

"Kì thật... tôi chỉ giả làm bạn gái anh, chẳng qua là vì giúp ngươi ứng phó với ba anh, anh cũng không cần phải khẩn trương như vậy." Gia Ý đẩy người đàn ông ra theo bản năng, tay nhỏ xô đẩy Hoắc Chấn Dương nhưng khí lực không đủ, lại đẩy một lần nữa, cổ tay lại bị hắn nắm chặt, ngước mặt lên chỉ thấy sắc mặt hắn càng thêm hung ác, đáng sợ, gằn từng chữ một:

"Giả bạn gái cũng là người của tôi, cô bị ngủ với người khác, cũng chỉ có tôi, không đến phiên người khác!"
Nhìn hắn ngang ngược cùng bá đạo, làm Gia Ý có chút kinh ngạc, nhưng lập tức ý thức được lời nói vừa rồi của mình có bao nhiêu khiêu khích đối với tôn nghiêm của người đàn ông, chọc trúng người không nên chọc, còn không kịp suy nghĩ đã bị người nam nhân nào đó hai tay chống lên người cô, tựa như một nhà giam lớn, gắt gao đem Gia Ý giam cầm bên trong, phủ lên khuôn mặt nhỏ kia khẽ cắn môi cô một cái, cạy ra hàm răng tuyết trắng.

Nếu vừa rồi hắn không đến kịp, e rằng đã bị tên Lý Đại Quốc vũ nhục, hắn không xác định chính mình có thể hay không lập tức phái người tới trực tiếp giết chết Lý Đại Quốc.
Gia Ý nhất thời ngây người, thấy hắn lộ ra dục vọng độc chiếm, nhất thời khiếp sợ mất đi năng lực phản kháng, vài giây sau hô hấp có chút khó khăn, nắm chặt tay nhỏ dùng sức gõ đầu hắn:" Mau, mau thả tôi ra ......"

Như vậy giãy giụa cùng nắm đấm, khơi dậy ham muốn của nam nhân, liều chết không bỏ. Thẳng đến khi tiếng chuông di động chói tai vang lên, hắn nhăn mi tâm lại thành một đường, nhất thời phân tán lực chú ý, Gia Ý mới nhân cơ hội dùng hết sức lực, một phen đẩy hắn ra!

Hoắc Chấn Dương trấn định lại, rốt cuộc ngồi trở lại ghế điều khiển, thở hổn hển, cổ áo sơ mi hơi nhăn nhúm, híp con mắt thâm thúy nhìn nha đầu đang cố gắng hít thở đằng kia.

Tóc dài vì giãy giụa mà tán loạn hỗn độn, từng sợi tựa như linh xà, xương quai xanh đẹp đẽ, quần áo lộn xộn lộ ra cổ trắng ngần không chỗ nào là không hấp dẫn đàn ông.
Tưởng tượng đến cô ở khách sạn chính là lấy loại tư thái này dụ hoặc nam nhân khác, ánh mắt Hoắc Chấn Dương càng thêm thâm trầm.

Chết tiệt! Đáy lòng hắn khẽ mắng một câu thô tục, gương mặt hắn đen không khác màn đêm ngoài kia là bao.
Gia Ý vì phân tán tức giận của hắn , luống cuống tay chân mà móc di động ra, tiếp điện thoại:"Xin chào!"

Vừa nói lời nói, mới phát hiện miệng rất đau, vì thế âm thanh đều thay đổi điệu bộ, cô sờ một cái, môi nhỏ thế nhưng bị tên đàn ông thối nào đó hôn đến sưng tấy lên!

"Alo, là Gia Ý Sao? Ai, đại tiểu thư cô rốt cuộc tiếp điện thoại!" Bên kia điện thoại Đường Ân Ân thở dài một hơi.
Phía trước ở ghế lô của buổi tiệc, lúc Lý Đại Quốc yêu cầu, Gia Ý đem điện thoại tắt đi, vừa rồi trong lúc giãy giụa đối với Hoắc Chấn Dương, vô tình chạm vào khởi động lại điện thoại, lập tức thấy Đường Ân Ân gọi tới.

"Ân Ân tôi không có việc gì, bị phó tổng phái đi tiếp chuyện với khách hàng một lúc, xong việc trời đã tối, tôi uống một ít rượu hôm nay không đi KTV, các cô cứ chơi vui vẻ đi!". Gia Ý nắm chặt điện thoại, cố gắng lựa lời không làm lớn chuyện.
Đường Ân Ân yên tâm, ở bên kia điện thoại nói:"Tốt, cô trở về nghỉ ngơi sớm đi".

Nói tới đây, thanh âm đột nhiên ép xuống thấp, thần bí nói:" Đúng rồi, Gia Ý, vừa rồi tôi không an tâm, gọi điện thoại cho cô, bất quá người nghe là một tên đàn ông nha".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ciu